Mạnh Dao trộm nhìn Kỳ Bác Ngạn, thấy mỗi nhấc cử nhất động của anh đều ưu nhã, trong lòng không khỏi cảm thấy lạ.

Sao trùm cuối có thể dưỡng ra khí chất như vậy? Nghĩ đến hồi chiều, trùm cuối luôn yên lặng giúp mình là việc, Mạnh Dao bất động thanh sắc đem hạt đậu cô đã gỡ ra hướng về phía anh.

Kỳ Bác Ngạn cũng nhận ra động tác của cô, nghiêng nghiêng đầu.

Mạnh Dao thu tay cái "vèo"

Ngồi nghiêm túc.

"Bác Ngạn, nhân lúc trời còn chưa tối, con đi lên trấn, không lát nữa thì không thấy đường" Lưu Thúy Hoa rõ ràng không nhìn thấy động tác nhỏ của hai người.

Bà cau mày thúc giục Kỳ Bác Ngạn.

Lưu Thủy Hoa đương nhiêu hiểu vì sao con trai lại không ở lại nhà, con trai bà có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, nếu bắt anh ở lại anh cũng không cảm thấy thoải mái, nên chưa bao giờ bà can thiệp chuyện Kỳ Bác Ngạn ở chỗ nào.

Có thể nghĩ như vậy, Lưu Thúy Hoa cũng là một bà mẹ tân tiến hiện đại.

"Không vội!"

Trước kia, Kỳ Bác Ngạn làm việc không bao giờ dây dưa dây cà, nay lại nói không vội, đương nhiên là Lưu Thúy Hoa cảm thấy rất bất ngờ.

Nhưng rất nhanh bà đã biết vì sao Kỳ Bác Ngạn lại nói không vội.

"Thịch thịch thịch"

Đến khi trời tối, cửa cổng vang lên tiếng gõ cửa.

Kỳ Văn Diệp quay đầu, gân cổ lên nói, "Ai a?", cửa không khóa, "Kẽo kẹt" cửa bị đẩy ra.

Nương theo ánh đèn mới nhìn rõ, thì ra là người hồi trưa đến nhà bọn họ ăn không uống không- Khương Văn Lỗi

Kỳ Văn Diệp khuôn mặt nhăn nhó, nhíu lại"Anh ta sao lại đến đây nữa?"

Khương Văn Lỗi thấy mình không được hoan nghênh, khóe miệng giật giật.

Từ lúc tới nhà sếp, Khương Văn Lỗi đã bắt đầu làm việc không ngơi tay, còn bị em sếp muốn đuổi đi, bây giờ làm việc theo lệnh của Kỳ Bác Ngạn, vẫn như cũ không được hoan nghênh.

Anh khom lưng mở cửa, rồi trầm mặc đẩy chiếc xe ba bánh mới toanh vào sân.

Mà lúc này, Kỳ Văn Diệp đang bận nói với Lưu Thúy Hoa Khương Văn Lỗi là ai, khi nhìn thấy xe ba bánh, thì cậu ngẩn cả người.

Một chiếc xe đẩy mới tinh, bên trên còn gắn thêm bếp lò. Chiếc xe này vừa có thể đẩy, vừa có bếp lò để nấu mì, nấu cháo, hấp bánh bao, cũng có thể làm bánh nướng.

Khương Văn Lỗi phải lên huyện thành mới mua được chiếc đẩy mới tinh, dùng để phục vụ việc buôn bán, sau khi xem xét xong thì anh quyết định mua chiếc xe ba bánh này.

Tiếp đó, anh ta lại tìm nơi làm bếp lò, thương lượng người ta giúp một bếp lò đặt trên chiếc xe đẩy ba bánh này.

Ta đa, thế là chiếc xe đẩy bếp lò ra đời.

Kỳ Văn Diệp lấy lại tinh thần, với mong muốn "cọ" một chút, đứng lên, hưng phấn mà nói: "Đây là...Xe đẩy ba bánh?"

Mạnh Dao liếc ra sân một cái, quay đầu đầy kinh ngạc nhìn Kỳ Bác Ngạn.

Cùng lúc đó, ánh mắt Kỳ Bác Ngạn cũng nhìn qua chỗ Mạnh Dao.

Anh giải thích: "Em muốn buôn bán mà mượn xe người khác thì không thích hợp, vẫn nên có xe riêng"

Kỳ Văn Diệp vội nói tiếp, "Anh hai, anh mua xe ba bánh mới? Vậy sao anh không nói sớm, làm em qua nhà bà Triệu mượn xe, còn bị ăn mắng một trận"

Kỳ Văn Diệp vừa nói, vừa sờ soạng chiếc xe đẩy ba bánh mới ra lò này.

Đã mua một chiếc, còn bắt cậu chạy đi mượn làm gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện