Chu Lẫm miễn cưỡng mở ra một số ký ức, bởi vì sau khi nhớ tới là một vết sẹo gớm ghiếc.



———————————————————————————



Cha của Chu Lẫm, Chu Hồng, là một chuyên gia nghiên cứu và phát triển vũ khí nổi tiếng thế giới. Trái ngược với những lời đồn đại, Chu Hồng đang nghiên cứu vũ khí sinh hóa.



Thế giới có một lớp người sẵn sàng cống hiến tất cả những gì họ có vì hòa bình của thế giới. Và vợ chồng Chu Hồng là những người như vậy.



Khi Chu Hồng phát hiện ra rằng thứ thuốc mà ông vô tình nghiên cứu đủ để đặt một nửa thế giới vào cuộc khủng hoảng ngày tận thế, Chu Hồng đã gạt mọi người và bí mật phá hủy thành quả nghiên cứu mà ông đã bỏ ra suốt tám năm trời.



Nhưng Chu Hồng không thể tàn nhẫn phá hủy năm dữ liệu thí nghiệm mà ông đã dày công nghiên cứu trong tám năm. Cho dù dữ liệu trên năm mảnh giấy này có đáng sợ đến mức nào đi chăng nữa thì nó cũng chứng tỏ sự xuất sắc của ông.



Quá trình nghiên cứu kéo dài 8 năm thất bại, Chu Hồng chủ động từ chức và đưa vợ rời khỏi nhóm thực nghiệm.



Sau đó Chu Lẫm ra đời.



Cuộc sống lẽ ra hạnh phúc suốt đời cuối cùng cũng kết thúc khi Chu Lẫm lên năm tuổi.



Năm đó, một số thành viên trong nhóm đã hẹn nhau để giữ bí mật nghiên cứu, cuối cùng bị rò rỉ. Có lẽ xuất phát từ nguyên nhân khác, năm dữ liệu thử nghiệm được cho là một loạt súng ống đạn dược mới.



Những bài phát biểu lan truyền khắp thế giới tuy rằng khác nhau nhưng chung quy lại đều kết luận rằng Chu Hồng có vũ khí hủy diệt một nửa trái đất.




Lúc đó Chu Hồng mới nhận ra rằng bản thân thật ngu xuẩn khi giữ lại những dữ liệu đó. Vì vậy Chu Hồng trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận.



Nhiều tổ chức kh ủng bố trên thế giới đã để mắt tới Chu Hồng, và nhà nước cũng đã cử đặc vụ.



Vợ con của Chu Hồng phải trốn sang Tây Tạng, nhưng không tránh khỏi bàn tay đen của thế giới.



Trong lúc tuyệt vọng, Chu Hồng đã tìm đến người bạn lâu năm Yu Zhengxiong để được giúp đỡ. và nói với anh ta tất cả mọi thứ đã xảy ra.



Yu Zhengxiong nhiệt tình chấp nhận Chu Hồng, và đồng ý cử Chu Hồng bí mật ra nước ngoài dưới quyền ẩn danh.



Cuộc sống lẽ ra hạnh phúc suốt đời cuối cùng cũng kết thúc khi Chu Liễm lên năm tuổi.



Một số thành viên trong nhóm đã hẹn nhau để giữ bí mật nghiên cứu của nhau bị rò rỉ. Có lẽ vì một số lý do khác, năm dữ liệu thử nghiệm được cho là một loạt bom, đạn mới.



















Lúc đó Chu Hồng mới nhận ra rằng thật ngu ngốc khi để lại những dữ liệu đó.



Vì vậy Chu Hồng trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận.



Nhiều tổ chức kh ủng bố trên thế giới đã để mắt tới Chu Hồng, và nhà nước cũng đã cử đặc vụ.



Vợ con của Chu Hồng phải trốn sang Tây Tạng, nhưng không tránh khỏi bàn tay đen của thế gian.



Trong lúc tuyệt vọng, Chu Hồng đã tìm đến người bạn lâu năm là Đổng Vũ Trịnh để được giúp đỡ. Cũng đem tất cả vụ việc phát sinh trong thời gian qua nói cho hắn.



Đổng Vũ Trịnh nhiệt tình chấp nhận Chu Hồng, và đồng ý bí mật đem Chu Hồng sang nước ngoài mai danh ẩn tích.



Chu Hồng rất nhanh đã phát hiện ra Đổng Vũ Trịnh có điều gì đó không ổn, bởi vì Đổng Vũ Trịnh luôn hỏi về nơi cất giấu những dữ liệu đó, dù cố ý hay vô ý. Và nhiều lần thuyết phục bản thân ông chấp nhận mức giá cao ngất ngưởng của một tổ chức nào đó.



Chu Hồng tùy tiện nói cho Đổng Vũ Trịnh một địa điểm, và lái xe nhanh chóng rời khỏi biệt thự của hắn vào ngày hôm sau. Chu Hồng quyết định tiêu hủy tập dữ liệu nên phóng xe đến nơi lưu trữ dữ liệu với tốc độ nhanh. Mà không rằng phía sau xe của ông có mấy chiếc xe đang lặng lẽ theo sau.



Chu Hồng không ngờ tới, chiếc xe mình mới mua chưa đầy nửa năm lại đột nhiên không thể phanh được ở góc cua tiếp theo.



Cứ như vậy, xe của Chu Hồng đã đâm xuyên qua lan can bảo hộ bên sông và lao thẳng về phía sông.




Cuối cùng, vợ chồng Chu Hồng chết đuối trong xe, còn Chu Lẫm sống sót một cách thần kỳ.



Quốc gia để bảo vệ con trai của Chu Hồng cũng như bồi thường cho Chu Hồng, bang đối ngoại công bố ra bên ngoài rằng Chu Lẫm cũng bị chết đuối trong vụ tai nạn xe hơi.



Biết được mọi chuyện, Đổng Vũ Trịnh đề nghị nhận nuôi Chu Lẫm, vì vậy hắn đã đưa Chu Lẫm từ trại trẻ mồ côi với danh nghĩa là một đứa con ngoài giá thú.



..........



———————————————————————————



“Sao anh lại nói với tôi chuyện này?” Chu Lẫm nằm dưới người Lý Hàn Phong, gương mặt vô cảm nhìn Lý Hàn Phong đang nở nụ cười nhẹ.



"Vậy còn cậu?” Lý Hàn Phong đưa ngón tay mở cổ áo Chu Lẫm, bên trong thấp thoáng lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, “Tại sao cậu lại đồng ý điều kiện của tôi!"



“Tôi chỉ không muốn nợ ân tình của người khác.” Chu Lẫm nói từng chữ một, lông mi cong dài che đi vẻ không cam lòng trong mắt, “Đặc biệt là của anh.”



“Dùng thân thể làm giao dịch không phải phong cách của cậu.” Lý Hàn Phong cười chen một chân vào giữa hai ch@n Chu Lẫm, một tay nhẹ nhàng vuốt má Chu Lẫm, “Nói cho tôi biết! Còn có điều kiện gì nữa không?"



"Không hổ là nam vương hắc bạch, đúng vậy! Tôi đích xác có chuyện muốn anh giúp tôi. Bởi vì chỉ có anh mới có thể làm được." Ánh mắt Chu Lẫm lộ ra một tia thù địch, lạnh lùng tiếp tục nói: "Giúp tôi tiêu diệt những kẻ đã làm hại cha mẹ tôi, cho dù đó là kẻ tung tin hay đồng phạm gây rối với Đổng Vũ Trịnh."



"Thật sao?" Nụ cười trên mặt Lý Hàn Phong dần dần tiêu tan, thay vào đó là ánh mắt tràn đầy ánh sáng, "Những lão gia hỏa hiện tại đều là doanh nhân có thế lực, muốn tôi tiêu diệt? Tôi như thế nào lại cảm thấy cậu chiếm tiện nghi nhiều hơn, Chu Lẫm."



“Tôi nghĩ rằng số tiền tôi đưa thêm cho anh đủ để thuê một tên sát thủ rồi.” Chu Lẫm bình tĩnh nói.



“Bằng số tiền đó?” Lý Hàn Phong nhớ tới tiền chuộc hôm đó, đột nhiên ý thức tại sao Chu Lẫm lại trả dư một nửa.




Ít nhất với số tiền dư, Chu Lẫm có thể sử dụng nó để đề xuất một số giao dịch cho mình bất cứ lúc nào. Đối với một nguyên soái tổng tài có uy tín cao trước mặt mọi người, một khi đã nhận tiền của vụ giao dịch, tiếp theo thõa mãn yêu cầu của khách hàng là tất nhiên.



Hơn nữa, Lý Hàn Phong hắn không bao giờ hoàn trả tiền.



Không hổ danh là một nhân tài kinh doanh, quả nhiên, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng bước tiếp theo cho bản thân mình.



"Haha!" Lý Hàn Phong nhếch môi cười xấu xa, "Tôi đáp ứng cậu! Nhưng mà cậu đừng quên! Cậu đã hứa ở trên giường bồi tôi năm đêm."



"Anh yên tâm! Chu Lẫm tôi nói được làm được" Chu Lẫm ánh mắt kiên định, cùng Lý Hàn Phong đấu nhau qua ánh mắt.



Chờ những người làm hại cha mẹ cậu phải nhận quả báo mà họ đáng phải nhận, Chu Lẫm cảm thấy bản thân mình thực sự có thể thoát khỏi gông cùm của hận thù.



Cảm giác đó hẳn là nhẹ nhàng.



Chu Lẫm nhắm mắt lại, Lý Hàn Phong nhẹ nhàng hôn lên lông mi của Chu Lẫm, nhẹ nhàng li3m qua.



“Mở mắt ra nhìn tôi, Lẫm.” Lý Hàn Phong nhẹ nhàng ra lệnh, một tay vươn xuống dưới thân , dễ dàng c ởi thắt lưng của Chu Lẫm.



Chu Lẫm mở mắt ra, không còn vẻ kiêu ngạo và ương ngạnh mà Lý Hàn Phong từng thấy, giống như vừa tỉnh dậy sau ký ức đau thương nào đó, con ngươi đen láy phủ một tầng hơi nước nhàn nhạt.



“Đừng bày ra bộ dạng đáng thương như vậy.” Lý Hàn Phong vuốt v e ngực Chu Lẫm, nhẹ nhàng x0a nắn hai điểm trên ngực Chu Lẫm, “Tôi sợ sẽ không kiềm chế được khao khát có cậu, sẽ hung hăn chiếm giữ cậu."



Lý Hàn Phong kìm lại d*c vọng đang tuôn trào trong cơ thể, cúi đầu hôn nhẹ lên môi Chu Lẫm, một tay chậm rãi cởi bỏ quần áo của Chu Lẫm.



"Đừng sợ bảo bối! Lần này tôi sẽ ôn nhu thôi!"



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện