Trước khi cưới cô, Giang Xuân Sinh đã đi tìm anh để nói chuyện.
Giang Xuân Sinh khăng khăng cho rằng cuộc hôn này bởi vì hai việc
Việc thứ nhất: Làm người phải giữ chữ tín.
Việc thứ hai: Triệu Đông Hải không phải là người có thể gửi gắm.
Năm đó bà cụ muốn đuổi Noãn Noãn đi, Giang Xuân Sinh đã gọi mọi người đến nhà bà cụ để làm công tác tư tưởng cho bà cụ, bà cụ đã đưa ra điều kiện phải tách ba anh em bọn họ ra khỏi nhà và không chia một đồng tiền trợ cấp nào mà cha mẹ đã để lại.
Anh đã đồng ý, dẫn em trai và em gái trở về căn nhà tổ tiên cũ nát này.
Giang Xuân Sinh cho anh hai mươi đồng, để anh có thể vượt qua khó khăn lúc đó.
Phần ân tình này anh vẫn ghi tạc trong lòng.
Sau khi lấy Giang Mật, anh nhủ ở trong lòng cô sẽ là người phụ nữ ở bên anh đến cuối đời.
Nhưng từ buổi động phòng tối qua cho đến tối nay, anh vẫn không xác định được Giang Mật có nguyện ý ở cạnh anh hay không.
*
Triệu Đông Hải về nhà đã thấy mẹ mình cùng Giang Điềm đang sắp xếp quà tặng, còn bọc quà bằng giấy đỏ.
Anh ta vốn không muốn tốn nhiều tiền để mua quà tặng về nhà, thứ nhất là anh ta không muốn tốn nhiều tiền như vậy, thứ hai là muốn giữ thể diện cho Giang Mật.
Hôm nay vừa gặp, Giang Mật đã không biết xấu hổ.
Còn nói anh ta tự dùng nước tiểu xem lại chính mình.
Triệu Đông Hải cười lạnh, cô thật sự nghĩ mình là tiên nữ sao? "Mẹ, vợ của con ngày mai về nhà hay mình mời nhà mẹ đẻ của vợ con ăn một bữa tiệc." Triệu Đông Hải nghĩ đến thức ăn Giang Mật làm, anh ta có ý muốn làm cô nhục nhã: "Sáng mai em đi hỏi Giang Mật, chúng ta bỏ tiền để cô ấy đến nấu."
Đôi mắt Giang Điềm lóe sáng, Giang Mật làm sao có thể xuống bếp chứ?
Triệu Đông Hải là đang muốn Giang Mật làm trò cười cho thiên hạ.
Vả lại ngày mai Giang Mật cũng là con gái mới cưới trở về nhà mẹ đẻ, nhà họ Triệu mời người đến ăn tiệc nên chắc chắn sẽ bỏ tiền ra, Giang Mật là người nấu làm sao dám chìa tay đòi tiền?
Giang Mật mà lấy tiền thì cô sẽ chết chìm trong bãi nước bọt.
"Hải tử, Giang Mật kia biết nấu ăn sao?" Mẹ Triệu nhìn Triệu Đông Hải đang thất thần, không cần nghĩ cũng biết anh ta vừa rồi đã đi gặp Giang Mật, cái con khốn đó đã lập gia đình rồi còn quyến rũ Triệu Đông Hải để lừa tiền của con bà ta, bà ta cắn răng nói: "Được, ngày mai mẹ sẽ đến hỏi nó!"
Giang Mật không biết xấu hổ, vậy bà ta sẽ giúp cho cô.
Giang Mật ăn no ngủ kỹ, khi mở mắt ra đã thấy ánh sáng trắng xuyên qua ô cửa sổ, rọi vào trong phòng ngủ.
Vào lúc cô muốn di chuyển, bên tai đã truyền đến tiếng tim đập.
Vững vàng mạnh mẽ.
Giang Mật ngẩn người một chút ký ức cũng ùa về, cô chớp chớp mắt, tối hôm qua cô đã kề vào tấm lưng rộng lớn của anh mà ngủ, cứ nghĩ anh sẽ nhân lúc cô ngủ mà đẩy cô ra, không ngờ anh lại ngầm đồng ý ngủ cùng cô.
Nhận thức này khiến cho Giang Mật được voi đòi tiên, theo lý thì cô đã tiếp nhận cuộc sống của người trong truyện nên có lẽ sẽ không thể quay về hiện thực được nữa, hay cô sửa cuộc đời bi kịch của nhân vật trong truyện đạt được kết thúc viên mãn, sau đó sẽ có thể trở về hiện thực?
Giang Xuân Sinh khăng khăng cho rằng cuộc hôn này bởi vì hai việc
Việc thứ nhất: Làm người phải giữ chữ tín.
Việc thứ hai: Triệu Đông Hải không phải là người có thể gửi gắm.
Năm đó bà cụ muốn đuổi Noãn Noãn đi, Giang Xuân Sinh đã gọi mọi người đến nhà bà cụ để làm công tác tư tưởng cho bà cụ, bà cụ đã đưa ra điều kiện phải tách ba anh em bọn họ ra khỏi nhà và không chia một đồng tiền trợ cấp nào mà cha mẹ đã để lại.
Anh đã đồng ý, dẫn em trai và em gái trở về căn nhà tổ tiên cũ nát này.
Giang Xuân Sinh cho anh hai mươi đồng, để anh có thể vượt qua khó khăn lúc đó.
Phần ân tình này anh vẫn ghi tạc trong lòng.
Sau khi lấy Giang Mật, anh nhủ ở trong lòng cô sẽ là người phụ nữ ở bên anh đến cuối đời.
Nhưng từ buổi động phòng tối qua cho đến tối nay, anh vẫn không xác định được Giang Mật có nguyện ý ở cạnh anh hay không.
*
Triệu Đông Hải về nhà đã thấy mẹ mình cùng Giang Điềm đang sắp xếp quà tặng, còn bọc quà bằng giấy đỏ.
Anh ta vốn không muốn tốn nhiều tiền để mua quà tặng về nhà, thứ nhất là anh ta không muốn tốn nhiều tiền như vậy, thứ hai là muốn giữ thể diện cho Giang Mật.
Hôm nay vừa gặp, Giang Mật đã không biết xấu hổ.
Còn nói anh ta tự dùng nước tiểu xem lại chính mình.
Triệu Đông Hải cười lạnh, cô thật sự nghĩ mình là tiên nữ sao? "Mẹ, vợ của con ngày mai về nhà hay mình mời nhà mẹ đẻ của vợ con ăn một bữa tiệc." Triệu Đông Hải nghĩ đến thức ăn Giang Mật làm, anh ta có ý muốn làm cô nhục nhã: "Sáng mai em đi hỏi Giang Mật, chúng ta bỏ tiền để cô ấy đến nấu."
Đôi mắt Giang Điềm lóe sáng, Giang Mật làm sao có thể xuống bếp chứ?
Triệu Đông Hải là đang muốn Giang Mật làm trò cười cho thiên hạ.
Vả lại ngày mai Giang Mật cũng là con gái mới cưới trở về nhà mẹ đẻ, nhà họ Triệu mời người đến ăn tiệc nên chắc chắn sẽ bỏ tiền ra, Giang Mật là người nấu làm sao dám chìa tay đòi tiền?
Giang Mật mà lấy tiền thì cô sẽ chết chìm trong bãi nước bọt.
"Hải tử, Giang Mật kia biết nấu ăn sao?" Mẹ Triệu nhìn Triệu Đông Hải đang thất thần, không cần nghĩ cũng biết anh ta vừa rồi đã đi gặp Giang Mật, cái con khốn đó đã lập gia đình rồi còn quyến rũ Triệu Đông Hải để lừa tiền của con bà ta, bà ta cắn răng nói: "Được, ngày mai mẹ sẽ đến hỏi nó!"
Giang Mật không biết xấu hổ, vậy bà ta sẽ giúp cho cô.
Giang Mật ăn no ngủ kỹ, khi mở mắt ra đã thấy ánh sáng trắng xuyên qua ô cửa sổ, rọi vào trong phòng ngủ.
Vào lúc cô muốn di chuyển, bên tai đã truyền đến tiếng tim đập.
Vững vàng mạnh mẽ.
Giang Mật ngẩn người một chút ký ức cũng ùa về, cô chớp chớp mắt, tối hôm qua cô đã kề vào tấm lưng rộng lớn của anh mà ngủ, cứ nghĩ anh sẽ nhân lúc cô ngủ mà đẩy cô ra, không ngờ anh lại ngầm đồng ý ngủ cùng cô.
Nhận thức này khiến cho Giang Mật được voi đòi tiên, theo lý thì cô đã tiếp nhận cuộc sống của người trong truyện nên có lẽ sẽ không thể quay về hiện thực được nữa, hay cô sửa cuộc đời bi kịch của nhân vật trong truyện đạt được kết thúc viên mãn, sau đó sẽ có thể trở về hiện thực?
Danh sách chương