Để tinh thần của Chu Lẫm luôn trong trạng thái lo lắng, Lý Hàn Phong đã cố ý đến muộn khoảng nửa tiếng, nhưng sau khi đến nơi, hắn mới nhận ra rằng Chu Lẫm vẫn chưa tới.



Lý Hàn Phong kiềm chế cơn giận trong lòng, kéo ghế ngồi xuống.



Sau khi quán cà phê rộng lớn được Lý Hàn Phong bao toàn bộ, trông vắng vẻ lạ thường, Lý Hàn Phong thiếu kiên nhẫn đưa ngón tay mảnh khảnh gõ nhịp lên bàn, trong khi đôi mắt băng giá vẫn nhìn chằm chằm vào cửa.



Hắn muốn xem khi nào người đàn ông này sẽ xuất hiện.



Bên cạnh Lý Hàn Phong là người quản lý và bồi bàn của quán cà phê, hiện tại đối mặt với khí thế bức người của Lý Hàn Phong, người quản lý tươi cười đứng sau lưng Lý Hàn Phong, thỉnh thoảng lấy khăn tay lau mồ hôi lạnh trên trán.



Ông thực sự sợ rằng Lý Hàn Phong sẽ không vui, liền ra lệnh phá bỏ nơi này.



Sau nửa giờ ......



Lý Hàn Phong híp mắt, ánh mắt càng thêm nguy hiểm nhìn về phía cửa.




Lại nửa giờ sau ...



Nhìn Chu Lẫm đang vênh váo với hai tay đút túi quần, Jason lịch sự đi tới trước mặt Chu Lẫm, kính cẩn nói: "Lý tổng đang ngủ trưa trong phòng xxx trên tầng 4. Chu thiếu, xin tiên sinh vui lòng đợi một chút."



"Ngủ trưa?" Chu Lẫm bất mãn nói, "Để anh ta tự mình xuống đi, tôi không có thời gian chờ anh ta." Chu Lẫm ngồi xuống ghế bên cạnh, vừa định chào người phục vụ thì Jason đưa thẻ phòng cho cậu.



"Đây là thẻ phòng của căn phòng nơi Lý tổng đang ở. Lý tổng đã giải thích rằng nếu Chu thiếu không muốn chờ đợi, tiên sinh có thể đích thân đến đánh thức ngài ấy." Jason nói.



Chu Lẫm nhận lấy thẻ phòng, cau mày lo lắng hỏi: "Lý Hàn Phong muốn tôi đến đánh thức hắn ta sao?"



"...... Chuyện này thuộc hạ không rõ. Thuộc hạ chỉ truyền đạt lại ý tứ của Lý Tổng, Lý tổng nhờ thuộc hạ nói với tiên sinh rằng nếu Chu thiếu hôm nay không đến, như vậy điều mà Chu thiếu muốn biết nhất sẽ mãi mãi là bí ẩn."



"Uy hiếp tôi?" Chu Lẫm nắm lấy thẻ phòng trên bàn, nỏ một nụ cười ranh mãnh, "Vậy tôi xem thử hắn ta giở trò gì."



Chu Mặc hừ lạnh một tiếng, sải bước đi về phía thang máy.



Sau khi Chu Lẫm vào thang máy, Jason gọi điện cho Lý Hàn Phong, "Lý tổng, người đã lên rồi." Ngừng một chút, Jason tiếp tục, "Lý tổng cẩn thận, Chu thiếu có vẻ khác với mọi khi, thuộc hạ e rằng Chu thiếu sẽ làm chuyện gì không thuận lợi đối với ngài."



Mặc dù có thẻ phòng trong tay, nhưng Chu Lẫm vẫn lựa chọn gõ cửa trước. Rốt cuộc, điều này có thể ngăn không cho Lý Hàn Phong ở phía sau cửa và tấn công chính mình.



Mặc dù Lý Hàn Phong đã hứa sẽ không chạm vào cậu, nhưng khi nghĩ đến nụ cười xấu xa trên khuôn mặt hắn, Chu Lẫm vẫn cảm thấy người đàn ông này luôn có dụng tâm che giấu nào khác.



Rốt cuộc, thỏa thuận đạt được với Lý Hàn Phong sẽ chính thức có hiệu lực vào ngày mai, trước mắt nó chỉ là ước thúc từ lời nói mà thôi.



"Vào đi." Trong phòng, giọng nói của Lý Hàn Phong uể oải truyền đến, trầm thấp như vừa mới tỉnh dậy.



Lúc Chu Lẫm đi vào, Lý Hàn Phong vẫn còn đang nằm trên giường.




Lý Hàn Phong tr@n truồng, làn da rắn chắc gợi cảm đến choáng váng, hạ thể tùy ý chỉ đắp một chiếc chăn, lộ ra đôi chân thon dài.



Khốn kiếp! Đúng là một tên bi3n thái! Chu Lẫm trong lòng thầm mắng, chỉ là một giấc ngủ trưa mà khoa trương khỏa thân đến như vậy.



"Tôi đã tới, vậy hãy nói cho tôi biết mọi chuyện như anh đã hứa." Chu Lẫm ngồi trên ghế sô pha bên cạnh giường, tầm mắt lơ đãng, vô tình bắt gặp ánh mắt nguy hiểm của Lý Hàn Phong, Chu Lẫm cảm thấy một trận âm lãnh.



"Cậu đến muộn gần hai tiếng. Tôi nhớ đã nói rằng điều tôi ghét nhất là người khác đến muộn." Lý Hàn Phong ngồi dậy dựa vào giường, hai tay ôm ngực, vẻ mặt u ám chất vấn.



"Tôi nhớ nhầm thời gian." Chu Lẫm tiếp tục lơ đãng nhìn sang chỗ khác, mặt không đỏ tim không đập nhanh khi nói dối.



Chu Lẫm đưa Cố Phi trở lại căn hộ trước khi lái xe đến gặp Lý Hàn Phong, đối với trong lòng Chu Lẫm, chuyện của Cố Phi phải là ưu tiên số một.



Đương nhiên, Chu Lẫm không có nói chuyện này với Lý Hàn Phong, cậu cũng lười giải thích.



"Thật sao?" Lý Hàn Phong nhìn chằm chằm Chu Mặc, sau đó nhếch miệng cười một tiếng, "Vậy tôi nên trừng phạt cậu như thế nào đây?

Chu Lẫm lập tức cảnh giác, "Anh có ý gì?"



"Ngồi bên cạnh tôi, tôi sẽ không quan tâm chuyện đến muộn của cậu nữa. Cậu yên tâm, không có sự đồng ý của cậu tôi sẽ không chạm vào cậu." Lý Hàn Phong nở nụ cười chân thành, khiến Chu Lẫm không thể phát hiện ra sự khác thường dù chỉ là nhỏ nhất.




Bàn tay Chu Lẫm từ từ di chuyển xuống phía thắt lưng, cậu thận trọng đi về phía Lý Hàn Phong.



"Tôi không sợ anh." Chu Lẫm ngồi ở bên cạnh Lý Hàn Phong, nghiêng người hung hăng nhìn chằm chằm Lý Hàn Phong, nhìn ngực của hắn, Chu Lẫm lập tức xấu hổ quay mặt đi.



Quả nhiên, Lý Hàn Phong thật mẹ nó là một tên yêu nghiệt.



"Bây giờ chúng ta có thể nói vào vấn đề chính." Chu Lẫm đi về phía đầu giường, cố hết sức để bản thân tránh xa tầm tay của Lý Hàn Phong.



"Chu Lẫm, nếu một ngày nào đó, cậu ép tôi không theo đạo lý, cậu chắc chắn sẽ thua." Nhìn thấy Chu Lẫm có động tác tránh mình, Lý Hàn Phong một lần nữa nổi lên lửa giận.



Có phải hắn đã quá dung túng người đàn ông này?



"........." Chu Lẫm kết luận, hắn ép buộc người đàn ông này từ khi nào.



"Tôi sẽ kể cho cậu nghe tất cả những gì Đổng Vũ Trịnh đã nói." Lý Hàn Phong gương mặt không đổi sắc nói, "Trao đổi lại, tôi muốn ngủ với cậu năm đêm."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện