Chương 1169
“Cảnh sát đang điều tra, con tin tưởng không bao lâu họ sẽ cho.
con một câu trả lời chắc chắn hài lòng, trước phải mượn NhanKiến Định mấy ngày rồi, lâu lắm rồi cậu cháu chúng con không gặp mặt, vừa hay con có một số chuyện phải hỏi nó!”
Abel lạnh lùng hừ một tiếng, tạm thời ở hiện trường anh ta không thể giúp đỡ được chuyện gì, còn không bằng đi sớm một chút, nhắm mắt làm ngơ!
“Đây chính là chuyện của tụi mày, Abel mày đã đáng tuổi làm bố rồi, đừng có chuyện gì cũng phải tìm đến hỏi tao.”
Khóe môi của công tước Otto nở một nụ cười như có như không, sau khi nói xong cũng không cho Abel cơ hội phản bác, quay người trực tiếp rời đi.
Có anh ta ở lại nơi này, cộng thêm hiện tại lại phát sinh chuyện nhà máy bị nổ như vậy, căn bản là Abel cũng không dám trực tiếp xử lý NhanKiến Định, dù sao đến lúc đó điều tra ra được, chỉ có thể gây thêm phiền phức cho mình…
Mắt thấy công tước Otto rời đi, sắc mặt của Abel chuyển sang màu đỏ tím, chiếc điện thoại đang cầm trong tay bị anh ta trở tay ném vào tường.
Nhìn cũng không nhìn mấy người ở đây một chút, trực tiếp quay người rời đi, động tác của vệ sĩ rất nhanh, đè ép NhanKiến Định đi theo.
Ánh mắt của người đàn ông ở đắng sau chớp lên, nếu nhà máy dược phẩm đã bị hủy đi, mà nhân viên nghiên cứu phát minh ở bên trong không phải bị nổ chết thì chính là bị thiêu chết, như vậy bây giờ đối với anh ta mà nói, Abel chính là một kẻ vô dụng, vậy anh ta còn liều mạng chờ đợi ở chỗ này làm cái gì, đã có cảnh sát chú ý đến bên này, người đàn ông liền dứt khoát mua vé máy bay vào ban đêm để rời đi.
“Trong bệnh viện, lúc này NhanMinh Tú đang ỉu xìu đạp chân lên ghế sô pha, nhìn Nhan Nhã Quỳnh đang chơi đùa với hai đứa bé.
Thời điểm NhanKiến Định rời khỏi bệnh viện Giang Anh Tuấn đã sớm đi theo, mấy ngày nay những người giám sát ở bên ngoài đã bị anh thay đối không ít. Những ngày này Yaren cũng không dễ chịu, Abel chậm chạp không chịu liên lạc, anh ta đã chuẩn bị mang theo gia sản của mình đi thẳng về.
Vốn cũng không nghĩ sẽ tham dự vào những chuyện này, anh ta chỉ muốn an phận từ ngày này qua tháng khác, những thứ khác đều không có ý nghĩa gì.
Mặt khác, hai thứ vốn mâu thuãn với nhau đều không thể tồn tại, chỉ cần ai đưa tiền, tự nhiên là sẽ nghe theo người đó, Abel đã không liên lạc một khoảng thời gian, số tiền được cho lúc trước anh ta cũng đã sớm tiêu hết, bây giờ Yaren chỉ muốn thu dọn đồ đạc rồi trở về địa bàn của mình.
Cứ như vậy, chuyện mà Giang Anh Tuấn phải xử lý sự không chỉ tăng lên gấp đôi mà ở xung quanh bệnh viện, chỉ còn lại một người của Abel là chưa được dọn dẹp sạch sẽ, người hầu và vệ sĩ trong nhà lại phải kiểm tra ba lần, tra ra hai người có vấn đề, những người khác có vấn đề hay không chỉ có thể dùng thời gian để chứng minh, gần như tất cả đã được thu dọn sạch sẽ, bên trong thành phố cũng tạm thời lắng xuống.
Vào ban đêm, anh dẫn theo mấy người trực tiếp về tới nhà, Nhan Nhã Quỳnh trở lại căn phòng của mình từ lâu, nằm ở trên giường than thở một tiếng: “Cảm giác giống như bên ngoài đã trải qua cả một đời vậy, quả nhiên ngủ trên giường nhà mình vẫn là dễ chịu nhất!”
Cô trở mình trên giường, lăn hai vòng, bộ dạng Nhan Nhã Quỳnh híp mắt hạnh phúc liền chọc cười Hoäc Anh Tuấn.
“Về nhà mà đã vui vẻ như vậy, đồ không có lương tâm, trước kia không phải còn nói chỉ cần có anh ở nơi nào thì nơi đó chính là nhà của eml”
Búng một cái lên chóp mũi của Nhan Nhã Quỳnh, Giang Anh Tuấn bổ nhào qua náo loạn với cô một trận, trời đã tối, cũng nên tắm rửa đi ngủ rồi!
Hai người làm ầm ï đến quá nửa đêm, Nhan Nhã Quỳnh mặt mũi tràn đầy ủ rũ ngủ thiếp đi trong ngực Giang Anh Tuấn!