Tác giả: Thanh Sắc Vũ Dực
Bé tập tô: Bơ Chắng [@linn_Ber]
---------------------------------------------------------------
Thức tỉnh tinh thần lực cũng không phải là kết thúc, mà hoàn toàn ngược lại — đối với liên minh cải cách Tinh Liên và Emir, đó chỉ mới là khởi đầu. Hiếm có ai vừa thức tỉnh như Phong Liệt Vân đã trực tiếp đạt cấp bốn, đạt đến trình độ có thể sử dụng được, mà tinh thần lực có tính công kích lại càng hiếm hoi. Phần lớn đều giống như Lê Hân, là loại hệ phụ trợ.
Đại đa số người sau khi thức tỉnh tinh thần lực chỉ ở cấp một hoặc cấp hai, họ thậm chí không thể tham gia tranh đấu tinh thần, càng không thể nói tới việc ngăn chặn tinh thần dị biến của người khác. Ban đầu Lê Hân cũng không thể tự mình sử dụng tinh thần lực, cần phải thông qua âm nhạc để hỗ trợ. Sau khi hệ thống cấp hai cùng thư tịch nhập môn về tinh thần lực bị Phil lấy đi để mở lớp phụ đạo tinh thần lực, bất kỳ ai muốn nâng cao năng lực của mình đều phải đăng ký tham gia lớp này.
Lớp phụ đạo là do tổ chức tư nhân mở ra, cần phải đóng học phí, mà học phí cũng không hề rẻ — tuy nhiên có thể trả góp. Đợi sau này họ trở thành nhân vật quan trọng trong đế quốc, có thu nhập riêng, thì có thể từ từ hoàn trả lại phí phụ đạo đã đóng trước đó.
Phil chính là kiểu người rất biết cách kiếm tiền.
Bởi vì tất cả chỉ vừa mới bắt đầu, dù là thầy hay trò cũng đều đang trong giai đoạn dò dẫm. Thành công của Lê Hân là không thể sao chép, không ai có thể giống như cậu, vừa cảm động là tinh thần lực tăng vọt. Những người tiến hóa tinh thần lực đều phải học tập và rèn luyện chăm chỉ.
Những người đi theo Lê Hân từ trước phần lớn đều đạt cấp ba sau khi thức tỉnh. Họ được Phil và Phong Liệt Vân giúp bù đắp một chút kiến thức cơ bản về tinh thần lực, sau đó cầm giáo trình đi dạy lại cho những tiến hóa giả tinh thần lực bị "dụ" tới. Thầy trò cùng nhau học hỏi, cùng nhau khám phá. Loại lớp phụ đạo này thực chất là một cái "bẫy", vì rất nhiều lúc đến cả thầy cũng không giải được vấn đề, còn phải cùng học trò thảo luận tìm cách, nhưng không có một học sinh nào đòi hoàn lại học phí — chuyện này cũng coi như là một hiện tượng kỳ lạ.
So với đám học sinh được các thành viên Fire dạy dỗ, thì những người sở hữu tinh thần lực công kích lại khá thê thảm — bởi vì giáo viên của họ chính là Phong Liệt Vân.
Thật ra thì họ cũng rất may mắn, bởi vì Phong Liệt Vân có thực lực cực kỳ mạnh. Y đã là cấp bốn ngay khi thức tỉnh, trong lúc chiến đấu với dị hình trùng thì không hiểu sao lại tăng lên cấp năm, đến khi Lê Hân đàn xong một khúc 《Hoa Tư Dẫn》, y thậm chí không hề chịu áp lực mà thăng lên cấp sáu. Nghiêm Sí, mặc dù là cường giả gien cấp SSS, lại còn có Lê Hân mỗi ngày giúp vuốt lại tinh thần lực, hiện tại cũng chỉ mới cấp bốn, mới miễn cưỡng đạt đến trình độ có thể sử dụng — thế nên có thể nói Phong Liệt Vân đúng là thiên tài hiếm có.
Nếu không có Lê Hân, Phong Liệt Vân cuối cùng cũng có thể sẽ tự thức tỉnh tinh thần lực, hơn nữa y còn có khả năng kéo theo hơn một vạn người trên Hắc Ám Tinh cùng thức tỉnh. Có lẽ là vì hoàn cảnh cá nhân, phần lớn những người đó đều là hệ công kích. Nếu không có Lê Hân, vậy thì Phong Liệt Vân sẽ dẫn họ đi làm gì đây?
Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy rất đáng sợ.
Phong Liệt Vân có cấp độ gien rất cao, mà y lại sở hữu tinh thần lực công kích. Về cơ bản, phương pháp dạy học của y chính là đánh nhau tập thể — người có thể chịu đựng thì tiến bộ cực nhanh, người không chịu được... e rằng còn phải bỏ tiền ra để đến chỗ Phil chữa trị tinh thần bị thương.
Phong Liệt Vân thật sự quá bá đạo. Tinh thần lực cấp sáu của y tương đương với công kích của cấp bảy đỉnh cao như Lê Hân. Hiện tại nếu y và Nghiêm Sí đánh nhau, thật đúng là không thể nói trước ai thắng ai thua. Tuy rằng cấp độ gien có khác biệt, nhưng hai loại năng lực của Phong Liệt Vân đều rất đặc biệt. Đương nhiên, khi có Lê Hân ở đây, hai người họ sẽ không thể đánh nhau nổi.
Tinh Liên đã biết đến sự tồn tại của những người có tinh thần lực này, bất kể là dân chúng hay giới lãnh đạo hiện tại đều vô cùng phấn khích, đã vô số lần cử người đến thương lượng với Phil, vừa đưa tiền vừa cung cấp tài nguyên. Born Of Fire giờ đây đã không còn là tổ chức ngầm của năm xưa, Phil nhân cơ hội Tinh Liên đến đàm phán, lập tức đăng ký một công ty hữu hạn quy mô lớn về tinh thần lực, đánh dấu tất cả những ai từng tham gia lớp phụ đạo tinh thần lực là người thuộc công ty của mình. Cái tên công ty rất hiếm gặp, không kinh doanh gì khác, chỉ chuyên về tinh thần lực. Từ nay về sau, công việc liên quan đến dị biến tinh thần của con người, hay chiến đấu với dị hình trùng, đều phải ký hợp đồng và trả tiền cho công ty này thì mới được xử lý. Cho dù hiện tại công ty tinh thần lực hữu hạn này chưa có bao nhiêu người đủ năng lực thực hiện việc đó, Tinh Liên cũng không thể tìm được công ty khác để thay thế, độc quyền thị trường như thế này lợi nhuận tất nhiên khổng lồ.
Vốn dĩ cư dân Emir đã không mấy thiện cảm với người Tinh Liên, nhưng bọn họ cũng rất khao khát được trở về Tinh Liên, trở thành người bình thường. Một cá nhân thì quá yếu đuối, cho dù là tinh thần lực tiến hóa ở Tinh Liên cũng rất nhỏ bé, nhưng nếu mọi người đoàn kết lại thì khác. Ký hợp đồng với Fire không chỉ giúp họ có cơ hội học tập tinh thần lực (miễn phí ban đầu, trừ lương về sau), mà còn có thể dựa vào Fire để đứng vững ở Tinh Liên. Fire vốn là một tổ chức ngầm ở Emir, từ đại ca đến đàn em đều là những người từng bị vứt bỏ, thân phận này khiến những người tiến hóa tinh thần lực dễ dàng tin tưởng hơn, so với việc nghe theo những lãnh đạo mới của Tinh Liên thì còn yên tâm hơn nhiều.
Vì thế, trong lúc phần lớn người có tinh thần lực vẫn chưa thể phát huy năng lực, Phil đã ký rất nhiều hiệp ước bất bình đẳng với Tinh Liên. Tinh Liên chịu toàn bộ chi phí đào tạo cho thành viên công ty Fire, đổi lại công ty này mới có quyền thuê người tinh thần lực tiến hóa đi Tinh Liên để cứu người. Về sau, nếu người tinh thần lực tiến hóa đi cứu người, người được cứu còn phải tự trả phí cứu hộ.
Giờ đây Lê Hân cuối cùng cũng hiểu tại sao Phil lại hào phóng như vậy khi tổ chức buổi biểu diễn ở Emir, ca khúc nổi tiếng như thế mà lại chi tiền để phát miễn phí cho toàn bộ tinh cầu xem. Khi đó Phil còn nói có thể kiếm lại tiền từ đ ĩa hát rong, bây giờ nhìn lại, đ ĩa hát rong chính là vốn đầu tư! Khó trách Phil có thể sáng lập fire ở Emir, thủ đoạn kinh doanh này thật sự quá mạnh. Chỉ một công ty trên danh nghĩa như vậy mà kiếm tiền từ nhiều hướng: thứ nhất là phí ghi danh lớp phụ đạo tinh thần lực; thứ hai là tiền từ các hiệp ước với Tinh Liên; thứ ba là chiết khấu phí trị liệu sau này do tinh thần lực tiến hóa giả thực hiện; thứ tư là tiền từ những người ở Emir chưa thức tỉnh tinh thần lực...
Buổi biểu diễn miễn phí quy mô lớn đó chỉ có một lần, ai chưa thức tỉnh tinh thần lực mà muốn thức tỉnh, thì phải gia nhập Fire hoặc chờ cơ hội được nghe nhạc, nhưng về sau chưa chắc còn có buổi biểu diễn công khai nào nữa. Kết quả là, hơn 90% người còn lại ở Emir đều trở thành thành viên Fire, đổi trắng thành người "bán thân" hợp pháp, Phil gian xảo đến mức khiến người ta tức sôi. Lúc này, những người đã thức tỉnh tinh thần lực và những người có khả năng thức tỉnh trong tương lai đều đã bị Phil thu vào dưới trướng mình. Thật ra bản chất việc này không hẳn là độc quyền, mà là một kiểu hợp tác mới với Tinh Liên. Phần lớn những người này đều mang tâm lý thù địch với Tinh Liên, trong lòng họ rất mâu thuẫn: vừa yêu quốc gia này, vừa căm ghét nó. Có nên làm việc vì quốc gia hay không, chính họ cũng không rõ. Nhưng một khi có tổ chức, mọi việc đều quy đổi bằng tiền thì sẽ dễ xử lý hơn nhiều. Fire cho họ một lý do để không khoanh tay đứng nhìn hiện tại chỉ vì từng căm ghét đế quốc trước kia — họ vẫn có thể ghét quốc gia này, nhưng vẫn có thể dùng tinh thần lực của mình để làm điều mình muốn.
Tâm lý kiểu này bị Phil nắm bắt rất chuẩn. Hắn vừa huấn luyện mọi người, vừa tích cực kiếm tiền. Còn việc kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì, Phil cũng không rõ lắm. Nhưng chỉ cần thấy ánh mắt ngưỡng mộ và kính phục của Lê Hân, Phil đã cảm thấy việc kiếm tiền này vô cùng đáng giá, bởi vì hắn có thể khiến cậu luôn ngưỡng mộ hắn.
Ngày sau, khi Liên minh tinh thần lực của Tinh Liên hình thành bước đầu, chính là trong ánh mắt ngưỡng mộ của Lê Hân và ý định kiếm tiền của Phil mà ra đời.
Đây đại khái chính là một cánh bướm nhỏ đập cánh khiến gió lốc nổi lên — "hiệu ứng bươm bướm", có đôi khi, khởi nguồn của rất nhiều cải cách trọng đại lại thường bắt đầu từ những điều rất nhỏ bé.
"Sau khi hồi phục, người cũng có thể đến công ty xem thử, làm giáo sư khách mời cũng được, dạy những người vừa mới thức tỉnh kia cách sử dụng tinh thần lực." Lê Hân đỡ Tô Nguyệt Nhu, giúp cô xoa bóp bắp chân. Tô Nguyệt Nhu đã tự phong bế bản thân rất lâu, muốn sinh hoạt như người bình thường cần một quá trình hồi phục dài. Chỉ cần có thời gian, cậu sẽ đến bầu bạn cùng cô. Huyết mạch là một điều rất kỳ diệu, rõ ràng hai người là người xa lạ, nhưng họ lại rất nhanh trở nên thân thiết.
Tinh thần lực của Tô Nguyệt Nhu vô cùng mạnh mẽ, cô là người tự mình thức tỉnh tinh thần lực, dù mục đích ban đầu là để tự phong bế bản thân, nhưng không thể phủ nhận sự thật rằng năng lực tinh thần của cô cực kỳ đặc thù. Tiềm năng tinh thần của Lê Hân là được di truyền từ Tô Nguyệt Nhu, mà việc cô có tiềm năng mạnh mẽ như vậy nhưng lại không được xem là tinh thần siêu hạn, điều đó chứng minh bản thân cô có tiềm năng quá lớn. Hiện tại tinh thần lực của Tô Nguyệt Nhu đã đạt cấp năm, chỉ thua Phong Liệt Vân một chút, xếp hạng ba trong số những người tinh thần lực tiến hóa hiện có, còn mạnh hơn cả Nghiêm Sí và Phil.
Điều quan trọng nhất là, đối với cô, tinh thần lực giống như bản năng — cô không cần học mà cũng biết phải sử dụng như thế nào, đây là một loại thiên phú rất đáng sợ. Nếu không có sự tồn tại của Lê Viêm, có lẽ cô đã kết hôn với Lý Lâm, sống một đời an ổn, khả năng rất nhỏ mới có cơ hội thức tỉnh, cũng sẽ không sinh ra một đứa trẻ như Lê Hân.
Vận mệnh chính là kỳ lạ như vậy, chỉ cần một bước ngoặt nhỏ đã đủ để thay đổi tương lai của rất nhiều người.
"Còn nữa, chú Phil đã giúp tìm những đứa trẻ khác của người rồi......" Lê Hân do dự một chút, cuối cùng vẫn nắm tay Tô Nguyệt Nhu nói, "Người không cần lo lắng. Theo cách làm của viện nghiên cứu, những đứa trẻ này ít nhất sẽ được nuôi đến 16 tuổi mới có thể trích xuất tủy để thử nghiệm gien, rồi mới quyết định tương lai tiếp theo. Con là đứa con lớn nhất của người, sau đó đại khái chỉ có một người vượt qua 16 tuổi, phần lớn các em trai em gái chắc chắn vẫn còn sống. Cho nên người... đừng cảm thấy áy náy nữa."
Ngón tay của Tô Nguyệt Nhu khựng lại, nước mắt không thể kiềm chế được mà rơi xuống, nhỏ trên mái tóc mềm mại của Lê Hân. Một đôi tay mềm mại nhưng mạnh mẽ ôm lấy cậu, cậu nghe thấy giọng nói dịu dàng của Tô Nguyệt Nhu: "Cảm ơn..."
"Không cần cảm ơn đâu ạ," Lê Hân hơi đỏ mặt, ôm lại người phụ nữ dịu dàng ấy, "Bọn họ cũng là em trai em gái của con, đương nhiên phải tìm họ rồi. Bất kể cha là người thế nào, chúng ta đều là do mẹ sinh ra và nuôi dưỡng, đều là con của người mà."
Cậu hiểu rõ trong lòng rằng, đứa con mà Tô Nguyệt Nhu thật sự yêu quý – Lý Hâm – đã qua đời, vì bị cha ruột của cậu đánh đập và tra tấn mà tự sát. Nhưng hiện tại, những lời này Lê Hân không thể nói ra. Nếu một ngày nào đó Tô Nguyệt Nhu nhất quyết muốn đi tìm đứa con mà cô yêu nhất, thì lúc đó cậu sẽ nói ra sự thật. Cậu tin tinh thần lực của Tô Nguyệt Nhu đủ mạnh để vượt qua cú sốc này. Cậu sẽ cùng cô đến nơi lập bia tưởng niệm cho Lý Hâm ở Fire, viếng thăm người anh trai nhỏ của mình, mong rằng kiếp sau anh ấy có thể được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc.
Sau buổi biểu diễn, Nghiêm Sí ôm Lê Hân lăn lộn trên giường ba ngày ba đêm, cấp bậc gien của anh quá cao, Lê Hân không thể chịu nổi, cuối cùng phải dùng một lọ thuốc X mà hệ thống ép mua loại cao giá năm mươi nghìn, lúc này mới miễn cưỡng phối hợp được, đôi mắt thậm chí còn chuyển sang màu xanh lục như A Mộc.
Nói đến A Mộc cũng rất thảm, hơn ba mươi tuổi vẫn độc thân, nếu như chưa từng biết đến "mùi thịt" thì cũng không sao, nhưng đã nếm thử rồi mà lại không được ăn tiếp thì đúng là quá tàn nhẫn. Một năm chỉ được một lần, thật sự khiến người ta phát điên. Hơn nữa trước đó Lê Hân từng xảy ra chuyện tử vong, khiến Nghiêm Sí nghẹn đến phát hỏa, lần này có thời gian, anh hoàn toàn lật tung Lê Hân từ trong ra ngoài.
Đáng tiếc, đại khái là hai người họ bị nguyền rủa, mỗi lần lên giường xong lại phải chia cách. Ba ngày ba đêm sau, Nghiêm Sí bị Nghiêm Lẫm triệu hồi về đế quốc, mang binh đi duy trì trật tự bầu cử. Trải qua một kỳ bầu cử dài đến cả trăm ngày, quốc hội mới được thành lập. Sau đó anh lại mang binh đến Toà án tối cao, bắt đầu phiên toà công khai xét xử, một đống lớn tội nhân đều bị đưa ra luận tội. Những người này trước đây đều có thế lực riêng, để đảm bảo phiên toà cuối cùng có thể diễn ra suôn sẻ, phải có binh lính bảo hộ.
Hai tháng sau nữa, cuối cùng phiên toà cũng kết thúc. Tinh Liên không có ai bị xử tử, phần lớn đều bị lưu đày suốt đời, Lê Chiến và Lê Viêm cũng không ngoại lệ. Tất cả bọn họ bị phong ấn dị năng, đưa đến tinh cầu đang khai phá để làm cu li, nửa đời còn lại sẽ phải sống trong cảnh lao dịch vô tận, không có cơ hội chuộc tội.
Khi phiên toà cuối cùng diễn ra, thẩm phán từng nhắc nhở Lê Chiến rằng, cho dù hắn đã nhận hết tội lỗi về mình, nhiều năm nay vẫn luôn sống trong tinh thần bị tổn thương, nếu chịu biện hộ cho bản thân, hắn hoàn toàn có thể được miễn tội. Nhưng Lê Chiến không đồng ý. Khi bị áp giải cùng Lê Viêm đi đến tinh cầu khai phá, Nghiêm Sí nói với Lê Chiến: "Cho dù là lính dự bị, một khi chiến dịch lớn xảy ra, ngươi vẫn phải mang tội ra chiến trường. Mà ngươi từng phạm tội quá nặng, cho dù có lập đại công nơi chiến trường, cũng sẽ không giảm nhẹ hình phạt."
Quả thật chính là muốn dồn người ta đến chết! Nghe đến đây, Lê Viêm suýt nữa phát điên, nhưng lại bị Lê Chiến ngăn lại. Vị nguyên soái này vẫn giữ nguyên phong thái anh hùng năm xưa của đế quốc, hắn nói với Nghiêm Sí: "Chỉ cần quốc gia này còn cần ta, ta sẽ ra chiến trường!"
Nghiêm Sí quét mắt qua khuôn mặt không hề oán hận của Lê Chiến, rồi lại nhìn biểu cảm của Lê Viêm, cười lạnh nói: "Ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là không nên có người em trai này."
"Nhưng hắn là em trai ta," Lê Chiến không phản bác Nghiêm Sí, chỉ nói: "Nếu không có nó, hiện tại ta có lẽ đã trở thành vật thí nghiệm trong viện nghiên cứu, dù có được cứu ra cũng khó mà sống thêm được mấy năm. Cho nên tất cả những gì Lê Viêm làm, đều là do ta sai."
Người này quá mức chính trực, thật không hiểu nổi vì sao Lê Viêm lại là em trai hắn. Nhưng Nghiêm Sí cũng phần nào hiểu được tâm tình của Lê Viêm — có người anh như vậy, cho dù phải trả giá bằng cả đế quốc, cũng muốn cứu hắn trở về. So với thế giới, anh ấy mới là quan trọng nhất.
Nghĩ đến việc những người này bị áp giải đến tinh cầu khai phá, là có thể gặp lại Lê Hân, trong lòng Nghiêm Sí không khỏi nóng lên. Từ lần thứ tư trở đi, bọn họ đã nửa năm không gặp nhau, lần này trở về nhất định phải...
Nhưng anh không còn cơ hội để quay về. Sau đó, Nghiêm Sí lại bị điều đến Quân đoàn số Ba, phụ trách việc chiêu binh. Bởi vì từ trung tướng trở lên trong Quân đoàn số Ba đều bị Lê Viêm hại chết, không thể không điều động và đề bạt sĩ quan từ các quân đoàn khác để bổ sung chỗ trống. Nghiêm Sí vốn là trung tướng, lần này vì tình huống đặc biệt mà được phá cách đề bạt liên tiếp, nhận hàm Thượng tướng, bị điều từ Quân đoàn số Một sang Quân đoàn số Ba.
Thượng tướng trẻ nhất đế quốc, anh hùng đối kháng dị hình trùng, người dẫn đường cho cải cách — những danh xưng này đủ để thu hút đám thanh thiếu niên đến ghi danh nhập ngũ vào Quân đoàn số Ba. Để bổ sung quân số cho Quân đoàn này, Nghiêm Sí không nề hà gì, chủ động đảm nhận việc chiêu binh và huấn luyện tân binh.
Chiêu binh thì còn đỡ, thi xong là xong. Nhưng huấn luyện tân binh thì không phải một hai tháng là đủ, muốn huấn luyện đám binh sĩ này đến trình độ có thể ra chiến trường, ít nhất phải mất một hai năm. Mà các cựu binh của Quân đoàn số Ba sau biến cố bãi bỏ quân chế thì cực kỳ đoàn kết, đối với tân binh và tân chỉ huy đều đầy địch ý. Nếu muốn biến đội quân này thành một thể thống nhất từ trên xuống dưới, vẫn cần rất nhiều thời gian.
Chính mình phạm sai thì phải chính mình bù đắp, đây là lời của Nguyên soái Nghiêm Lẫm, nên Nghiêm Sí khiến cho nhân tâm của Quân đoàn số Ba chao đảo, dĩ nhiên cũng phải tự mình đứng ra ổn định lòng quân.
Sau khi chế độ đế quốc bị bãi bỏ và Tinh Liên được tái lập, cuộc cải cách trong quân ngũ văn nghệ binh cũng bắt đầu. Ban đầu, những văn nghệ binh này vốn là theo tiêu chuẩn lựa chọn binh lính bình thường để thử nghiệm, bị sắp xếp vào những vị trí chỉ để biểu diễn thăm hỏi mà không thể ra chiến trường thật sự là một sự lãng phí tài nguyên. Cuộc tái tổ chức văn nghệ binh bắt đầu, mỗi người được kê khai nguyện vọng — muốn ở lại căn cứ văn nghệ binh hay lên chiến trường — đều để mọi người tự mình lựa chọn. Dĩ nhiên, quân hàm của văn nghệ binh phổ biến khá cao. Nếu muốn gia nhập quân đội bình thường, bắt buộc phải giáng cấp — không thể để một đống trung tướng, thượng tướng không có bất kỳ kinh nghiệm chiến đấu nào ra chiến trường để lý luận suông được.
Những người khác thì ổn, có người chí hướng cao xa chọn giáng cấp nhập ngũ, cũng có người muốn an ổn dưỡng lão nên ở lại căn cứ văn nghệ binh. Chỉ có Angel là khác biệt, bộ quân sự thu thập hết thảy chiến công "thăm hỏi" trước đây của cô, cộng thêm đánh giá thực lực bản thân, không những không bị giáng cấp mà còn được thăng một bậc, nhậm chức Nguyên soái Quân đoàn số Ba.
Trước kia hoàng tộc không được phép tòng quân, nhưng hiện tại quyền lực và thế lực của hoàng tộc đã bị tước bỏ, một số thanh niên lại có cơ hội vươn lên. Angel là thủ lĩnh của thế hệ này, dẫn theo không ít con cháu hoàng tộc trẻ tuổi gia nhập Quân đoàn số Ba, hợp tác cùng các chiến sĩ cũ.
Trong cặp song sinh ấy, Talaris trở thành Tổng thống mới của Tinh Liên. Sau khi bãi bỏ chế độ đế quốc, hoàng đế vốn dĩ nên biến mất khỏi lịch sử. Thế nhưng Talaris là người tiên phong cho cải cách, lại là một trong hai năng lực giả song S duy nhất còn lại của đế quốc, thực lực mạnh mẽ, EQ cao, uy tín sâu rộng do vai trò trong cải cách, nên khi toàn dân bầu chọn, nàng giành chiến thắng áp đảo mọi ứng cử viên, trở thành lãnh tụ thế hệ mới của Tinh Liên.
Đến tận đời sau, Talaris và Angel vẫn là những nhân vật truyền kỳ. Các nàng rõ ràng xuất thân từ hoàng tộc cao quý, lại cố tình chịu tổn hại thực lực để tham gia cải cách. Sau cải cách, hoàng tộc từ đỉnh cao rơi xuống bùn đen, nhưng các nàng lại tỏa sáng rực rỡ, trở thành người dẫn đường của Tân Tinh Liên — một người làm chính trị, một người làm quân sự — cả đời phấn đấu vì Tinh Liên.
Trong các truyện ký danh nhân về sau, khi được hỏi thần tượng là ai, cặp chị em này đều nhắc đến một người — người được hậu thế bầu chọn là đại sư âm nhạc: Lê Hân. Không chỉ riêng các nàng, đại đa số các nhân vật nổi danh thời đó đều lấy Lê Hân làm thần tượng.
Lê Hân chính là nhân vật truyền kỳ vĩ đại nhất của thời đại đó. Chỉ với thân thể carbon yếu ớt, cậu đã không chỉ sống sót mà còn vươn lên giữa thời kỳ đen tối nhất ở Emir — hành tinh từng là nơi lưu đày, hiện nay là căn cứ của Liên minh tinh thần lực giả — trở thành người đầu tiên trong lịch sử Tinh Liên thức tỉnh tinh thần lực. Tinh thần lực của cậu mạnh đến mức khó ai tưởng tượng nổi. Ngay cả ngàn năm sau, khi đại đa số nhân loại đều có tinh thần lực và nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong cấu tạo con người, thì vẫn không ai dám nói tinh thần lực của mình có thể sánh với Lê Hân. Chỉ với sức lực bản thân, cậu đã có thể tiêu diệt đại não của Mẫu trùng — kẻ thù lớn nhất của nhân loại thời đó. Đó là một sức mạnh kinh hoàng đến nhường nào.
Trong lịch sử Tinh Liên đời sau, cấp bậc tinh thần lực cao nhất cũng chỉ là cấp tám. Cuốn 《Hướng dẫn sử dụng tinh thần lực (cao cấp)》 do chính tay Lê Hân viết vẫn luôn bị niêm phong tại Viện bảo tàng Tinh Liên, chưa ai có đủ tư cách và thực lực để mở nó ra.
Nhưng một người như vậy, lại không để lại một cuốn truyện ký cá nhân nào. Tất cả truyền kỳ về cậu đều là do người quen của cậu kể lại bằng lời miệng. Các phóng viên Tinh Liên vô cùng tiếc nuối vì không thể phỏng vấn nhân vật huyền thoại này.
Bởi vì rất sớm, vào năm tinh lịch 3254, khi nhân loại đại chiến với loài trùng vũ trụ, Lê Hân cùng bạn lữ của cậu đã đồng quy vu tận với Mẫu trùng, mãi mãi rơi vào hôn mê giữa vũ trụ. Trên mộ bia dưới một tán cây, có khắc tên hai người. Vật chất dùng làm chất dinh dưỡng chỉ là di vật còn lại từ năm đó, có thể phân hủy tự nhiên. Cả thân thể của họ cũng không còn sót lại, chỉ như vậy mà vĩnh viễn hóa thành bụi sao giữa vũ trụ.
Mà nơi hai người bọn họ năm đó cùng mẫu trùng đồng quy vu tận, mỗi lần chiến hạm Tinh Liên đi ngang qua, đều như thể có thể nghe thấy âm nhạc của Lê Hân, vang vọng bên tai, thật lâu không tan biến.
Các nhà khoa học từng đến đó thăm dò để nghiên cứu hiện tượng này, nhưng đều bất lực trở về. Bởi vì người có thể nghe thấy tiếng nhạc của Lê Hân, chỉ có những chiến sĩ dùng sinh mệnh bảo vệ biên giới loài người. Ngoài bọn họ ra, không một ai có thể nghe được âm thanh ấy, mọi người gọi nó là "tiếng vọng linh hồn".
Mỗi một tân binh mới cuối cùng đều có một mơ ước: đó là có một ngày, khi đi ngang qua chiến trường năm đó loài người từng thủ vệ, có thể nghe được trong truyền thuyết kia—"tiếng vọng linh hồn", bởi vì đó là sự công nhận của Lê Hân và Nghiêm Sí dành cho bọn họ, là sự công nhận dành cho một người chiến sĩ chân chính.
Dĩ nhiên, tất cả những điều này chỉ là đánh giá của hậu nhân. Còn ở thời đại năm đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ có người trong cuộc mới biết rõ.
Ít nhất thì, Lê Hân—người được hậu thế tô vẽ vô hạn ấy—vào thời điểm này, dù sở hữu tinh thần lực cấp chín, vẫn chỉ là một kẻ thấy tiền sáng mắt kiểu Grandet, mỗi lần được fire mời đàn nhạc cho tân học viên, phí lên sân khấu của cậu đều cực kỳ cao. Đương nhiên, Tinh Liên muốn mời cậu đàn, cho dù phí lên sân khấu có cao thì cũng chưa chắc đã mời được. Bởi vì Lê Hân là ngôi sao lớn thật sự mà.
Còn Nghiêm Sí, người được hậu thế gọi là thượng tướng "vinh quang bất bại", hiện tại chỉ là một người thường bị X trùng xâm não. Mỗi ngày đều chỉ mong nhanh chóng tiêu diệt hết đám đáng chết kia, khỏi phải suốt ngày nhìn những bộ mặt nhàm chán ấy, thường xuyên chiếm dụng thời gian nghỉ ngơi và khung giờ gọi video với Lê Hân để xử lý đám tân binh bị ném cho Angel lo giùm, còn mình thì lập tức quay về Emir để đoàn tụ với Lê Hân.
Hai năm! Suốt hai năm! Từ lần thứ tư "làm chuyện đó" với Lê Hân đến nay, anh đã bị điều đến Tinh Liên bận túi bụi, trong khi bên phía Lê Hân trở thành linh vật của Emir, không thể tùy tiện rời đi. Hai người chẳng khác gì Ngưu Lang Chức Nữ, mà Ngưu Lang Chức Nữ còn được gặp nhau mỗi năm một lần, đằng này họ suốt hai năm chẳng có lúc nào ở bên nhau thực sự. Anh Nghiêm—người đàn ông độc thân 35 tuổi—đã sắp nghẹn chết vì thèm yêu.
Angel thì dường như vẫn cảm thấy anh chưa đủ uất ức, mỗi lần Lê Hân tới biên cảnh thăm hỏi quân đội, cô đều cử vô số người bảo vệ sự an toàn của cậu. Ăn cơm, ngủ nghỉ đều có mấy chục người canh chừng sát rạt, đến cả việc Nghiêm Sí muốn lén lút "giải khát" một chút cũng không có cơ hội.
Chưa hết, Lê Hân còn phải liên tục thăm hỏi Quân đoàn số Ba, rồi Quân đoàn số Một, số Hai, số Ba, số Bốn, cộng thêm đặc quân đội trực thuộc hoàng tộc mới thành lập, tổng cộng năm cái Quân đoàn đều phải đến thăm. Nghiêm Sí hoàn toàn không có cơ hội được tiếp xúc riêng tư với cậu, bị ép đến mức phải dùng toàn bộ tiền lương đi mua... dưa leo. Đúng là không thể nào đáng thương hơn được nữa.
Ngay cả Lê Hân cũng cảm thấy con đường yêu đương của cậu với A Mộc thật sự quá gian nan. Mỗi lần lên giường xong là mỗi lần phải xa cách dài lâu, chẳng khác gì bị nguyền rủa. Không biết đến bao giờ mới có thể thật sự bên nhau.
"Em phải chờ ta!" Nghiêm Sí nói với cậu qua video, "Chờ tiêu diệt xong mẫu trùng, ta sẽ lập tức xin giải ngũ. Không cần gì cả, sẽ về Emir sống với em hai người một thế giới."
Lê Hân nghe vậy thì mừng đến mức không chịu được, gật đầu liên tục với màn hình: "Đúng đúng, sau khi kết thúc là lập tức đăng ký kết hôn! Không cần lo lắng chuyện không có việc làm, em nuôi anh!"
Có tiền thì tự nhiên là tự tin! Cậu vỗ ngực đến vang rền! Sau khi dùng thân phận của mình để một lần nữa đăng ký thiết bị đầu cuối cá nhân ở Tinh Liên, Lê Hân lập tức chuyển toàn bộ tiền mình có vào tài khoản đứng tên mới của cậu, đúng là không thể nào "có tiền" hơn được nữa.
Nhìn tài khoản hàng ngàn tỷ của Lê Hân, Nghiêm Sí lặng lẽ tắt máy truyền tin, mở tài khoản cá nhân của mình ra. Hai năm tiền lương... mấy chục vạn tinh tệ... thiếu chút nữa làm người ta rơi nước mắt.
Xem ra, anh là định sẵn sẽ trở thành A Mộc được Lê Hân bao nuôi rồi. Nghiêm Sí cười trộm, nghĩ đến những ngày tháng như thế, hình như cũng không tồi.