Chương 115
Cô kiên trì đi theo quy trình xin nghỉ việc của công ty là bởi vì năm đó khi cô cùng đường, là Anh Hoa lựa chọn một sinh viên vừa mới tốt nghiệp như cô.
Khi đó, cô bán mình gom trăm vạn chỉ đủ cứu sống Tống Tư Việt, nhưng không đủ tiền trị liệu phục hồi chức năng.
Lúc ấy người Cố gia còn chưa tìm được Tống Tư Việt, tất cả chi phí trị liệu đều dựa vào Sam Sam và cô làm việc vặt chống đỡ.
Nhưng chút tiền ấy còn lâu mới đủ, cô đành phải đi khắp nơi tìm công việc lương cao, nhưng vẫn không có nơi nào nhận cô, chỉ có Anh Hoa tiếp nhận cô.
Anh Hoa cho cô một công việc ổn định không nói, còn cho cô mượn một khoản tiền, giải quyết khẩn cấp nhất thời của cô.
Cho nên cô làm việc ở đây năm năm, bất luận là công ty nào đến đào cô, Thư Vãn cũng không dao động.
Nhưng bây giờ sau khi Anh Hoa thay đổi tổng giám đốc, thậm chí ngay cả nghỉ việc cũng không chịu phê chuẩn, cô cũng không cần phải chờ đợi thêm nữa.
Thư Vãn lấy thẻ nhân viên đặt lên bàn làm việc của Ninh Uyển, xoay người đi ra ngoài không quay đầu lại.
Ninh Uyển nhìn bóng lưng cô, ánh mắt dần dần lạnh xuống: “Thư Vãn, tôi nhớ lúc cô vay tiền Anh Hoa đã ký một bản hiệp nghị khác, trên đó viết rất rõ ràng, nghỉ việc nhất định phải được tổng giám đốc Anh Hoa đồng ý, nếu không sẽ bồi thường cho Anh Hoa gấp sáu lần tiền vi phạm hợp đồng.”
Bóng lưng tiêu sái của Thư Vãn lập tức dừng lại tại chỗ.
Cô thiếu chút nữa quên mất, lúc cô mượn tiền, Anh Hoa sợ cô chạy, quả thật cô có ký qua hợp nghị này.
Lúc ấy cô sốt ruột cần tiền, không nghĩ nhiều lắm, liền trực tiếp ký tên, không nghĩ tới hiện tại lại thành gông xiềng trói buộc cô.
Thư Vãn chậm rãi xoay người, nhìn về phía Ninh Uyển đang dựa lưng vào ghế làm việc.
Cô ta y phục xinh đẹp chỉnh tề, làm cho Thư Vãn giống như một gốc cây cỏ dại ti tiện.
Cô chưa từng có một khắc nào cảm thấy tủi thân, nhưng giờ phút này cô thật sự muốn khóc.
Giờ phút này cô vô cùng bất lực, cho dù côgiãy dụa như thế nào cũng vô dụng.
Bởi vì cô không bối cảnh, không thân phận, không quyền thế, cô chỉ là một người bình thường.
Cho nên có thể tùy tiện bị người khác uy hiếp, bị người tachà đạp.
Cô buông xuôi không muốn đối chọi với vận mệnh khắc nghiệt này, chết lặng hỏi Ninh Uyển: “Cô muốn tôi làm như thế nào, mới có thể cho tôi từ chức?”
Lúc trước cô mượn hai mươi vạn, nếu đền sáu lần tiền vi phạm hợp đồng, là một trăm hai mươi vạn, cô không lấy ra nhiều tiền như vậy, chỉ có thể thỏa hiệp.
Ninh Uyển thấy cô thức thời, tư thái ngạo mạn hơn một chút: “Đơn giản, chiêu đãi Cố tổng cho tốt, chờ anh ta về đế đô, tôi sẽ phê chuẩn cho cô.”
Không cho cô nghỉ việc cô còn có thể tiếp nhận, để cô đi chiêu đãi Cố Cảnh Thâm?
Thư Vãn một vạn lần không muốn: “Cố tổng không hi vọng tôi đi tiếp đãi anh ta.”
Ninh Uyển nhếch môi cười: “Tôi đã xem tấm ảnh đó nhiều lần, ánh mắt anh ta nhìn cô vẫn có chút thú vị, cho nên Cố tổng nhất định sẽ hy vọng người tới là cô.”
Thư Vãn còn muốn nói gì đó, Ninh Uyển lại trực tiếp dặn dò: “Cô cứ làm theo lời tôi dặn là được.”