Các bước chân cùa hai chúng tôi đều nhẹ nhàng và ít dội tiếng vang lẽn tường đá được chạm trồ trong đường hầm. Tiếng ầm ầm nho nhỏ do việc nghiền đất đá đến từ đâu đó đằng xa đang làm rung chấn lan khắp Viện Earthborn, khiến mọi thứ đều có mùi đất đá. bụi bặm. và ầm ướt. Tôi lướt mấy ngón tay dọc theo bề mật lớp tường đá sần sùi như giấy nhám khi chúng tôi vừa đi vừa suy nghĩ.
Tôi hỏi Ellie: ‘Anh hơi nhớ bầu trời quang đãng rộng bát ngát ngày trước, em có nhớ nó không?*
“Nhớ lắm chứ,’ con bé trả lời với vẻ nuối tiếc. “Cảm giác như em đã hoàn toàn mất đi khái niệm về thời gian vả sự binh thường khi náu minh dưới lòng đất. Tuy nhiên, ờ đây vẫn còn tốt hơn ờ khu tị nạn (sanctuary) kia. ít ra thi ta củng có nhiều thứ đề ân hơn lả chuột và nấm."
Tôi không xin lỗi thành lời vi đã nói những lời đó với con bé rồi vả không muốn giảm giá trị chúng thêm nữa. nhưng tôi lại nói câu đó trong lòng. Cảm giác tội lỗi khi biết rằng lẽ ra minh có thể quay về sớm hơn nhưng không lảm vẫn còn đeo bám dai dẳng trong tôi.
Nhóc Boo lê bước theo sau chúng tôi. bộ lòng dày cùa nó thi thoảng cạ vào tường và bộ móng vuốt cà xuống sàn. gây ra nhiều tiếng ồn hơn cả tôi hay Ellie. Cậu ta nồi cáu khi nhắc đến lũ chuột trong hang, huých Ellie tử đẳng sau. Con bé bật cười, lôi trong túi ra cái gi đó trông như miếng thịt muối còn thửa và ném qua vai cho cậu ta. Con gấu này ngoạm miếng thịt giữa không trung chì bầng một cú đớp.
Regis gửi suy nghĩ đến tôi: ‘Mang chút đồ ăn vặt cho tôi nửa', rõ là vẫn đang theo dõi tâm trí tôi bất chấp khoảng cách xa giữa hai chúng tôi. Vi cậu ta quá làm phiền đi. nên tôi đã đề cậu ấy thức canh cả đêm, đứng gác ả retainer đang làm tù nhân của chúng tôi.
“Khi anh đi vắng mọi chuyện ờ đây thế nào?"
Bả vai hẹp cùa con bé nhấp nhô lẽn xuống khi bước. “Kỳ quái lắm. Hầu hết mọi người chẳng biết phải thấy ra sao nữa. Vui mừng, hy vọng, do dự. sợ hãi...chúng—em không biết—mạnh mẽ hơn ư? Ý em lả, giờ mới mạnh mẽ cơ. Trong những ngày đầu ờ khu tị nạn. cảm xúc chì có sự sợ hãi. Mọi người đều đang chờ chết, tửng ngày một đầy. Anh hiều không? Và em thấy nhiều nụ cười hơn. dặc biệt là trẽn gương mặt mẹ khi anh ờ bẽn. Mặc dù. đối với loài elf mà nói. câm xúc trờ nên tệ hơn. Hy vọng trong lòng họ là...phức tạp."
Tôi nói: “Họ bắt đầu hiểu ra đủ thứ,* nghiền ngẫm mấy lời của con bé. “Rầng, ngay cả khi có giành lại được Dicathen, họ cũng không bao giờ về nhả được nữa."
“ừ," con bé Ellie lầm bầm, cặp mắt dán xuống đất. "Đặc biệt là tụi nhóc. Bé Camellia bạn em. như thề em ấy chằng phải trẻ con tý nào. Em Không biết chuyện đó hợp lý không nửa."
Tôi nhìn chằm chầm vào đứa em gái chưa tròn mười sáu của mình và chằng mảy may dể ý đến sự mỉa mai trong câu con bé nói. “Đúng là chó chê mèo lắm lông."
“Em khác chứ," cô nói, mặt hơi đỏ. “Thêm nữa, cái cách mà anh dối xử với em, chắc chấn khiến em cảm thấy minh vẫn còn là một đứa trẻ..."
Tôi vòng cánh tay qua vai con bé và kéo nó áp vào người tôi theo kiều quảng vai kẹp cổ khi đi bộ. "Bộ đó không phải là điều mà anh lớn bảo vệ thái quá hay lảm sao?"
Con bé thở phi phò, nhưng nó không giằng cổ ra. "Em không biết minh đã nói điều này với anh chưa, nhưng anh thật sự tốt bụng khi dành nhiều thời gian giúp đỡ người tộc elf."
Nó cắn môi, vẻ do dự. rồi sau đó lời lẽ tuôn ra vội vã. “Nhưng còn em thì không—thực sự không làm dược. Liệu có ích chi nếu em không thề làm dược bất cứ gi để khiến mọi chuyện tốt hơn cơ chứ?"
Tôi đợi khi hai người lùn khoác áo choàng đi ngang qua rồi mới trả lời. “Có thể lòng trắc ẳn của em sẽ giúp những người tộc elf ít ỏi còn lại nuôi đù hy vọng để gầy dựng mọi thứ. Ta sẽ không thể nào biết được rằng ngay cả sự tử tế bé nhỏ cũng cỏ thề gản kết với ai dó ra sao, và nó có ý nghĩa thế nào với họ.
Thêm nữa," sau một lúc nghĩ thêm, tôi nói kèm theo, "em có ắn regalia mới. Có lẽ nó sẽ làm em giúp được nhiều thứ hơn khi em học được cách dùng nó.*
“Nhưng lảm thế nào em có thể sử dụng nó thành thạo khi anh thậm chí còn không cho em dùng nó," con nhóc bĩu môi. y chang kiểu cô bé tuồi mười lảm đúng với độ tuổi con bé.
“Anh chưa bao giờ nói vậy—"
“Thế nếu em chỉ dùng nó dưới sự giám sát cần thận thì sao?" con bé nói vội, át lời tôi. "Ả Lyra đả hứa anh cho phép bao nhiêu thì ả sẽ dạy em nhiều bấy nhiêu, chị Emily vả ông Gideon muốn nghiên cứu về em kĩ lưỡng hơn, và em cá là mẹ thậm chi sẽ canh từng buồi học. vả nếu bả cỏ thể chữa lành vết thương cho em khỏi ngọn giáo của tụi asura, thi bả cũng có thề—"
“Ellie à," tôi nói, cố kéo con bé khỏi dòng suy nghĩ ào ạt mắt kiểm soát của nó. "Eleanor!"
Con bé lấp bắp dửng nói, trông hơi thất vọng.
Tôi nói: ‘Anh không muốn ngản em dùng ấn regalia của mình". Các bức tường cùa dường hầm rời xa dần sau lưng khi chúng tôi rời Viện Earthbom bước vào bãi sân trống. “Nhưng anh nghĩ tốt nhất là em chỉ nên sừ dụng nỏ khi có anh ờ đỏ."
Con nhóc há miệng, cuộn lưỡi vào, rồi hít một hơi thật sâu. Cuối cùng, sau khi suy nghĩ binh tĩnh lại. nỏ nói. “Em sắp nói điều này mong anh đừng hiểu lầm, nhung anh trai à. anh không ờ loanh quanh đây nhiều đâu. Lảm sao em có thề tiến bộ nồi khi anh cứ phóng đi cứu thế giới hoài?"
Tôi trườn tay khỏi vai con bé và kéo nửa thân nó vào người tôi với tư thế kẹp đầu. ‘Đó là lý do tại sao em đang đi với anh đây nè."
Con bẽ có vũng vây rồi tuột khói cú kẹp cồ cúa tõi lám đầu tỏc rói tung rói mủ lẽn vá nhin tỏi chằm chằm. “Anh đừng thô lỗ thế, Arthur. Anh đang giỡn thôi, phải không?"
Tôi lắc đầu, nhưng cảm thấy nụ cười mỉm cùa minh chùng xuống dần và trờ nên ảm dạm. “Khi anh ờ độ tuồi cùa em , anh đã được huấn luyện ờ lục địa Epheotus với các vị thần theo đúng nghĩa đen. Ngay cà trong kiếp trước, anh đã được huấn luyện để làm vua. Em đã được ban cho một sức mạnh to lớn, nhưng em sẽ không bao giờ có thể dùng tốt được nỏ nếu em không thử thách chính bản thân minh."
Con bé cười lớn, xoay một vỏng rồi nhảy vào người Boo, vùi mật vào bộ lông dày cùa cậu ta.
“Thêm nửa, anh không dù tin tường để em vụt ra khỏi tầm mắt anh," tôi lẩm bẩm khi quay lưng lại để di tiếp.
Con nhóc tung người nhào đến đứng cạnh và đấm vảo cánh tay tôi, rồi nhanh chóng luồn tay mình qua cánh tay tôi và nắm lấy. “Vậy là. sẵn tiện ta đang nói về chù đề em đã trường thành và sẵn sàng đối mặt với nguy hiềm củng mấy thứ khác ra sao, anh không nghĩ rằng em đủ lớn để bắt đầu hẹn hò sao?"
Dừng bước giữa chừng, tôi nhướng mảy nghi ngờ. “Hả? Chuyện này ở đâu ra vậy?"
“Chì thắc mắc thôi," con nhóc chỉ nói với một nụ cười ngây thơ.
Tôi nhìn xuống dôi mắt nâu của con bé như thể tôi đang cân nhắc lời đề nghị cùa nó. “Chắc chắn rồi. Nhưng quy tắc cùa anh không đổi. Em có thể bảt đầu cặp bồ... khi 'bồ' của em có thề đánh bại được anh trong một trận đầu."
Boo khịt mũi và gật đầu đòng ý, trong khi Ellie bĩu môi, tựa đầu vào cánh tay tôi. ‘Chơi xấu nhá...’
Khi chúng tôi ra khỏi cổng Viện Earthborn, tôi dừng lại và nhìn quanh. Lượng aether cùa tôi vội vã truyền vào ấn Realmheart. và cả thế giới bừng sáng khi mana hiện thị dưới dạng hữu hình. Trong lúc cơ thể tôi đò ừng lẽn vi hơi ấm từ nguồn sức mạnh này, tòi tập trung vào giác quan thứ sáu đề tìm mana mà kĩ năng này làm được, sục sạo khắp hang động khồng lò cùa thành phố Vildorial để tim một dấu hiệu mana cụ thể.
Hai người họ nổi bật giữa toàn bộ dân số của thành phố. Một người vãn ở dẳng sau tỏi. nấn nả ỡ dảu dó trong Viện Earthbom, nhưng người còn lại ở phía trên, trong cung diện của thủ dô người lùn. Không giải thích gi thôm, tôi dân Ellie và Boo di lẻn tuyến con dưỡng dại lộ quẹo ngoần ngoèo. hủy chú phép làm ấn Realmheart trẻn người mỡ dằn.
Các lính gác cung diện củi chào vã mỡ cửa khi tôi đến gần. Bên Ưong tiền sảnh, một vải thành viên từ gia tộc cùa cảc lãnh chúa người lùn đang nấn nả lại trò chuyện hoặc giải tri. Họ tò mò quan sát. nhiều ánh mầt tập trung vào em gãi tỏi khi chúng tôi đi qua đại sảnh và hướng tởi một trong các lối đi có mana dẳn vào cung điện sâu hơn.
Không giống như một pháo dài hay lâu đài Ưên mặt dát. chẳng hạn như khi so với Cung diện Hoàng gia cùa thành phố Etistin, phân lớn cung điện của người lùn dược xây vùi sâu vào tường hang dộng, với các dường hầm lẫn hành lang nối liền hàng trăm cản phỏng lẻ tẻ được thiết kế cho nhiều mục dích da dạng, một số trong bọn chúng dường như rất xa lạ với con người như tỏi.
Mỗi đời bộ dỏi các vị vua vã hoàng hậu đã mỡ rộng cung diện xa hơn nữa. không ngừng tlm cách vượt qua những người tiền nhiệm bầng nhũng phân bổ sung sự lộng lây từ họ. dẫn đến việc tạo ra những nơi như phòng họp của Hội dồng Lãnh chúa, nơi dược chạm khấc từ trong tâm một khối dá tinh hốc (geode) khổng lồ. Đó là một trong những cỏng trinh củ hơn đến từ những sự bổ sung kiểu vậy. thứ dã dược xây dựng trong thời kỳ người elf vã người lùn cực thân vởi nhau, thời diẻm trước cuộc chién gần đây nhất giữa hai phe Sapin vã Elenoir. cuộc chiển đả chứng kién phe Darv rút lui vào sa mạc dẻ tránh bị lôi kéo vào cuộc xung đột này.
Cán phòng dược dề cặp nầm ở vị tri cao hơn hầu hết những cản phòng khác, vậy nên tôi và Ellie, cùng Boo theo sau. nhận thấy cà lũ dang leo lên các bậc cầu thang dài cong dén dốc dửng tận 180 dộ. Lúc chúng tòi lèn tận dinh, người bé Ellie lấp lảnh lỡp mồ hôi mông, hơi thờ khó khán mặc dù con bẻ dã cổ giấu diều đó. Còn Boo thl càu nhàu như nổi đóa vỡi mỗi bậc bưởc lên.
"Em đả từng lèn dảy bao giỡ chưa?’ Tôi hỏi vởi một nụ cười nhếch mép.
Con bé lấc dầu. dường như chẳng còn hơi để thốt nén lởi.
Cầu thang dằn lối tỡi một kiểu chỗ như hóc tường, là một cãi hang nhỏ ẩn sau một nếp gấp của lởp đá. Mãi cho dén khi ra khỏi cái hang này và di chuyển vòng qua phiến dá nhỏ ra. chúng tôi mởi nhln rõ dược toàn bộ cản phòng.
Tôi phải che mầt trước ánh sáng chỏi lóa. là một sự thay dổi rõ rệt từ chỗ cầu thang thiéu sáng kia. Khi mầt tôi điều chinh lại dần dần. tôi mỡi cỏ thể nhln bao quát được nó đầy đủ.
Ellie và tỏi dang dứng ỡ ria một hang dộng lởn. và trong khoảnh khắc, thật dẻ quên rầng chúng tỏi đang ỡ dưới lòng đất. Toàn bộ cái hang nãy được chiếu sảng rực rỡ như ban ngày bởi những ngọn đèn lơ lửng, tráng sáng như ánh mặt trời hoặc nhũng vi sao vào ban đôm. Trên mặt đất. rẻu mọc dày như cỏ, lảm mềm và che phủ lởp đá. và sự két hợp giữa rẻu và dảy leo cũng bién các bức tường thành màu ngọc lục bảo. Nếu ta không nhln Ưực diện vào chúng, ta sẽ cỏ cảm giác như minh dang bị bao quanh bời một khu rừng rậm rạp.
Cao khoảng ba mươi íeet từ tường lên. màu xanh lục nhưỡng chỗ cho màu đen. vi toàn bộ mải vòm được chạm khấc bằng đá hẳc diện thạch (obsidian). thứ đả bất sảng vã phản chiếu lại khấp mọi hưởng, gây lấp lánh và tỏa sáng như bầu trời dôm.
Một cái cây lởn dộc nhất chiếm vị tri Ưung tâm cản phòng này. Cảc cảnh cây của nỏ trải dải ra hãng chục feet khấp mọi hướng, che phủ mọi thứ bầng bởi những chiểc lá rộng, mảu xanh lục sáng tươi và những quả nhỏ màu hồng. Nâng dỡ cho các cảnh cây dồ sộ này là một cấu trúc thân nhỏ. trỏng cãi thân này như thể tự nó mọc lẻn thành cây. hoặc có lẽ cái thân này mọc ra từ thân cây nào khác..
'Rùng Elshire Grove," tỏi khẽ nhầc cho con em.
Ị Nguyên vân: 'The Elsh&e Grove" dấy là tên riêng duợc vứt hoa. la tên của khu rúng)
Bên cạnh tôi. miệng bé Ellie há hốc ra kinh ngạc. "Nó thật dẹp..."
Tiếp theo là một giọng nói khác phát ra từ bôn trong thân cây. "Một món quà từ vị vua cổ dại của tộc elf. ngài Dalion Peacemaker." ổng Virion bưởc từ góc tối ra chồ có ảnh sáng nhàn tạo. rồi đứng dựa vào lan can của dăy ban công đuợc thiết kế dân thành một vòng bọc quanh nơi trú ngụ khoét sảu vào thân cây nãy vã mim cưỡi vỡi cà hai chúng tôi. "Gửi tặng vua người lùn lả ngài Olíred Ironhands. như một biểu tượng cho tinh bạn của họ. Hội dồng Lảnh chúa dã rất tử tế khi tặng nỏ lại cho tộc elf Ưong suốt thời gian bọn ta ỡ đây."
Anh Bairon di ra từ sau lưng ông Virion và dựa vào khung cửa. “Cái cây này rất cỏ thể dại diện cho vết tích cuối cùng của rừng Elshire. Công bầng mà nói thl nỏ thuộc về dân tộc elf, và nó n«n di cùng vAri người dân cùa Ang khi họ rỡi thành phÁ Vildnrial "
(Người dfch: ở bàn gổc. tác già dành máy từ 'door)am' thiêu. 16 ra phài 16 'ơoorjamb‘. tử chuyên mốn la "rầm cừa\ chi cài rồnh bép xức giữa khung cứa VO! cánh cửa. ờ dầy minh dùng tứ■'khung cứa' dé bạn tiện hinh dung chứ từ náy khổng chinh xấc)
"Có lẽ vậy." ông Virion nỏi vởi thải dộ của một người dang né tránh việc lại phải cải nhau. “Mặc dù cỏ thẻ chi cẩn một quả sồi để trồng lại cả một khu rừng, nhung vùng Elenoir giờ dã thành nghĩa địa và đất ở đó cỏ thể sẽ không bao giờ mang lại sự sống nữa." ồng áy chuyển sự chú ý trờ lại tôi và bố Ellie. "Dù sao di nữa. cái cây này không dủ lớn chõ tát cầ người dân ỗlf cùng ỡ đảy, tất nhiên, nhưng ta đảm bảo sẽ mỡi mọi người tộc elf đến dây it nhất một lần. đề họ cỏ thể trải nghiệm ký ức nho nhỏ về ngối nhà này. Dấu sao thi hây dể bọn ta đi xuống chỗ hai dứa. Ta chấc là nhóc cỏ chuyện quan trọng cần thảo luận. Arthur nhỉ. vl nhóc dã vất vả lết lèn tận dây."
Khi anh Bairon và ỏng Virion bưởc xuống một chuỗi các bậc thang dốc đứng uốn quanh thân cây. tòi dẵn bẽ Ellie đến một thảm rêu phầng II sảt con suối nhỏ sủi bọt gần ria hang dộng. Mỗi người chúng tôi ngả lưng xuống lởp rêu dày và mềm mại đang tỏa ra mùi ngọt nhẹ của đất khi chúng tôi nằm xuống lảm khuấy động lởp rẻu lên. Nhóc Boo dã di săm soi mấy con lạch nhỏ chỗ dòng suối, chẳc hẳn đang hy vọng bất dược một hai con cả.
Chi một lúc sau ỏng Virion vã anh Bairon nhập nhỏm củng chúng tỏi. ỏng ngồi khoanh chân bên cạnh chúng tôi. Còn anh Bairon vẳn dứng.
"Có tin gi tử bà Varay về tình hình ỡ thành phố Kalberk không?" anh Bairon hỏi.
"Vãn chưa có gi. nhưng néu dám Alacrya ỡ dỏ chui sâu vào cố thù như những báo cáo ban đầu của ta dự đoán, thi có thẻ tốn chút thời gian.’
"Lẽ ra cậu có thể tự di." anh ta gợi ý nhung giọng điệu và ý định không rõ ràng. 'Nhưng may mà cậu khỏng làm thế.’ một lúc sau anh nói thèm, gặt đầu chẳc nịch với tôi. “Chúng ta dã ỡ dưới lòng đất quá lâu—đúng theo nghĩa đen trong trường hợp của tôi—và các Lance cần xuất hiện cho mọi người thảy, cần cảm nhận dược sự hiện diện của họ.’
ông Virion khịt mũi thích thú, quay sang nhìn anh Bairon. ’Cãm xúc Ưở trêu phét, vl tôi đã cố gửi cậu dến đó và cậu từ chổi di.’
"Tôi... cần ở đày. bên cạnh ngãi,” anh Bairon ngập ngùng Ưả lời. nhìn xuống vã ngó lơ di chỗ khác. ‘Varay lả lựa chọn tốt hơn đè làm sống lại cái danh hiệu Lance Ưong lòng người dãn."
Tôi cảm thấy hy vọng cùa minh vơi dằn khi lấng nghe cuộc trỏ chuyện qua lại. cảm thấy như minh dã biét lời dáp cho câu hỏi mà tôi dến dảy để hỏi. nhưng tôi vẳn tiểp tục nói. “Chà. con mừng là nghe õng nói vậy. ông Virion ã, vi nỏ liên quan dến lý do tại sao con lại đến dảy."
ông Virion quay lại nhln tôi. gương mặt có nụ cưỡi gượng ban nãy chuyển thành biểu cảm vừa tò mò vừa tỏ vẻ binh thản, trong khi dẳng sau õng. nét mặt anh Bairon như danh lại.
"Phần lởn lục địa dă quay về tay chúng ta." tỏi bắt đầu. cản nhầc lựa lỏi cán thận, 'và con dã moi dược lỡi thề từ chinh tẽn Kezess Indrath lả giúp bảo vệ lục dịa Dicathen khỏi bị tên Agrona trả dũa tiếp, dù sao tẻn đó lúc nãy cũng đang bận lo chuyện của lục dịa hấn. Nhung chỉ chuyện nãy thl không đủ đâu. nhất là về dài hạn. Đả đến lúc con quay lại vởi nhiệm vụ mà dã quá lâu con không..."
ông Vírion nghiêng nguỡi về phía trước, chống tay lên cầm. "Phải, ta luôn mong dợi diều này. Ta... rất vui. Nếu nó nghĩa là cơ hội dẻ mang Tessia trờ lại thl..." ồng Virion háng giọng rồi im lặng.
‘Nếu con cỏ thể dạt dược sự thấu hiểu sâu sấc (insight) về các khía cạnh cùa sổ Phận (Fate)... thi. con dã nói mọi thứ vỡi ông rồi. nhưng con vẳn nuôi hy vọng.’
ông Virion cười dịu dàng, làm nổi bặt những nếp nhán hần sâu trên da mặt. 'Vào lúc này. có hy vọng là dú. Nên như vậy. bởi vi dó lả những gi chúng ta còn lại.’ ỏng ấy lại chú tâm vào tôi.
'Đây chi là một kiẻu như phép lịch sự đẻ thông báo với ta rầng con sap rời đi, hay còn chuyện gì khác nữa?’
Tôi ngồi dậy. bắt chước tư thế ngồi khoanh chân của ông Virion. "Con không cỏ ý định quay lại Khu Tàn Tích (Relicombs) một minh đâu.'' Tôi liếc nhìn bé Ellie đầy ẳn ý. con nhóc từ nãy giò’ vẳn im lặng suốt cuộc trỏ chuyện, rồi ngó qua vai ông Virion nhln anh Bairon. 'Con cũng muốn một Lance di củng.’
"Tuyệt đối không thẻ," anh Bairon lấc dầu nói ngay lập tức. "Xin lỗi, Arthur, nhưng ông Virion cần tôi ỡ dây."
ông Virion không nhin anh Bairon mà vỗ nhẹ tay xuống mặt dát bên cạnh chỗ minh ngồi, ban dầu anh do dự nhưng cuối cùng cũng chịu thua vã xà xuống lỡp rẻu mềm cùng chủng tôi.
Ngồi cứng đơ và trông cực kỳ thiếu thoải mải. anh ấy nói tiép. ‘Có hãng ngàn các hộ gia đinh tộc elf cần liên hệ. Chúng tói đã bất dầu một cuộc diều tra dản số. với mục tiêu doãn tụ càng nhiều gia dinh cảng tốt. Ta thậm chí còn không biét có bao nhiêu người tị nạn dă trốn được khỏi vũng Elenoir sau cuộc xàm lược của bọn Alacrya."
"Một nhiệm vụ cao quý," tôi thừa nhận, "nhưng là một việc hầu như không cần thiết một Lance phải làm."
Anh Bairon thờ phào ra một cách khỏ khàn, bầt đàu dứng dậy. liếc nhln õng Virion và ép bản thân đứng yên. ‘Trước dây tôi...không phải lúc nào cũng tử té với người khác. Cậu..." Anh ẳy ngừng lởi. mầt đảo khầp mọi chỏ trừ nhin tòi hay bẻ Ellie. “Cậu biét tỏi trước đây ra lảm sao. Chính bản thản cậu đả hơn một lần gánh hậu quả từ nỏ. Và rồi. sau khi cậu biến mất. khi tôi nghĩ rằng minh sẽ chảng bao giờ hồi phục vởi...vết thương dấy. ống Virion và người của ỏng dã quan tâm đến tôi theo cái cách mà tòi nghĩ chua từng cỏ ai từng lảm vậy vởi tôi trước dảy. Họ dă giúp tôi gầy dựng lại sức mạnh cùa minh và thuyét phục tôi rầng tôi còn mục đích phấn dấu. Đây lả mục dich cùa tôi. Arthur ã."
Quai hàm anh Bairon cúng lại im lặng, và cuối cùng, ánh mắt anh và tòi chạm nhau. "Đừng nghĩ rẳng tỏi không khao khát thử thách bản thân. Tôi có thể cảm nhận được tiềm nàng trong minh, đang trải dài ra như một con dưỡng rộng thẻnh thang. Lượng mana từ chiểc sừng dỏ đã khiển tôi vươn rất xa. nhưng còn rất nhiều diều nữa dề tôi học hỏi và thu lượm." Anh đặt tay lên cánh tay ông Virion. "Vào sau này."
Tôi khống thẻ nói gi hơn dẻ phản lại lập luận của anh Bairon nữa. Cách giải thích ban dầu của tỏi về sự việc này rầng một Lance không cần thiết phải tham gia vào một công việc nhảm nhi như di diều tra dân số là cách giải thích thiển cận và thậm chí. cô phần hơi ích kỷ. Nếu con bé Ellie di củng tỏi. tỏi cần hổ trợ dẻ dảm bảo rẳng con nhóc được an toàn. Nhung tỏi không thể yẽu cẩu anh Bairon bỏ lại công việc này. dặc biệt néu nỏ có ỷ nghĩa rất lỡn dối vói anh ấy.
"Em hiểu,'’ tôi nói sau khi dành chút thời gian xử lý loạt suy nghĩ nãy. ‘Và em đảnh giá cao những gì anh dang lảm. Dù chỉ trong vãi nám nhưng dẫu sao vùng Elenoir cũng là nhà của em."
Lỏng mày anh Bairon nhướng lèn và cười khúc khích. "Tôi xém tý quên mất. Thật khó mà nghĩ về cậu như một dứa trỏ."
Tôi dứng dậy. cườ mím mién cưỡng vởi ông Virion và anh Bairon. "Cõng bầng mà nói. em chưa bao giờ thực sự là dứa trẻ."
Chúng tôi nói lời tạn biệt, bé Ellie vã tỏi chúc hai người may mẳn. vã chúng tỏi bất đầu di xuống dăy cầu thang dải. vội vả chạy khỏi cung diện của người lùn trước khi cái tụi gia tộc Earthbom hay Silvershale cố lói tôi vào một lúm xủm kiểu hoàng gia nào dó. sau dó chúng tòi bước chậm rãi theo dưỡng dại 15 xoán óc trong thành phố Vildorial.
Bé Ellie là người phá vỡ sự im lặng này trưởc tiên. ‘Vậy là. anh thực sự dang dưa em đến nơi mà anh đã nói tới. :ái hầm ngục dầy phép thuật vởi mỏi gian phòng là một thé giói hoãn toàn khác nhau dó ư?"
"Là nó đáy." tỏi trả lơi với vẻ bối rói.
'Khoan dã. vậy sao anh không hỏi chị Mica sớm hơn. khi mà chị ta ỡ ngay dây cơ chứ?"
Tôi nhán mặt và ném cho em gái minh một cái nhìn cảnh báo. "Thành thật mà nói. anh nghĩ anh Bairon sẽ lả bạn dẻng hành... ổn định hơn cho chuyến thám hiẻm (ascent) này. Khu Tàn Tích có thể trở nên kỳ lẹ. bà chị Mica cũng vậy. vã hai cái lạ gom lại củng nhau... nhưng anh mong em giữ kín mồm chuyện này. hiểu chứ?"
'ổ ồ ô. tôi mách chị ta nhá,' Regis nói vọng lại từ dẳng xa. cảm thấy rõ sự nhàm chán tử cậu ta.
Nhóc Ellie bụm miệng sau tay. cố nén cười. ‘Mặc dù vậy, chị ấy thực sự háo hức dược ra khỏi thành phố. Chị ta tùng dề cập dến chuyện nãy trước đây. gần như là. những hai mươi lần Ưong lúc em luyện tập vơi bà Lyra kia." Nụ cưỡi bớt dần. và em tòi Ưnh tảo cân nhắc. *Em nghĩ cái chết của chị Lance kia—cải chị tẻn Aya phải không?—đã tác động khả mạnh đến chị ấy..."
Nhắp nhảy bật tất án Realmheart thêm lằn nữa. tôi đả xác định dược vị ưí dấu hiệu mana của chị Mica. vân ỡ sâi trong Viện Earthborn. "Chúng ta hãy di hỏi xem liệu chị ta cỏ tham gia củng không nhẻ?"
• **
"Vậy...chúng ta sẽ lãm chuyện nãy ngay tại dây. trong..." ã Lyra ngừng nói và nhìn quanh cản phòng nhỏ vởi một chiếc giường dơn kè sát tường. "Đây là phông ngủ của ngài à?"
Không gian tương đối chặt chội khi ã Lyra, bé Ellie, chị Mica và tôi đều đứng vỡi vẻ lủng túng quanh một cổ vật hĩnh bán cầu cỏ màu bạc vỡi bề mặt nhẩn bóng vốn là một phần của thiết bị tạo cồng dịch chuyển có tên La Bản (Compass), thứ dang chiêu lèn không trung phia trên nỏ một khung ảnh hĩnh bầu dục (ô-van) có nền mỡ dục vã bỏng loãng như dâu. Nhóc Boo thò đầu vởi vai vồo phòng, còn mẹ tỏi thl dang nghểnh cổ lên nhln từ bôn ngoài.
"Cái La Bàn này cần dược giữ an toàn ở dâu dó trong khi chúng ta di vào Khu Tản Tích,’ tỏi Ưả lời. “ở đày. chúng ta có sẵn một pháp sư emitter dẻ nểu có ai dó bị thương và chúng ta cần quay lại."
"Tôi sẽ khỏng di đâu hết," mẹ nghiêm túc nói. kiễng chân lèn dể nhln thấy rõ hơn. Nhũng nếp nhản lo lẳng lại hần lên Ưên khuôn mặt bà ấy, và bà ghim tỏi bằng một cái nhln sấc bén cà hứa hẹn lẳn (Te dọa: nểu có bất cứ diều gi xảy ra vỡi Ellie. sẽ cỏ phiền toái lớn dấy. nhưng bà ấy đã sân sàng Bất chấp sự lo lấng mang tinh khiêng cưỡng của bậc bố mẹ, chúng tỏi dã dược tản thành thực hiện nhiệm vụ nãy. thừa nhận vai trò cùa bà khi tranh luận về việc dẻ bé Ellie trở thành dối tượng thử nghiệm của chúng tôi cho các mẳu chú phép (spellíorm).
Chị Mica dang nhũn nhảy một cách hão hứng bầng các khớp xương ỡ lòng bàn chân. ‘Thôi nào. chúng ta sẽ làm chuyện này hay sao?"
Hãy ra ngoài ngay khi chúng ta bước qua dầu bẻn kia. tôi chuyển suy nghĩ tởi Regis trong đầu. Tôi muốn cậu tập trung hoàn toàn vảo—
'Bảo vệ em gãi bé nhỏ. vầảảng. tôi biét. Tỏi dã từng làm rồi.’
Tôi hít mót hơi thật sâu vả làn lượt nhln vàô mất từng người một.
Chị Mica né không dùng bộ quân phục của Lance dẻ mặc một bộ áo giáp nặng nề kiểu người lùn. Mỗi mảnh thép mỡ hlnh khối đều dược khấc cổ tự (rune), và cỏ một tia mana lấp lánh dế tháy tạo :hãnh dường viền bề ngang chừng một phần tư inch dang chạy lan dọc kháp toàn bộ cơ thể chị ta. Một cãi vòng bằng dá nhẵn bọc quanh trán chị. kéo dài xuống sống mủi như cái mũ. Những cồ tự nho nhỏ dược khắc lẻn bè mặt cái vòng nãy. Bên dưới nó. dôi mất chị ấy. một bẻn sáng vã sống dộng, một bẻn cỏn lại lả viên đả quý sẳm màu. nheo lại dầy quyét tâm.
Bé Ellie đứng bèn cạnh chị. tay trái cầm cây cung mởi. các dốt ngón tay tráng co lại quanh bảng cần. Đó chi là một cây cung dơn giản, duyên dáng dược làm từ kim loại trơn mảu đen. thiết ké của người lún dược thay dổi dẻ phù hợp với phong cách chiến dấu dùng mana thuần của Ellie. Một món quà từ Emily. dẻ thay thế cây cung mà cậu ta dã thiét ké cho Ellie từ trước đây rất lâu.
Con bé mặc dồ da và deo giáp xích (Chain) đè làm bản thân di chuyển linh hoạt trong khi vãn phòng vệ dược dôi chút. Giồng như bộ giáp của chị Mica. áo giảp con bé dược yẻm rát nhiều cổ tự bảc vệ. nhung tỏi Ưông cậy vào Boo. Regis và chính minh dẻ giữ an toàn cho con bé.
Con bé lầy lại tinh thần, trao cho tôi một cải gật đầu mà gần như khống nhận ra được.
ở phía bẻn hòng còn lại của bẻ Ellie. ả Lyra Dreide quấn minh trong bộ áo choàng chiển cỏ bọc giáp màu Ưấng sáng, cỏ ta xin mặc một cái gì dỏ khác với bộ dồng phục màu dỏ thấm pha xám tro vốn phù hợp vỡi chức tưởc của ả ta trước dây. vã cô ả Ưông bớt đe dọa hom trong bộ trang phục mói này.
"Mica. chị di trước. Lyra sẽ theo ngay sau chị. rồi dén em. cỏn Ellie. em chám sóc dằng sau vởi Boo." Khi mọi nguôi gật dầu thể hiện họ hiểu rồi. tỏi chú tâm vào chị Mica. "Hãy coi chừng cảc mạch nưởc ngầm, nưởc có tỉnh axit vã dầy những...à. rồi chị sẽ biết-*'
Chị Mica bẻ cổ và niệm phép ra một chiếc búa chiến bẳng đất to khổng lồ. rồi lao vào cánh cổng dịch chuyển. Ả Lyra nhưởn một bén mày nhìn theo lun-g chị Mica. nhung theo sau tức khấc, vã chẳng rút vũ khi nào ra cả.
Chìa tay ra. tỏi bất chước đám một củ nhẹ vào bấp tay Ellie. giồng như con nhóc dã lảm vởi tôi trước dỏ. "Hít thở sảu vào." Trước khi con bé kịp trả lời, tỏi bước vào bề mặt bỏng loáng như dầu của cánh cổng dịch chuyển.
Và xuất hiện ỡ rla một hồ nước nhầy nhụa màu xanh lục. một trong số hảng trăm—cỏ lẽ là hãng ngàn—hồ tạo thành nền nhà của khu vực nãy. Cách tỏi mười feet về phía bên phải, một mạch nước đang phun lẻn bùng nồ giữa chừng, hất bủn chứa axit ra xa hàng chục feet khấp mọi hướng. Nhưng chị Mica và ả Lyra dã bẳt tay vào hành dộng, một người niệm ra tấm khiên chấn nặng nề bẳng đát đá dẻ hứng tia nước phun, người kia dùng rung chấn đánh vào tia nước làm giãn đoạn dộng lượng dang phun cúa chất lỏng, khién phần lởn axit váng ngược một cảch vô hại vào lại cái hồ bất nguồn cho nó phun ra.
Regis hóa thân thảnh dạng vặt chắt hiện ra kế bôn tôi ngay khi Ellie vấp ngã từ chỏ cổng dịch chuyển vào. vã cậu ta xen vào giữa con bé vã một mạch nước thứ hai phun trào ròi nổ tung dầng sau chúng tôi liền sau dó. Rồi thi Boo đã ở đó. áp vào phía bén kia nguôi con bé. cơ thể to lởn của cậu ta dứng vừa vặn trẻn thềm đất hẹp và cứng mà cánh cồng dịch chuyển hiện ra phía trên.
"Chúng ta cần phải di chuyển thành một nhỏm, vói một người dóng vai trò là kẻ tlm dường xuyén qua đống bùn trong khi ỉt nhất hai người canh mấy cãi hồ,” ả Lyra ra lệnh, dôi mắt sầc bén của cô ta lướt qua khung cành xa lạ. “Quan quản trị Ley\vin. có nơi nào an toàn trong—'
'Ổi. cỏ thẻ nào.” chị Mica ngất lời, vốn dă lơ lả cành giác khi nhln theo ánh mầt của ả Lyra dang quét quanh khu vực nảy. môi chị ta cong lên khinh bi. "Ngay cã con gấu kia cũng cỏ thứ hạng vượt qua địa vị tù nhân dây phi thường của mi đáy."
"Chà. ỡ đây hôi thổi thật.” Ellie lẩm bầm giữa các bức tường sống đang phun trào ở hai bên hông. "Đây chấc chắn không phải là diều má em mong dpi—’
“Cải hồ ngay trước mặt chúng tôi bắt đầu sửi bọt, và một con quái vật kỷ đ cổ kích thước bằng, một con ngựa lao lên không trung, ánh sáng khuốch tán phản chiều trên lớp da nhày nhụa của nó. Một con sôn không lồ, đơn hơn cả hắc ín và phủ kín thân bởi hàng chục cái hàm đầy răng đang ngoạm ngoạm, lao vút vào không trung nhảo về phía chúng tôi
“Trong khi chị Mica vẫn đang chỉnh lại cách cằm cây búa ngoại cỡ của chị ta và môi ä Lyia đang lâm bằm chửi thê, thì tôi bước tới. Một lưỡi kiếm aether lắp lánh hiện ra trong nắm tay tôi, cử động thành một vòng cung mượt mà cất đôi con quái vật, bỗ nó làm hai và hắt các bộ phận bị tách ra bay sang hai phía những người khác đang đứng.
Búa của chị Mica đập xuống nửa thân đang quần quại, tần nát nó thành bột giấy, trong khi một uồng xung rung động tuy im lặng nhưng nhìn thầy được phát ra từ chỗ ả Lyra, làm biển dạng không khí xung quanh nữa thân còn lại cho đến khi nó đột ngột nỗ tung ra thành chất nhờn màu đen pha xanh lục. Đằng sau họ, bố Elie đang cắm mũi tôn vào dây cung, mắt chữ a, mồm chữ ô vì kinh ngạc.
“Chào mừng đến với Khu Tân Tích, tôi nồi với vẻ ủ rũ.