*Đoạn đầu soft quá nên tui để cho Lý Hàn Phong gọi tôi - em, sau đó trở về bình thường nha!!!
________________________
Nụ hôn ướt át của Lý Hàn Phong đi dần dần đi xuống, đôi môi đùa giỡn với điểm trước ngực của Chu Lẫm, một tay mở khóa kéo quần của Chu Lẫm rồi từ từ tiến vào thăm dò.
"Hừm ..." Chu Lẫm rên nhẹ một tiếng, nhưng nhanh chóng cắn chặt khớm hàm, quả nhiên vẫn không muốn khuất phục trước mặt Lý Hàn Phong.
"Em rất thoải mái phải không? Vì sao lại không chịu mở miệng?" Lý Hàn Phong nắm lấy tay Chu Lẫm đụng vào vật đang nóng hừng hực dưới thân, "Thân thể của em vậy mà thành thật hơn rất nhiều."
Chu Lẫm sắc mặt bắt đầu đỏ bừng, xấu hổ quay mặt đi chỗ khác.
“Muốn làm thì làm mau, đừng nói nhảm nữa.” Chu Lẫm bị Lý Hàn Phong khơi mào d*c vọng, chỉ có thể hy vọng bản thân ngàn vạn lần đừng có làm hành động gì xấu hổ trước mặt Lý [HOÀN] Thiết lập của lốp xe dự phòng hỏng rồ...
——————————————
Khi Chu Lẫm mặc xong quần áo chuẩn bị rời đi, Lý Hàn Phong tay chống đầu, hai chân bắt chéo nhau, chăm chú nhìn gương mặt Chu Lẫm còn chưa hết đỏ ửng.
“Có lẽ chúng ta hẹn hò thử xem?” Lý Hàn Phong nhướng mày, nhưng trong lời nói không có chút cảm xúc nào, giống như đang nói chuyện không liên quan đến mình.
“Tôi không có hứng thú!” Chu Lẫm nhanh chóng đáp lại, sau đó cậu lại cười, “Anh sẽ không thực sự thích tôi đi!” Khẩu khí mang theo sự khiêu khích, cậu tiếp tục chế nhạo: “Cho tôi cũng không thèm!"
“Tôi chỉ thích cảm giác ở phía trong cơ thể của cậu!” Lý Hàn Phong thản nhiên đối mặt với vẻ khiêu khích của Chu Lẫm, đôi mắt thâm thúy như muốn nhìn thấu Chu Lẫm.
Chu Lẫm sắc mặt đột nhiên biến thành màu gan lợn, nắm đấm run rẩy không có nơi nào trút được.
Sớm phải rõ ràng rằng, người như Lý Hàn Phong xuất phát là một kẻ bi3n thái, mình căn bản làm sao đấu miệng với hắn được.
“Cậu thực sự sống hay chết cũng phải bảo vệ năm bản thiết kế kia sao?” Lý Hàn Phong đột nhiên nói.
Sau khi Chu Mặc mặc áo khoác xong, quay lại nhìn Lý Hàn Phong cười khẽ.
"Năm bản thiết kế kia đã bị tôi phá hủy từ lâu."
“Nhưng cậu đã ghi nhớ trong đầu.” Lý Hàn Phong tiếp tục nói.
Chu Lẫm giật mình, sau đó nói tiếp, "Đúng vậy! Tôi đã bỏ ra một năm để khắc ghi nội dung mặt trước sau của năm trong đầu, hiện tại tôi là người duy nhất trên thế giới có thể khôi phục những dữ liệu đó."
“Vậy cậu căn bản không sợ có người trộm nó đi?” Lý Hàn Phong mặt vô cảm nói, thật ra khi nghe Đổng Vũ Trịnh nói về Chu Lẫm, anh đoán rằng với trí tuệ của Chu Lẫm, cậu tas ẽ không bao giờ mạo hiểm để một vật có giá trị ở nơi có thể duy chuyển.
"Ừ. Vậy nên anh không cần phải tốn tâm tư phái người theo dõi tôi. Bởi vì tất cả những thông tin các người muốn đều ở trong đầu tôi."
"Tôi đối với bí mật trên người cậu đều không có hứng thú."
“Thật sao?” Chu Lẫm lộ ra ánh mắt nghi ngờ, nhưng nghĩ lại, dường như quả thật, ở bên anh ta lâu như vậy, vô luận uy hiếp hay cầm tù, Lý Hàn Phong cũng chưa bao giờ ép mình nói ra những bí mật này.
"Cậu còn nợ tôi bốn lần! Bốn lần cậu này cậu đừng hòng nghĩ có thể dùng tiền mua lại được." Lúc Chu Lẫm đang định kéo cửa rời đi, một giọng nói âm trầm từ phía sau truyền đến, lộ ra vẻ uy nghiêm lạnh lùng.
Chu Lẫm hơi cúi đầu, đau lòng nhắm mắt lại, cắn răng cả ngày mới cứng rắn nói: "Tôi biết. Nhưng trừ bốn lần đó, những lần khác đều phải tuân theo thỏa thuận từ trước."
“No problem!” Lý Hàn Phong hài lòng búng ngón tay, nhếch khóe miệng cười nhẹ nói, cậu ta vẫn còn tỉnh táo.
Sau khi Chu Lẫm rời đi, Lý Hàn Phong nhắm mắt dưỡng thần năm phút. Sau đó xoay người và lấy điện thoại.
"Đi điều tra thông tin về người đàn ông tên Cố Phi, càng đầy đủ càng tốt. Đồng thời, chú ý theo dõi diễn biến của Lý Hàn Uy ...... Cuối cùng, âm thầm điều tra xem ai là tai mắt của ba tôi bên này, tra ra được trực tiếp xử lý!"
Lý Hàn Phong chỉ đạo xong hết mọi chuyện, anh lại nằm xuống giường, bất tri bất giác khóe miệng nở một nụ cười.
Vừa rồi Chu Lẫm có mang một khẩu súng lục nhỏ trong túi.
Nhưng Chu Lẫm lại không bắn!