Chương 924

Cô ta đã giao kèo với Tử Dạ, Tử Dạ cho cô ta một số tiền lớn, còn cô ta sẽ gánh tội thay Tử Dạ.

Nhưng tại sao Phó Đình Viễn lại điều tra ra được Tử Dạ chứ?

Chung Văn Thành vác bộ mặt âm u lại gần, hỏi Phó Đình Viễn: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Vừa nãy khi sự cố xảy ra, Chung Văn Thành vẫn luôn bận rộn trước sau để giải quyết tốt hậu quả của việc này cũng như nhanh chóng ra hiệu cho nhân viên mời những người không liên quan ra về.

Hiện tại ở đây chỉ còn lại mấy người bọn họ, thế nên sau khi Phó Đình Viễn quét mắt nhìn mọi người thì mở miệng kể hết đầu đuôi mọi chuyện, không chút giấu diếm.

“Đống scandal năm ngoái của Tử Dạ là do Du Ân làm, mục đích là vì muốn trả đũa những lần chơi xấu của cô ả. Tuy Du Ân chưa từng nói cho tôi nghe về chuyện này, nhưng lúc đọc được tin tức, tôi đã biết nhất định là do cô ấy không nhịn nổi nữa.”

“Tôi cũng biết, dựa theo cái thói có thù tất báo của Tử Dạ, chắc chắn cô ta sẽ không từ bỏ dễ dàng, nên trong khoảng thời gian này tôi vẫn luôn sai người canh chừng nhất cử nhất động của cô ta.”

“Cũng nhờ vậy mà tôi mới biết chuyện cô ta bán hết nhà cửa, sau đó liên hệ với người hâm mộ làm phóng viên, dùng khoản tiền có được khi bán nhà kia để giao dịch với cô ta. Bảo cô ta tìm cơ hội ra tay với Du Ân. Một khi chuyện này bị bại lộ, cô phóng viên kia sẽ gánh hết tội danh lên người mình, còn Tử Dạ – kẻ chủ mưu thật sự thì an toàn thoát khỏi, không phải chịu sự trừng trị của pháp luật.”

Sau khi nghe Phó Đình Viễn nói xong đầu đuôi mọi chuyện, cô gái nằm trên mặt đất đã hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.

Một khi Tử Dạ bị liên lụy, cô ta không chỉ phải chịu sự chế tài của pháp luật mà e là cũng chẳng nhận được khoản tiền kia.

Đám người Chung Văn Thành và Tô Ngưng nổi trận lôi đình, còn Du Ân lại hoảng hồn khiếp vía.

Quả thật cô chưa từng kể cho Phó Đình Viễn về chuyện đối phó với Tử Dạ, bởi vì khoảng thời gian đó hai người bọn họ đang chiến tranh lạnh, tạm chia tay nhau. Cô không ngờ Phó Đình Viễn vẫn luôn lặng lẽ để ý tới chuyện này, hơn nữa còn thao túng toàn bộ cục diện trong lòng bàn tay.

Cô cũng không ngờ được rằng Tử Dạ đã nghèo túng, thê thảm đến vậy rồi mà vẫn còn tâm trí nghĩ cách trả thù cô.

Cô tưởng sau khi trải qua sự kiện scandal bị lộ ra ngoài lần trước, Tử Dạ đã nhận được bài học thích đáng, mai này sẽ ngoan ngoãn làm người.

Ngay cả trợ lý Ngô Mẫn của Tử Dạ cũng biết cải tà quy chính, sao Tử Dạ lại ngày càng tệ lậu thế này?

Với cả lòng dạ Tử Dạ cũng quá hiểm độc, vậy mà lại muốn tạt axit cô. Nếu thứ đó tạt trúng cô, hoặc là tạt trúng Tô Ngưng đã bảo vệ cô, cả hai sẽ bị phá hủy thật đó.

Đặc biệt là diễn viên dựa mặt ăn cơm như Tô Ngưng nữa.

Nghĩ đến đây, Du Ân vừa kinh vừa sợ, tức giận đến run rẩy cả người.

Tô Ngưng vừa ôm vừa an ủi Du Ân: “Không phải giờ đã ổn rồi sao, bình tĩnh, bình tĩnh lại nào.”

Sau khi an ủi Du Ân xong, Tô Ngưng cất giọng tức giận, phẫn nộ: “Ả đê tiện Tử Dạ chỉ biết núp sau lưng người khác này cuối cùng cũng đo ván rồi, đúng là không tìm đường chết thì sẽ không chết mà.”

Cảnh sát đến rất nhanh, Phó Đình Viễn bảo cấp dưới giao cái chai cũng như bằng chứng cho cảnh sát, sau đó đi cùng cảnh sát về đồn viết lời khai.

Lúc bọn họ tới đồn cảnh sát, Tử Dạ cũng đã bị cảnh sát bắt tới đó, dáng vẻ vô cùng chật vật.

Tử Dạ không ngờ bản thân sẽ bị Phó Đình Viễn bắt tới đây, cô ta tưởng nữ phóng viên kia sẽ gánh chịu tất cả thay cô ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện