Rất nhiều người đã trả lời bình luận này, hy vọng cô ấy có thể tiếp tục nói sâu hơn, nhiều người rộn ràng bày tỏ nếu không phải đọc được bình luận, họ cũng quên mất từng có truyền thông Thu Diệp. Thẩm Cảnh Nhiên xem Weibo, trong lòng cũng có vài suy nghĩ, truyền thông Thu Diệp... công ty truyền thông này, lúc đầu Quan Tư Thành nói là người chủ công ty phá sản, hắn mới mua lại. Lúc đó Thẩm Cảnh Nhiên đương nhiên còn tín nhiệm Quan Tư Thành, cũng chưa từng quá chú ý quá khứ của truyền thông Thu Diệp, chỉ vùi đầu tập trung toàn bộ vào phát triển để Cảnh Trí đi lên.



Thẩm Cảnh Nhiên ở nước ngoài, không hề ngồi chơi, một mặt bận bịu công việc, mặt khác, cô nắm rõ tin tức trong nước hơn bất kỳ ai. Quan Tư Thành sau khi có được 50% cổ phần, Thẩm Cảnh Nhiên cũng nhanh chóng lấy được hiệp nghị với các lãnh đạo cấp cao còn lại trong công ty, gom toàn bộ số cổ phần còn lại trong tay. Cũng chính là phá vỡ thế đứng đầu của Quan Tư Thành, thực tế cả hai đều nắm trong tay một nửa, chỉ là, động thái này của cô diễn ra trong thầm lặng, các lãnh đạo bày tỏ, chỉ cần Thẩm tổng muốn chúng tôi lúc nào cũng có thể dâng hiến cổ phần. Trong tập đoàn Cảnh Trí, những lãnh đạo cấp cao đều kín tiếng, nhân viên cấp thấp thì không thể biết rõ, tư vị trong lòng cũng không rõ ràng, nhất là giờ phút này ngai vàng của Thẩm tổng lại bị Quan Tư Thành ngồi lên, trong lòng bọn họ hết sức không muốn. Quan Tư Thành tổ chức cuộc họp, đại ý chính là mong muốn mọi người có thể tiếp tục hợp tác, hắn sẽ không thay đổi bất kỳ ai, giữ lại toàn bộ cơ cấu nhân viên, những lãnh đạo cấp cao hắn cần câu thông từng người một mới quyết định, việc thu mua lòng người Quan Tư Thành vẫn sẽ làm, hắn hứa hẹn cho họ phúc lợi đãi ngộ cao, cũng đưa ra một loạt phương án phát triển, hy vọng mọi người có thể chung tay cùng hắn phát triển kế hoạch lớn.



Sau khi Quan Tư Thành phát biểu xong, giám đốc tiêu thụ kể lể rất hùng hồn một phen, đại biểu quyết tâm nói.



"Tôi sớm đã muốn buông tay tất cả, tôi tin tưởng, làm việc với Quan tổng, sẽ cho tôi nhiều thu hoạch hơn. Vì ngày mai của Cảnh Trí, chúng ta hãy cùng cố gắng! Cũng để tỏ lòng biết ơn Quan tổng, mọi người cùng cho một tràng pháo tay nhé."



Giám đốc tiêu thụ dẫn đầu vỗ tay, bốn người còn lại đều nhìn hắn, không có động tác. Nhân viên nhìn tổ trưởng, tổ trưởng nhìn trưởng phòng, trưởng phòng nhìn nhau, ngoại trừ người ở bộ phận tiêu thụ vỗ tay theo, với Trần Phóng đáp lại ra, thì ai cũng mặt không cảm xúc.



Truyền thông Thu Diệp, Thẩm Cảnh Nhiên mở laptop tìm kiếm thông tin liên quan, không ngờ, sau khi tìm, bài viết đầu tiên bất ngờ viết: Căn cứ theo chính sách và điều luật liên quan, phần tìm kiếm cho kết quả không nhiều. Phần nội dung tìm được còn lại đều là có cũng như không, Thẩm Cảnh Nhiên vô vàn không ngờ tới, quá khứ truyền thông Thu Diệp lại sâu thể lường. (một tập đoàn lớn phá sản, mà thông tin lại qua loa như vậy, tức nghĩa có uẩn khúc)



Thẩm Cảnh Nhiên vẫn có cho mình mạng lưới giao thiệp, dù không thể chống lại của Quan Tư Thành. Cô kính nhờ bằng hữu thăm dò chuyện truyền thông Thu Diệp. Phần còn lại, Thẩm Cảnh Nhiên đại khái có thể đoán, Quan Tư Thành sẽ sa thải cô, đương nhiên, cũng sẽ đưa giấy ly hôn. Dù đã tuyên bố thông tin đổi chủ, nhưng Quan Tư Thành vẫn cần hình thức, chỉ là không đi sâu vào chi tiết, hắn cấc nhắc Trần Phóng làm phó tổng, cho hắn tiếp tục xử lý những chuyện còn lại. Đáng tiếc, không một ai công nhận, con đường làm phó tổng của hắn chắc chắn gian nan, quan mới nhậm chức, hắn không muốn tỏ ra vô năng, cho nên nghiến răng nghiến lợi nuốt vào bụng.



Trần Phóng mở cuộc họp, lãnh đạo nào cũng nói có việc phải ra ngoài, các trưởng phòng ngược lại đều chỉnh tề ngồi đó, nhân viên thì rãi rác, như cà lưa thưa sau mùa vụ vậy. Một Cảnh Trí luôn rất hăng hái tinh thần phấn chấn nay giống như bước vào thời kỳ lão hóa, ai cũng tiêu cực biếng nhác, đều kháng nghị bằng phương pháp này. Trần Phóng nhức đầu, muốn hẹn Lâm Thu Đồng ra ngoài, điện thoại vừa thông, Lâm Thu Đồng rất sảng khoái đồng ý, lúc này Trần Phóng mới thấy dễ chịu được chút.



Một người đàn ông hẳn sẽ thấy rất bức bối, cho nên, trên đường đi ăn, Trần Phóng không ngừng tố khổ với Lâm Thu Đồng, Lâm Thu Đồng cũng tốt bụng an ủi, đương nhiên, trong lòng lại đang mắng mỏ. Lâm Thu Đồng một đường thu thập tình báo cũng tính thuận lợi, chỉ là tình báo của cô, Thẩm Cảnh Nhiên đã sớm biết, Thẩm Cảnh Nhiên sợ đã kích tính nhiệt tình của cô nên không vạch trần, chỉ dặn dò: Dày vò cũng được, nhưng phải biết bảo vệ bản thân. Lâm Thu Đồng vui vẻ trong lòng, phu nhân quan tâm cô, cô đã mặc nón giáp đầy đủ, bảo đảm đao thương bất nhập.



Hôm nay, Lâm Thu Đồng báo cáo xong, lại nhắc nhở Thẩm Cảnh Nhiên ngày về.



"Phu nhân, chị ra nước ngoài cũng một tháng rồi, chuyện bên đó vẫn chưa xong sao? Chị ở nước nào vậy?"



Lâm Thu Đồng muốn đi tìm Thẩm Cảnh Nhiên, Thẩm Cảnh Nhiên ngay lúc này nhận được câu trả lời của bằng hữu, đọc xong cô ngưng thần, bằng hữu cô viết: Tôi đã tra rồi, nghe nói tập đoàn Kiến Nghiệp có được như hôm nay, hoàn toàn nhờ vào truyền thông Thu Diệp, có thể nói đó là một vụ cài bẫy, chính là sư phụ dạy dỗ học trò, học trò cắn chết sư phụ. Sau khi Kiến Nghiệp lớn mạnh, vốn vẫn luôn hợp tác với truyền thông Thu Diệp, nhưng sau đó, không hiểu sao đột nhiên quậy tới mức rạn nứt, truyền thông Thu Diệp cũng nhanh chóng sụp đổ, nghe nói là ân oán cá nhân của người chủ hai công ty.



Ân oán cá nhân... Lâm Thu Đồng vẫn quấn lấy Thẩm Cảnh Nhiên trong điện thoại không ngừng, Thẩm Cảnh Nhiên đột nhiên hỏi.



"Thu Đồng, chị có thể hỏi mẹ em tên gì không?"



Lâm Thu Đồng hả một tiếng, sau đó nói.



"Mẹ em hả? Mẹ ruột sao?"



"Nói thừa, lẽ nào hỏi mẹ kế?"



Thẩm Cảnh Nhiên buồn cười hỏi lại, Lâm Thu Đồng ôh ôh, không được tự nhiên nói.



"Mắc gì tự nhiên nhắc tới bà ấy."



Tối qua mơ thấy mẹ, tỉnh dậy vẫn còn khóc đây.



"Bà ấy tên Lâm Thu Diệp."



Lâm Thu Diệp.... truyền thông Thu Diệp... này... Thẩm Cảnh Nhiên đột nhiên có loại bừng tỉnh đại ngộ, ra là vậy. Hộp mail Thẩm Cảnh Nhiên xuất hiện thư sa thải, người gửi đương nhiên là Quan Tư Thành, lấy thân phận tổng giám đốc tập đoàn Cảnh Trí sa thải cô, trong buổi họp, Quan Tư Thành giải thích.



"Thân là tổng giám đốc một công ty, vô duyên vô cớ biến mất một tháng, không liên lạc cũng không một lời giải thích, nào có tổng giám đốc không có trách nhiệm như vậy."



Quần chúng ngồi xem yên lặng không ai nói gì, vẫn nhân viên nhìn tổ trưởng, tổ trưởng nhìn trưởng phòng, trưởng phòng nhìn nhau, cuối cùng đều im lặng. Quan Tư Thành giống như người vô hình vậy, Trần Phóng thấy vậy làm căng.



"Quan tổng đang nói chuyện, các người ngay cả phản ứng cũng không có! Không muốn làm tiếp phải không? Không muốn làm thì từ chức!"



Đương nhiên, đây chỉ là lời nói tức giận, các trưởng phòng vẫn giữ im lặng, Trần Phóng tức giận cũng không có chỗ phát tiết.



Sau khi tan họp, Quan Tư Thành dạy bảo Trần Phóng, nói.



"Người trẻ tuổi nói chuyện không nên bồng bột, những trưởng phòng kia ít nhiều đều lớn tuổi hơn cháu, cháu vừa mới đảm nhiệm, phải xây dựng hình tượng, lôi kéo quan hệ mới được, vừa rồi giọng điệu như vậy, khác nào đẩy mọi người ra xa hơn?"



Trần Phóng rũ đầu, suy nghĩ: Đắc tội cho đắc tội, mấy ngày qua, cơ bản ai cũng không về dưới trướng hắn, nói cho cùng, là không về dưới trướng Quan Tư Thành. Cảnh Trí bước vào thời kỳ đóng băng chưa từng có trong lịch sử, ngoại trừ giai đoạn trước còn thực hiện được một nửa số hạng mục, cơ bản không hề có thêm hạng mục mới nào, cũng đúng, thời điểm này ai mà dám tùy tiện lựa chọn hợp tác với tập đoàn Cảnh Trí.



Thẩm Cảnh Nhiên kín tiếng lặng lẽ về nước, ngay cả Lâm Thu Đồng cũng không biết, sau khi Quan Tư Thành gửi mail sa thải, Thẩm Cảnh Nhiên cũng thuận lợi lấy được giấy ly hôn. Quan Tư Thành và Thẩm Cảnh Nhiên hẹn thời gian địa điểm gặp mặt, vào lúc 9h, tại cục Dân Chính, để làm thủ tục ly hôn. Lúc giấy đã xác nhận ly hôn tới tay, Thẩm Cảnh Nhiên thiệt muốn khóc lớn một trận, tuyệt đối là khóc vì mừng. Quan Tư Thành vẫn tiếp tục giả mù sa mưa nói.



"Dù cô đã mất tất cả, nhưng nếu có khó khăn cứ đến tìm, tôi vẫn sẽ giúp cô."



Thẩm Cảnh Nhiên cũng không còn tâm trạng diễn kịch, cô đã diễn quá lâu.



"Ai là người mất tất cả, còn chưa khẳng định được đâu."



Thẩm Cảnh Nhiên để lại những lời này rồi rời đi, Quan Tư Thành có chút mờ mịt.



Cả hai đều âm thầm hành sự, Quan Tư Thành vốn định sau khi lấy giấy ly hôn, tìm thời điểm thích hợp công bố chuyện ly hôn, cho Thẩm Cảnh Nhiên một kích cuối cùng. Đáng tiếc, tính toán của Quan Tư Thành rơi vào vô ích, Thẩm Cảnh Nhiên đã trước một bước công bố tin ly dị ra ngoài, cũng triệu tập một buổi họp báo, đặc biệt trả lời tất cả câu hỏi của ký giả. Giới truyền thông mừng rỡ, chờ đợi ngày này quá lâu rồi.



"Thẩm tổng, theo lời chị giải thích, chị với Liễu Tịch không phải một đôi yêu nhau? Vậy lúc trước tại sao chị không phủ nhận Quan tổng, ngược lại lại trốn ra nước ngoài?"



Ký giả A hỏi.



"Tôi xin nhắc lại, tôi đi công tác, không phải trốn tránh."



Thẩm Cảnh Nhiên trả lời, ký giả A vẫn chưa từ bỏ ý định, cười mỉa nói.



"Thì vậy, Thẩm tổng nói công tác chính là công tác, chúng tôi cũng không có chứng cứ chứng minh không phải."



Vẫn là câu nói kinh điển cần chứng cớ chứng minh, Thẩm Cảnh Nhiên tự nhiên có chuẩn bị,



"Bước tiếp theo tập đoàn Cảnh Trí sẽ phát triển vươn tầm hải ngoại, lần này tôi đi là vì chuyện này, xin mọi người vẫn tiếp tục chú ý dõi theo hướng đi của Cảnh Trí chúng tôi."



"Mọi người luôn suy đoán, quan hệ giữa Thẩm tổng với Liễu Tịch, có thể mời Thẩm tổng thẳng thắng hơn về chuyện này không?"



Ký giả B nóng lòng hỏi.



"Tôi với Liễu Tịch là bạn tốt nhiều năm, tôi cũng đã đọc phỏng đoán của mọi người, thật sự phải dở khóc dở cười, tôi không thể ngờ, thời nay khuê mật cùng ăn bữa cơm, cùng đi dạo phố, lại bị nói thành một đôi tình nhân, vậy đồng tính luyến ái ở Trung Quốc chúng ta sẽ tăng mạnh rồi?"



Thẩm Cảnh Nhiên cười cười trả lời, chọc cho ký giả B cười theo.



"Thẩm tổng nói cũng đúng, nhưng lúc trước Quan tổng nói hai người không được hạnh phúc, đã từ rất lâu, hắn cũng cho chị được tự mình quyết định, chị không muốn hắn sẽ không cưỡng cầu, loại chuyện này, chúng tôi đều hiểu điều hắn muốn nói..."



Ký giả B nói mập mờ.



"A, quả thật, giữa tôi và Quan Tư Thành là quan hệ vợ chồng, nhưng phần nhiều càng giống hai bên hợp tác hơn, hôn nhân của chúng tôi từ đầu đã là một hợp đồng, tôi chỉ thực hiện dựa theo điều khoản nêu trên hợp đồng mà thôi."



Thẩm Cảnh Nhiên ngồi ngay ngắn lại, mắt nhìn thẳng vào ống kính, nói.



"Mọi người luôn suy đoán nguyên nhân tôi ly hôn, tôi cũng không giấu mọi người, thứ nhất hợp đồng hôn nhân của chúng tôi ký kết năm năm, nếu giữa chừng đối phương có người mình thích hoặc ngoại tình, thì bên còn lại có quyền đề nghị ly hôn."



"Cái gì? Ý Thẩm tổng là Quan tổng ngoại tình?"



Ký giả C cướp lời hỏi, sắc mặt Thẩm Cảnh Nhiên cũng trầm xuống, hơi đau buồn nói.



"Đúng vậy, Quan Tư Thành luôn gạt tôi chuyện của hắn, tôi không phải người dây dưa không rõ, cũng từng nhắc nhở, nếu hắn đã có người mình thích, tôi có thể ly hôn, nhưng hắn luôn một mực chối bỏ."



Hình tượng Quan Tư Thành đổ vỡ lần nữa, ký giả E hỏi.



"Thẩm tổng, chị thật sự nên sớm nói ra những chuyện này mới phải, chúng tôi đã hiểu lầm chị quá lâu, tôi luôn muốn hỏi, ban đầu tại sao chị lựa chọn ký kết hợp đồng hôn nhân hoang đường như vậy với Quan Tư Thành, chúng tôi không phải con nít, đều hiểu hôn nhân không phải trò đùa, sao có thể nói năm năm là liền năm năm như thế?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện