Bảy ngày sau, dưới sự hộ tống của Tần gia cao thủ, Vương Nhĩ Cát Đa cũng đã an toàn về đến Thương Quốc, từ nơi này, hắn có thể liên lạc với Mật Thám của Hoàng Thất Bắc Nguyên Thần Triều, cũng có thể nói, con đường trở về Thần Triều đã không còn nguy hiểm nữa.

Mà lúc này tên đội trưởng của Hạ gia cũng đã về đến cứ điểm Mật Thám sau một chặng đường dài vừa chữa trị thương thế, vừa cắt đuôi đám người do thám của các lộ thế lực.

- Đại nhân ... ặc ... ặc ...

Cổ họng hắn bị một cỗ lực lượng vô hình bóp nghẹt, hắn thân là Độ Kiếp kỳ cao thủ, vậy mà dưới tình huống này lại không hề có lực hoàn thủ, chỉ có thể giãy dụa trong vô vọng.

Thần Hồn của hắn cũng không cách nào xuất khiếu, cái chết đối với hắn đã gần ngay trước mắt.

- Khục ... ọc ... khọc ... khọc ...

Hắn nôn khan mấy tiếng khó nhọc, ánh mắt vô cùng sợ sệt nam nhân đứng ở phía xa xa kia.

- Một chuyện cỏn con như vậy mà ngươi cũng thất bại, dường như Hạ gia đã quá nuông chiều lũ chó vô dụng các ngươi rồi!

- Đại nhân, Tần gia xuất hiện đúng lúc, làm ...

- CÂM MIỆNG!

Thiếu niên vận thanh sam trường bào khẽ quát.

- Ngươi hãy tự mình dọn dẹp tuyến đường đi đến cứ điểm Mật Thám này, sau đó thì hãy đến Hoàng Đô Thương Quốc "tự sát"!

- Đ ... ại ... nhân ...

Hắn run rẩy, miệng lưỡi khô khốc khó nhọc cất tiếng, nhưng cuối cùng vẫn phải cúi đầu lĩnh mệnh.

Thiếu niên vận thanh sam trường bào nhìn xung quanh một lượt như thể một cô nương luyến tiếc trâm ngọc không nỡ cho đi, rồi kiên định rời khỏi nơi này.

Chỗ này đối với y đã không còn dùng được nữa.

Sự kiện thất bại lần này, đối với kẻ ngu muội kia mà nói nó là sự trùng hợp, nhưng với y, đây chính là đại trí của Tần Vũ.

Không chỉ vạch trần Hạ gia, mà còn khiến Hạ gia mất đi một khúc xương sườn tình báo.

Lần này đúng là trộm gà không thành, còn mất một nắm thóc.

...

Tần Vũ nhìn lên Mini Map, khóe miệng nở một nụ cười lạnh lẽo.

Dựa theo tình thế này, hệ thống tình báo của Hạ gia đã phát triển đến địa giới Thập Quốc, tốc độ này phải nói đúng là thần tốc.

Không hổ danh là Thượng Giới gia tộc!

Chỉ là đối phương lần này phải trả một cái giá không nhỏ, từ lộ tuyến xương cá này, Tần Vũ lệnh cho tử sĩ bên dưới không ngừng truy ngược lại tuyến đường chính yếu của Hạ gia.

Hơn nữa, chỉ cần bị người theo dõi, lập tức tự sát, bảo toàn lộ tuyến chính của Tần gia.

Làm cho đối phương không những tổn thất thảm trọng mà còn không có được bất cứ tình báo nào về lộ tuyến Mật Thám của Tần gia.

Nhìn những điểm đánh dấu trên sa bàn của Tần Vũ, Bích Dao cũng không ngừng thôi diễn trong đầu của nàng.

- Tại sao chàng không càn quét ở Thương Quốc? Tần Vũ nhìn nàng, khóe miệng chỉ nhếch lên cười nhàn nhạt.

Đột nhiên Bích Dao nhớ đến Vu Tộc ngày trước, ánh mắt chớp động tinh quang, nhìn thẳng mắt của Tần Vũ.

- Coi chừng tự lấy đá đập chân mình!

Tần Vũ lập tức trêu nàng.

- Đây có thể xem là phu nhân lo lắng cho ta không?

- Hừ, lo chuyện chính sự đi đã!

Tần Vũ cười lớn thỏa mãn, chọc mỹ nữ, lúc nào cũng mang lại cảm giác vui vẻ a!

- Mưu sĩ của Hạ gia ít có khả năng dính những cái bẫy như vậy, nhưng không phải là không có khả năng, đó là điểm thứ nhất! Điểm thứ hai, Hạ gia không tiện ra mặt, tất có chó săn dưới trướng, thứ ta nhắm vào chính là đám chó săn này! Thương Quốc là nơi ta hoàn toàn nắm quyền kiểm soát, để lại đám râu ria này, rất có lợi cho ta truy tung đám chó săn ở phía sau, nhưng mọi thứ vẫn phải cẩn trọng tiến hành, tránh bứt cỏ động rừng.

Bích Dao không lên tiếng phản bác, bởi hắn tính toán, quả thực nàng cũng khó có thể đề xuất được phương án tốt hơn.

- Tất nhiên, đây là một sự trao đổi, ta chấp nhận đặt Thương Quốc vào tầm mắt kẻ địch, đổi lại, ta cũng lần được dấu vết của chúng, không có cuộc đi săn nào mà không phải trả giá.

Tần Vũ nói, mắt không chớp lấy một cái, mặt hắn lạnh tanh như hồ nước mùa đông.

Bích Dao chỉ khẽ gật đầu.

- Ta chỉ muốn nhắc nhở chàng một câu, đừng quá khinh thường Thượng Giới gia tộc, nhất là những Trường Sinh Gia Tộc như Hạ gia. Họ có thể can thiệp sâu vào Hạ Giới như hiện tại, tất ở bên trên có chỗ dựa, và sự chuẩn bị kỹ lưỡng.

Tần Vũ khẽ gật đầu, đó cũng là lý do hắn phải hao tâm tổn trí bài binh bố trận như vậy.

Nương theo ánh mắt của Tần Vũ, Bích Dao cũng nhìn đến gốc cây đại thụ ở trên sa bàn.

Nó là đại diện cho Sinh Mệnh của Thiên Huyền Đại Lục.

- Chàng muốn lợi dụng Triệu gia?

Tần Vũ không đáp lời nàng.

- Triệu gia sớm biết việc này, nhưng xưa nay họ không ra tay chắc chắn là có thúc ước hạn chế, nếu chàng không gỡ được nút thắt này, Triệu gia không thể nhúng tay vào chuyện ở đây.

Tần Vũ nhìn nàng, gạn hỏi.

- Nàng quả thực không biết một chút gì về chuyện ở Thiên Huyền Đại Lục ư?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện