Liễu Tịch ngược lại rất vui vẻ với việc đóng kịch, còn có thể nhân cơ hội tiến thêm một bước với Thẩm Cảnh Nhiên, cho nên từ khi scandal xuất hiện, tần suất cô gọi cho Thẩm Cảnh Nhiên cũng tăng lên. Nghe Thẩm Cảnh Nhiên bảo cần cô phối hợp đóng kịch, Liễu Tịch cười to.



"Cậu yên tâm, tớ tuyệt đối rất có nghề, sẽ không để cậu thất vọng."



"..."



Thẩm Cảnh Nhiên thật muốn thay đổi đối tượng của scandal.



Bây giờ Thẩm Cảnh Nhiên là nhân vật lùm xùm rất được ưa chuộng của truyền thông, khó mà không bị chụp ảnh, cho nên, những phỏng đoán mới rất dễ xảy ra. Truyền thông cũng không khiến Thẩm Cảnh Nhiên thất vọng, cô và Liễu Tịch cùng đi đến đâu cũng bị chó săn chụp được, nhìn cử chỉ cả hai thân mật, hơi giống mà cũng không giống một đôi tình nhân. Tất cả bài đưa tin đều dài dòng và rối rắm, uẩn khúc thật sâu, một đôi vợ chồng bình thường cùng giường nhưng dị mộng, thì ra Thẩm mỹ nhân đã có tình yêu khác, đã vậy tại sao ban đầu còn lựa chọn kết hôn với Quan Tư Thành? Tiếp theo là suy đoán rất bạo dạn, Thẩm mỹ nhân chẳng phải vì lợi dụng bối cảnh tập đoàn Kiến Nghiệp mới gả cho nhà giàu sao? Đương nhiên, tất cả đều chỉ là suy đoán, đương sự đến giờ vẫn giữ im lặng.



Hướng dư luận truyền thông hiện tại chính là kết quả Quan Tư Thành mong muốn, ai cũng đang kêu oan cho hắn, đồng thời mắng nhiếc Thẩm Cảnh Nhiên, mắng thế nào không cần phải kể, tự nhiên muốn bao nhiêu lời khó nghe liền có bấy nhiêu lời khó nghe. Dù Quan Tư Thành tham dự bất kỳ cuộc họp báo nào, ký giả cũng đều nhất định đặt câu hỏi xoay quanh vấn đề này, hỏi hắn định làm thế nào? Có oán hận Thẩm Cảnh Nhiên không? Ban đầu đã bị lừa gạt ra sao? Quan Tư Thành cơ bản không trả lời, hắn đang đợi dư luận nóng thêm nữa hắn mới trả lời. Lúc những tin đồn phỏng đoán bay đầy trời, thì Thẩm Cảnh Nhiên đi công tác, đây không thể nghi ngờ càng giúp cho những phỏng đoán điên cuồng hơn, ngoài những người thật sự hâm mộ là đứng về phía Thẩm Cảnh Nhiên, ngoài ra phần còn lại đều nhận định Thẩm Cảnh Nhiên vì chột dạ mới trốn tránh.



Quan Tư Thành vào lúc này công khai trả lời một loạt những vấn đề mọi người trông đợi đã lâu, ví như: Quan tổng định xử lý chuyện này thế nào? Bây giờ có cảm nhận ra sao? Quan tổng có phải đã phát hiện từ trước? Bằng không làm sao lúc trước lại vạch rõ ranh giới...



"Nói thật, gần đây tâm trạng tôi chưa chuẩn bị được tốt. Chúng tôi đã phụ lòng mong đợi của mọi người, chúng tôi luôn gầy dựng hình tượng một đôi phu thê điển hình nhưng lại sụp đổ, để các bạn thất vọng tôi thành thật xin lỗi, nhưng chuyện tình cảm cho tới nay luôn không thể miễn cưỡng."



Sắc mặt Quan Tư Thành ngưng trọng, nói với giọng trầm thấp.



"Về chuyện tiếp theo, chúng tôi sẽ tiến thêm một bước thương lượng, nếu cô ấy thật sự đã có người mình thích, vậy chúng tôi sớm tụ sớm tan, cô ấy có thể theo đuổi hạnh phúc của mình, tôi lựa chọn chúc phúc cho cô ấy."



"Khốn kiếp! Tớ muốn ói ra đây một bãi!"



Liễu Tịch xem tin tức, là buổi được phát lại, rống to với Thẩm Cảnh Nhiên trong điện thoại.



"Cậu xem! Người cậu yêu chính là một thằng cặn bã!"



"Sai."



"Sai vào đâu cho được!"



"Tớ chưa từng yêu hắn."



"Tớ thật sự muốn vạch trần bộ mặt đạo đức giả của hắn, cậu không thấy sao? Trên Weibo đều là hắn tung tin giả để đánh lừa, để mọi người đều lên án cậu!"



Liễu Tịch cảm thấy bản thân hoàng thượng không gấp thái giám đã gấp.



"Lúc này mà cậu còn đi công tác cho được sao? Mỹ nhân, cậu về nhanh đi, chúng ta ân ái chọc tức hắn luôn, không thì đợi hắn..."



"Thôi được rồi."



Thẩm Cảnh Nhiên ngắt lời Liễu Tịch.



"Nhắc tới là cậu lại thế, ở bên này tớ đang rất bận, thời gian này cậu ngoan ngoãn giùm tớ, đừng ra ngoài gây thêm họa cho tớ là được."



Thẩm Cảnh Nhiên cố ý lạnh giọng cảnh cáo. Ai da ô, sao có loại cảm giác của hương vị bị quản thúc thế này, Liễu Tịch vui sướng nói.



"Tớ sẽ mà! Thân ái."



"Không được gọi loạn."



Thẩm Cảnh Nhiên cũng không muốn bị Lâm Thu Đồng hiểu lầm thêm, cô đi công tác tới nay, Lâm Thu Đồng rất nghe lời không hề gọi điện cho cô, cũng không nhắn tin, chỉ là, hộp thư điện tử của cô bị khủng bố thôi. Lúc sắp cúp máy, Thẩm Cảnh Nhiên dặn dò Liễu Tịch lần nữa.



"Thời gian này cậu đừng xuất hiện nhiều bên ngoài là được."



Tất cả đã được chuẩn bị ổn thỏa, Thẩm Cảnh Nhiên vẫn đang ở nước ngoài, nhận được cuộc gọi Quan Tư Thành, nói.



"Anh sợ quậy chưa đủ ầm ĩ hay sao?"



"Giữa chúng ta không cần nói nhảm."



Quan Tư Thành chậm rãi nói.



"Cô hãy từ chức, giao cổ phần Cảnh Trí ra, tôi nhận được cổ phần, giấy ly hôn liền giao cho cô."



Thẩm Cảnh Nhiên không lập tức trả lời, Quan Tư Thành dường như hết kiên nhẫn.



"Thẩm Cảnh Nhiên, tôi đang cho cô cơ hội để lựa chọn, để cô có được happy ending, đây cũng là sự tử tế cuối cùng tôi dành cho cô. Nếu cô còn không biết điều, vậy thì, chỉ e kết cục của cô sẽ rất thảm."



Thẩm Cảnh Nhiên vẫn không trả lời, Quan Tư Thành trực tiếp cúp máy, không cần phải chờ đợi, người phụ nữ này không đáng giá. Rất nhanh, Thẩm Cảnh Nhiên còn ở nước ngoài nghe thêm tin tức khiến người ta khiếp đảm, tập đoàn Cảnh Trí đổi chủ, Quan Tư Thành có được số cổ phần cao nhất nghiễm nhiên trở thành người lãnh đạo. Lúc này Lâm Thu Đồng không còn nhẫn nại.



"Phu nhân! Hậu chiêu của chị đâu rồi? Sao có thể để Cảnh Trí tùy tiện trở thành vật trong túi Quan Tư Thành như vậy?"



Không đợi Thẩm Cảnh Nhiên trả lời, Lâm Thu Đồng tiếp tục nói.



"Với lại, Quan Tư Thành không phải chỉ có 25% cổ phần? Chị có tới 45%, 30% còn lại phân tán trong tay những người khác, đã có người bán đứng chị?"



Lâm Thu Đồng lầm bầm.



"Nhất định là tên Trần Phóng đó!"



Giờ phút này Thẩm Cảnh Nhiên mới phát giác mình đã đoán sai, cô luôn cho rằng Khang Mạc đã phản bội, bởi vì cô ấy gần gũi cô nhất, nhưng, trên thực tế, người bán đứng cô lại là Trần Phóng. Lần đầu tiên tin tức đổi chủ đưa lên, Thẩm Cảnh Nhiên bình tĩnh gọi cho Trần Phóng, có lẽ cảm thấy thế cục đã định, nên Trần Phóng cũng không giấu giếm sự thật.



"Tôi vẫn luôn là người của Kiến Nghiệp, tôi có giao tình rất tốt với Khang Mạc, nhưng, cô ấy không biết thân phận thật sự của tôi, cho nên, cô không cần trách phạt cô ấy. Sở dĩ cô ấy chuyển nhượng cổ phần cho tôi, là vì cô ấy thích tôi. Còn phần giám đốc tiêu thụ, hình như là do Quan tổng âm thầm giải quyết."



"Cậu làm những việc này, hẳn Quan Tư Thành đã cho cậu rất nhiều lợi ích?"



Thẩm Cảnh Nhiên nhớ Trần Phóng có trong tay 10% cổ phần, Khang Mạc cũng nắm 10%, bởi vì bọn họ đều là nhân viên lâu năm trong công ty, cho nên cổ phần được cho cũng nhiều nhất, số dư còn lại bị phân tán rãi rác cho các lãnh đạo, Khang Mạc và Trần Phóng, cùng với giám đốc tiêu thụ, số cổ phần cộng lại liền vượt hơn tổng số của Thẩm Cảnh Nhiên.



"Hắn đồng ý ít nhất sẽ cho tôi làm phó tổng giám đốc tập đoàn Cảnh Trí."



Trần Phóng chịu đựng cho tới hôm nay mới lộ bộ mặt thật, Thẩm Cảnh Nhiên buồn cười hỏi.



"Vậy còn tổng giám đốc?"



"Tổng giám đốc, Quan tổng có ý để Thu Đồng làm, hắn đã đồng ý chuyện trăm năm của tôi và Thu Đồng, gần đây Thu Đồng cũng không cự tuyệt tôi nữa."



Trần Phóng thấy cuộc đời mình tràn đầy ánh sáng.



"Thật ngại, tổng giám đốc, nhưng cuộc sống chính là vậy, dù sao cũng phải vì bản thân."



"Ừ, thật vậy, haha."



Thẩm Cảnh Nhiên cười nói.



"Cậu vừa nói, gần đây Thu Đồng không cự tuyệt cậu?"



Haha, dạy con phải bằng roi vọt mới được! Dám giấu giếm quân tình, khóe môi Thẩm Cảnh Nhiên giơ lên độ cong rất lạnh lùng.



"Đúng, hôm qua chúng tôi vừa đi xem phim với nhau."



Trần Phóng ngọt ngào nói, Thẩm Cảnh Nhiên hừ cười liền cúp máy.



Lâm Thu Đồng vừa ấn nút nghe máy, Thẩm Cảnh Nhiên cũng không vội vàng.



"Gần đây có ngoan ngoãn hay không?"



Lúc nào rồi mà Thẩm Cảnh Nhiên còn tâm tình hỏi loại vấn đề nhàn nhã này, Lâm Thu Đồng cũng gấp đến độ ngồi trên chảo lửa.



"Đương nhiên là có."



"Nghe nói gần đây em có hẹn đi xem phim nhỉ?"



Giọng điệu Thẩm Cảnh Nhiên đầy móc câu, Lâm Thu Đồng hơi sững sốt, thoáng qua liền hiểu, phu nhân đang ghen, nhất thời vui vẻ nói.



"Có trời chứng giám, em tiếp cận Trần Phóng là để thu thập tình báo."



"...."



Hóa ra còn biết lý luận, Thẩm Cảnh Nhiên nhíu mày, nói.



"Chị không cần em làm chuyện này cho chị."



Thẩm Cảnh Nhiên không nỡ để Lâm Thu Đồng phải khó chịu, chính cô càng không nỡ, bằng không cô đã không đi với Quan Tư Thành tới nước này, Thẩm Cảnh Nhiên rất ghét việc Quan Tư Thành lấy Lâm Thu Đồng ra cân đo đong đếm, vốn định 'nhẫn nhịn nhất thời gió yên biển lặng', nhưng Quan Tư Thành lại dồn ép liên tục. Lâm Thu Đồng nghe thấy âm thanh nghiêm túc, biết Thẩm Cảnh Nhiên đang so đo.



"Phu nhân à, những chuyện em làm, cho tới nay đều không phân biệt chị hay em, chuyện của chị cũng chính là của em, với lại, chị có thể để em cứ trơ mắt ếch ra nhìn sao?"



Lâm Thu Đồng thở dài nói tiếp.



"Nếu đổi lại là chị, em gặp phải khó khăn, chị sẽ không ngó ngàng tới?"



Từng câu từng chữ của cô, khiến Thẩm Cảnh Nhiên không biết đường chống đỡ, quả thật nếu Lâm Thu Đồng gặp chuyện, cô sẽ không ngồi đó mặc kệ không lo.



"Chị mới nói em một câu, em liền nói lại một đống."



Lâm Thu Đồng cười hắc hắc ở đầu dây bên kia, biết Thẩm Cảnh Nhiên không so đo nữa.



"Em nhớ chị, chị nhớ em không?"



"Không."



"Ớ? Thật sao? Em sẽ thương tâm lắm."



"Thương tâm rồi thì sao."



"Thì sẽ khóc."



"...."



Lâm Thu Đồng tung ra chiêu làm nũng, Thẩm Cảnh Nhiên liền mềm nhũn.



"Miệng mồm."



Lớn đầu rồi, còn làm nũng hơn cả con nít.



Thẩm Cảnh Nhiên đã có kế hoạch của mình, những lãnh đạo trong công ty đều do một tay cô đào tạo nên, cho nên, muốn cổ phần bọn họ không thành vấn đề, muốn nói tới thất sách duy nhất, chính là giám đốc tiêu thụ. Quan Tư Thành vừa đưa tin đổi chủ, truyền thông liền dậy lên làn sóng lớn, có người nói tập đoàn Cảnh Trí vốn là của Quan Tư Thành, bất quá kết hôn nên đem cho Thẩm Cảnh Nhiên; có người lại nói, vừa ly hôn liền trở mặt, lấy đi một nửa tâm huyết cả đời của người ta, làm vậy, còn là đại trượng phu không; có người còn nói, không phải nói sớm tụ sớm tan sao? Haha, đây chính là cái gọi sớm tụ sớm tan à, người ta Thẩm Cảnh Nhiên còn chưa ra mặt chính diện đối đáp, bên này đã vội cướp đoạt tài sản, đúng là lòng người hiểm ác...



Một trong số bình luận được like nhiều nhất trên Weibo, đã viết: Nếu đã xé rách, vậy hãy xé cho ra ngô ra khoai, xé từ ngọn nguồn bắt đầu mới hợp lý chứ nhỉ, cắt câu lấy nghĩa* loại chuyện này rất dễ tổn thương người khác. Tôi không biết, mọi người đã biết chưa, nhưng đời trước của tập đoàn Cảnh Trí từng là truyền thông Thu Diệp vinh hiển một thời, năm đó, truyền thông Thu Diệp đột nhiên sụp đổ là có liên quan tập đoàn Kiến Nghiệp. Hôm nay, Kiến Nghiệp lần nữa muốn nuốt chửng Cảnh Trí, quả là bi đát haha, rốt cuộc hai chuyện này có liên quan tới nhau không? Có lẽ, sẽ có người hứng thú, tôi có thể đợi một bài lột trần sự thật khác.



(*cắt câu lấy nghĩa: lấy một câu trong lời nói của người khác rồi giải thích theo ý mình - trích từ điển)

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện