Hạ An Nhiên không ngừng nhắc nhở bản thân mình. Giết người là phạm pháp l

Kìm nén ý muốn giết người, cô tò mò hỏi. " Má Lưu hắn là bị những người đứng phía sau giật dây, những người đó đã có tình tiết lộ chuyện tôi ngủ ở đây cho má Lưu biết. Lần trước, bởi vì chuyện của Mạnh Lệ nên má Lựu đối với anh có chút oán hận, có điều gì đó không ổn... Anh có thể lần theo dấu vết của người đứng sau, dựa trên manh mối từ má Lưu ' 11

Lăng Mặc nhàn nhạt liếc mắt nhìn, "Cô cho rằng tôi sẽ điều tra?" Hạ An Nhiên xấu hổ... Chuyện này là do Lăng Mặc an bài, anh tự nhiên sẽ sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa.

Hạ An Nhiên có chút kích động, “Vậy, lần này anh có thể bắt được những người đứng phía sau chuyện này không?"

Hạ An Nhiên vừa nói xong điện thoại Lăng Mặc vang lên.

Lăng Mặc cầm điện thoại lên kết nối, chỉ nghe người ở đầu dây bên kia nghiêm nghị nói: "Người canh của Tiểu Hổ, chết rồi."

Lăng Mặc nghe xong, đôi mắt hơi híp lại, "Tốc độ nhanh quá, hừ, lại chết rồi."

Giọng điệu lúc này như muốn chết một ai đó, người ở đầu dây bên kia đáp lại: "Sau khi không chế Tiểu Hồ, Tiểu Hồ đã định nói gì đó, nhưng đột nhiên ngã ra, sùi bọt mép mà chết. Hãn là đã bị cho uống thuốc độc."

Lăng Mặc cúp điện thoại, HạAn Nhiên lúc này đang dựa vào Lăng Mặc, mơ hồ nghe được một ít nội dung trong điện thoại, lúc này cô chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, "Những người đó lại tiếp tục giết người!"

Lần trước là Hạ Đức Hải. Còn bây giờ là người gác cửa. Về phần Má Lưu, bà ta chỉ là một quân cờ. Hạ An Nhiên vòng tay quanh người cô, giọng nói run run nói một trong những suy đoán của cô ấy, "Người đứng sau hậu trường.... Ở Lăng gia "

Mặc dù Hạ An Nhiên cũng đã nghi ngờ rằng Lăng Mặc có thể bị tấn công bởi một số đối thủ cạnh tranh không muốn anh ấy tỉnh dậy, nhưng bây giờ, tất cả các ẩm mưu đều xoay quanh Lăng gia.

Người bên ngoài dù có thực lực cỡ nào cũng nhất định sẽ không duỗi tay ra dài như vậy, chỉ có thể giải thích đó là người bên trong Lăng gia.

HạAn Nhiên nhìn Lăng Mặc, "Anh có biết là ai không, người mà muốn anh chết đến như vậy? Dù chỉ còn hãi tháng, vẫn không đợi được? "

Lăng Mặc hai mắt tối sầm, chậm rãi nói ra một tình huống, "Trong Lăng gia này, có quá nhiều người muốn tôi chết

Nghe giọng nói cô độc của Lăng Mặc, Hạ An Nhiên không khỏi cảm thấy đau khổ, mặc dù Hạ Đức Hải không biết xấu hổ, ông ta đã gửi cổ xung hỉ cho Lăng Mặc vì lợi nhuận, và bắt cô phải tấn công Lăng Mặc. Nhưng so với Lăng Mặc, cô đột nhiên cảm thấy mình quá hạnh phúc.

Lăng Mặc vốn đã sống không được bao lâu nữa, nhưng vẫn có người muốn hãm hại anh ấy.

Hạ An Nhiên không kìm được xúc động, đến gần Lăng Mặc và ôm chầm lấy anh " Nếu như đã có người không muốn anh sống, anh càng phải sống tiếp, không chỉ là hai tháng, mà còn ba tháng, bốn tháng... thậm chí lâu hơn nữa

Trước đây Hạ An Nhiên cảm thấy để Lăng Mặc sống êm ấm trong hai tháng là không tối.

Nhưng hiện tại, cô muốn Lăng Mặc sống lâu hơn, Lăng Mặc bị con mèo hoang nhỏ ôm vào lồng, giọng nói trầm thấp như chết lặng " Muốn tôi sống lâu hơn, đó là tùy thuộc vào cô

HạAn Nhiên vỗ ngực, "Đừng lo lắng, tôi sẽ cố gắng hết sức để kích thích anh để cho anh sống thêm vài ngày."

Đôi môi mỏng của Lăng Mặc cong lên, “Vậy thì tôi sẽ trói chặt vợ vào bên minh, nhất định không thể để cô dễ dàng rời xa tôi.”

Hạ An Nhiên vốn có lòng tốt, nghe lời Lăng Mặc nói, sắc mặt cô đột nhiên thay đổi. Hì hì Cái tai họa này, tốt nhất vẫn nên chỉ sống thêm hai tháng!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện