Tiểu Lâu Yên Vũ không chỉ lọt vào top năm mươi người dẫn đầu mà còn đứng ở vị trí thứ chín.
“Yên Vũ, mấy ngày nữa là tham gia buổi giao lưu giữa các người chơi rồi, nếu gặp Lạc Mộc Tiêu Tiêu thì nhất định phải xử lý cô ta.” Một người chơi nữ có quan hệ tốt với Tiểu Lâu Yên Vũ nói.
Tiểu Lâu Yên Vũ thách thức: “Điều đó là đương nhiên. Ngoài đời thực không phải là Internet, đứng đầu bảng xếp hạng PK thì đã sao? Vẻ ngoài của cô ta như vậy thì chắc cũng không có bao nhiêu người để ý đến cô ta.”
...
“Tiêu Tiêu.”
Cố Thịnh Nhân quay người, người gọi cô như vậy trong game chỉ có Sơn Hà Nhất Kiếm mà thôi.
“Mấy ngày nữa là đến buổi giao lưu giữa các người chơi rồi, em định bao giờ sẽ đến?” Sơn Hà Nhất Kiêm hỏi.
“Em ở thành phố J nên rất thuận tiện.” Cố Thịnh Nhân trả lời.
Sơn Hà Nhất Kiếm ngạc nhiên: “Em cũng ở thành phố J sao, thật là trùng hợp, anh cũng ở thành phố J.”
Thật là may,tôi còn chưa gặp anh. Cố Thịnh Nhân âm thầm nghĩ trong đầu.
“Vậy hôm đó mấy giờ em sẽ đến?” Sơn Hà Nhất Kiếm hỏi: “Chúng ta cùng nhau đi.”
Trong khoảng thời gian này, Sơn Hà Nhất Kiếm luôn lấy mọi lý do để tìm Cố Thịnh Nhân, cho dù là người không nhạy bén lạnh lợi lắm thì cũng biết tâm ý của Sơn Hà Nhất Kiếm.
Mặc dù căn cứ vào các thế giới trước thì Sơn Hà Nhất Kiếm có khả năng là người yêu mình, nhưng trước khi Cố Thịnh Nhân có thể xác định được chuyện đó thì cũng sẽ không để người ta dễ dàng tiếp cận.
“Chưa chắc em đã đi.” Cô nói.
Thật ra cô đã sớm có quyết định, nhưng không hiểu vì sao lúc này lại nói ra câu đó.
Quả nhiên Sơn Hà Nhất Kiếm vừa nghe xong đã biến sắc: “Sao lại thế? Em bận việc gì à?”
Cố Thịnh Nhân mập mờ nói: “Ừ, có chút việc.”
Sơn Hà Nhất Kiếm cảm thấy hụt hẫng, hai người nói thêm hai câu rồi out.
Ngày diễn ra buổi giao lưu giữa các người chơi đã đến.
Công ty game cố ý bao riêng một tầng khách sạn năm sao.
Không ít người chơi là người ngoại thành tới từ hai ngày trước, cho nên khi Sơn Hà Nhất Kiếm đến thì trong đó đã có rất nhiều người.
Có nhân viên cầm bảng ghi tên ID người chơi ở cửa vào, mỗi người đều cầm lấy bảng ghi ID của mình.
Thật ra năm mươi người trong cuộc thi sắc đẹp người chơi đã trao đổi rất sôi nổi trên diễn đàn nên về cơ bản có thể nhận ra nhau.
Ngược lại mấy người chơi bên giải đấu PK toàn server không dễ dàng nhận ra nhau, dù sao thì tạo hình nhân vật trong game cũng không hoàn toàn giống với diện mạo ngoài đời thực.
Cho dù là như vậy nhưng khi Sơn Hà Nhất Kiếm bước vào thì mọi người vẫn nhận ra anh.
Vì anh không điều chỉnh diện mạo của mình nên người chơi vẫn rất quen mắt khuôn mặt của anh.
“Sơn Hà Nhất Kiếm, lâu rồi không gặp!” Một người chơi cầm một ly rượu đến cụng ly với Mạc Đình Viễn.
“Ai nói là nhưng người chơi PK như chúng ta chỉ có thực lực, không có nhan sắc? Hãy nhìn Sơn Hà đại thần đi, một người là có thể chấp tất những người chơi nam rồi. Sơn Hà đại thần chính là đại diện nhan sắc cho người chơi PK chúng ta.”
Không ít người chơi nữ mắt lấp lánh nhìn anh, không ngờ Sơn Hà Nhất Kiếm thực lực rất mạnh mà ngay cả diện mạo cũng vô cùng tuấn tú.
“Yên Vũ, Sơn Hà Nhất Kiếm đẹo trai quá!” Một người chơi nữ đứng bên cạnh Tiểu Lâu Yên Vũ kích động nói.
Tiểu Lâu Yên Vũ tực giận nói một câu: “Chẳng qua là nhìn cũng được thôi, có gì ghê gớm đâu?”
Cô ta không hề quên ân oán giữa mình và Đàm Tiếu Giang Hồ.
“Yên Vũ, mấy ngày nữa là tham gia buổi giao lưu giữa các người chơi rồi, nếu gặp Lạc Mộc Tiêu Tiêu thì nhất định phải xử lý cô ta.” Một người chơi nữ có quan hệ tốt với Tiểu Lâu Yên Vũ nói.
Tiểu Lâu Yên Vũ thách thức: “Điều đó là đương nhiên. Ngoài đời thực không phải là Internet, đứng đầu bảng xếp hạng PK thì đã sao? Vẻ ngoài của cô ta như vậy thì chắc cũng không có bao nhiêu người để ý đến cô ta.”
...
“Tiêu Tiêu.”
Cố Thịnh Nhân quay người, người gọi cô như vậy trong game chỉ có Sơn Hà Nhất Kiếm mà thôi.
“Mấy ngày nữa là đến buổi giao lưu giữa các người chơi rồi, em định bao giờ sẽ đến?” Sơn Hà Nhất Kiêm hỏi.
“Em ở thành phố J nên rất thuận tiện.” Cố Thịnh Nhân trả lời.
Sơn Hà Nhất Kiếm ngạc nhiên: “Em cũng ở thành phố J sao, thật là trùng hợp, anh cũng ở thành phố J.”
Thật là may,tôi còn chưa gặp anh. Cố Thịnh Nhân âm thầm nghĩ trong đầu.
“Vậy hôm đó mấy giờ em sẽ đến?” Sơn Hà Nhất Kiếm hỏi: “Chúng ta cùng nhau đi.”
Trong khoảng thời gian này, Sơn Hà Nhất Kiếm luôn lấy mọi lý do để tìm Cố Thịnh Nhân, cho dù là người không nhạy bén lạnh lợi lắm thì cũng biết tâm ý của Sơn Hà Nhất Kiếm.
Mặc dù căn cứ vào các thế giới trước thì Sơn Hà Nhất Kiếm có khả năng là người yêu mình, nhưng trước khi Cố Thịnh Nhân có thể xác định được chuyện đó thì cũng sẽ không để người ta dễ dàng tiếp cận.
“Chưa chắc em đã đi.” Cô nói.
Thật ra cô đã sớm có quyết định, nhưng không hiểu vì sao lúc này lại nói ra câu đó.
Quả nhiên Sơn Hà Nhất Kiếm vừa nghe xong đã biến sắc: “Sao lại thế? Em bận việc gì à?”
Cố Thịnh Nhân mập mờ nói: “Ừ, có chút việc.”
Sơn Hà Nhất Kiếm cảm thấy hụt hẫng, hai người nói thêm hai câu rồi out.
Ngày diễn ra buổi giao lưu giữa các người chơi đã đến.
Công ty game cố ý bao riêng một tầng khách sạn năm sao.
Không ít người chơi là người ngoại thành tới từ hai ngày trước, cho nên khi Sơn Hà Nhất Kiếm đến thì trong đó đã có rất nhiều người.
Có nhân viên cầm bảng ghi tên ID người chơi ở cửa vào, mỗi người đều cầm lấy bảng ghi ID của mình.
Thật ra năm mươi người trong cuộc thi sắc đẹp người chơi đã trao đổi rất sôi nổi trên diễn đàn nên về cơ bản có thể nhận ra nhau.
Ngược lại mấy người chơi bên giải đấu PK toàn server không dễ dàng nhận ra nhau, dù sao thì tạo hình nhân vật trong game cũng không hoàn toàn giống với diện mạo ngoài đời thực.
Cho dù là như vậy nhưng khi Sơn Hà Nhất Kiếm bước vào thì mọi người vẫn nhận ra anh.
Vì anh không điều chỉnh diện mạo của mình nên người chơi vẫn rất quen mắt khuôn mặt của anh.
“Sơn Hà Nhất Kiếm, lâu rồi không gặp!” Một người chơi cầm một ly rượu đến cụng ly với Mạc Đình Viễn.
“Ai nói là nhưng người chơi PK như chúng ta chỉ có thực lực, không có nhan sắc? Hãy nhìn Sơn Hà đại thần đi, một người là có thể chấp tất những người chơi nam rồi. Sơn Hà đại thần chính là đại diện nhan sắc cho người chơi PK chúng ta.”
Không ít người chơi nữ mắt lấp lánh nhìn anh, không ngờ Sơn Hà Nhất Kiếm thực lực rất mạnh mà ngay cả diện mạo cũng vô cùng tuấn tú.
“Yên Vũ, Sơn Hà Nhất Kiếm đẹo trai quá!” Một người chơi nữ đứng bên cạnh Tiểu Lâu Yên Vũ kích động nói.
Tiểu Lâu Yên Vũ tực giận nói một câu: “Chẳng qua là nhìn cũng được thôi, có gì ghê gớm đâu?”
Cô ta không hề quên ân oán giữa mình và Đàm Tiếu Giang Hồ.
Danh sách chương