Tác giả: Thanh Sắc Vũ Dực

Bé tập tô: Bơ Chắng [@linn_Ber]

---------------------------------------------------------------

Một phen ôm A Mộc thật chặt và hôn mãnh liệt, Nghiêm Sí chẳng hề khách khí mà vui vẻ đón nhận. Hiện tại chỉ có hai người bọn họ, trong biệt thự riêng của mình, thiên thời địa lợi nhân hòa đủ cả, nếu không làm được chuyện đó thì Nghiêm Sí còn là đàn ông gì nữa!

Đáng tiếc, mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên — Nghiêm Sí không giành được "thiên thời".

Lê Hân gặm A Mộc hai cái có lệ rồi liền đẩy người ra, nói với anh: "Cái này, về sau chúng ta còn có rất nhiều cơ hội, chuyện nhỏ như lên giường tạm gác lại đi, em sắp sửa hôn mê bảy ngày, lúc đó nhờ anh trông hộ nhé!"

Nghiêm Sí: "......"

Lên giường là chuyện nhỏ?!

Trên sân khấu thì phải hóa thân thành đại sư âm nhạc để quyến rũ thiên hạ, đến lúc lên giường thì quyết đoán gạt qua một bên là chuyện nhỏ — đúng là Lê Hân.

Hệ thống có mục tiêu chính là để cậu trở thành đại sư âm nhạc. Nói cách khác, một khi mục tiêu đó hoàn thành, "Giấc mộng ngày mai" của cậu sẽ được tính là hoàn tất. Đến lúc đó, hệ thống có khả năng sẽ rời đi hoặc xảy ra điều gì khác. Tóm lại, sau khi trở thành đại sư âm nhạc, không chỉ tinh thần lực sẽ thăng cấp lên cấp chín, mà có khi còn không bị ảnh hưởng bởi antifans nữa. Dù thế nào cũng nhất định sẽ có sự kiện đặc biệt phát sinh, tuyệt đối không thể bỏ lỡ lần thăng cấp này!

Bỏ qua A Mộc, Lê Hân điều ra giao diện hệ thống, nhìn thấy hàng chữ hiện ra:

【Hệ thống: Ký chủ hiện tại có 3 tỷ fans, Tiên Hoa Sổ: 823 triệu, đạt điều kiện thăng cấp cuối cùng. Có muốn thăng cấp không? Có / Không】

Thăng cấp cuối cùng? Quả nhiên đã đến thời khắc mọi thứ thay đổi. Lê Hân hỏi sau khi thăng cấp cuối cùng thì sẽ có hiệu quả gì, hệ thống đưa ra lời đáp:

【Sau khi thăng cấp cuối cùng, mộng tưởng của ký chủ sẽ trở thành hiện thực, dữ liệu "Giấc mộng ngày mai" thu thập thành công, hệ thống sẽ rời khỏi cơ thể ký chủ. Ký chủ có thể chọn cố định thân thể hiện tại hoặc quay trở về cơ thể nguyên bản. Năng lượng thăng cấp cuối cùng cũng đủ để hệ thống giúp ký chủ phục hồi cơ thể nguyên bản và đưa ký chủ an toàn trở về.

Sau khi thăng cấp cuối cùng, bất kể đạo cụ hệ thống có đạt điểm tối đa hay không, toàn bộ đạo cụ đều sẽ được mở khóa. Đạo cụ sẽ chuyển vào không gian, ký chủ có thể đồng thời sử dụng nhiều loại đạo cụ. Đồng thời tặng kèm một quyển 《Lý giải nhạc cụ Trung Quốc》. Nếu ký chủ muốn thử thách các loại nhạc cụ khác, có thể dùng quyển sách để tự chế tạo và luyện tập.

Sau khi thăng cấp cuối cùng, cấp bậc tinh thần lực của ký chủ sẽ không thay đổi. Cấp bậc sẽ không còn tăng hoặc giảm theo số lượng fans, hệ thống rời khỏi cơ thể ký chủ mà không gây nguy hiểm tự hủy. Ký chủ sẽ không còn bị uy hiếp bởi tình trạng rớt fans.

Cuối cùng, biển học là vô bờ. Sau khi hệ thống rời đi, xin ký chủ đừng từ bỏ âm nhạc, tiếp tục phấn đấu vì mộng tưởng của bản thân. Xin đừng quên những tháng năm gian khổ đã từng nỗ lực, đừng đánh mất bản tâm.】

Câu nói cuối khiến sống mũi Lê Hân cay cay.

Hệ thống đã ở bên cậu suốt một thời gian dài như vậy, tuy thường xuyên phàn nàn và thích nhìn cậu ăn mệt, nhưng kỳ thực cũng chỉ như một đứa trẻ tinh quái, vẫn luôn quan tâm và bảo vệ cậu từng khoảnh khắc. Quá trình trải nghiệm truyền kỳ này chính là món quà hệ thống dành cho cậu, mà nay cậu đã công thành danh toại, hệ thống lại phải rời đi — trong lòng Lê Hân không khỏi dâng lên một nỗi bịn rịn nhàn nhạt.

Nhưng hợp rồi tan vốn là chuyện thường tình của nhân sinh, cậu không thể vì thế mà dừng bước.

Từ sau khi phát hiện mẫu trùng, tinh thần lực cấp chín đối với Lê Hân mà nói đã trở nên vô cùng quan trọng — nhất định phải thăng cấp!

Tạm biệt, hệ thống.

Lê Hân ấn nút xác nhận, cuối cùng vẫn chọn "Có".

【Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành thăng cấp cuối cùng. Phú quý cầu nơi hiểm nguy, chỉ cần ngủ một giấc mà có được vài tỷ fans — ký chủ quả thực lời to rồi. Do lần thăng cấp cuối cùng này nhằm mục đích trục lợi, ký chủ không tự mình biểu diễn mà chỉ dựa vào video và dư luận để thu hút hàng tỷ fans, nên được xem là thắng không bằng võ. Vì thế không thể thắp sáng cấp năm sao của âm nhạc đại sư, chỉ đạt được ba sao, miễn cưỡng đủ tư cách. Đến tận cùng vẫn chỉ đạt điểm đạt tiêu chuẩn, thật là khiến hệ thống cũng quá vất vả rồi.】

Lê Hân: "......" Hệ thống, trả lại cho cậu cái cảm động vừa rồi, mi mau cút đi!

【Chúc mừng ký chủ cuối cùng đã thăng cấp, thắp sáng danh hiệu Đại sư âm nhạc ba sao, cấp bậc gien tăng lên đến cấp SS. Gien của ký chủ không mang tiềm năng dị năng, không thể thức tỉnh dị năng thân thể, nhưng có sẵn dị năng tinh thần "lục cảm tuyệt đối". Thể chất của ký chủ đã đạt cấp S silicon, khả năng chịu đựng và lực công kích đều vượt xa trình độ carbon, hoàn toàn có thể ra chiến trường đối chiến cùng trùng vũ trụ. Hơn nữa có thể chịu đựng fans cấp SSS xxoo liên tục suốt 24 giờ, tuy nhiên không thể duy trì kéo dài. Nếu ký chủ có nhu cầu duy trì 24 giờ, hoan nghênh chọn mua 99 loại dược phẩm X thông dụng dành cho carbon/silicon tại cửa hàng hệ thống. Khách hàng cũ mua lại, cửa hàng sẽ có ưu đãi giảm tác dụng phụ, tuyệt đối lương tâm nghề nghiệp.】

Lê Hân: "......" 

Hệ thống, nghề của mi không phải là "Giấc mơ ngày mai" sao? Khi nào thì chuyển sang bán đồ dùng tình thú phụ nghề vậy! Ta không cần mi ưu đãi, thuốc lần trước mua đủ dùng cả đời rồi!

【Chúc mừng ký chủ cuối cùng đã thăng cấp, hệ thống cửa hàng cập nhật. Xét thấy đây là lần cuối cùng hệ thống thăng cấp, sau khi hoàn toàn thăng cấp hệ thống sẽ rời đi, cửa hàng hệ thống sẽ đóng lại. Nhằm đảm bảo quyền lợi tài sản của ký chủ, cửa hàng mở hình thức "cưỡng mua cưỡng bán", cửa hàng một lần nữa nhập hàng 99 loại dược phẩm X thông dụng cho carbon/silicon với số lượng 50.000 bình, đơn giá 100 hoa tươi/bình, gộp lại đóng gói cưỡng bán cho ký chủ, hệ thống tự động khấu trừ 5 triệu hoa tươi.

Thuốc thay đổi cấp độ gien x2 cưỡng bán cho ký chủ, hệ thống tự động khấu trừ 200 triệu hoa tươi.

Dược phẩm trị liệu chuyên dụng cho carbon x5 cưỡng bán cho ký chủ, tổng giá trị 10 triệu hoa tươi.

《Hướng dẫn sử dụng tinh thần lực (cao cấp)》 (chỉ dành cho người có tinh thần lực cấp 9, giá 2 tỷ hoa tươi), 《Sổ tay nhập môn tinh thần lực》, 《Phân loại cơ bản tinh thần lực》 và các tài liệu cơ bản về tinh thần lực khác cưỡng bán cho ký chủ, tổng giá trị 2 tỷ 2 triệu hoa tươi. Các vật phẩm trên trừ 《Hướng dẫn sử dụng tinh thần lực (cao cấp)》 đều là vật phẩm thật, sau khi kiểm tra thấy không gian cá nhân của ký chủ còn trống, hệ thống đã tự động gửi đến, mời ký chủ sau khi tỉnh lại kiểm tra không gian cá nhân.】

Lê Hân: "......"

Mệt đến không còn sức chửi bới, hệ thống quả nhiên ở thời khắc cuối cùng tung chiêu mạnh nhất, còn dám chơi chiêu cưỡng mua cưỡng bán như vậy? Hơn nữa, cái gọi là "cập nhật cửa hàng" hóa ra chỉ là cập nhật mấy loại dược phẩm X sao? Quét ra tận năm mươi nghìn bình X dược, đây mà gọi là đại trượng phu? Còn nữa, hệ thống, tự mi nhìn lại bảng giá xem, những món còn lại, một quyển sách đã 1 triệu, vậy mà năm mươi nghìn bình thuốc hoàn toàn không có tác dụng phụ chỉ có 500.000, cái định giá kiểu gì vậy!

【Chúc mừng ký chủ cuối cùng đã thăng cấp, bổ sung hoàn chỉnh phổ nhạc truyền thuyết kinh điển 《Bát Cực Du》, tặng kèm một lần chỉ đạo cấp đại sư trong hình thức khúc cấp, tặng thêm một lần hướng dẫn toàn khúc bởi đại sư.

Chú thích: Bản khúc này là khúc mục truyền thuyết, không có tinh thần lực không thể diễn tấu, tinh thần lực dưới trình độ cao cấp cũng không thể diễn tấu.】

【Chúc mừng ký chủ cuối cùng đã thăng cấp, ký chủ nhận được một lần cơ chế "tự cứu". Lần thăng cấp này vốn nên được tặng một lần "tự cứu", cộng lại thành hai lần. Tuy nhiên, do thăng cấp cuối cùng đã hoàn thành, hệ thống không còn bảo vệ sự an toàn tính mạng của ký chủ, từ nay về sau, xin ký chủ tự bảo vệ bản thân.】

【Chúc mừng ký chủ cuối cùng đã thăng cấp. Do ký chủ trong giai đoạn Nhạc sĩ không chỉ có một bản khúc chưa từng sáng tác, mà đến một buổi biểu diễn cũng chưa từng tổ chức, nên đạt được huân chương "Nhạc sĩ không chuyên nghiệp nhất".

Ký chủ trong giai đoạn Nhạc sĩ không hề có bất kỳ đóng góp nào cho sự nghiệp âm nhạc, nên đạt được huân chương "Nhạc sĩ danh hão nhất".

Tất cả lợi nhuận mà ký chủ nhận được trong giai đoạn Nhạc sĩ đều đến từ mấy kẻ ngốc giàu có tự nguyện tặng, nên đạt được danh hiệu "Nhạc sĩ không lao động gì nhất".

Ba huân chương trên đều thuộc loại huân chương phụ.

Lần trước khi thăng cấp, ký chủ được 345 điểm. Trong thời kỳ chưa sử dụng, việc thăng cấp đã tiêu hao mất 200 điểm, còn lại 145 điểm. Cuối cùng khi thăng cấp, thu được thêm 80 điểm, nhưng giá trị huân chương lại trừ đi 30 điểm, tổng cộng còn 195 điểm. Hệ thống sẽ lấy điểm giá trị của ký chủ, thể hiện dưới một dạng tính toán khác, rồi phản hồi lại cho cơ sở dữ liệu, từ đó căn cứ vào điểm cuối cùng để xác định có sắp xếp cho ký chủ thi lại hay không.】

【Hệ thống: Thăng cấp hoàn tất. Hiện tại bắt đầu tăng cấp gien cho ký chủ, đồng thời tăng cường cấp độ tinh thần lực. Sau thăng cấp, tinh thần lực của ký chủ sẽ nâng lên cấp 9, đạt đến mức cao cấp. Có thể lên tới cấp 10 – mức cao cấp nhất – hay không, còn phải dựa vào nỗ lực sau này của ký chủ. Việc nâng cấp năng lượng sẽ được môi giới thông qua đạo cụ hệ thống, mong ký chủ đừng buông tay khỏi đạo cụ này.】

【Hệ thống: Sau khi nâng cấp năng lượng hoàn tất, hệ thống sẽ tự động rời khỏi thân thể ký chủ, không để lại cơ hội nào cho ký chủ mắng hệ thống. Mong ký chủ hãy cố nuốt cục nghẹn trong lòng, hệ thống sẽ không nhớ nhung ký chủ đâu.】

Nhưng ta sẽ nhớ mi lắm... — Lê Hân lặng lẽ nghĩ trong lòng. Ba năm đồng hành, mọi mưa gió đều có hệ thống bên cạnh. Nói thật, so với A Mộc – người lúc nào cũng chỉ muốn làm bé công đi tìm mọi cách cứu bé thụ – thì hệ thống còn chuyên nghiệp hơn nhiều. Không có hệ thống, đã chẳng có Lê Hân của hôm nay. Cứ thế rời đi, thực sự sẽ khiến người ta nhớ mãi. Dù là điều tốt hay điều xấu, dù là những lời châm chọc hay sự quan tâm, cậu đều sẽ nhớ. Không biết hệ thống khi trở về cấp vị diện cao hơn sẽ bị xử trí thế nào, nhưng ít nhất tại vị diện này, Lê Hân sẽ luôn khắc ghi hệ thống trong lòng.

Cậu sẽ mãi mãi nhớ rằng, có một hệ thống gọi là "Âm nhạc đại sư", vừa kiêu ngạo lại khó chiều, thích xem ký chủ mất mặt, nhưng vào những thời khắc mấu chốt lại luôn là người bảo vệ cậu, giúp đỡ cậu.

Nếu có thể chấm điểm cho hệ thống, vậy thì Lê Hân tuyệt đối cho điểm tối đa – một trăm điểm. Nếu được cộng điểm thêm, cậu sẵn sàng cộng đến vô tận.

【Hệ thống: Đã tiếp nhận điểm của ký chủ. Hệ thống hiện đang giữ mức ∞100 điểm – đây là điểm số cao nhất trong toàn bộ hệ thống thuộc kế hoạch "Giấc mộng ngày mai". Đây cũng là điểm số cao nhất mà hệ thống từng nhận được từ mọi ký chủ trong toàn bộ các truyền cấp. Do thời gian có hạn, nên xin hãy bắt đầu ngay!】

Lê Hân: "..."

Hóa ra không phải không có tính năng chấm điểm, mà là vẫn luôn bị hệ thống âm thầm nuốt mất. Mi thật sự... ngay khoảnh khắc cuối cùng vẫn còn muốn gài bẫy ta, mà cố tình ta lại cam tâm tình nguyện bị gài.

Sau khi đánh điểm tối đa, một luồng lực lượng khổng lồ từ cổ cầm truyền tới. Cậu dựa vào lòng ngực A Mộc, chịu đựng nỗi đau quen thuộc rồi từ từ chìm vào giấc ngủ nặng nề. Khi nhắm mắt lại, tinh thần lực của cậu "thấy" được hệ thống đang dần tan biến trong hư không, giao diện hệ thống, cửa hàng, không gian – tất cả đều biến mất.

Tạm biệt, hệ thống của ta... Ta sẽ luôn nhớ mi.

--

Bảy ngày sau, khi mở mắt ra, Lê Hân đang nằm trong nhà. A Mộc lặng lẽ ngồi ở mép giường, còn bên cạnh là Phil và Phong Liệt Vân đang đứng đó. Không phải do Nghiêm Sí thông báo cho hai người này, mà là sau khi Lê Chiến tỉnh lại và được Phil đưa về Thủ đô tinh, họ không thể nào không phát hiện Lê Hân bỗng dưng sống lại một cách khó hiểu. Cả hai lập tức gác mọi việc trên đầu xuống, chạy đến tìm Lê Hân, cùng anh canh giữ bên cậu suốt bảy ngày. Việc này khiến A Mộc mấy ngày nay chẳng thể lợi dụng lúc cậu hôn mê mà lén làm vài chuyện giới hạn như dự định, cho nên ngay khi Lê Hân vừa tỉnh, áp suất thấp của A Mộc lại càng trở nên nghiêm trọng.

Lê Hân lén cười khẽ một cái, rồi đưa tay ra với Phil và Phong Liệt Vân: "Lần này con thật sự không sao."

Hai người lập tức nhào tới trước mặt Lê Hân, tốc độ của Phong Liệt Vân nhanh hơn một chút, y lập tức ôm chặt lấy Lê Hân vào lòng. Thân thể y không ngừng run rẩy. Mãi đến lúc này, y mới hoàn toàn xác định — Lê Hân thật sự đã tỉnh lại. Một kỳ tích thực sự đã xảy ra. Cái chết đã bỏ qua cậu, người này... lại một lần nữa quay trở về bên cạnh bọn họ.

Phong Liệt Vân đã từng nghĩ, sau khi báo thù cho Lê Hân xong, y sẽ rời khỏi đế quốc thật xa, dùng dị năng của mình để du hành nơi vũ trụ không ai biết đến, sống được bao lâu thì hay bấy lâu. Y sẽ không tiếp xúc với ai nữa, cũng sẽ không còn thích bất kỳ ai nữa. Mất đi một lần đã quá đau khổ, lần này, y thật sự không thể để mình mất đi ai thêm lần nào nữa.

"Cậu thật là... Tắm cũng có thể chết, mưa cũng tưới chết, ăn cơm cũng chết, uống nước cũng chết, bây giờ còn bị người ta ghét mà chết, sao lại có người như cậu vậy, dễ chết đến thế!" Phong Liệt Vân không kìm chế được bản thân, nhịn không được mà hôn lên xoáy tóc của Lê Hân, "Khiến ta... biết phải bảo vệ cậu thế nào mới tốt đây."

Lúc này, A Mộc – đang trong trạng thái áp suất thấp – đột nhiên ra tay, tung một cú đá về phía Phong Liệt Vân. Với cấp độ gien hiện tại của Nghiêm Sí, vốn không ai có thể nhanh hơn đòn này, nhưng Phong Liệt Vân lại là dị năng giả hệ không gian, tốc độ lại nhanh đến mức có thể di chuyển trong chớp mắt, làm sao có thể bị đánh trúng.

"Có ta bảo vệ em ấy." Nghiêm Sí lạnh lùng chắn trước người Lê Hân, ánh mắt nhìn về phía Phong Liệt Vân đầy địch ý.

"Ngươi?" Phong Liệt Vân cười khinh thường, "Ngươi tự tính xem đã được Lê Hân bảo vệ bao nhiêu lần rồi."

Gien SS, gien SSS gì cũng được, dù là dị năng giả hệ không gian duy nhất của đế quốc hay người mang gien cấp SSS, thì cũng đều từng được Lê Hân bảo vệ. Cái cậu carbon yếu đuối này, dùng âm nhạc dịu dàng và mỹ lệ như chính cậu, vẫn luôn bảo vệ tất cả những người cậu quan tâm.

Lê Hân sững người, đưa tay vuốt lên phần tóc bị hôn, cậu có thể cảm nhận rõ ràng nhờ vào tinh thần lực cấp chín – khi Phong Liệt Vân hôn cậu đã để lộ một tia cảm xúc. Phong Liệt Vân y...

Nhưng trước giờ y chưa từng thể hiện ra ngoài mà? Cậu vẫn luôn xem Liệt Vân như một người bạn thân cùng nhau vượt qua hoạn nạn ở Hắc Ám Tinh, không ngờ y lại dành cho cậu loại tình cảm này sao?

Thấy Lê Hân vẻ mặt đầy nghi hoặc, Phong Liệt Vân tự giễu cười nhẹ: "Ta cũng không có tư cách trách ngươi, ta nhận được sự chăm sóc từ Lê Hân còn nhiều hơn. Lê Hân, cậu tỉnh lại là tốt rồi, ta sẽ trở về báo cho mọi người ở Hắc Ám tinh, bọn họ chắc mừng chết mất, tìm thời gian tổ chức một buổi hoà nhạc đi, ai cũng rất nhớ cậu."

Nói xong, bóng dáng Phong Liệt Vân biến mất khỏi căn phòng. Có lẽ y rất muốn ở lại đây, nhưng vẻ mặt kinh ngạc của Lê Hân đã khiến y hiểu rõ – bản thân y chưa bao giờ có hy vọng.

"Chú Phil, con..." Lê Hân có chút bất lực nhìn về phía Phil. Cậu có thể đối mặt với kẻ thù, nhưng lại không thể chịu đựng được khi thấy bạn mình lộ ra biểu cảm như thế. Cậu không muốn làm tổn thương Phong Liệt Vân, nhưng cũng không thể cho y hy vọng vô ích. Sao lại thành ra thế này?

"Con ngốc quá... Nói thế cũng không đúng, phải nói là, trong mắt con chỉ có Nghiêm Sí, còn lại chẳng ai con thấy được cả." Phil thở dài. Lê Hân truy tìm Nghiêm Sí khắp đế quốc, còn Phong Liệt Vân là người tiếp xúc với cậu nhiều nhất. Làm sao Phil không nhìn ra tình cảm của Phong Liệt Vân được? Thật ra Phil cũng thích Lê Hân, nhưng ngay từ lần đầu tiên gặp cậu, hắn đã hiểu – thiếu niên này thuộc về người đàn ông đầy thương tích kia. Mối liên kết giữa họ quá sâu đậm, không ai có thể chen vào nổi. Hơn nữa, hắn và Phong Liệt Vân không giống nhau, hắn không nhiệt huyết đến thế. Thích thì thích, nhưng tình cảm của hắn là thân tình, chứ không phải tình yêu.

Phong Liệt Vân thích Lê Hân, có lẽ đã bắt đầu từ rất lâu rất lâu trước kia. Từ năm tám tuổi đã luôn chìm trong điên cuồng, mãi đến hơn bảy mươi năm sau, bị tiếng hát cá heo của Lê Hân đánh thức. Khi tỉnh dậy, người đầu tiên y nhìn thấy chính là người đặc biệt và trân quý nhất.

Huống hồ, Lê Hân lại là người đáng để yêu. Cậu dịu dàng mà kiên cường, lương thiện mà không yếu đuối, xinh đẹp mà không kiêu ngạo – giống như âm nhạc của cậu vậy, nhẹ nhàng chảy vào lòng người, cuối cùng không cách nào gạt bỏ. Phong Liệt Vân vì Lê Hân mà tỉnh lại, ở Hắc Ám Tinh đã chăm sóc cậu một thời gian dài, sau đó lại cùng nhau ở phòng phẫu thuật tầng bảy cảm nhận sự đồng điệu quá rõ ràng, làm sao có thể không yêu cho được?

Chỉ là, từ lần gặp mặt ngay từ đầu, Lê Hân liền vẫn luôn nói rằng cậu đã kết hôn, cậu muốn cùng A Mộc về quê kết hôn. Phong Liệt Vân có lẽ không đủ săn sóc, nhưng y rất sáng suốt. Y thản nhiên đối mặt với mọi biểu hiện làm cao của Lê Hân, y sáng suốt mà biết rằng, loại tình cảm này cần phải giấu trong lòng. Người Lê Hân yêu chỉ có A Mộc.

Có thể kiên trì ở viện nghiên cứu suốt hai mươi năm, Phong Liệt Vân sao có thể không phải là người biết nhẫn nhịn. Y giấu phần tình cảm ấy vào tận đáy lòng, chưa từng biểu lộ ra ngoài. Thế nhưng một vài dấu vết nhỏ nhặt vẫn đủ để Phil nhận ra. Mối thù với đế quốc khiến Phong Liệt Vân ra tay giúp đỡ Quân đoàn số Bốn, vì ai? Khi Lê Hân trở về Emir, người đầu tiên y cướp đi, giấu đi, là vì tâm trạng thế nào? Mỗi lần hôn lên trán, nơi y thực sự muốn hôn, có thật sự là cái trán không?

Phong Liệt Vân nhẫn nhịn quá giỏi, Lê Hân một lòng chỉ nghĩ đến A Mộc, hoàn toàn không nhận ra. Đến cả tình địch là Nghiêm Sí cũng không phát hiện được. Chỉ có lúc vừa rồi, niềm vui khi mất mà tìm lại khiến Phong Liệt Vân cuối cùng không thể nhịn được nữa, cuối cùng đã để lộ ra một chút manh mối.

Nhưng mà, để lộ thì cũng chẳng có ích gì. Lê Hân không thể nào đáp lại. Loại tình cảm này chỉ khiến cậu bối rối, vậy nên Phong Liệt Vân đã rời đi. Trước khi loại tình cảm này trở nên nhạt dần, có lẽ y sẽ không gặp lại Lê Hân nữa. Phong Liệt Vân sẽ không khiến Lê Hân thấy khó xử.

Đối mặt với biểu cảm bất lực của Lê Hân, Phil chỉ xoa đầu cậu rồi nói: "Phong Liệt Vân là bạn tốt của chúng ta, là người rõ ràng căm hận đế quốc nhưng vẫn có thể ra tay trong thời khắc nguy cấp. Con chỉ cần nhớ kỹ điểm này là được rồi. Nói cho con biết, tuy rằng cái tin con đã chết không được công khai trong đế quốc, nhưng người của Fire và Nguyên Thủy tinh đều biết. Con thực sự muốn tổ chức một buổi biểu diễn quy mô lớn, công khai chuyện con còn sống. Trước kia chúng ta luôn phải giấu giếm để không bị viện nghiên cứu phát hiện, nhưng lần này, ta có thể để con biểu diễn phát sóng trực tiếp khắp Emir!"

Lời hắn nói khiến Lê Hân nhớ lại, lúc trước khi thăng cấp, hệ thống đã cưỡng chế bán cho cậu cuốn 《Hướng Dẫn Sử Dụng Tinh Thần Lực (Cao Cấp)》. Quyển sách này không phải bản vật lý, mua xong thì tri thức lập tức được truyền vào trong đầu. Khi ấy Lê Hân tiếp nhận rất nhiều thông tin, nội dung cuốn sách chưa kịp tiêu hóa hết. Lúc này nghe Phil và Phong Liệt Vân liên tục nhắc tới chuyện bắt đầu biểu diễn, Lê Hân hồi tưởng lại một số nội dung trong đầu, có chút kích động hỏi: "Chú Phil, hiện tại dân cư Emir còn bao nhiêu?"

"Bên ngoài nói là ba trăm triệu, thực tế sau khi tàn sát lẫn nhau cũng chỉ còn lại một trăm triệu." Phil cười khổ một chút. Giảm đi hai phần ba dân số, nhưng vẫn là nơi hỗn loạn nhất trong số các tinh cầu lưu đày. Bên Tinh cầu Hắc Ám... Phong Liệt Vân may mắn đã dẫn được hơn một mười ngàn người bên đó đến đây, còn lại bốn năm tinh cầu thì không biết có còn người sống hay không.

"Lần này con chết đi, xem như là phá rồi lập lại. Tinh thần lực thăng cấp lên cấp chín, tinh thần lực cao cấp." Lê Hân có chút kích động nói, "Tinh thần lực cao cấp không giống với những gì chúng ta tưởng tượng. Con đương nhiên không thể giống mẫu trùng, phát ra tinh thần lực cách xa đến năm triệu km, nhưng nhờ có sự hỗ trợ của truyền thông, dùng âm nhạc để k1ch thích tinh thần mọi người vẫn là có thể làm được. Tỷ lệ thành công không cao, nhưng con nói không chừng có thể khiến một phần mười dân số thức tỉnh tinh thần lực!"

"Cái gì!" Phil và Nghiêm Sí đồng thanh.

Lúc này A Mộc cũng không còn thời gian để ghen tuông, chuyện Lê Hân vừa nói có ý nghĩa quá quan trọng! Trước đây, nguyên nhân lớn nhất khiến cải cách thành công là nhờ chân tướng về những người tiến hóa tinh thần ở Emir. Thực tế khi ấy, Nghiêm Sí hoàn toàn không nghĩ những người đó có thể thức tỉnh tinh thần lực. Lê Hân chết rồi thì không thể trông chờ gì vào Phil hay Phong Liệt Vân nữa. Anh chỉ muốn kích động một cuộc cải cách trong phạm vi đế quốc, vì Lê Hân lật đổ quốc gia mục nát này. Nói thẳng ra, đó chỉ là vẽ ra một chiếc bánh viễn vông cho cư dân đế quốc mà thôi.

Nhưng hiện tại đã khác rồi. Lê Hân tỉnh lại, A Mộc còn muốn cùng cậu bạc đầu nơi đế quốc, thì nhất định phải giải quyết sạch sẽ cục diện rối rắm trước đây. Lúc này, những người tinh thần tiến hóa của Emir trở nên quan trọng nhất — nếu Lê Hân thật sự có thể khiến ít nhất mười triệu người thức tỉnh tinh thần lực, vậy thì đối mặt với mẫu trùng bọn họ cũng có tự tin chiến đấu. Chỉ cần những người này thức tỉnh, cải cách lập tức sẽ thành công, những kẻ phản đối cũng sẽ phải câm miệng!

"Thật sự làm được sao?" Phil cũng hiểu rõ tầm quan trọng của việc này. Một khi Lê Hân làm được, thì những kẻ bị lưu đày như bọn họ thật sự có thể một lần nữa đứng vững trên lãnh thổ đế quốc!

"Có thể," Lê Hân gật đầu nói, "Hơn nữa, các thành viên của Fire vẫn luôn nghe nhạc của con, tinh thần lực đã được gột rửa. Bọn họ là những người có khả năng thức tỉnh cao nhất, trên 90% sẽ thức tỉnh. Ngoài ra, sau buổi diễn lần này, dù những người còn lại tinh thần lực chưa thức tỉnh, họ cũng sẽ học được cách khống chế tinh thần lực hỗn loạn trong đầu. Nếu vì biến dị tinh thần mà phát cuồng, chỉ cần có người giúp dẫn dắt từ bên ngoài, là có thể hồi phục, hơn nữa không để lại di chứng gì. Lần sau sẽ lại càng tốt hơn, số lần phát tác sẽ ngày càng ít đi. Những người thức tỉnh tinh thần lực này hoàn toàn có thể gia nhập đội ngũ chữa trị của đế quốc. Có mười triệu người, số lượng ấy cũng đã đủ — bá tánh của đế quốc sẽ không còn phải lo lắng về dị biến tinh thần nữa."

"Không phải đế quốc," Nghiêm Sí mỉm cười thoải mái, "Nếu thật sự thành công, thì đế quốc sẽ trở thành Tinh Liên."

Liên minh tinh tế? Nói cách khác, chế độ đế quốc sẽ bị hoàn toàn xóa bỏ, cải cách cũng sẽ hoàn toàn thành công? Hơn nữa không cần xảy ra bất kỳ sự kiện đổ máu nào?

Đây thật sự là cái kết đẹp nhất!

"Con làm được!" Lê Hân gật đầu thật mạnh. Không chỉ có tinh thần lực cấp chín, cậu còn có hai bản khúc truyền thuyết do Huỳnh Đế sáng tác: 《Hoa Tư Dẫn》 và 《Bát Cực Du》, tuyệt đối có thể làm được.

"Vậy thì buổi diễn tấu lần này không thể chỉ tổ chức ở Emir." Phil và Nghiêm Sí đồng thanh, hai người đều có cùng một ý nghĩ.

Đây nhất định phải là một buổi hòa nhạc được tổ chức ở Emir nhưng phát sóng toàn đế quốc. Họ sẽ dựng hệ thống internet, truyền phát toàn bộ cảnh tượng hoành tráng của buổi diễn tấu này ra bên ngoài!

"Có thể thì có thể," Lê Hân gật đầu, "Nhưng tinh thần lực của con... chỉ khi nhạc được thêm vào hiệu quả phụ trợ, phạm vi ảnh hưởng mới trải rộng được trên một tinh cầu. Nếu dùng hình thức phát sóng một lần truyền đi xa như thế, sợ rằng tinh thần lực sẽ bị phân tán. Con không khuyến khích phát sóng trực tiếp, tốt nhất là ghi hình lại, rồi truyền phát âm nhạc cho bá tánh... Tinh Liên nghe. Đương nhiên, việc thức tỉnh và ổn định tinh thần lực cần tiêu tốn lượng lớn năng lượng tinh thần, nên trong bản ghi âm nhạc này sẽ không còn sót lại chút lực lượng nào."

"Không sao cả," Nghiêm Sí nói, "Chỉ cần bọn họ thấy được buổi hòa nhạc này, hơn nữa biết rằng chính Emir có rất nhiều người có tinh thần tiến hóa, vậy là đủ."

"Đến lúc đó, có khi tầng lớp lãnh đạo và bá tánh Tinh Liên sẽ bò tới Emir để cầu xin chúng ta quay về." Phil cười đầy gian xảo — làm người dẫn dắt đợt cải cách mới này thật chẳng dễ dàng.

"Vậy thì Fire nhất định phải tranh thủ thêm nhiều quyền lợi, biến buôn lậu thành buôn bán hợp pháp, lúc đó tha hồ mà kiếm tiền lớn!" Lê Hân cũng tươi cười rạng rỡ — trước đây cậu từng là người coi tiền tài như cặn bã, nhưng từ sau khi có hệ thống, thứ cặn bã nào có thể bán được thì cậu đều nhặt lên đem bán, đúng là Grandet sống lại!

"Giờ em cứ tùy tiện ghi xuống vài khúc nhạc, ta sẽ cho người mang đi Tinh hệ Hắc Ám, tìm kiếm những người sống sót còn lại ở tinh hệ đó." Nghiêm Sí nói, "Còn Phil bên này sẽ quảng bá ở Emir, tranh thủ để mọi người đều đến xem buổi diễn tấu này. Ta cũng sẽ cho người đi tuyên truyền ở Tinh Liên, đợi tìm được người ở Tinh hệ Hắc Ám, công tác tuyên truyền cũng gần như hoàn tất — đến lúc đó có thể bắt đầu buổi hòa nhạc!"

Nói xong, anh đột nhiên dừng lại, lặng lẽ liếc nhìn Lê Hân một cái.

Cùng A Mộc tâm ý tương thông, Lê Hân trong nháy mắt liền hiểu ra — đậu má, lại bận đến mức không có thời gian xxoo nữa rồi, cái mối tình này đúng là quá nghẹn ngào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện