Cát Đa đưa tay đón lấy lệnh bài Hoàng Kim của Hồng Lâu, trong lòng vô cùng cảm kích Tần Vũ.

- Đa tạ!

Sau một thoáng im lặng, đột nhiên Cát Đa lại lên tiếng.

- Tần đệ, có điều này ta nghĩ ta nên nói cho đệ biết ...

Tần Vũ chỉ khẽ gật đầu, chăm chú nghe hắn nói.

- Mấy chục năm trước, quả thực, Tam Đại Thiên Triều đã xem thường đệ và Tần gia, không nghĩ đến chỉ qua mấy chục năm ngắn ngủi như vậy mà hai nước này đã trở thành pháo đài hùng mạnh ở phía Nam Trung Nguyên của Tần gia. Tuy Đông Tấn Quốc và Thương Quốc ở xa Tam Đại Thiên Triều, nhưng không có nghĩa là bọn họ không để mắt tới. Có lẽ trong thời gian sắp đến, Tam Đại Thiên Triều sẽ can thiệp nhiều hơn vào phía Nam, đặc biệt là các quốc gia lân cận Thương Quốc.

Tần Vũ khẽ nhấp một ngụm rượu, ánh mắt hắn thâm thúy nhìn Cát Đa, tuy y không nói thẳng, nhưng Tần Vũ đã nắm được đại khái ý đồ của Tam Đại Thiên Triều.

Vừa hay, cũng là điều hắn mong muốn, trong mắt hắn chiến sự phía Nam Trung Nguyên chưa đủ loạn, bây giờ đã có Tam Đại Thiên Triều đến giúp hắn một tay.

- Cho nên chuyện công nhận Thương Quốc là Thập Nhất Quốc như đệ đề cập lúc trước là một chuyện vô cùng khó khăn.

Cát Đa nói lời này, có lẽ là do y không hiểu được mưu đồ sâu xa của Tần Vũ, mục đích mà Tần Vũ nhờ y đem chuyện Thương Quốc tấu lên Hoàng Đế của Bắc Nguyên Thần Triều, chính là để khơi mào sự chú ý của Tam Đại Thiên Triều, phát động chiến sự ở khu vực phía Nam.

Nói đúng hơn, đây là một mồi lửa!

Thương Quốc bây giờ còn cần Tam Đại Thiên Triều bảo hộ ư? Ngang nhiên chiếm lấy hai cái quốc gia, ngang nhiên đòi phong đệ Thập Nhất Quốc, đây chính là sự khiêu khích trắng trợn mà hắn dùng để vả vào mặt Tam Đại Thiên Triều.

Trong mắt Cát Đa đây cũng là một hành động khiêu khích, nhưng y vẫn chưa hiểu được ý đồ sâu xa của Tần Vũ, y chỉ nghĩ rằng, Tần Vũ đang tìm kiếm đồng minh ở Trung Nguyên, dẫu vậy y cũng biết khó mà có thể thành công, trong lòng Cát Đa cũng vô cùng hoài nghi về đề xuất này của Tần Vũ, nhưng đối phương không nói, hắn cũng không tiện hỏi.

Tần Vũ cười một cái vui vẻ, tay đặt chén rượu xuống bàn, nhìn thẳng vào Cát Đa mà chậm rãi nói.

- Vương huynh, chuyện này đệ biết là thực sự khó khăn, cho nên cũng không quá trông chờ vào kết quả ...

Cát Đa vội chắp tay đáp lời khách khí.

- Tần đệ, tuy không thể đảm bảo kết quả sẽ thành công, nhưng ta sẽ tận lực giúp đệ!

- Đa tạ Vương huynh! Nào, cạn ly!

Tần Vũ nhìn y vui vẻ, sâu trong đáy mắt thoáng chớp động tinh quang.

Đối phương cần ba ngày thời gian, nhưng bây giờ có lẽ đã không còn cần thiết nữa.

- Vương huynh, nếu như Thương Quốc có thể trở thành Thập Nhất Quốc, ta có thể giúp huynh trở thành người kế vị duy nhất của Bắc Nguyên Thần Triều.

Ánh mắt Vương Hãn Cát Đa khẽ chớp động trong thoáng chốc, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc hơn hẳn.

Tuy hắn mang Hoàng Vị Thái Tử nhưng điều này không đồng nghĩa với việc hắn chắc chắn sẽ là người kế vị trong tương lai.

(p/s lời tác: chuyện này tương tự như thiếu chủ đích hệ của một thế gia, luôn có người kế vị thứ hai dự bị)

Nhị đệ của hắn luôn nhìn chằm chằm vào mọi hành động của hắn, mà những phe cánh đối lập cũng như vậy.

Ai mà không có tham vọng với ngai vàng, Cát Đa cũng không ngoại lệ, mà nhị đệ của hắn, càng không ngoại lệ!

Thập Quốc xưa nay luôn ở thế cân bằng, bởi vậy, nếu như Thương Quốc thật sự trở thành Thập Nhất Quốc, thế cân bằng này sẽ bị phá vỡ, dù là ai trong bất kỳ Tam Đại Thiên Triều có được sự ủng hộ của Thương Quốc cũng đều trở thành kẻ có ưu thế.

Điều này Tần Vũ không nói ra, nhưng Cát Đa cũng đã nghĩ đến.

Hắn uống cạn ly rượu trong tay, khóe miệng khẽ cười với Tần Vũ, giọng nói thâm thúy.

- Xem ra, Vương mỗ đã xem thường Tần đệ, ha ha ...

- Ha ha ... Vương huynh, chuyện này không chỉ mình đệ có lợi, mà chính huynh cũng là ngư ông đắc lợi.

- Nhưng có một điều thứ cho ta đây phải nói thẳng, nếu như đệ muốn tìm kiếm một ngọn đao để chiến tranh với Nhị Đại Thiên Triều còn lại, thì thứ cho Vương huynh ta không thể giúp.

Tần Vũ vội xua tay.

- Chỉ cần có huynh làm đồng minh, huynh không ra tay, phần thắng của ta ở Trung Nguyên cũng đã cao hơn. Thiên hạ của huynh vẫn là của huynh, có điều, nếu huynh tham gia tiêu diệt hai triều đại kia, vậy thì bản đồ của Trung Nguyên, e là phải thay đổi ...

Lời này của Tần Vũ nói ra đã đem chuyện hắn muốn làm ở Thương Quốc và Trung Nguyên trở thành một việc mà Cát Đa phải làm, cái này không còn đơn thuần là nhờ đối phương nữa.

Diệm Cơ ở trong đan điền, lẳng lặng nhìn Pháp Tướng của Tần Vũ, phong thái hành sự của hắn so với Vũ Phàm ngày trước không quá khác biệt, dùng dương kế che đậy âm mưu, đem chuyện mình muốn làm thành chuyện người khác buộc phải làm.

Đối phương bước lên cùng thuyền với hai người này, không thể không tận lực mà làm.

Diệm Cơ tự lẩm bẩm, "Người có dã tâm, vẫn luôn là kẻ dễ bị lợi dụng!"

p/s: Mùng 6 Âm Lịch chúc quý đạo hữu năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện