Yến Sơn Thiên Vương cảm thấy thanh huyền kiếm này có chút quen thuộc, dường như lão đã từng gặp qua nó một lần ở đâu đó.

Nếu biết được thân phận của kẻ địch,trận chiến sẽ trở nên dễ dàng hơn.

"Tử khí thật nồng đậm!"

Cảm nhận được tử khí đang không ngừng tích tụ trên hắc sắc huyền kiếm, lão lập tức tế lên pháp bảo Tru Tà Thần Lôi Châu.

- Thiên Địa Hạo Nhiên Khí, Thần Lôi Dẫn Chi! Tru Tà Thần Lôi Châu của lão vừa hiện, bầu trời xung quanh mười dặm lập tức bị mây đen che phủ, tử sắc lôi điện ẩn ẩn hiện hiện sau tầng mây, đì đùng từng tiếng không dứt, như Lôi Long đạp vân vờn mây.

Lão giơ mũi thương lên thiên khung, lấy Thí Thần Thương làm vật tiếp dẫn, đem Tru Tà Thần Lôi thu vào bên trong, một chiêu chém tới huyền kiếm ở phía đối diện.

Tử sắc lôi điện hóa thành tử sắc lôi điện côn bằng, gầm thét phá không mà lao đi, như thể muốn thôn thiên phệ địa.

Thanh huyền kiếm ở phía đối diện cũng khẽ rung lên một cái, từ một hóa thành mười hai, xoay tròn trên không trung, rồi lại hợp nhất, chém thẳng về phía tử sắc lôi điện côn bằng một đạo kiếm khí.

Tử khí hóa thành ngạc ngư, tử khí ngạc ngư há lớn cái miệng, đem đầu của tử sắc lôi điện côn bằng hung hăng cắn lấy.

Song chiêu va chạm, chân khí bạo nổ mãnh liệt đem trời đất rung lắc một hồi dữ dội.

Vạn vật bên dưới không cách nào chống đỡ dư uy của song chiêu trực tiếp bị chấn thành bột phấn, mặt đất bị oanh thành một cái hố to, như hồ nước sâu bị cạn khô vào mùa hạ, đáy hồ nứt nẻ tràn lan.

Uỳnh!

Song chiêu hóa thành lân tinh, chân khí hóa thành vụ sương tiêu tán trên không trung.

Một chiêu này không phân thắng bại!

Nhưng sắc mặt của Yến Sơn Thiên Vương có chút khó coi, kẻ giấu mặt kia thực lực không thua kém gì lão, thậm chí lão còn cảm nhận được một chút nguy cơ.

Đoạn, lão nhớ lại ngạc ngư lúc nãy liền giật mình kêu lên ba chữ.

"Hạn Bạt Thi? Lão ta chẳng phải đã bồi táng theo U Minh Quân Đoàn ở thời đại trước rồi sao?"

Tru Tà Thần Lôi Châu cũng chỉ còn có thể đánh ra bốn đạo thần lôi nữa, cũng chính là nói nếu huyền kiếm của đối phương có thể đánh ra nhiều hơn bốn đạo công kích, lão sẽ rơi vào thế khó.

"Trước mắt phải tiêu hao thanh huyền kiếm đó trước!"

Lão huy thương, một chiêu Bạo Lê Hoa Châm vũ đại viên mãn nhanh chóng phóng xuất ra ngoài, đem huyền kiếm hắc sắc kia không ngừng công kích bạo tạc.

Hạn Bạt Thi hừ lạnh, thanh huyền kiếm này của lão là bảo kiếm theo lão chinh chiến cả ngàn năm há lại đơn giản như vậy.

Huyền kiếm xoay tít trên không trung, từng đạo hắc xà nhanh chóng xuất hiện, lấy huyền kiếm làm trung tâm tản ra xung quanh, đem Bạo Lê Hoa Châm kích nuốt chửng từng đạo một, như thể đại xà đớp mồi trên không trung vậy.

Yến Sơn Thiên Vương không chịu lép vế, lập tức thi triển Trụy Nhật Truy Kích, mũi thương điểm lên không trung lần lượt đủ mười tám đạo, thương khí hóa hình phong đao bén nhọn lao thẳng về phía đại xà do huyền kiếm hóa thành mà chém giết, từng đạo hắc xà bị đánh lui.

Ầm ... ầm ...

Từ dãy sơn mạch vọt tới một đạo hắc phiên, hắc phiên không lớn nhưng mang lại cảm giác bức bách trầm trọng cho Yến Sơn Thiên Vương.

Hắc phiên định thương khung, một quân đoàn hắc ám nhanh chóng thành hình, ồ ạt lao tới chỗ Yến Sơn Thiên Vương.

"Oan hồn công kích!"

Lão đối với oan hồn công kích mà nói không có gì quá xa lạ, tay lão kết thủ ấn, một đóa hỏa diệm nhanh chóng ngưng tụ, đây là thú hỏa Liệt Diệm Sư Thứu đã được lão tế luyện mang theo chính dương chi khí thuần túy hiệu quả đối phó với oan hồn cực kỳ tốt, có thể nói là khắc tinh của thủ đoạn công kích bằng oan hồn.

Yến Sơn Thiên Vương chỉ tay về phía trước, hỏa diệm trên thủ chỉ lập tức hóa thành vạn đạo hỏa tinh, lao về phía hắc ám quân đoàn ở trước mặt như sao băng rơi xuống trần thế.

Hỏa diệm lưu tinh không cách nào đốt hết oan hồn, đạo hắc ám quân đoàn ấy vẫn như cũ xông lên.

Nhưng lão không hề hoảng loạn, chỉ thấy trên tay đã xuất hiện một cái chuông nhỏ từ lúc nào không hay.

Lão niệm chú ngữ, dùng thủ chỉ điểm lên chuông nhỏ, một tiếng chuông ngân vang, âm ba càn quét hư không trăm dặm, đem tà khí thanh tẩy, đem tử khí đánh lui.

Một chiêu này của Yến Sơn Thiên Vương tuy tiêu hao cực lớn, nhưng hoàn toàn đánh tan hai chiêu thức kia của Hạn Bạt Thi, hiệu quả thấy rõ.

"Tiểu tử này cũng có chút môn đạo!"

Hạn Bạt Thi triệu lên oán hồn chủ, tay nó cầm tỳ bà, khẽ gảy một tiếng đàn, sóng âm lập tức khuếch tan ra ngoài dãy sơn mạch, đem âm ba công của chuông nhỏ đánh tan.

Yến Sơn Thiên Vương khẽ ho khục khục hai tiếng vì phản chấn, ánh mắt kinh hãi trong thoáng chốc nhìn về phía sơn mạch.

Đối phương mạnh hơn lão.

Mà ở bên này Băng Hoàng cũng nhận ra Yến Sơn Thiên Vương không thể ép đối phương lộ diện, hơn nữa cũng không giành được thế thượng phong, nếu dây dưa kéo dài, người thua ắt hẳn là hắn ta.

"Tiểu tử đó liệu sự như thần!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện