Chương 926

Vị đối tác kia còn nghiêm nghị nói rằng nếu Tô Ngưng không nhận ra lỗi lầm của mình thì sẽ phạt cô ấy phải viết bản kiểm điểm hai ngàn chữ.

Chung Văn Thành thật sự không muốn đóng vai ác. Ở trong giới, Tô Ngưng nổi danh là không dễ chọc, thế nên anh ấy đã nói thẳng với vị kia là tự ra mặt dạy bảo Tô Ngưng đi.

Nhưng người kia lại nói thời cơ chưa đến, thế là anh ấy đành nhắm mắt làm liều.

Giờ thì hay rồi, vừa mở miệng nói được một câu đã bị dạy ngược lại, không chỉ mắng anh ấy đầu óc như bã đậu, còn chê anh ấy dông dài, cằn nhằn.

Đúng là từ trong ra ngoài không chỗ nào giống người cả.

Thế nên chuyện viết kiểm điểm hai ngàn chữ, anh ấy có dám nhắc đến đâu.

Anh ấy biết thời còn ngồi trên ghế nhà trường, Tô Ngưng là học sinh kém hàng thật giá thật, bắt cô ấy viết bản kiểm điểm hai ngàn chữ còn đáng sợ hơn là lấy mạng của cô ấy.

Quản lý Trần San Ny của Tô Ngưng thấy không khí trở nên ngột ngạt thì vội vàng đổi sang chủ đề khác, hòng giảm bớt căng thẳng: “Là thế này, bởi vì hành động ra mặt thay Du Ân của Tô Ngưng, tất cả mọi người đều vô cùng cảm động vì tình bạn đẹp giữa họ, nên đã có tạp chí liên lạc với tôi, bảo là muốn chụp một bộ ảnh thời trang bom tấn về tình chị em của cô và Du Ân.”

Tô Ngưng vẫn còn đang tức giận, vừa nghe thấy Trần San Ny nói vậy thì lập tức trợn tròn mắt, không nói câu nào.

Chung Văn Thành thì nhanh chóng leo xuống bậc thang mà Trần San Ny bày ra cho anh ấy: “Ảnh thời trang bom tấn? Ý kiến này không tồi, tôi có cảm giác nếu cô và Du Ân cùng nhau lên hình, hiệu quả chắc chắn sẽ rất bùng nổ, e là số tạp chí đó sẽ bán hết sạch luôn quá.”

“Thật ra nhờ chuyện hôm nay mà hình ảnh của cô trong mắt công chúng đã đẹp hơn rất nhiều, mai mốt không chừng cô sẽ trở thành ngôi sao nữ đại diện cho năng lượng tích cực đó.” Chung Văn Thành tán dương Tô Ngưng.

Tô Ngưng bật cười ha hả, mỉa mai nói: “Không biết lúc nãy ai vừa bảo tôi không nên ra mặt giúp bạn ấy nhở? Giờ lại nói hình ảnh của tôi tốt hơn là sao đây?”

Chung Văn Thành bất đắc dĩ nhún vai.

Vừa nãy là đề nghị của đối tác, giờ mới là suy nghĩ thật của anh ấy.

Trần San Ny tiếp lời: “Tôi cũng thấy ý kiến này rất hay, hơn nữa bây giờ mọi người đều dùng tình anh em, tình chị em để thu hút sự chú ý, cô và Du Ân bây giờ không phải cũng giống vậy sao, hơn nữa còn là tình cảm thật sự, không giả dối, đến lúc đó chắc chắn sẽ đè đầu người khác một khúc xa.”

“Cũng không biết Du Ân nghĩ sao nữa, tính tình của cô ấy có hơi khiêm tốn, không muốn quá nổi bật, có lẽ sẽ không muốn ra mặt đâu.”

Tô Ngưng mím môi không nói gì.

Sau khi cụp mắt suy nghĩ hồi lâu, cô ấy cầm điện thoại lên, đứng dậy: “Để tôi gọi điện hỏi ý kiến cô ấy thử xem.”

Dứt lời, cô ấy lập tức bước ra khỏi phòng họp.

Nếu Tô Ngưng nói như vậy tức là đã đồng ý với đề nghị này, Trần San Ny và Chung Văn Thành quay sang nhìn nhau, mỉm cười, trong lòng thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Lý do Tô Ngưng chịu chụp bộ ảnh thời trang đó với Du Ân là vì cô ấy cảm thấy mình và Du Ân nên làm gì đó để lưu lại kỷ niệm tốt đẹp này.

Dù hai người các cô đã làm bạn của nhau rất nhiều năm, dù trong điện thoại không hề thiếu những tấm ảnh chụp chung, nhưng ý nghĩa của hai việc không hề giống nhau.

Bộ ảnh thời trang bom tấn hai người giống như lời tuyên bố về tình bạn vô cùng đẹp đẽ của các cô với mọi người vậy.

Đợi tới lúc hai người già rồi, con cháu đầy nhà, có thể lôi quyển tạp chí đó ra, nói với chúng rằng: nhìn nè, đây chính là bộ ảnh bùng nổ nhất của hai bà lúc còn trẻ đó, rất phong cách, rất tây phương đúng không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện