"Tuổi này của các cháu có phải tương đối tin tưởng vào lá bài Tarot phương Tây kia hay không, còn có chòm sao chiêm tinh gì đó?" Lý đại sư vô cùng không ngại học hỏi kẻ dưới, hỏi thăm, trong khoảng thời gian gần đây làm ăn không tốt, nếu như những thuật pháp loạn thất bát tao của phương Tây cũng không phổ biến, thì ông cũng đành phải học thêm một vài kỹ năng.
"Không phải đâu, cháu vẫn cảm thấy đoán mệnh của nước ta vẫn tương đối chính thống." Trì Xu Nhan khẽ cười nói.
"Đúng vậy, ai, những đứa nhỏ này này nếu có một điểm giác ngộ giống như cháu thì tốt rồi." Viên đại sư than thở nói.
Trì Xu Nhan cười cười, không nói gì, nhấc bút chu sa lên trên bùa màu vàng mây trôi nước chảy vẽ bùa.
"Nha, cháu vẽ hoa văn này vẫn rất đẹp mắt, nhìn qua có chút thú vị nha. Một lá bùa cháu định giá bao nhiêu tiền?” Lý đại sư tiến lại gần nhìn một chút: "Vẫn là đứa nhỏ như cháu thông minh, lại tự mình vẽ như vậy, cũng có thể tiết kiệm một khoản lớn chi phí."
Trì Xu Nhan không dừng lại một nét, vẽ xong một lá bùa, dưới ánh mặt trời chói mắt, ánh sáng của bùa trực tiếp bị che khuất, cô ngẩng đầu lên, vươn năm ngón tay ra.
"Năm mươi." Lý đại sư đoán.
Trì Xu Nhan lắc đầu, bùa chú này đã hao phí rất nhiều linh lực của cô thì m sao có tiện nghi như vậy.
"Năm trăm." Viên đại sư hỏi.
"Năm vạn một lá bùa, nhưng mà hôm nay là ngày đầu tiên nên có giá đặc biệt, một lá năm ngàn là được rồi." Trì Xu Nhan chớp chớp mắt nhìn về phía hai người bên cạnh: "Không biết hai vị có hứng thú gì không?"
Lý đại sư cùng Viên đại sư lắc đầu như trống bỏi, trở lại quầy hàng của chính mình, cảm thấy cô bé này có phải có vấn đề hay không, một tờ giấy như thế này liền dám bán năm ngàn năm vạn, quả nhiên người trẻ tuổi chính là mơ tưởng hão huyền, quan trọng nhất vẫn là đoán mệnh thì tốt hơn, nguy hiểm tương đối nhỏ, bán bùa nhiều dễ dàng lộ ra.
......
Ngày đầu tiên Trì Xu Nhan bày sạp buôn bán, người tới ngược lại rất nhiều, nhưng mà ánh mắt của những người này tò mò liếc mắt nhìn cô và sạp hàng của cô một cái, sau đó không hẹn mà cùng lựa chọn quầy hàng khác.
"Mẹ, sao mẹ còn tin cái này, hiện đại phát triển khoa học, phản đối mê tín dị đoan phong kiến, cho dù đã xảy ra một ít hiện tượng siêu nhiên thì cũng có thể dùng khoa học giải thích." Một thanh niên khoảng ba mươi tuổi tỏ ra không kiên nhẫn nói với một người phụ nữ hơn sáu mươi tuổi.
Trên cổ tay người phụ nữ kia đeo một chuỗi phật châu, trên cổ mang theo dây đỏ xuyên qua ngọc phật, hiển nhiên không phải người yêu thích huyền học thì chính là người tin Phật. Loại người này lớn tuổi, thờ phụng thần phật, cực kỳ dễ lừa gạt, có đôi khi tiêu tiền cũng bất quá cũng chỉ để an tâm, đối với rất nhiều thầy bói mà nói, rủi ro nhỏ, mua bán dễ dàng thành công, trong lòng bọn họ lại dễ chịu, vừa nhìn thấy người phụ nữ này, rất nhiều thầy bói đều để ý.
Triệu Chí Thành tận tình khuyên nhủ mẹ mình, hiển nhiên không muốn đem tiền vất vả kiếm được cho những kẻ lừa đảo bói toán này, nếu thường ngày nghe anh nói như vậy, mẹ anh nhất định sẽ không trái ý của anh, cho dù thật sự muốn xem bói, cũng là vụng trộm sau lưng đưa anh tới, anh cũng coi như mở một con mắt nhắm một con mắt, đáng tiếc hôm nay có chút đặc thù, ba anh đang nằm ở trong bệnh viện, cho dù nghe Triệu Chí Thành nói nhiều lý lẽ, cuối cùng vẫn không thể lay chuyển được mẹ anh.
Đang lúc mẹ Triệu Chí Thành lộ vẻ buồn rầu, do dự nhìn mấy gian hàng xem bói kia một chút, không biết nên đi vào gian nào thời điểm.
Triệu Chí Thành nhìn quanh bốn phía, hiển nhiên anh chú ý tới rất nhiều thầy bói đang rục rịch, nếu như còn tiếp tục do dự, nói không chừng đều phải đứng lên kéo khách, liền cười cười trào phúng, ngay trong ánh mắt chờ mong của rất nhiều thầy bói, sau đó không chút do dự kéo mẹ anh đi thẳng tới sạp hàng của Trì Xu Nhan, khiến cho một đống thầy bói nhìn đến rơi cả mắt.
"Không phải đâu, cháu vẫn cảm thấy đoán mệnh của nước ta vẫn tương đối chính thống." Trì Xu Nhan khẽ cười nói.
"Đúng vậy, ai, những đứa nhỏ này này nếu có một điểm giác ngộ giống như cháu thì tốt rồi." Viên đại sư than thở nói.
Trì Xu Nhan cười cười, không nói gì, nhấc bút chu sa lên trên bùa màu vàng mây trôi nước chảy vẽ bùa.
"Nha, cháu vẽ hoa văn này vẫn rất đẹp mắt, nhìn qua có chút thú vị nha. Một lá bùa cháu định giá bao nhiêu tiền?” Lý đại sư tiến lại gần nhìn một chút: "Vẫn là đứa nhỏ như cháu thông minh, lại tự mình vẽ như vậy, cũng có thể tiết kiệm một khoản lớn chi phí."
Trì Xu Nhan không dừng lại một nét, vẽ xong một lá bùa, dưới ánh mặt trời chói mắt, ánh sáng của bùa trực tiếp bị che khuất, cô ngẩng đầu lên, vươn năm ngón tay ra.
"Năm mươi." Lý đại sư đoán.
Trì Xu Nhan lắc đầu, bùa chú này đã hao phí rất nhiều linh lực của cô thì m sao có tiện nghi như vậy.
"Năm trăm." Viên đại sư hỏi.
"Năm vạn một lá bùa, nhưng mà hôm nay là ngày đầu tiên nên có giá đặc biệt, một lá năm ngàn là được rồi." Trì Xu Nhan chớp chớp mắt nhìn về phía hai người bên cạnh: "Không biết hai vị có hứng thú gì không?"
Lý đại sư cùng Viên đại sư lắc đầu như trống bỏi, trở lại quầy hàng của chính mình, cảm thấy cô bé này có phải có vấn đề hay không, một tờ giấy như thế này liền dám bán năm ngàn năm vạn, quả nhiên người trẻ tuổi chính là mơ tưởng hão huyền, quan trọng nhất vẫn là đoán mệnh thì tốt hơn, nguy hiểm tương đối nhỏ, bán bùa nhiều dễ dàng lộ ra.
......
Ngày đầu tiên Trì Xu Nhan bày sạp buôn bán, người tới ngược lại rất nhiều, nhưng mà ánh mắt của những người này tò mò liếc mắt nhìn cô và sạp hàng của cô một cái, sau đó không hẹn mà cùng lựa chọn quầy hàng khác.
"Mẹ, sao mẹ còn tin cái này, hiện đại phát triển khoa học, phản đối mê tín dị đoan phong kiến, cho dù đã xảy ra một ít hiện tượng siêu nhiên thì cũng có thể dùng khoa học giải thích." Một thanh niên khoảng ba mươi tuổi tỏ ra không kiên nhẫn nói với một người phụ nữ hơn sáu mươi tuổi.
Trên cổ tay người phụ nữ kia đeo một chuỗi phật châu, trên cổ mang theo dây đỏ xuyên qua ngọc phật, hiển nhiên không phải người yêu thích huyền học thì chính là người tin Phật. Loại người này lớn tuổi, thờ phụng thần phật, cực kỳ dễ lừa gạt, có đôi khi tiêu tiền cũng bất quá cũng chỉ để an tâm, đối với rất nhiều thầy bói mà nói, rủi ro nhỏ, mua bán dễ dàng thành công, trong lòng bọn họ lại dễ chịu, vừa nhìn thấy người phụ nữ này, rất nhiều thầy bói đều để ý.
Triệu Chí Thành tận tình khuyên nhủ mẹ mình, hiển nhiên không muốn đem tiền vất vả kiếm được cho những kẻ lừa đảo bói toán này, nếu thường ngày nghe anh nói như vậy, mẹ anh nhất định sẽ không trái ý của anh, cho dù thật sự muốn xem bói, cũng là vụng trộm sau lưng đưa anh tới, anh cũng coi như mở một con mắt nhắm một con mắt, đáng tiếc hôm nay có chút đặc thù, ba anh đang nằm ở trong bệnh viện, cho dù nghe Triệu Chí Thành nói nhiều lý lẽ, cuối cùng vẫn không thể lay chuyển được mẹ anh.
Đang lúc mẹ Triệu Chí Thành lộ vẻ buồn rầu, do dự nhìn mấy gian hàng xem bói kia một chút, không biết nên đi vào gian nào thời điểm.
Triệu Chí Thành nhìn quanh bốn phía, hiển nhiên anh chú ý tới rất nhiều thầy bói đang rục rịch, nếu như còn tiếp tục do dự, nói không chừng đều phải đứng lên kéo khách, liền cười cười trào phúng, ngay trong ánh mắt chờ mong của rất nhiều thầy bói, sau đó không chút do dự kéo mẹ anh đi thẳng tới sạp hàng của Trì Xu Nhan, khiến cho một đống thầy bói nhìn đến rơi cả mắt.
Danh sách chương