Yến Sơn Thiên Vương đi theo bản đồ do Tiên Minh phát hành đến lộ tuyến 4424.
Dấu vết đấu pháp dọc lộ tuyến vẫn còn lưu lại khắp nơi, thẳng cho đến khi lão ta thấy mấy bộ thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Yến Sơn Thiên Vương nhìn thấy thi thể của đệ tử Yến Sơn Tông chân mày liền nhíu lại một cái.
Tình trạng tử vong của bọn họ trông vô cùng thảm khốc.
"Đám khốn kiếp này!"
Lão cảm thấy uy nghiêm của Yến Sơn Tông đã bị người ta ngang nhiên chà đạp, nỗi nhục nhã này, mối thù giết đệ tử đồng môn này lão sẽ bắt bọn chúng trả một cái giá thật đắt.
Lão thả ra thần thức bắt đầu thăm dò mười dặm xung quanh.
Thần thức của lão tràn ra bốn phương tám hướng như nước lũ ồ ạt, bất chợt, nó bị chặn lại ở bên ngoài dãy sơn mạch mà Hạn Bạt Thi đóng quân.
- Thì ra là trốn ở đây!
Lão nhìn thẳng về phía sơn mạch ở phía sau, toàn bộ dãy sơn mạch lúc này đã nằm trọn trong đôi mắt của lão.
Lão động ý niệm, từ trong mi tâm của lão bay ra một thanh thần thương, nó vừa xuất hiện đã hiển lộ khí thế bất phàm.
"Thí Thần Thương"
Băng Hoàng đứng ở một góc xa nhìn qua bên đó, tự mình lẩm nhẩm danh tự của thanh thần thương đang ngự trị trên bầu trời kia.
Đây là vũ khí thành danh của Yến Sơn Thiên Vương, Yến Sơn Tông. Độ kiếp kỳ đỉnh phong bại bởi nó cũng trên dưới năm người, toàn là lão đầu có máu mặt ở Thiên Huyền Đại Lục này.
Yến Sơn Thiên Vương tích tụ lôi điện quanh thân Thí Thần Thương, lôi điện nổ đùng đùng từng hồi giòn giã.
Tử sắc lôi điện chớp động không ngừng đem Thí Thần Thương kia hoàn toàn nuốt trọn, nhìn nó bây giờ không khác gì một tia lôi điện thẳng tắp dài hai mét cả.
Thí Thần Thương theo thủ chỉ của Yến Sơn Thiên Vương lao về phía đại trận phòng ngự đang che chắn dãy sơn mạch.
Lão vừa dứt điểm hành động, Thí Thần Thương như thuấn di, ầm ầm va chạm vào quang mang hộ tráo ở bên dưới.
Oành! Ầm ... ầm ...
Dãy sơn mạch bị một kích này của lão rung chấn dữ dội.
Bằng mắt thường có thể thấy quang mang hộ tráo bảo vệ dãy sơn mạch đang nhạt đi trông thấy, ước chừng không qua 5 phút thời gian nữa nó sẽ hoàn toàn bị lão tàn phá.
"Không hổ danh là Yến Sơn Thiên Vương, nhưng kẻ tọa trấn đám tặc nhân kia cũng không đơn giản!"
Một vệt đen vụt ngang qua bầu trời, nhanh đến nỗi nếu không ý cũng không thể cảm nhận sự hiện diện của nó.
Đang!
Yến Sơn Thiên Vương hừ lạnh, lão dễ dàng đỡ được đạo phi châm này của đối phương.
"Hẳn là thứ này đã giết chết Hưu sư điệt! Muốn đánh lén? Ta sẽ ép ngươi phải ra mặt!"
Lão tung ra chục đạo Lôi phù, tay lão kết thủ ấn, miệng niệm chú ngữ, phù lục liền xoay tít tại chỗ, rồi bay nhanh về phía đại trận, chia ra khắp nơi, ầm ầm bạo nổ không ngừng bổ lên quang mang hộ tráo.
Đoàng! Đoàng! ... Đoàng!
Tiếng sấm nổ rền vang của một vùng trời, làm chim muông cùng tiểu thú chạy tan tác khắp nơi.
Quang mang hộ tráo bắt đầu có dấu hiệu lung lay sắp vỡ, Yến Sơn Thiên Vương liền há miệng ra, một đạo phi kiếm lập tức bắn ra từ miệng lão.
Trong quá trình bay đến đại trận, nó dần hóa to, thẳng đến khi ngang với trọng kiếm tiêu chuẩn, dài một mét rưỡi, ngang bốn mươi phân mới ngừng lại.
Mũi kiếm đâm thẳng vào quang mang nhạt nhòa kia, làm nó bị chấn tan ngay tức khắc, cả dãy sơn mạch liền trận trụi xuất hiện trong tầm mắt của lão.
- Tiểu trận mà thôi!
Lão hừ lạnh nói ra một câu khinh thường.
Hạn Bạt Thi ngồi ở trong dãy sơn mạch, chân thân vẫn chưa hiển lộ, hừ lạnh đáp trả.
- Tiểu tử, lúc người còn bú sữa mẹ, ta đã là Nguyên Anh kỳ! Bớt nguông cuồng!
Bang! một tiếng giòn tan, Thí Thần Thương bị đánh bật về phía sau.
Yến Sơn Thiên Vương thoáng chút nhíu mày, kẻ này ít nhất cũng là bán bộ Địa Tiên.
Lão giơ tay lên phía trước, dùng chân khí lực và tinh thần lực triệu Thí Thần Thương trở về.
Đang ... Đang!
Lão huy thương gạt phăng hai đạo phi châm của Hạn Bạt Thi ra ngoài, ánh mắt cảnh giác nhìn huyền kiếm hắc sắc vừa đánh bật Thí Thần Thương vừa nãy.
Băng Hoàng nhìn thấy huyền kiếm hắc sắc này liền nhăn mày, đây không phải là bảo kiếm của Hạn Bạt Thi sao? Không phải U Minh Quân Đoàn đã diệt vong trong thời đại trước? "Thảo nào hắn lại bảo ta đi hỗ trợ cho Yến Sơn Thiên Vương!!!"
Dấu vết đấu pháp dọc lộ tuyến vẫn còn lưu lại khắp nơi, thẳng cho đến khi lão ta thấy mấy bộ thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Yến Sơn Thiên Vương nhìn thấy thi thể của đệ tử Yến Sơn Tông chân mày liền nhíu lại một cái.
Tình trạng tử vong của bọn họ trông vô cùng thảm khốc.
"Đám khốn kiếp này!"
Lão cảm thấy uy nghiêm của Yến Sơn Tông đã bị người ta ngang nhiên chà đạp, nỗi nhục nhã này, mối thù giết đệ tử đồng môn này lão sẽ bắt bọn chúng trả một cái giá thật đắt.
Lão thả ra thần thức bắt đầu thăm dò mười dặm xung quanh.
Thần thức của lão tràn ra bốn phương tám hướng như nước lũ ồ ạt, bất chợt, nó bị chặn lại ở bên ngoài dãy sơn mạch mà Hạn Bạt Thi đóng quân.
- Thì ra là trốn ở đây!
Lão nhìn thẳng về phía sơn mạch ở phía sau, toàn bộ dãy sơn mạch lúc này đã nằm trọn trong đôi mắt của lão.
Lão động ý niệm, từ trong mi tâm của lão bay ra một thanh thần thương, nó vừa xuất hiện đã hiển lộ khí thế bất phàm.
"Thí Thần Thương"
Băng Hoàng đứng ở một góc xa nhìn qua bên đó, tự mình lẩm nhẩm danh tự của thanh thần thương đang ngự trị trên bầu trời kia.
Đây là vũ khí thành danh của Yến Sơn Thiên Vương, Yến Sơn Tông. Độ kiếp kỳ đỉnh phong bại bởi nó cũng trên dưới năm người, toàn là lão đầu có máu mặt ở Thiên Huyền Đại Lục này.
Yến Sơn Thiên Vương tích tụ lôi điện quanh thân Thí Thần Thương, lôi điện nổ đùng đùng từng hồi giòn giã.
Tử sắc lôi điện chớp động không ngừng đem Thí Thần Thương kia hoàn toàn nuốt trọn, nhìn nó bây giờ không khác gì một tia lôi điện thẳng tắp dài hai mét cả.
Thí Thần Thương theo thủ chỉ của Yến Sơn Thiên Vương lao về phía đại trận phòng ngự đang che chắn dãy sơn mạch.
Lão vừa dứt điểm hành động, Thí Thần Thương như thuấn di, ầm ầm va chạm vào quang mang hộ tráo ở bên dưới.
Oành! Ầm ... ầm ...
Dãy sơn mạch bị một kích này của lão rung chấn dữ dội.
Bằng mắt thường có thể thấy quang mang hộ tráo bảo vệ dãy sơn mạch đang nhạt đi trông thấy, ước chừng không qua 5 phút thời gian nữa nó sẽ hoàn toàn bị lão tàn phá.
"Không hổ danh là Yến Sơn Thiên Vương, nhưng kẻ tọa trấn đám tặc nhân kia cũng không đơn giản!"
Một vệt đen vụt ngang qua bầu trời, nhanh đến nỗi nếu không ý cũng không thể cảm nhận sự hiện diện của nó.
Đang!
Yến Sơn Thiên Vương hừ lạnh, lão dễ dàng đỡ được đạo phi châm này của đối phương.
"Hẳn là thứ này đã giết chết Hưu sư điệt! Muốn đánh lén? Ta sẽ ép ngươi phải ra mặt!"
Lão tung ra chục đạo Lôi phù, tay lão kết thủ ấn, miệng niệm chú ngữ, phù lục liền xoay tít tại chỗ, rồi bay nhanh về phía đại trận, chia ra khắp nơi, ầm ầm bạo nổ không ngừng bổ lên quang mang hộ tráo.
Đoàng! Đoàng! ... Đoàng!
Tiếng sấm nổ rền vang của một vùng trời, làm chim muông cùng tiểu thú chạy tan tác khắp nơi.
Quang mang hộ tráo bắt đầu có dấu hiệu lung lay sắp vỡ, Yến Sơn Thiên Vương liền há miệng ra, một đạo phi kiếm lập tức bắn ra từ miệng lão.
Trong quá trình bay đến đại trận, nó dần hóa to, thẳng đến khi ngang với trọng kiếm tiêu chuẩn, dài một mét rưỡi, ngang bốn mươi phân mới ngừng lại.
Mũi kiếm đâm thẳng vào quang mang nhạt nhòa kia, làm nó bị chấn tan ngay tức khắc, cả dãy sơn mạch liền trận trụi xuất hiện trong tầm mắt của lão.
- Tiểu trận mà thôi!
Lão hừ lạnh nói ra một câu khinh thường.
Hạn Bạt Thi ngồi ở trong dãy sơn mạch, chân thân vẫn chưa hiển lộ, hừ lạnh đáp trả.
- Tiểu tử, lúc người còn bú sữa mẹ, ta đã là Nguyên Anh kỳ! Bớt nguông cuồng!
Bang! một tiếng giòn tan, Thí Thần Thương bị đánh bật về phía sau.
Yến Sơn Thiên Vương thoáng chút nhíu mày, kẻ này ít nhất cũng là bán bộ Địa Tiên.
Lão giơ tay lên phía trước, dùng chân khí lực và tinh thần lực triệu Thí Thần Thương trở về.
Đang ... Đang!
Lão huy thương gạt phăng hai đạo phi châm của Hạn Bạt Thi ra ngoài, ánh mắt cảnh giác nhìn huyền kiếm hắc sắc vừa đánh bật Thí Thần Thương vừa nãy.
Băng Hoàng nhìn thấy huyền kiếm hắc sắc này liền nhăn mày, đây không phải là bảo kiếm của Hạn Bạt Thi sao? Không phải U Minh Quân Đoàn đã diệt vong trong thời đại trước? "Thảo nào hắn lại bảo ta đi hỗ trợ cho Yến Sơn Thiên Vương!!!"
Danh sách chương