“Hả? Cô nói người có thù oán với cô Lạc Mộc Tiêu Tiêu liệu có đây không?” Cô gái bên cạnh hỏi cô ta.
Tiểu Lâu Yên Vũ nghe thấy tên Lạc Mộc Tiêu Tiêu đã tức giận: “Tôi cũng không biết, lễ hội kiểu này, có lẽ cô ta sẽ tới.”
Mạc Đình Viễn nhìn xa xăm, hi vọng có thể nhìn thấy Lạc Mộc Tiêu Tiêu.
Thực ra anh cũng không biết Lạc Mộc Tiêu Tiêu ra sao.
Cố Thịnh Nhân lại tới hơi muộn.
Thực sự cũng không phải quá muộn, khi cô tới, lễ hội còn chưa bắt đầu, nhưng mọi người đến sớm nên cô mới trở thành người tới muộn.
Ở ngoài cửa đón khách là nhân viên của công ty game, khi nhìn thấy cô hai mắt sáng long lanh.
Đây là ai vậy? Hình như chưa bao giờ tham gia cuộc thi sắc đẹp nào? Người con gái này còn đẹp hơn cả quán quân của cuộc thi sắc đẹp, lẽ nào là người chơi tổ PK? Sau đó Cố Thịnh Nhân khẽ cười với cô ta: “Tôi là Lạc Mộc Tiêu Tiêu.”
Nhân viên tiếp tân ngây người ra.
Cô ta cũng chơi game Linh Kiếm Tiên, đương nhiên biết đến tên của Lạc Mộc Tiêu Tiêu, nhưng không phải Lạc Mộc Tiêu Tiêu vô cùng xấu xí ư? Sao lại đẹp tới như vậy?
Cô ta kinh ngạc nhưng không nghi ngờ gì về thân phận của Cố Thịnh Nhân… bởi vì cô đã lấy thiệp mời của Linh Kiếm Tiên, mỗi ID đều chỉ có một tấm thiệp mời, cũng đã ghi rõ tên ID.
Ánh mắt Mạc Đình Viễn rơi trên người cô gái.
Không chỉ mình anh, mà hầu như ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn Cố Thịnh Nhân bước vào đại sảnh.
Váy ôm eo màu trắng, dáng người yểu điệu, tóc xoăn bồng bềnh, vô cùng xinh đẹp.
“Đây là ai?”
“Chắc chắn không phải là mỹ nữ của tổ thi sắc đẹp, tôi đã xem hết số đó không có cô gái này.”
“Chẳng lẽ là người của tổ PK? Quả nhiên là cao thủ không hề tiết lộ thân phận…”
Tiểu Lâu Yên Vũ cũng ngắm nhìn cô gái đang thu hút hầu hết mọi ánh nhìn, vô cùng ghen tị.
Nhưng dù cô ta không cam chịu, thì trong lòng cũng không thể không thừa nhận, cô ta kém cô gái này quá xa.
Trong mắt của Cố Thịnh Nhân nhìn về phía đám động, nhận ra mỗi Sơn Hà Nhất Kiếm.
Cô bước tới chỗ Sơn Hà Nhất Kiếm.
Mạc Đình Viễn thấy cô bé đang đi qua đám người tới chỗ mình. Là cô ấy sao?
Rõ ràng là cô gái đã gặp một lần ở nhà hàng.
“Chào anh, Sơn Hà Nhất Kiếm, tôi là Lạc Mộc Tiêu Tiêu.” Cô gái mặc váy trắng nhẹ nhàng nói, nhưng mà lời nói của cô khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Lạc Mộc Tiêu Tiêu?
Chính là Lạc Mộc Tiêu Tiêu đứng đầu trong bảng xếp hạng PK sao?
Rất nhiều người chơi đều nhìn Cố Thịnh Nhân, và ngẩng đầu lên nhìn nữ kiếm khách áo trắng trên màn hình ti vi.
Đây là kiểu gì vậy, sao lại có thể để avatar như vậy trong game.
Mạc Đình Viễn cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng anh nhanh chóng ổn định tâm trạng, giơ tay ra: “Tiêu Tiêu? Thật là trùng hợp.”
Chỉ có Cố Thịnh Nhân mới hiểu được anh đang nói gì.
Cố Thịnh Nhân cũng nhẹ nhàng nắm tay anh.
Mạc Đình Viễn chỉ cảm thấy bàn tay mềm mại, khiến anh không muốn buông ra.
Biết được thân phận của Cố Thịnh Nhân là Lạc Mộc Tiêu Tiêu, không khí trong đại sảnh lại trở nên vô cùng náo nhiệt. Mọi người đều tranh nhau chào đón cô.
“Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần, không ngờ cô lại xinh đẹp như vậy!”
“Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần, tôi là fan của cô, cô đánh trận đó quá đỉnh.”
“Lạc Mộc Tiêu Tiêu…”
Tiểu Lâu Yên Vũ đứng ở ngoài đám đông, nhìn thấy Lạc Mộc Tiêu Tiêu đang được mọi người vây quanh, cắn răng chịu đựng.
Tiểu Lâu Yên Vũ nghe thấy tên Lạc Mộc Tiêu Tiêu đã tức giận: “Tôi cũng không biết, lễ hội kiểu này, có lẽ cô ta sẽ tới.”
Mạc Đình Viễn nhìn xa xăm, hi vọng có thể nhìn thấy Lạc Mộc Tiêu Tiêu.
Thực ra anh cũng không biết Lạc Mộc Tiêu Tiêu ra sao.
Cố Thịnh Nhân lại tới hơi muộn.
Thực sự cũng không phải quá muộn, khi cô tới, lễ hội còn chưa bắt đầu, nhưng mọi người đến sớm nên cô mới trở thành người tới muộn.
Ở ngoài cửa đón khách là nhân viên của công ty game, khi nhìn thấy cô hai mắt sáng long lanh.
Đây là ai vậy? Hình như chưa bao giờ tham gia cuộc thi sắc đẹp nào? Người con gái này còn đẹp hơn cả quán quân của cuộc thi sắc đẹp, lẽ nào là người chơi tổ PK? Sau đó Cố Thịnh Nhân khẽ cười với cô ta: “Tôi là Lạc Mộc Tiêu Tiêu.”
Nhân viên tiếp tân ngây người ra.
Cô ta cũng chơi game Linh Kiếm Tiên, đương nhiên biết đến tên của Lạc Mộc Tiêu Tiêu, nhưng không phải Lạc Mộc Tiêu Tiêu vô cùng xấu xí ư? Sao lại đẹp tới như vậy?
Cô ta kinh ngạc nhưng không nghi ngờ gì về thân phận của Cố Thịnh Nhân… bởi vì cô đã lấy thiệp mời của Linh Kiếm Tiên, mỗi ID đều chỉ có một tấm thiệp mời, cũng đã ghi rõ tên ID.
Ánh mắt Mạc Đình Viễn rơi trên người cô gái.
Không chỉ mình anh, mà hầu như ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn Cố Thịnh Nhân bước vào đại sảnh.
Váy ôm eo màu trắng, dáng người yểu điệu, tóc xoăn bồng bềnh, vô cùng xinh đẹp.
“Đây là ai?”
“Chắc chắn không phải là mỹ nữ của tổ thi sắc đẹp, tôi đã xem hết số đó không có cô gái này.”
“Chẳng lẽ là người của tổ PK? Quả nhiên là cao thủ không hề tiết lộ thân phận…”
Tiểu Lâu Yên Vũ cũng ngắm nhìn cô gái đang thu hút hầu hết mọi ánh nhìn, vô cùng ghen tị.
Nhưng dù cô ta không cam chịu, thì trong lòng cũng không thể không thừa nhận, cô ta kém cô gái này quá xa.
Trong mắt của Cố Thịnh Nhân nhìn về phía đám động, nhận ra mỗi Sơn Hà Nhất Kiếm.
Cô bước tới chỗ Sơn Hà Nhất Kiếm.
Mạc Đình Viễn thấy cô bé đang đi qua đám người tới chỗ mình. Là cô ấy sao?
Rõ ràng là cô gái đã gặp một lần ở nhà hàng.
“Chào anh, Sơn Hà Nhất Kiếm, tôi là Lạc Mộc Tiêu Tiêu.” Cô gái mặc váy trắng nhẹ nhàng nói, nhưng mà lời nói của cô khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Lạc Mộc Tiêu Tiêu?
Chính là Lạc Mộc Tiêu Tiêu đứng đầu trong bảng xếp hạng PK sao?
Rất nhiều người chơi đều nhìn Cố Thịnh Nhân, và ngẩng đầu lên nhìn nữ kiếm khách áo trắng trên màn hình ti vi.
Đây là kiểu gì vậy, sao lại có thể để avatar như vậy trong game.
Mạc Đình Viễn cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng anh nhanh chóng ổn định tâm trạng, giơ tay ra: “Tiêu Tiêu? Thật là trùng hợp.”
Chỉ có Cố Thịnh Nhân mới hiểu được anh đang nói gì.
Cố Thịnh Nhân cũng nhẹ nhàng nắm tay anh.
Mạc Đình Viễn chỉ cảm thấy bàn tay mềm mại, khiến anh không muốn buông ra.
Biết được thân phận của Cố Thịnh Nhân là Lạc Mộc Tiêu Tiêu, không khí trong đại sảnh lại trở nên vô cùng náo nhiệt. Mọi người đều tranh nhau chào đón cô.
“Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần, không ngờ cô lại xinh đẹp như vậy!”
“Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần, tôi là fan của cô, cô đánh trận đó quá đỉnh.”
“Lạc Mộc Tiêu Tiêu…”
Tiểu Lâu Yên Vũ đứng ở ngoài đám đông, nhìn thấy Lạc Mộc Tiêu Tiêu đang được mọi người vây quanh, cắn răng chịu đựng.
Danh sách chương