Chương 5209

Vừa nghe thấy giọng điệu không vui của Khúc Thương Ly, Tống Chỉ Manh vô cùng tức giận liếc mắt: “Trời ơi, sao mà như thế được chứ?

Anh cũng không phải là không biết, ước mơ lớn nhất cả đời này của Tống Chỉ Manh em là có thể được gả cho anh, bây giờ anh đồng ý cưới em, em chỉ thiếu điều thắp nhang cảm ơn thôi, sao có thể lật lọng được chứ?”

Nghe thấy Tống Chỉ Manh có thể bình tĩnh nói được một câu như vậy, biểu cảm trên gương mặt không vui của Khúc Thương Ly có vẻ hơi thả lỏng.

Vẻ mặt có vẻ dịu dàng hơn, khí chất trên người cũng thay đổi.

“Vậy em nói thử xem, tại sao lại muốn hoãn lại đám cưới?”

Tống Chỉ Manh ngẩng đầu lên, nắm lấy hai tay của Khúc Thương Ly, ánh mắt chân thành lại chắc chắn, nghiêm †úc nói: “Bởi vì em hy vọng hôn lễ của chúng †a nhận được sự chúc phúc của Nhất Phàm, Nhất Phàm là người quan trọng nhất với anh, sau này cùng với anh, thăng bé cũng sẽ trở thành một trong những người quan trọng nhất với em.”

Khúc Thương Ly cúi đầu nhìn ánh mắt kiên định của Tống Chỉ Manh, bỗng nhiên cảm nhận được trong lồng ngực của mình nhói lên sự chua xót.

Anh ta cúi đầu nhìn gương mặt vô cùng xinh đẹp của Tống Chỉ Manh, thời gian không hề để lại dấu vết gì trên gương mặt của cô ấy.

Cô ấy vẫn xinh đẹp khiến người khác rung động như năm đó vậy.

Đối mặt với một Tống Chỉ Manh như vậy, anh ta biết phải nói như thế nào chứ?

Anh ta phải nói thế nào với cô ấy rằng Khúc Nhất Phàm là con trai ruột của hai người họ chứ?

Khúc Thương Ly hiểu rất rõ, sự thật này dù là đối với Khúc Nhất Phàm hay là với Tống Chỉ Manh thì đều là một chuyện tàn nhân không gì sánh được.

Với Tống Chỉ Manh mà nói, rõ ràng Nhất Phàm là con trai của cô ấy nhưng cô ấy lại hiểu nhầm Nhất Phàm là con trai của mình với người khác.

Trong lòng cô ấy luôn ghim cây gai này, sau đó không thể không vì mình mà đi lấy lòng Nhất Phàm.

Một cô gái yêu một người đàn ông, sao mà có thể không ngại đứa con mà người đàn ông đó đã có với một người phụ nữ khác chứ?

Sở dĩ cô ấy không ngại cũng chỉ vì cô ấy quá yêu người đàn ông đó, nên mới lựa chọn bao dung tất cả những thứ liên quan đến anh ta.

Gánh một tình cảm như vậy trên vai, Khúc Thương Ly chỉ nghĩ thôi cũng biết là thời gian này khó khăn với Tống Chỉ Manh như thế nào.

Còn đối với Khúc Nhất Phàm thì, lời nói dối này cũng không hề khá hơn chút nào.

Từ nhỏ mình đã gieo vào đầu thằng bé một tư tưởng là mẹ của thằng bé không hề rời xa nó, một ngày nào đó chắc chắn sẽ quay về.

Nên từ khi Khúc Nhất Phàm hiểu chuyện đến giờ, lúc nào cũng luôn để trong lòng về chuyện của mẹ mình.

Thăng bé tin chắc rằng mẹ của mình không hề vứt bỏ mình.

Nhất định là vì cô ấy có nỗi khổ nào đó nên mới phải tạm rời xa.

Một ngày nào đó nhất định mẹ sẽ quay về, mẹ chắc chắn sẽ không bỏ lại chồng và con trai thân yêu của mẹ.

Nên là gần như ngày nào thằng bé cũng đợi mẹ mình quay về.

Nhưng mà thực tế tàn khốc lại là người mẹ mà Khúc Nhất Phàm chờ đợi nhiều năm qua thật ra vẫn luôn ở bên cạnh của mình, trước giờ chưa từng bỏ rơi thằng bé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện