An Tại Đào đi ngoài hành lang, lòng ngổn ngang.
Hắn đã cơ bản kết luận, việc này tám phần là do Lưu Kỳ âm thầm sai người ra tay. Mục đích là tạo sự cố tin tức không lớn không nhỏ, sau đó khiến Hoàng Trạch Danh chịu tội, thậm chí khiến cho Hoàng Trạch Danh xuống đài mà dễ dàng thế chỗ.
Cho dù kiếp trước hay là kiếp này, Lưu Kỳ đều không ngừng tranh giành quyền lực với Hoàng Trạch Danh, điều này cũng không ngạc nhiên. Chỉ có điều khiến An Tại Đào kỳ quái chính là, Lưu Kỳ coi như là quản lý cấp cao của tòa soạn, sao y có thể làm ra loại chuyện gần như ngu ngốc thế này? Sự cố tin tức do con người làm ra này, nhìn qua kín mít không chút kẽ hở nhưng thật ra trăm ngàn chỗ hở, chỉ cần hơi điều tra sẽ tra ra được manh mối. Chẳng lẽ Lưu Kỳ không sợ chuyện tình bại lộ? Phải biết rằng, sự cố tin tức do con người tạo ra, nhất là sự cố chính trị này, là liên quan đến luật pháp. Một khi bại lộ, y sẽ không chỉ dừng ở chuyện xử phạt, còn bị pháp luật xử lý.
Lưu Kỳ điên cuồng hay là thần kinh?
An Tại Đào lắc đầu, cảm giác hơi đau đầu.
Chậm rãi đi tới đầu bậc thang, vừa mới đi xuống hai bước, hắn đột nhiên tỉnh ngộ.
Máy tính tòa soạn sử dụng hiện giờ không thể so sánh với vài năm sau, ổ cứng máy tính rất nhỏ, không thể chứa đựng lượng tin tức quá lớn. Mà dựa theo quy trình công tác bình thường của tòa soạn, bản thảo điện tử được sửa chữa chỉ tồn tại một ngày, chiều hôm sau khi biên tập tiếp sẽ tự động xóa bỏ, nhà in cũng sẽ như thế. Mà về phần bản in thử có chữ ký gần như không có biên tập hoặc phóng viên nào giữ lại, nói chung sẽ tùy tiện bỏ đi, lượng giấy thải trong tòa soạn rất lớn, gần như mỗi ngày đều phải loại bỏ giấy thải ra ngoài.
Cho nên, Lưu Kỳ bí quá hóa liều. Ngay cả người trong cuộc có dị nghị cũng không thể tìm thấy chứng cớ.
Hoặc là, trong mắt y, một phóng viên nhỏ vừa vào làm, đối mặt với chuyện như vậy sớm đã bối rối, chỉ cần hơi tăng áp lực, An Tại Đào liền rối loạn, không dám có dị nghị gì. Về phần tầng quản lý tòa soạn, chỉ sợ cũng không có người nghĩ tới điểm này.
Cái gọi là hành vi đơn giản nhất, ngu ngốc nhất, mạo hiểm nhất thường sẽ rất hiệu quả. Đây là tâm tư của Lưu Kỳ, trong mắt y, chỉ cần có thể qua một ngày, khi tất cả tin tức đều bị tự động tiêu hủy, y sẽ thành công. An Tại Đào xử trí hay không không quan trọng, quan trọng là Hoàng Trạch Danh bởi vậy mà chịu liên lụy.
Nhưng, y tuyệt đối không ngờ, An Tại Đào không vứt bản bông đi, hơn nữa đối mặt với sự cố rất điềm tĩnh, không những không bối rồi, còn phản ứng rất nhanh. Thật ra An Tại Đào giữ lại bản mẫu này chỉ do ngẫu nhiên, mà sở dĩ hắn điềm tĩnh là bởi vì hắn mang theo trí nhớ sống lại và tràn đầy tự tin. Đương nhiên, cho dù không có bản mẫu, An Tại Đào cũng sẽ yêu cầu trước tiên xem bản thảo điện tử đã sửa.
Nói cách khác, nếu đổi lại một phóng viên khác, chuyện này cũng sẽ giả thành thật tạo thành vụ án sắt thép.
Nhất định là như vậy!
Khóe miệng An Tại Đào lộ ra một nụ cười lạnh, Lưu Kỳ à Lưu Kỳ, hiện giờ ngươi xong rồi!
...
...
Nhắc tới sự cố tin tức truyền thông, cảnh sát thuộc đội bảo đảm trị an thành phố tới rất nhanh. Cảnh sát niêm phong cất vào kho tất cả chứng cớ liên quan, đồng thời phái lực lượng cảnh sát truy bắt công nhân thao tác Trương Hổ, nhưng vồ vào khoảng không. Trương Hổ không có ở nhà. Theo lời vợ anh ta nói, buổi tối sau khi tan tầm anh ta không về nhà.
Mọi nhân viên xưởng in đều bị cảnh sát khống chế, mà quan lớn quan vừa cùng với tất cả biên tập trong phòng Thư ký biên tập tòa soạn đều bị yêu cầu đợi lệnh ở cao ốc. An Tại Đào, sau khi nói tỉ mỉ chuyện tình trải qua với cảnh sát trên cơ bản liền thoát khỏi hiềm nghi.
Tới buổi chiều, tổ điều tra Ban Tuyên giáo cũng tạo thanh thế lớn đi vào báo Tân Hải Thần, do Trương Cẩm Lĩnh Phó trưởng ban thường trực tự mình dẫn đầu. Trương Phó trưởng ban này chính là tình nhân bí mật của Tôn Lan, lúc trước là Phó Chủ tịch quận của một khu Tân Hải.
Ai cũng không ngờ, tới hơn bốn giờ chiều, Trương Hổ đột nhiên tới tòa soạn đi làm tựa như không có việc gì. Đêm qua sau khi làm xong chuyện kia, anh ta cầm 5000 đồng Lưu Kỳ âm thầm giao cho, liền tới một khách sạn nhỏ khu vực nhà ga, tiêu 100 đồng tìm một em gái đến từ Đông Bắc vui vẻ một tối, sau đó ngủ thẳng đến trưa lại uống mấy chén rượu nhỏ lúc này mới từ từ trở lại tòa soạn đi làm.
Trương Hổ chỉ là một công nhân thao tác in ấn, anh ta căn bản không rõ ràng lắm tính nghiêm trọng của chuyện này. Lưu Kỳ là "ân nhân" dẫn anh ta vào tòa soạn lại là lãnh đạo lớn của tòa soạn, có y bảo kê, anh ta tin chắc không tra được ra mình. Hơn nữa, tất cả căn cứ chính xác đợi đến buổi tối sẽ tự động cắt bỏ, chuyện này thần không biết quỷ không hay, anh ta căn bản không coi là chuyện gì lớn.
Mà trên thực tế, Lưu Kỳ cũng căn dặn anh ta ngày hôm sau cứ đi làm như thường, hết thảy như cũ, không nên biểu hiện bất cứ điều gì khác thường, cho nên anh ta mới tới.
Vừa mới bước vào tòa soạn, Trương Hổ tự nhiên bị cảnh sát không chế lại. Mà tất nhiên, dưới thủ đoạn của cảnh sát, anh ta rất nhanh liền nhận tất cả tội.
...
...
Lưu Kỳ tuyệt đối thật không ngờ, chính mình nhất thời tâm huyết dâng trào liền lật thuyền. Sau khi cảnh sát lấy được khẩu cung của Trương Hổ, đầu tiên thông báo cho tổ điều tra Ban Tuyên giáo. Phó trưởng ban thường trực Ban Tuyên giáo và Đảng ủy tòa soạn kiêm Tổng biên tập Hoàng Trạch Danh đại diện tổ chức nói chuyện với Lưu Kỳ, thấy y chết cũng không thừa nhận, liền giao cho cảnh sát.
Chuyện tình tiếp theo rõ ràng rành mạch. Lưu Kỳ lập tức bị tạm thời cách chức chờ điều tra, cùng ngày đã bị cảnh sát mang đi.
Mà hôm sau, dưới sự chủ trì của Ban Tuyên giáo mời toàn bộ viên chức họp đại hội, đối với sự cố tin tức lần này tiến hành một suy ra ba và chỉnh đốn kỷ luật quy trình làm việc.
Ngày thứ ba, Lưu Kỳ cung khai, lập tức bị cảnh sát phê chuẩn bắt. Cùng ngày, Đảng ủy báo Tân Hải Thần họp đưa ra quyết định, khai trừ Lưu Kỳ. Đồng thời, Ban Tuyên giáo Thành ủy Tân Hải xin Văn phòng Thành ủy phê chuẩn, liên hợp Ban tổ chức cán bộ Thành ủy cùng nhau tuyên bố quyết định, hủy bỏ vị trí Phó bí thư Đoàn thanh niên thành phố Tân Hải, Phó Bí thư Đảng ủy, Phó Tổng biên tập báo Tân Hải Thần, hết thảy chức vụ Lưu Kỳ đảm nhiệm và khai trừ Đảng viên chuyển giao cơ quan tư pháp.
Trương Hổ công nhân in ấn báo Tân Hải Thần đồng thời bị bắt.
Ngày thứ tư, báo Tân Hải Thần phát hành trở lại, dùng hai trang báo tiến hành làm sáng tỏ sự cố tin tức lần này, xin lỗi và suy nghĩ lại chuyện đã qua. Cùng lúc đó, rất nhiều truyền thông trong tỉnh tiến hành đưa tin dài lấy lần sự cố tin tức do người trong tòa soạn tạo ra này làm án lệ điển hình. Sự kiện này nhất định trở thành vết nhơ tồi tệ ảnh hưởng giới báo chí trong nước.
Ngày thứ năm, báo Tân Hải Thần lại mời toàn thể nhân viên dự họp đại hội, trong hội nghị, Bí thư Đảng ủy, Tổng biên tập kiêm Tổng biên tập Hoàng Trạch Danh đại biểu Đảng ủy và Hội đồng biên tập tiến hành khen thưởng phóng viên An Tại Đào làm việc nghiêm túc có trách nhiệm, kêu gọi tất cả biên tập phóng viên tòa soạn học tập đồng chí An Tại Đào, học tập ý thức trách nhiệm trong nghề nghiệp, giỏi về nghiệp vụ, và cả lương tâm trong sáng của mình. Đồng thời tuyên bố Bộ Thông tin thiết lập "Đường dây tin tức nóng Tiểu An" trong báo Tân Hải Thần, trang bị một bộ điện thoại di động và một chiếc xe máy cho An Tại Đào...
Không hiểu ra sao gặp phải sự cố tin tức, thiếu chút nữa bị vu oan làm người chịu tội thay, kết quả lại được tòa soạn thưởng chho điện thoại lại thêm xe máy giá trị gần vạn đồng, coi như là nhân họa đắc phúc.
Chẳng qua, càng khiến An Tại Đào hưng phấn chính là "Đường dây tin tức nóng Tiểu An" thành lập. Điều này có nghĩa, Ban Tin tức báo Tân Hải Thần dần dần bắt đầu chân chính đi lên con đường thị trường hóa, ở bên trong đợi trưng cầu các manh mối tin tức thay đổi từ các mặt xã hội.
Người đã làm truyền thông đều biết, đây là một thay đổi rất lớn. Có thể nói, là một loại ý niệm và cách mạng trên phương thức vận hành tin tức, là biểu hiện tiếp cận với quốc tế.
Hoàng Trạch Danh quả nhiên là Hoàng Trạch Danh! Nhìn bảng hiệu "Đường dây tin tức nóng Tiểu An" treo trong phòng làm việc của Ban Tin tức, trên mặt An Tại Đào lộ ra một nụ cười tươi. Đương nhiên, trong mắt các phóng viên khác, đây là hiệu quả do điện thoại di động và xe máy mang lại.
Nhưng, rất nhanh An Tại Đào cũng không cao hứng được. Bởi vì "Đường dây tin tức nóng Tiểu An" thành lập, điện thoại gần như bị đánh sập, tòa soạn không biết làm sao liền gia tăng từ một bộ điện thoại thành ba bộ. Thị dân gọi điện thoại tới, chuyện có đủ loại, có xin giúp đỡ, có tố khổ, thậm chí có cặp đánh nhau tìm An Tại Đào giảng hòa. Điện thoại của An Tại Đào reo vàng không ngừng, khiến hắn khổ không chịu nổi. Tuy nhiên, điều này nói sau.
Hắn đã cơ bản kết luận, việc này tám phần là do Lưu Kỳ âm thầm sai người ra tay. Mục đích là tạo sự cố tin tức không lớn không nhỏ, sau đó khiến Hoàng Trạch Danh chịu tội, thậm chí khiến cho Hoàng Trạch Danh xuống đài mà dễ dàng thế chỗ.
Cho dù kiếp trước hay là kiếp này, Lưu Kỳ đều không ngừng tranh giành quyền lực với Hoàng Trạch Danh, điều này cũng không ngạc nhiên. Chỉ có điều khiến An Tại Đào kỳ quái chính là, Lưu Kỳ coi như là quản lý cấp cao của tòa soạn, sao y có thể làm ra loại chuyện gần như ngu ngốc thế này? Sự cố tin tức do con người làm ra này, nhìn qua kín mít không chút kẽ hở nhưng thật ra trăm ngàn chỗ hở, chỉ cần hơi điều tra sẽ tra ra được manh mối. Chẳng lẽ Lưu Kỳ không sợ chuyện tình bại lộ? Phải biết rằng, sự cố tin tức do con người tạo ra, nhất là sự cố chính trị này, là liên quan đến luật pháp. Một khi bại lộ, y sẽ không chỉ dừng ở chuyện xử phạt, còn bị pháp luật xử lý.
Lưu Kỳ điên cuồng hay là thần kinh?
An Tại Đào lắc đầu, cảm giác hơi đau đầu.
Chậm rãi đi tới đầu bậc thang, vừa mới đi xuống hai bước, hắn đột nhiên tỉnh ngộ.
Máy tính tòa soạn sử dụng hiện giờ không thể so sánh với vài năm sau, ổ cứng máy tính rất nhỏ, không thể chứa đựng lượng tin tức quá lớn. Mà dựa theo quy trình công tác bình thường của tòa soạn, bản thảo điện tử được sửa chữa chỉ tồn tại một ngày, chiều hôm sau khi biên tập tiếp sẽ tự động xóa bỏ, nhà in cũng sẽ như thế. Mà về phần bản in thử có chữ ký gần như không có biên tập hoặc phóng viên nào giữ lại, nói chung sẽ tùy tiện bỏ đi, lượng giấy thải trong tòa soạn rất lớn, gần như mỗi ngày đều phải loại bỏ giấy thải ra ngoài.
Cho nên, Lưu Kỳ bí quá hóa liều. Ngay cả người trong cuộc có dị nghị cũng không thể tìm thấy chứng cớ.
Hoặc là, trong mắt y, một phóng viên nhỏ vừa vào làm, đối mặt với chuyện như vậy sớm đã bối rối, chỉ cần hơi tăng áp lực, An Tại Đào liền rối loạn, không dám có dị nghị gì. Về phần tầng quản lý tòa soạn, chỉ sợ cũng không có người nghĩ tới điểm này.
Cái gọi là hành vi đơn giản nhất, ngu ngốc nhất, mạo hiểm nhất thường sẽ rất hiệu quả. Đây là tâm tư của Lưu Kỳ, trong mắt y, chỉ cần có thể qua một ngày, khi tất cả tin tức đều bị tự động tiêu hủy, y sẽ thành công. An Tại Đào xử trí hay không không quan trọng, quan trọng là Hoàng Trạch Danh bởi vậy mà chịu liên lụy.
Nhưng, y tuyệt đối không ngờ, An Tại Đào không vứt bản bông đi, hơn nữa đối mặt với sự cố rất điềm tĩnh, không những không bối rồi, còn phản ứng rất nhanh. Thật ra An Tại Đào giữ lại bản mẫu này chỉ do ngẫu nhiên, mà sở dĩ hắn điềm tĩnh là bởi vì hắn mang theo trí nhớ sống lại và tràn đầy tự tin. Đương nhiên, cho dù không có bản mẫu, An Tại Đào cũng sẽ yêu cầu trước tiên xem bản thảo điện tử đã sửa.
Nói cách khác, nếu đổi lại một phóng viên khác, chuyện này cũng sẽ giả thành thật tạo thành vụ án sắt thép.
Nhất định là như vậy!
Khóe miệng An Tại Đào lộ ra một nụ cười lạnh, Lưu Kỳ à Lưu Kỳ, hiện giờ ngươi xong rồi!
...
...
Nhắc tới sự cố tin tức truyền thông, cảnh sát thuộc đội bảo đảm trị an thành phố tới rất nhanh. Cảnh sát niêm phong cất vào kho tất cả chứng cớ liên quan, đồng thời phái lực lượng cảnh sát truy bắt công nhân thao tác Trương Hổ, nhưng vồ vào khoảng không. Trương Hổ không có ở nhà. Theo lời vợ anh ta nói, buổi tối sau khi tan tầm anh ta không về nhà.
Mọi nhân viên xưởng in đều bị cảnh sát khống chế, mà quan lớn quan vừa cùng với tất cả biên tập trong phòng Thư ký biên tập tòa soạn đều bị yêu cầu đợi lệnh ở cao ốc. An Tại Đào, sau khi nói tỉ mỉ chuyện tình trải qua với cảnh sát trên cơ bản liền thoát khỏi hiềm nghi.
Tới buổi chiều, tổ điều tra Ban Tuyên giáo cũng tạo thanh thế lớn đi vào báo Tân Hải Thần, do Trương Cẩm Lĩnh Phó trưởng ban thường trực tự mình dẫn đầu. Trương Phó trưởng ban này chính là tình nhân bí mật của Tôn Lan, lúc trước là Phó Chủ tịch quận của một khu Tân Hải.
Ai cũng không ngờ, tới hơn bốn giờ chiều, Trương Hổ đột nhiên tới tòa soạn đi làm tựa như không có việc gì. Đêm qua sau khi làm xong chuyện kia, anh ta cầm 5000 đồng Lưu Kỳ âm thầm giao cho, liền tới một khách sạn nhỏ khu vực nhà ga, tiêu 100 đồng tìm một em gái đến từ Đông Bắc vui vẻ một tối, sau đó ngủ thẳng đến trưa lại uống mấy chén rượu nhỏ lúc này mới từ từ trở lại tòa soạn đi làm.
Trương Hổ chỉ là một công nhân thao tác in ấn, anh ta căn bản không rõ ràng lắm tính nghiêm trọng của chuyện này. Lưu Kỳ là "ân nhân" dẫn anh ta vào tòa soạn lại là lãnh đạo lớn của tòa soạn, có y bảo kê, anh ta tin chắc không tra được ra mình. Hơn nữa, tất cả căn cứ chính xác đợi đến buổi tối sẽ tự động cắt bỏ, chuyện này thần không biết quỷ không hay, anh ta căn bản không coi là chuyện gì lớn.
Mà trên thực tế, Lưu Kỳ cũng căn dặn anh ta ngày hôm sau cứ đi làm như thường, hết thảy như cũ, không nên biểu hiện bất cứ điều gì khác thường, cho nên anh ta mới tới.
Vừa mới bước vào tòa soạn, Trương Hổ tự nhiên bị cảnh sát không chế lại. Mà tất nhiên, dưới thủ đoạn của cảnh sát, anh ta rất nhanh liền nhận tất cả tội.
...
...
Lưu Kỳ tuyệt đối thật không ngờ, chính mình nhất thời tâm huyết dâng trào liền lật thuyền. Sau khi cảnh sát lấy được khẩu cung của Trương Hổ, đầu tiên thông báo cho tổ điều tra Ban Tuyên giáo. Phó trưởng ban thường trực Ban Tuyên giáo và Đảng ủy tòa soạn kiêm Tổng biên tập Hoàng Trạch Danh đại diện tổ chức nói chuyện với Lưu Kỳ, thấy y chết cũng không thừa nhận, liền giao cho cảnh sát.
Chuyện tình tiếp theo rõ ràng rành mạch. Lưu Kỳ lập tức bị tạm thời cách chức chờ điều tra, cùng ngày đã bị cảnh sát mang đi.
Mà hôm sau, dưới sự chủ trì của Ban Tuyên giáo mời toàn bộ viên chức họp đại hội, đối với sự cố tin tức lần này tiến hành một suy ra ba và chỉnh đốn kỷ luật quy trình làm việc.
Ngày thứ ba, Lưu Kỳ cung khai, lập tức bị cảnh sát phê chuẩn bắt. Cùng ngày, Đảng ủy báo Tân Hải Thần họp đưa ra quyết định, khai trừ Lưu Kỳ. Đồng thời, Ban Tuyên giáo Thành ủy Tân Hải xin Văn phòng Thành ủy phê chuẩn, liên hợp Ban tổ chức cán bộ Thành ủy cùng nhau tuyên bố quyết định, hủy bỏ vị trí Phó bí thư Đoàn thanh niên thành phố Tân Hải, Phó Bí thư Đảng ủy, Phó Tổng biên tập báo Tân Hải Thần, hết thảy chức vụ Lưu Kỳ đảm nhiệm và khai trừ Đảng viên chuyển giao cơ quan tư pháp.
Trương Hổ công nhân in ấn báo Tân Hải Thần đồng thời bị bắt.
Ngày thứ tư, báo Tân Hải Thần phát hành trở lại, dùng hai trang báo tiến hành làm sáng tỏ sự cố tin tức lần này, xin lỗi và suy nghĩ lại chuyện đã qua. Cùng lúc đó, rất nhiều truyền thông trong tỉnh tiến hành đưa tin dài lấy lần sự cố tin tức do người trong tòa soạn tạo ra này làm án lệ điển hình. Sự kiện này nhất định trở thành vết nhơ tồi tệ ảnh hưởng giới báo chí trong nước.
Ngày thứ năm, báo Tân Hải Thần lại mời toàn thể nhân viên dự họp đại hội, trong hội nghị, Bí thư Đảng ủy, Tổng biên tập kiêm Tổng biên tập Hoàng Trạch Danh đại biểu Đảng ủy và Hội đồng biên tập tiến hành khen thưởng phóng viên An Tại Đào làm việc nghiêm túc có trách nhiệm, kêu gọi tất cả biên tập phóng viên tòa soạn học tập đồng chí An Tại Đào, học tập ý thức trách nhiệm trong nghề nghiệp, giỏi về nghiệp vụ, và cả lương tâm trong sáng của mình. Đồng thời tuyên bố Bộ Thông tin thiết lập "Đường dây tin tức nóng Tiểu An" trong báo Tân Hải Thần, trang bị một bộ điện thoại di động và một chiếc xe máy cho An Tại Đào...
Không hiểu ra sao gặp phải sự cố tin tức, thiếu chút nữa bị vu oan làm người chịu tội thay, kết quả lại được tòa soạn thưởng chho điện thoại lại thêm xe máy giá trị gần vạn đồng, coi như là nhân họa đắc phúc.
Chẳng qua, càng khiến An Tại Đào hưng phấn chính là "Đường dây tin tức nóng Tiểu An" thành lập. Điều này có nghĩa, Ban Tin tức báo Tân Hải Thần dần dần bắt đầu chân chính đi lên con đường thị trường hóa, ở bên trong đợi trưng cầu các manh mối tin tức thay đổi từ các mặt xã hội.
Người đã làm truyền thông đều biết, đây là một thay đổi rất lớn. Có thể nói, là một loại ý niệm và cách mạng trên phương thức vận hành tin tức, là biểu hiện tiếp cận với quốc tế.
Hoàng Trạch Danh quả nhiên là Hoàng Trạch Danh! Nhìn bảng hiệu "Đường dây tin tức nóng Tiểu An" treo trong phòng làm việc của Ban Tin tức, trên mặt An Tại Đào lộ ra một nụ cười tươi. Đương nhiên, trong mắt các phóng viên khác, đây là hiệu quả do điện thoại di động và xe máy mang lại.
Nhưng, rất nhanh An Tại Đào cũng không cao hứng được. Bởi vì "Đường dây tin tức nóng Tiểu An" thành lập, điện thoại gần như bị đánh sập, tòa soạn không biết làm sao liền gia tăng từ một bộ điện thoại thành ba bộ. Thị dân gọi điện thoại tới, chuyện có đủ loại, có xin giúp đỡ, có tố khổ, thậm chí có cặp đánh nhau tìm An Tại Đào giảng hòa. Điện thoại của An Tại Đào reo vàng không ngừng, khiến hắn khổ không chịu nổi. Tuy nhiên, điều này nói sau.
Danh sách chương