Giang Mật xuyên sách.
Cô nằm mơ cũng không thể tưởng được, chỉ mới trải qua một giấc ngủ trưa mà thôi, vậy mà lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết có tên là 《 tình yêu ở niên đại 80, trở thành vợ trước pháo hôi ác độc của nam chủ.
Điều càng làm cho cô cảm thấy khó chịu chính là câu đầu tiên của quyển sách này: “Giang Mật chết ở trong dòng nước sông đông lạnh, ngày hôm đó vừa đúng là ngày cô ta tròn 21 tuổi.”
Hiện tại, thân thể này mới được hai mươi tuổi linh tám tháng.
Cách cái chết còn có bốn tháng!
Trước khi xuyên sách, cô đã cho một bà lão ăn xin một trăm đồng tiền, bà lão hiền từ mà nói: “Cô gái trẻ à, cháu là một người có tấm lòng tốt, chắc chắn sẽ có phúc báo”.
Cô từ một người thừa kế hàng chục tỷ lại xuyên thành pháo hôi chết sớm, đúng thật là được phúc báo, ha hả.
Đây là làm chuyện tốt mà không được đền đáp sao? Mẹ nó chứ.
Giang Mật quan sát bốn phía một chút, phòng nhỏ hẹp đơn sơ, tường được xây đắp bằng bùn đất, có màu vàng như nến. Trên cửa sổ dán chữ hỉ màu đỏ thẫm, cửa sổ đặt một cái lu tráng men màu hồng thể hiện sự vui mừng.
Trong phòng trống không, chỉ có một cái giường gỗ ở dưới thân mình, khăn trải giường in hoa mẫu đơn màu hồng nhạt, trên người được đắp một cái chăn có họa tiết hoa màu hồng lớn kết hợp đường kẻ sọc.
Không có lễ cưới 36 chân được chuẩn bị cho ngày kết hôn ở thập niên 80, ngay cả 4 chân ghế cũng không có chứ đừng nói là tứ đại kiện.
(*) 36 chân: Nếu cô dâu có của hồi môn ‘36 chân’ trong niên đại thập niên sẽ vô cùng vẻ vang. “36 chân” bao gồm một cái ngăn tủ, một cái bàn, bốn cái ghế dựa và một cái giường. Mà chỉ có những nhà nào có điều kiện mới có thể chuẩn bị được cho cô dâu.
“Tứ đại kiện” hay “Tam chuyển một vang”: Đây là một thuật ngữ được sử dụng ở Trung Quốc từ cuối nhũng năm 1950, chỉ bốn vật dụng gia đình mà đất nước có thể sản xuất vào thời điểm đó, vô cùng quý hiếm, mọi gia đình đều ước mơ sở hữu, gồm có: Radio, xe đạp, máy may và đồng hồ. Ở thời đó, cô gái nào được nhà chồng mang đủ bốn món sính lễ này tới hỏi cưới thì sẽ cực kỳ vẻ vang.
Hiện tại cốt truyện đã tiến triển đến việc cô gả cho nam chủ Tiêu Lệ, hơn nữa đêm tân hôn tối hôm qua cô còn đem người ta nhốt ở ngoài cửa.
Trong lòng Giang Mật thở dài một hơi thật mạnh.
Nguyên chủ được đính hôn với Tiêu Lệ từ nhỏ, cha mẹ Tiêu Lệ chạy vận chuyển nên điều kiện trong nhà rất tốt, nguyên chủ cũng không có kháng cự việc hôn nhân này.
Cô nằm mơ cũng không thể tưởng được, chỉ mới trải qua một giấc ngủ trưa mà thôi, vậy mà lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết có tên là 《 tình yêu ở niên đại 80, trở thành vợ trước pháo hôi ác độc của nam chủ.
Điều càng làm cho cô cảm thấy khó chịu chính là câu đầu tiên của quyển sách này: “Giang Mật chết ở trong dòng nước sông đông lạnh, ngày hôm đó vừa đúng là ngày cô ta tròn 21 tuổi.”
Hiện tại, thân thể này mới được hai mươi tuổi linh tám tháng.
Cách cái chết còn có bốn tháng!
Trước khi xuyên sách, cô đã cho một bà lão ăn xin một trăm đồng tiền, bà lão hiền từ mà nói: “Cô gái trẻ à, cháu là một người có tấm lòng tốt, chắc chắn sẽ có phúc báo”.
Cô từ một người thừa kế hàng chục tỷ lại xuyên thành pháo hôi chết sớm, đúng thật là được phúc báo, ha hả.
Đây là làm chuyện tốt mà không được đền đáp sao? Mẹ nó chứ.
Giang Mật quan sát bốn phía một chút, phòng nhỏ hẹp đơn sơ, tường được xây đắp bằng bùn đất, có màu vàng như nến. Trên cửa sổ dán chữ hỉ màu đỏ thẫm, cửa sổ đặt một cái lu tráng men màu hồng thể hiện sự vui mừng.
Trong phòng trống không, chỉ có một cái giường gỗ ở dưới thân mình, khăn trải giường in hoa mẫu đơn màu hồng nhạt, trên người được đắp một cái chăn có họa tiết hoa màu hồng lớn kết hợp đường kẻ sọc.
Không có lễ cưới 36 chân được chuẩn bị cho ngày kết hôn ở thập niên 80, ngay cả 4 chân ghế cũng không có chứ đừng nói là tứ đại kiện.
(*) 36 chân: Nếu cô dâu có của hồi môn ‘36 chân’ trong niên đại thập niên sẽ vô cùng vẻ vang. “36 chân” bao gồm một cái ngăn tủ, một cái bàn, bốn cái ghế dựa và một cái giường. Mà chỉ có những nhà nào có điều kiện mới có thể chuẩn bị được cho cô dâu.
“Tứ đại kiện” hay “Tam chuyển một vang”: Đây là một thuật ngữ được sử dụng ở Trung Quốc từ cuối nhũng năm 1950, chỉ bốn vật dụng gia đình mà đất nước có thể sản xuất vào thời điểm đó, vô cùng quý hiếm, mọi gia đình đều ước mơ sở hữu, gồm có: Radio, xe đạp, máy may và đồng hồ. Ở thời đó, cô gái nào được nhà chồng mang đủ bốn món sính lễ này tới hỏi cưới thì sẽ cực kỳ vẻ vang.
Hiện tại cốt truyện đã tiến triển đến việc cô gả cho nam chủ Tiêu Lệ, hơn nữa đêm tân hôn tối hôm qua cô còn đem người ta nhốt ở ngoài cửa.
Trong lòng Giang Mật thở dài một hơi thật mạnh.
Nguyên chủ được đính hôn với Tiêu Lệ từ nhỏ, cha mẹ Tiêu Lệ chạy vận chuyển nên điều kiện trong nhà rất tốt, nguyên chủ cũng không có kháng cự việc hôn nhân này.
Danh sách chương