Các nữ sinh bao vây tứ phía đã khiến cho cậu lo lắng rồi, ấy thế mà ngay lúc này, hệ thống lại báo một vấn đề nghiêm trọng:
“ Cảnh báo: Nếu như mị lực của ký chủ tồn tại quá lâu trên một cô gái, các cô gái đó sẽ trở thành yandere. Khi đó, nhiệm vụ sẽ khó khăn hơn rất nhiều.”
Lăng Thần rùng mình đổ mồ hôi lạnh. Một, hai yandere đã khiến cho cậu sống dở chết dở, hiện tại nếu như toàn bộ nữ sinh trước mặt đều... Nghĩ thôi đã khiến cho cậu rét run người, không dám nghĩ tiếp.
Cậu muốn chạy trốn, thế nhưng các nữ sinh đâu dễ để cậu hoàn thành ước nguyện như vậy. Vô số cánh tay của các nữ sinh ôm chặt người cậu. Thậm chí mặt của cậu còn tràn ngập trong biển “tâm hồn” mềm mại.
Cũng may là thân thể cậu được luyện thể qua, cộng thêm bản tính kháng cự của cậu rất mạnh nên tâm hồn cậu không hề có chút ý nghĩ đen tối nào, dù cho cảnh tượng trên sẽ khiến biết bao nam sinh phải thèm nhỏ dãi.
Đơn giản thôi, ngôi trường này là tâp hợp toàn bộ những hoa khôi, nữ tú từ các nơi đổ về. Những nữ sinh ở đây thấp thì cũng là hoa khôi, mạnh thì là các tiểu thư cao quý được bồi dưỡng, tuy nhiên trước mị lực của Lăng Thần, tất cả các nữ sinh cao quý đó đều chẳng hề giữ nổi bản tính của mình, lao đến như một con thú.
“Đừng...đừng liếm người tôi!” Lăng Thần cố gắng dãy dụa trong bất lực.
Vì là nữ sinh chân yếu tay mềm, cộng thêm bản tính lương thiện khiến cho Lăng Thần không dám dùng nhiều sức lực. Tuy nhiên cũng vì thế mà vô số những hành động “không phù hợp” xuất hiện.
Nào thì xé áo, ngửi mùi rồi ôm chặt,... càng ngày, cậu càng cảm thấy các cô gái càng đi quá giới hạn bản thân.
Trước tình thế ngàn cân treo sợi tóc, cậu cắn răng, vẻ mặt vô cùng uất ức nói nhỏ:
“ Hệ thống, ta yêu cầu sử dụng trợ giúp!!!”
Ngay khi nói xong, một giọng nói đầy máy móc xuất hiện:
“ Ký chủ đã yêu cầu sử dụng sự trợ giúp. Vì đang trong thời gian nhiệm vụ, vậy nên sự trợ giúp của hệ thống sẽ khiến nhiệm vụ trở nên khó khăn hơn. Ký chủ chắc chắn chứ!”
Hệ thống vừa nói xong, Lăng Thần lại một lần nữa trầm mặc. Thật sự cậu phải sử dụng đến nó sao? Đây chính là một con dao hai lưỡi, Lâm Thần cậu còn chưa gặp, sử dụng ngay bây giờ thì chắc chắn sẽ khiến cho nhiệm vụ khó khăn thêm gấp bội.
Thế nhưng, ngay khi cậu vừa nghĩ như vậy, các nữ sinh bắt đầu có ánh nhìn vô cùng kỳ quái. Thay vì chuyển hướng về bản thân cậu, bọn họ lại quay sang nhìn nhau với dáng vẻ thù địch. Để rồi...
“Dừng lại...các cô dừng lại ngay!!!” Lăng Thần điên cuồng gào thét.
Do mị lực đã đạt đến giới hạn, nữ sinh đã bắt đầu có suy nghĩ độc chiếm cậu. Khung cảnh trở nên đẫm máu, những mảnh vải bị xé, tiếng hét rồi đánh đấm bắt đầu xuất hiện.
Lăng Thần muốn chạy ra can ngăn, thế nhưng không hiểu sao cả tay cả chân của cậu đều bị còng lại. Xung quanh là bốn cô gái đang nhìn cậu với ánh mắt kỳ quái.
Một suy nghĩ vô cùng đáng sợ trong đầu cậu. Chẳng lẽ...bọn họ đều trở thành yandere hết rồi sao??? Ý nghĩ vừa dứt, bốn cô gái đang nhìn cậu cũng bắt đầu dùng vận dụng sắc nhọn tấn công nhau.
Trâm cài tóc, bút bi, dao rọc giấy, ...toàn bộ những thứ có thể gây sát thương đều được những nữ sinh sử dụng... Từng tiếng kêu thảm thiết, từng cô gái vì đau đớn, thân thể đầy máu ngã xuống... cảnh tượng vô cùng hỗn loạn...
Lăng Thần trở nên hốt hoảng, không dám nghĩ gì thêm nữa mà sử dụng “trợ giúp” của hệ thống.
“ Ta chấp nhận, hệ thống ngươi nhanh chóng ngưng hành động của bọn họ ngay...”
Ngay khi nói xong, toàn bộ nữ sinh đều dừng lại động tác, một giọng nói máy móc quen thuộc vang lên:
“ Hệ thống đã giúp ký chủ che giấu mị lực, độ khó nhiệm vụ đã được tăng lên. Cảm ơn ký chủ đã lựa chọn.”
Nói xong, toàn bộ nữ sinh đều ngã nhào xuống đất. Lăng Thần khi này mới thả lỏng một hơi, vẻ mặt mệt mỏi dùng chìa khóa nhỏ cạnh nữ sinh tháo trói cho mình.
Cậu đứng dậy, vẻ mặt mệt mỏi muốn đi báo người ngoài thì đột nhiên, giọng nói vô cùng lạnh băng phát ra từ phía xa:
“ Chuyện gì đang xảy ra???”
Lăng Thần giật mình, xoay người lại nhìn người nói. Tuy nhiên, ngay khi nhìn thấy người nói, cậu giật mình, vẻ mặt hoảng sợ lùi về phía sau cùng với đôi chân run rẩy:
“ Tuyết...Tuyệt Ngọc...”
Thế nhưng, rất nhanh cậu nhận ra thứ gì đó không đúng. Mặc dù khí chất lạnh băng, dáng đi cùng với lời nói lạnh lùng giống nhưng khuôn mặt thì lại không phải. Hơn nữa, cô gái này còn đang đi bên cạnh một chàng trai khác.
Điều bất ngờ hơn nữa đó là ánh mắt ghê gởm khi nhìn thấy cậu. Mặc dù hệ thống đã che phần lớn mị lực của cậu nhưng để có thể giống như cô ấy ngay lần đầu đã nhìn cậu với ánh mắt trên thì thật sự vô cùng hiếm có.
Không hề cho cậu giải thích, cô gái xinh đẹp đó đã chỉ tay vào cậu, ra lệnh:
“ Dám làm càn ở trường của tôi, bảo vệ đâu, bắt anh ta lại!!!”
Lăng Thần xanh mặt khi nghe thấy câu trên, không hiểu sao khi nghe giọng của cô ấy, cậu lại cảm nhận được cả một bầu trời áp lực đang dồn về phía cậu. Thật là cô gái đáng sợ.
Cứ tưởng là cậu sẽ phải thúc thủ chịu trói, thế nhưng chàng trai với nhan sắc tuyệt đỉnh bên cạnh lại giúp cậu giải vây:
“ Linh Nhi, anh...anh ta có vẻ cũng là bị hại. Chúng ta không nên kết luận sớm như vậy.”
Lời nói hụt hơi cùng với dáng vẻ mệt mỏi, Lăng Thần nhìn kỹ cậu nam sinh này có vô số dâu tây trên cổ, mặt và tai. Chẳng lẽ cậu ta vừa trải qua chuyện gì đáng sợ sao?
“ Cảnh báo: Nếu như mị lực của ký chủ tồn tại quá lâu trên một cô gái, các cô gái đó sẽ trở thành yandere. Khi đó, nhiệm vụ sẽ khó khăn hơn rất nhiều.”
Lăng Thần rùng mình đổ mồ hôi lạnh. Một, hai yandere đã khiến cho cậu sống dở chết dở, hiện tại nếu như toàn bộ nữ sinh trước mặt đều... Nghĩ thôi đã khiến cho cậu rét run người, không dám nghĩ tiếp.
Cậu muốn chạy trốn, thế nhưng các nữ sinh đâu dễ để cậu hoàn thành ước nguyện như vậy. Vô số cánh tay của các nữ sinh ôm chặt người cậu. Thậm chí mặt của cậu còn tràn ngập trong biển “tâm hồn” mềm mại.
Cũng may là thân thể cậu được luyện thể qua, cộng thêm bản tính kháng cự của cậu rất mạnh nên tâm hồn cậu không hề có chút ý nghĩ đen tối nào, dù cho cảnh tượng trên sẽ khiến biết bao nam sinh phải thèm nhỏ dãi.
Đơn giản thôi, ngôi trường này là tâp hợp toàn bộ những hoa khôi, nữ tú từ các nơi đổ về. Những nữ sinh ở đây thấp thì cũng là hoa khôi, mạnh thì là các tiểu thư cao quý được bồi dưỡng, tuy nhiên trước mị lực của Lăng Thần, tất cả các nữ sinh cao quý đó đều chẳng hề giữ nổi bản tính của mình, lao đến như một con thú.
“Đừng...đừng liếm người tôi!” Lăng Thần cố gắng dãy dụa trong bất lực.
Vì là nữ sinh chân yếu tay mềm, cộng thêm bản tính lương thiện khiến cho Lăng Thần không dám dùng nhiều sức lực. Tuy nhiên cũng vì thế mà vô số những hành động “không phù hợp” xuất hiện.
Nào thì xé áo, ngửi mùi rồi ôm chặt,... càng ngày, cậu càng cảm thấy các cô gái càng đi quá giới hạn bản thân.
Trước tình thế ngàn cân treo sợi tóc, cậu cắn răng, vẻ mặt vô cùng uất ức nói nhỏ:
“ Hệ thống, ta yêu cầu sử dụng trợ giúp!!!”
Ngay khi nói xong, một giọng nói đầy máy móc xuất hiện:
“ Ký chủ đã yêu cầu sử dụng sự trợ giúp. Vì đang trong thời gian nhiệm vụ, vậy nên sự trợ giúp của hệ thống sẽ khiến nhiệm vụ trở nên khó khăn hơn. Ký chủ chắc chắn chứ!”
Hệ thống vừa nói xong, Lăng Thần lại một lần nữa trầm mặc. Thật sự cậu phải sử dụng đến nó sao? Đây chính là một con dao hai lưỡi, Lâm Thần cậu còn chưa gặp, sử dụng ngay bây giờ thì chắc chắn sẽ khiến cho nhiệm vụ khó khăn thêm gấp bội.
Thế nhưng, ngay khi cậu vừa nghĩ như vậy, các nữ sinh bắt đầu có ánh nhìn vô cùng kỳ quái. Thay vì chuyển hướng về bản thân cậu, bọn họ lại quay sang nhìn nhau với dáng vẻ thù địch. Để rồi...
“Dừng lại...các cô dừng lại ngay!!!” Lăng Thần điên cuồng gào thét.
Do mị lực đã đạt đến giới hạn, nữ sinh đã bắt đầu có suy nghĩ độc chiếm cậu. Khung cảnh trở nên đẫm máu, những mảnh vải bị xé, tiếng hét rồi đánh đấm bắt đầu xuất hiện.
Lăng Thần muốn chạy ra can ngăn, thế nhưng không hiểu sao cả tay cả chân của cậu đều bị còng lại. Xung quanh là bốn cô gái đang nhìn cậu với ánh mắt kỳ quái.
Một suy nghĩ vô cùng đáng sợ trong đầu cậu. Chẳng lẽ...bọn họ đều trở thành yandere hết rồi sao??? Ý nghĩ vừa dứt, bốn cô gái đang nhìn cậu cũng bắt đầu dùng vận dụng sắc nhọn tấn công nhau.
Trâm cài tóc, bút bi, dao rọc giấy, ...toàn bộ những thứ có thể gây sát thương đều được những nữ sinh sử dụng... Từng tiếng kêu thảm thiết, từng cô gái vì đau đớn, thân thể đầy máu ngã xuống... cảnh tượng vô cùng hỗn loạn...
Lăng Thần trở nên hốt hoảng, không dám nghĩ gì thêm nữa mà sử dụng “trợ giúp” của hệ thống.
“ Ta chấp nhận, hệ thống ngươi nhanh chóng ngưng hành động của bọn họ ngay...”
Ngay khi nói xong, toàn bộ nữ sinh đều dừng lại động tác, một giọng nói máy móc quen thuộc vang lên:
“ Hệ thống đã giúp ký chủ che giấu mị lực, độ khó nhiệm vụ đã được tăng lên. Cảm ơn ký chủ đã lựa chọn.”
Nói xong, toàn bộ nữ sinh đều ngã nhào xuống đất. Lăng Thần khi này mới thả lỏng một hơi, vẻ mặt mệt mỏi dùng chìa khóa nhỏ cạnh nữ sinh tháo trói cho mình.
Cậu đứng dậy, vẻ mặt mệt mỏi muốn đi báo người ngoài thì đột nhiên, giọng nói vô cùng lạnh băng phát ra từ phía xa:
“ Chuyện gì đang xảy ra???”
Lăng Thần giật mình, xoay người lại nhìn người nói. Tuy nhiên, ngay khi nhìn thấy người nói, cậu giật mình, vẻ mặt hoảng sợ lùi về phía sau cùng với đôi chân run rẩy:
“ Tuyết...Tuyệt Ngọc...”
Thế nhưng, rất nhanh cậu nhận ra thứ gì đó không đúng. Mặc dù khí chất lạnh băng, dáng đi cùng với lời nói lạnh lùng giống nhưng khuôn mặt thì lại không phải. Hơn nữa, cô gái này còn đang đi bên cạnh một chàng trai khác.
Điều bất ngờ hơn nữa đó là ánh mắt ghê gởm khi nhìn thấy cậu. Mặc dù hệ thống đã che phần lớn mị lực của cậu nhưng để có thể giống như cô ấy ngay lần đầu đã nhìn cậu với ánh mắt trên thì thật sự vô cùng hiếm có.
Không hề cho cậu giải thích, cô gái xinh đẹp đó đã chỉ tay vào cậu, ra lệnh:
“ Dám làm càn ở trường của tôi, bảo vệ đâu, bắt anh ta lại!!!”
Lăng Thần xanh mặt khi nghe thấy câu trên, không hiểu sao khi nghe giọng của cô ấy, cậu lại cảm nhận được cả một bầu trời áp lực đang dồn về phía cậu. Thật là cô gái đáng sợ.
Cứ tưởng là cậu sẽ phải thúc thủ chịu trói, thế nhưng chàng trai với nhan sắc tuyệt đỉnh bên cạnh lại giúp cậu giải vây:
“ Linh Nhi, anh...anh ta có vẻ cũng là bị hại. Chúng ta không nên kết luận sớm như vậy.”
Lời nói hụt hơi cùng với dáng vẻ mệt mỏi, Lăng Thần nhìn kỹ cậu nam sinh này có vô số dâu tây trên cổ, mặt và tai. Chẳng lẽ cậu ta vừa trải qua chuyện gì đáng sợ sao?
Danh sách chương