Buổi tối, hai đứa nhỏ tắm rửa xong thì lên chiếc giường nhỏ ngủ.
Tiêu Noãn Noãn nằm bên cạnh Tiêu Dương, nhỏ giọng hỏi: "Anh hai, anh không thích chị dâu vậy vì sao vẫn ăn cơm của chị ấy nấu?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Dương cứng đờ, nhớ đến biểu hiện của mình trên bàn cơm, trong lòng chỉ có hai từ --- hối hận, vô cùng hối hận!
Cái muỗng múc còn dính cà và thịt băm, cậu thế mà còn không liếm sạch sẽ!
"Em thì biết cái gì, anh cũng không muốn ăn nhưng chỉ sợ chị ta bỏ thuốc chuột vào trong thức ăn, nên anh mới thử độc cho hai người." Tiêu Dương xoa bụng mình, khuôn mặt nhỏ như oán hận.
Cậu nghi ngờ có khi nào mình trúng độc thật không, nếu không vì sao đã ăn đến bụng no căng rồi mà miệng vẫn muốn ăn nữa chứ? Tiêu Noãn Noãn nhìn miệng của Tiêu Dương, đôi mắt ngập nước nhìn anh trai đầy khó hiểu: "Anh hai, anh thật kỳ lạ, sao anh lại chu môi như mỏ vịt vậy?"
Tiêu Dương: "..."
Tiêu Lệ tắm rửa xong cầm khăn mặt trong tay vừa lau tóc vừa đi vào phòng, khi đi ngang phòng của Giang Mật, bước chân của anh ngừng lại một chút, cửa phòng cũng không được đóng chặt như tối qua mà còn mở rộng giống như đang ám chỉ điều gì.
Khiến anh không thể không nhớ đến hành động táo bạo của cô vào lúc sáng, nhưng anh không biết cô chỉ cố tình để đáp lại Triệu Đông Mai đáng ghét hay thật sự xem anh là chồng của cô.
Tiêu Lệ nhíu mày, đi đến một căn phòng khác.
Nằm trên giường, ban ngày trời vẫn luôn nóng bức nhưng buổi tối thì mát mẻ hơn nhiều.
Anh nhắm mắt vào lúc chuẩn bị đi vào giấc ngủ thì bên tai truyền đến tiếng sột soạt, anh mở mắt ra đã nhìn thấy một bóng dáng mảnh khảnh nhỏ nhắn từ dưới chân giường của anh đi lên, tấm ván gỗ phát ra tiếng "cọt kẹt", cô nằm xuống bên cạnh anh.
Cả người Tiêu Lệ căng cứng, mùi hương hoa thoang thoảng trên người cô lan khắp phòng, căn phòng chật hẹp vốn đang mát mẻ đột nhiên trở nên khô nóng.
"Anh Tiêu, chị gái và em gái của em đã nói sau khi kết hôn em phải ngủ chung giường với chồng mình." Tính tình Giang Mật thẳng thắn, cô sẽ chủ động tấn công đối với người mình thích, cũng yếu ớt than một tiếng: "Cái giường này cứng quá."
Tiêu Lệ có thể cảm nhận được rõ cơ thể vừa thơm vừa mềm mại của cô đang dán lên lưng mình, giọng nói hờn dỗi như đang làm nũng, chỉ cần anh xoay người thì đã có thể ôm cô vào lòng, đặt ở dưới thân chặn đi cái miệng đang nói không ngừng của cô.
Người con gái này là vợ của anh, nhưng anh sẽ không bắt ép cô làm chuyện đó.
Anh nhắm mắt, vờ như không nghe thấy lời cô nói, nhưng càng nhắm mắt thì những giác quan khác đều được phóng đại, hơi thở của cô kéo dài dừng ở phía sau lưng anh, như có lửa nóng thiêu đốt khiến cho yết hầu anh khô khốc.
"Tư thế ngủ của em không được tốt lắm."
Giang Mật buồn ngủ vô cùng, cả ngày cô cũng không nghỉ ngơi, lẩm bẩm xong những lời này thì cô cũng chìm vào giấc ngủ.
Tiêu Lệ nâng tay xoa mi tâm, cơ thể nằm ngang ra, cô trực tiếp ghé vào trên ngực của anh, nhìn cơ thể cô mềm mại cảm giác sờ lên rất tốt khi cô dựa vào lồng ngực của anh cơ thể cô giống như bông vải rất mềm nhẹ, tựa như chỉ cần dùng sức xoa một chút, đều có thể xoa ra nước.
Anh cúi đầu nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, anh chợt nhớ đến hình ảnh cô đứng cùng Triệu Đông Hải hôm nay, không khí như nặng nề, ngực cũng khó chịu theo.
Tiêu Noãn Noãn nằm bên cạnh Tiêu Dương, nhỏ giọng hỏi: "Anh hai, anh không thích chị dâu vậy vì sao vẫn ăn cơm của chị ấy nấu?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Dương cứng đờ, nhớ đến biểu hiện của mình trên bàn cơm, trong lòng chỉ có hai từ --- hối hận, vô cùng hối hận!
Cái muỗng múc còn dính cà và thịt băm, cậu thế mà còn không liếm sạch sẽ!
"Em thì biết cái gì, anh cũng không muốn ăn nhưng chỉ sợ chị ta bỏ thuốc chuột vào trong thức ăn, nên anh mới thử độc cho hai người." Tiêu Dương xoa bụng mình, khuôn mặt nhỏ như oán hận.
Cậu nghi ngờ có khi nào mình trúng độc thật không, nếu không vì sao đã ăn đến bụng no căng rồi mà miệng vẫn muốn ăn nữa chứ? Tiêu Noãn Noãn nhìn miệng của Tiêu Dương, đôi mắt ngập nước nhìn anh trai đầy khó hiểu: "Anh hai, anh thật kỳ lạ, sao anh lại chu môi như mỏ vịt vậy?"
Tiêu Dương: "..."
Tiêu Lệ tắm rửa xong cầm khăn mặt trong tay vừa lau tóc vừa đi vào phòng, khi đi ngang phòng của Giang Mật, bước chân của anh ngừng lại một chút, cửa phòng cũng không được đóng chặt như tối qua mà còn mở rộng giống như đang ám chỉ điều gì.
Khiến anh không thể không nhớ đến hành động táo bạo của cô vào lúc sáng, nhưng anh không biết cô chỉ cố tình để đáp lại Triệu Đông Mai đáng ghét hay thật sự xem anh là chồng của cô.
Tiêu Lệ nhíu mày, đi đến một căn phòng khác.
Nằm trên giường, ban ngày trời vẫn luôn nóng bức nhưng buổi tối thì mát mẻ hơn nhiều.
Anh nhắm mắt vào lúc chuẩn bị đi vào giấc ngủ thì bên tai truyền đến tiếng sột soạt, anh mở mắt ra đã nhìn thấy một bóng dáng mảnh khảnh nhỏ nhắn từ dưới chân giường của anh đi lên, tấm ván gỗ phát ra tiếng "cọt kẹt", cô nằm xuống bên cạnh anh.
Cả người Tiêu Lệ căng cứng, mùi hương hoa thoang thoảng trên người cô lan khắp phòng, căn phòng chật hẹp vốn đang mát mẻ đột nhiên trở nên khô nóng.
"Anh Tiêu, chị gái và em gái của em đã nói sau khi kết hôn em phải ngủ chung giường với chồng mình." Tính tình Giang Mật thẳng thắn, cô sẽ chủ động tấn công đối với người mình thích, cũng yếu ớt than một tiếng: "Cái giường này cứng quá."
Tiêu Lệ có thể cảm nhận được rõ cơ thể vừa thơm vừa mềm mại của cô đang dán lên lưng mình, giọng nói hờn dỗi như đang làm nũng, chỉ cần anh xoay người thì đã có thể ôm cô vào lòng, đặt ở dưới thân chặn đi cái miệng đang nói không ngừng của cô.
Người con gái này là vợ của anh, nhưng anh sẽ không bắt ép cô làm chuyện đó.
Anh nhắm mắt, vờ như không nghe thấy lời cô nói, nhưng càng nhắm mắt thì những giác quan khác đều được phóng đại, hơi thở của cô kéo dài dừng ở phía sau lưng anh, như có lửa nóng thiêu đốt khiến cho yết hầu anh khô khốc.
"Tư thế ngủ của em không được tốt lắm."
Giang Mật buồn ngủ vô cùng, cả ngày cô cũng không nghỉ ngơi, lẩm bẩm xong những lời này thì cô cũng chìm vào giấc ngủ.
Tiêu Lệ nâng tay xoa mi tâm, cơ thể nằm ngang ra, cô trực tiếp ghé vào trên ngực của anh, nhìn cơ thể cô mềm mại cảm giác sờ lên rất tốt khi cô dựa vào lồng ngực của anh cơ thể cô giống như bông vải rất mềm nhẹ, tựa như chỉ cần dùng sức xoa một chút, đều có thể xoa ra nước.
Anh cúi đầu nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, anh chợt nhớ đến hình ảnh cô đứng cùng Triệu Đông Hải hôm nay, không khí như nặng nề, ngực cũng khó chịu theo.
Danh sách chương