Chương 178
Cô còn chưa nghĩ ra nên dùng cách gì để nói cho Sam Sam biết mà không để Sam Sam quá đau lòng.
Sam Sam vẫn canh cánh trong lòng chuyện cô bị người lạ bắt nạt.
Dọc theo đường đi Sam Sam đều nhắc lần sau gặp Dạ tiên sinh, cô nhất định sẽ mang theo vũ khí để bắt anh ta.
Nếu Dạ tiên sinh dám gây bất lợi cho bọn họ, cô sẽ trực tiếp cởi bỏ mặt nạ anh ta ra.
Lúc nói những lời này Sam Sam giận đến nghiến răng nghiến lợi, tay cầm tay lái cũng dùng sức.
Thư Vãn sợ cô bạn mình loạng tay lái, cô chỉ đành vừa gật đầu vừa bảo Sam Sam lái xe chú ý an toàn.
Hai người cứ như vậy trò chuyện cho lúc tới siêu thị. Sau khi mua một đống thức ăn họ lái xe về nhà.
Khi họ vừa về đến nhà định vào bếp làm bữa tối thì cũng vừa vặn lúc Giang Vũ tới.
Anh ta thấy Thư Vãn liền lên tiếng chào hỏi, sau đó xắn tay áo lên nhận lấy dao trong tay Sam Sam.
“Hai người ra ngoài xem TV đi, trong này giao cho anh.”
Sự chu đáo của Giang Vũ khiến Sam Sam không nhịn được khẽ nhếch miệng cười ngọt ngào.
“Anh nấu ăn ngon hơn bọn em, vậy bữa tiệc tối nay giao cho anh.”
Sam Sam vỗ vai anh ta, kéo Thư Vãn ra phòng khách xem ti vi.
Ti vi vừa mở đã lặp lại tin tức tập đoàn Quý thị và tập đoàn Ninh thị liên hôn.
Sam Sam nhìn thấy Quý Tư Hàn nắm tay người phụ nữ có chút giống Thư Vãn, cô kinh ngạc trừng to mắt.
“Vãn Vãn, người phụ nữ kia……”
Sam Sam dường như hiểu ra gì đó liền ngậm miệng lại.
Khó trách Quý Tư Hàn ép Thư Vãn ký loại hiệp định kia, thì ra là xem Thư Vãn trở thành thế thân.
Xem ra Vãn Vãn nhà cô không đơn giản là bị Quý Tư Hàn vứt bỏ, còn bị hắn lợi dụng.
Năm năm, cô đã trả giá năm năm để rồi đổi lấy kết quả như vậy.
Sam Sam nghiêng đầu nhìn Thư Vãn, thấy sắc mặt cô khá bình tĩnh, không có chút gì kinh ngạc giống như cô đã sớm biết. Trong lòng Sam Sam càng chua xót.
“Vãn Vãn, đừng buồn.”
Sam Sam đưa tay vuốt tóc Thư Vãn, trong nhất thời cô lại không biết nên nói gì để an ủi cô bạn của mình.
Thư Vãn đối với chuyện mình là thế thân, đã sớm thỏa mái tiếp nhận nên khi nhìn thấy Sam Sam như vậy cô cũng chỉ cười cười.
“Tớ đã sớm không còn buồn nữa rồi. Ngược lại là cậu, làm sao lại buồn thế kia?”
“Tớ đau lòng thay cậu.”
Thư Vãn thở dài, cô an ủi Sam Sam cũng như an ủi chính mình: ” Anh ta mặc dù đem tớ làm thế thân cho đại tiểu thư Ninh gia, nhưng mấy năm nay anh ta đối xử với tớ cũng không tệ lắm. Huống hồ gì tớ có thể buông Tống Tư Việt một phần cũng nhờ có anh ta. Cậu cứ coi như anh ta đã thay lòng đổi dạ đi…”
Sam Sam nghe cô nói như vậy, trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút: “Nói như vậy, cậu còn phải cảm ơn anh ta.”
Thư Vãn bị cô chọc cười: “Cũng không đến mức cảm ơn.”