Thẳng đến khi cha mẹ Tiêu Lệ xảy ra tai nạn xe cộ mà tử vong, một mình anh mang theo em trai, em gái sinh đôi mới được năm tuổi khiến cuộc sống sinh hoạt trở nên khốn cùng thất vọng, nguyên chủ liền không muốn gả cho anh nữa, ngược lại còn coi trọng con trai của gia đình vạn nguyên hộ đầu tiên trong thôn tên là Triệu Đông Hải.

Giang Mật có vẻ ngoài xinh đẹp, da trắng môi hồng, một đôi mắt đào hoa hút hồn, một đoạn eo thon nhỏ làm người thương nhớ đêm ngày.

Nguyên chủ coi trọng tiền của Triệu Đông Hải, còn Triệu Đông Hải nhớ thương sắc đẹp của cô ta, hai người mắt qua mày lại, lén lút làm đối tượng của nhau.

Giang Mật láo loạn muốn từ hôn, ba Giang làm người chính trực, lại là thôn trưởng của thôn Thanh Thủy nên không thể làm được chuyện bỏ đá xuống giếng như vậy. Tất cả mọi chuyện đều chiều theo ý của Giang Mật nhưng duy độc chuyện này là không chịu thoái nhượng, hơn nữa khua chiêng gõ mõ chuẩn bị hôn lễ, đem Giang Mật gả tới Tiêu gia.

Triệu Đông Hải cũng là kẻ tàn nhẫn, cùng một ngày cưới em họ của Giang Mật.

Người em họ kia chỗ nào so ra cũng kém với Giang Mật, gả đến Triệu gia cơm ngon rượu say, không đến hai tháng đã hoài thai, Triệu gia đem cô ta sủng lên trời.

Người nào trong thôn cũng lấy nguyên chủ để so sánh với em họ cô ta, ngầm nói cạnh khóe: “Giang Mật có vẻ ngoài xinh đẹp cũng chỉ vô dụng như cái rắm, lại không biết đẻ trứng gà, ai cưới cô ta thì người đó sẽ gặp đen đủi. Vẫn là Giang Điềm có số mệnh tốt, vừa thấy đã biết là người có phúc khí".

Giang Mật ghen ghét đến phát cuồng, không dám phát giận lên Tiêu Lệ cao lớn hung hãn, cho nên tất cả sự tức giận đầy mình đều được phát tiết lên người em trai, em gái của Tiêu Lệ.



Sau khi sự việc bại lộ thì Tiêu Lệ ly hôn với nguyên chủ.

Giang Mật chải vuốt lại cốt truyện một cách đại khái, trong lòng nhịn không được cảm thấy may mắn, ông trời còn không tính là bạc đãi cô, để cô xuyên tới thời điểm còn chưa có xảy ra những chuyện như trên.

Lúc này, một giọng nói trẻ con truyền vào: “Anh hai, chị dâu sẽ thích chúng ta sao?”

“Chị ta không thích con riêng, lại ngại nhà chúng ta nghèo, đêm qua còn khóa anh cả ở ngoài cửa. Em không có việc gì đừng xuất hiện qua lại trước mặt chị ta.”

Bé gái sợ hãi mà nói: “Anh hai, chúng ta không phải con riêng. Chúng ta làm cơm sáng cho chị dâu, chắc chắn chị ấy sẽ thích chúng ta.”

Bé trai cười lạnh: “Nếu mà chị ta thích chúng ta, vậy anh sẽ ăn phân gà ở trước cửa này.”

“Kẽo kẹt” một tiếng, Giang Mật mở cửa.

“Xin chào"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện