Ngay khi Lăng Thần chuẩn bị đứng dậy, một tiếng động cùng với tiếng nói nhộn nhịp của các nữ sinh khiến cho cậu ấy lại phải cúi xuống, trốn tránh trong góc.
“ Bạn nam sinh vừa nãy trốn nhanh thật. Hừ, tiếc quá đi mà!!!” Một cô bạn tóc ngắn mặc đồng phục cùng với dáng vẻ yêu kiều vừa đi vừa nói một cách tiếc đứt ruột.
Ngay khi vừa hỏi câu đó xong, một bạn nữ khác dáng vẻ cao quý nhìn chiếc điện thoại trong tay, vẻ mặt đầy thích thú:
“ Các cậu nhìn xem, chẳng phải cậu ta đẹp giống như Lâm Thần hay sao? Thật sự đây chính là lộc trời cho???”
Vừa nghe tới hai từ “Lâm Thần” tất cả các bạn nữ đều không che giấu được sự thèm khát trong đôi mắt. Đơn giản là vì Lâm Thần quá ư là đặc biệt.
Nữ sinh vừa nói nhìn thấy lũ bạn mình thèm khát như vậy, cô cười một cách thâm sâu, ánh mắt đầy ẩn ý nhìn dáng vẻ nam sinh trong ảnh, nói một cách vô cùng đáng sợ:
“ Chúng ta không thể động đến Lâm Thần thì tại sao chúng ta không thể lấy cậu ta ra để thay thế nhỉ? Không biết lúc trên giường cậu ta sẽ như thế nào?”
“ Đúng vậy, tớ sẽ bắt cậu ta....” Một nữ sinh khác hưởng ứng.
“ Không, tớ muốn cậu ta phải quỳ xuống, liếm chân tớ rồi...”
“ Tớ còn muốn trói cậu ta lại, từ từ hành hạ...”
“ Tớ...”
Rất nhiều lời nói “ không phù hợp” được tuôn ra từ miệng của các nữ sinh. Đáng buồn hơn, Lăng Thần lại có thể nghe được hết những gì các cô ấy nói.
Như một lẽ dĩ nhiên, sau khi Lăng Thần nghe được những lời “đáng sợ” trong miệng các nữ sinh, tâm hồn cậu như bị một cái chùy đập vào. Tại sao các nữ sinh đó lại có thể nói ra những lời ghê tởm như vậy. Thế giới này thật đáng sợ.
Không, cậu không thể để bọn họ bắt được, nếu không thì chắc chắn kết cục của cậu sẽ rất là bi thảm.
Lăng Thần tự nhủ với lòng mình, thế nhưng trong lúc này, không hiểu sao tay cậu lại quơ trúng một thanh sắt, thanh sắt rơi xuống tạo ra tiếng động làm cho toàn bộ nữ sinh chú ý.
“ Là ai???” Toàn bộ các nữ sinh đều bị tiếng động đó làm cho giật mình.
Lăng Thần thầm hô không ổn, ngay khi các nữ sinh đến gần, cậu như một con thiêu thân dùng toàn bộ sức lực chạy thẳng ra ngoài.
Với mị lực đặc thù của Lăng Thần, rất nhanh, ngôi trường đã trở nên vô cùng hỗn loạn.
Một Lâm Thần đã khiến cho biết bao người phải ước ao ghen tỵ, nếu không phải cậu ấy được bao bọc nghiêm ngặt thì ngôi trường này chắc chắn sẽ bạo động. Hiện tại, một “Lâm Thần” khác xuất hiện, mặc dù ăn mặc kỳ quái nhưng sức hút với vẻ đẹp có thể sánh ngang với Lâm Thần, hơn nữa, không hiểu sao chỉ cần nhìn thấy cậu ta, các cô lại chẳng có thể suy nghĩ được gì nữa ngoài cái chuyện “biến thái” đó. Thật đúng là kỳ lạ.
Một cuộc chơi giữa một chú chuột và cả đàn mèo diễn ra. Lăng Thần dù cho có chạy nhanh, sức lực dẻo dai nhưng các nữ sinh cũng chẳng hề kém cạnh, hơn nữa, hiện tại đang là giờ giải lao nên càng có nhiều nữ sinh tham gia.
“Cái mị lực chết tiệt này!!!” Lăng Thần vừa cố gắng chạy vừa tức giận tự nói.
Thông thường, mị lực của cậu chỉ cần dịch dung hoặc dùng pháp bảo là sẽ che đi hết được. Thế nhưng, đáng buồn là toàn bộ tu vi cùng với pháp lực của cậu đều đang không có, vậy nên thứ mị lực này lại chính là con dao hai lưỡi đối với cậu.
Cũng may là không có Tuyết Ngọc ở đây, chứ nếu không thì thật sự...cậu cũng chẳng dám nghĩ tới nó sẽ đẫm máu đến nhường nào.
Các nữ sinh điên cuồng đến nỗi dùng cả thân mình để ngăn chặn, khiến cho cuộc đào thoát của cậu trở nên vô cùng gian nan vất vả.
Các thầy cô thì hiện tại đang ở trong phòng học không dám bước ra, mặc dù bên ngoài vô cùng ồn ào nhưng bọn họ cũng chẳng thể làm gì được.
Sau một hồi các nữ sinh đuổi Lăng Thần không được, bọn họ bắt đầu trở nên đoàn kết hơn, bắt Lăng Thần tại nhiều hướng khác nhau.
Có lẽ, vẻ đẹp của Lăng Thần đã làm lu mờ lý trí của các cô, bình xịt hơi cay, súng điện rồi cả những vận dụng có thể làm chậm tốc độ của Lăng Thần đều được sử dụng một cách bừa bãi.
Lăng Thần dù cho ở thế giới tu tiên, thế nhưng vì có ký ức hai kiếp nên tất nhiên cũng biết những món đồ nguy hiểm mà các nữ sinh đó dùng. Cậu cố gắng vừa né tránh, vừa đi chệch hướng để các nữ sinh không tàn sát lẫn nhau.
“ Các cô điên thật rồi!” Lăng Thần bị dính xịt hơi cay, ánh mắt mờ nhạt gào thét.
Không có thần thức, cậu nhanh chóng mất phương hướng rồi ngã xuống. Toàn bộ nữ sinh như hổ đói xông thẳng về hướng cậu.
Lăng Thần hoảng sợ, tay chân cố gắng vùng vẫn nhưng đã quá muộn, các nữ sinh đã bao vây toàn bộ lối đi của cậu.
“ Bạn nam sinh vừa nãy trốn nhanh thật. Hừ, tiếc quá đi mà!!!” Một cô bạn tóc ngắn mặc đồng phục cùng với dáng vẻ yêu kiều vừa đi vừa nói một cách tiếc đứt ruột.
Ngay khi vừa hỏi câu đó xong, một bạn nữ khác dáng vẻ cao quý nhìn chiếc điện thoại trong tay, vẻ mặt đầy thích thú:
“ Các cậu nhìn xem, chẳng phải cậu ta đẹp giống như Lâm Thần hay sao? Thật sự đây chính là lộc trời cho???”
Vừa nghe tới hai từ “Lâm Thần” tất cả các bạn nữ đều không che giấu được sự thèm khát trong đôi mắt. Đơn giản là vì Lâm Thần quá ư là đặc biệt.
Nữ sinh vừa nói nhìn thấy lũ bạn mình thèm khát như vậy, cô cười một cách thâm sâu, ánh mắt đầy ẩn ý nhìn dáng vẻ nam sinh trong ảnh, nói một cách vô cùng đáng sợ:
“ Chúng ta không thể động đến Lâm Thần thì tại sao chúng ta không thể lấy cậu ta ra để thay thế nhỉ? Không biết lúc trên giường cậu ta sẽ như thế nào?”
“ Đúng vậy, tớ sẽ bắt cậu ta....” Một nữ sinh khác hưởng ứng.
“ Không, tớ muốn cậu ta phải quỳ xuống, liếm chân tớ rồi...”
“ Tớ còn muốn trói cậu ta lại, từ từ hành hạ...”
“ Tớ...”
Rất nhiều lời nói “ không phù hợp” được tuôn ra từ miệng của các nữ sinh. Đáng buồn hơn, Lăng Thần lại có thể nghe được hết những gì các cô ấy nói.
Như một lẽ dĩ nhiên, sau khi Lăng Thần nghe được những lời “đáng sợ” trong miệng các nữ sinh, tâm hồn cậu như bị một cái chùy đập vào. Tại sao các nữ sinh đó lại có thể nói ra những lời ghê tởm như vậy. Thế giới này thật đáng sợ.
Không, cậu không thể để bọn họ bắt được, nếu không thì chắc chắn kết cục của cậu sẽ rất là bi thảm.
Lăng Thần tự nhủ với lòng mình, thế nhưng trong lúc này, không hiểu sao tay cậu lại quơ trúng một thanh sắt, thanh sắt rơi xuống tạo ra tiếng động làm cho toàn bộ nữ sinh chú ý.
“ Là ai???” Toàn bộ các nữ sinh đều bị tiếng động đó làm cho giật mình.
Lăng Thần thầm hô không ổn, ngay khi các nữ sinh đến gần, cậu như một con thiêu thân dùng toàn bộ sức lực chạy thẳng ra ngoài.
Với mị lực đặc thù của Lăng Thần, rất nhanh, ngôi trường đã trở nên vô cùng hỗn loạn.
Một Lâm Thần đã khiến cho biết bao người phải ước ao ghen tỵ, nếu không phải cậu ấy được bao bọc nghiêm ngặt thì ngôi trường này chắc chắn sẽ bạo động. Hiện tại, một “Lâm Thần” khác xuất hiện, mặc dù ăn mặc kỳ quái nhưng sức hút với vẻ đẹp có thể sánh ngang với Lâm Thần, hơn nữa, không hiểu sao chỉ cần nhìn thấy cậu ta, các cô lại chẳng có thể suy nghĩ được gì nữa ngoài cái chuyện “biến thái” đó. Thật đúng là kỳ lạ.
Một cuộc chơi giữa một chú chuột và cả đàn mèo diễn ra. Lăng Thần dù cho có chạy nhanh, sức lực dẻo dai nhưng các nữ sinh cũng chẳng hề kém cạnh, hơn nữa, hiện tại đang là giờ giải lao nên càng có nhiều nữ sinh tham gia.
“Cái mị lực chết tiệt này!!!” Lăng Thần vừa cố gắng chạy vừa tức giận tự nói.
Thông thường, mị lực của cậu chỉ cần dịch dung hoặc dùng pháp bảo là sẽ che đi hết được. Thế nhưng, đáng buồn là toàn bộ tu vi cùng với pháp lực của cậu đều đang không có, vậy nên thứ mị lực này lại chính là con dao hai lưỡi đối với cậu.
Cũng may là không có Tuyết Ngọc ở đây, chứ nếu không thì thật sự...cậu cũng chẳng dám nghĩ tới nó sẽ đẫm máu đến nhường nào.
Các nữ sinh điên cuồng đến nỗi dùng cả thân mình để ngăn chặn, khiến cho cuộc đào thoát của cậu trở nên vô cùng gian nan vất vả.
Các thầy cô thì hiện tại đang ở trong phòng học không dám bước ra, mặc dù bên ngoài vô cùng ồn ào nhưng bọn họ cũng chẳng thể làm gì được.
Sau một hồi các nữ sinh đuổi Lăng Thần không được, bọn họ bắt đầu trở nên đoàn kết hơn, bắt Lăng Thần tại nhiều hướng khác nhau.
Có lẽ, vẻ đẹp của Lăng Thần đã làm lu mờ lý trí của các cô, bình xịt hơi cay, súng điện rồi cả những vận dụng có thể làm chậm tốc độ của Lăng Thần đều được sử dụng một cách bừa bãi.
Lăng Thần dù cho ở thế giới tu tiên, thế nhưng vì có ký ức hai kiếp nên tất nhiên cũng biết những món đồ nguy hiểm mà các nữ sinh đó dùng. Cậu cố gắng vừa né tránh, vừa đi chệch hướng để các nữ sinh không tàn sát lẫn nhau.
“ Các cô điên thật rồi!” Lăng Thần bị dính xịt hơi cay, ánh mắt mờ nhạt gào thét.
Không có thần thức, cậu nhanh chóng mất phương hướng rồi ngã xuống. Toàn bộ nữ sinh như hổ đói xông thẳng về hướng cậu.
Lăng Thần hoảng sợ, tay chân cố gắng vùng vẫn nhưng đã quá muộn, các nữ sinh đã bao vây toàn bộ lối đi của cậu.
Danh sách chương