Chương 114
Thư Vãn cũng không vòng vo với cô, trực tiếp hỏi: “Ninh tổng, không phải cô nói xong việc sẽ cho tôi xin nghỉ việc, không phải sao?”
Ninh Uyển nhìn điện thoại di động của mình, thần sắc có chút mất kiên nhẫn: “Cô đắc tội Triệu Du, cô ấy kéo bè kết phái, bảo mọi người không được nhận công việc của cô, cô nói cô nắm giữ nhiều tư liệu như vậy, không giao người khác được, chờ tìm được người sẽ phê chuẩn cho cô nghỉ việc.”
Cô ta là tổng giám đốc tập đoàn, còn tìm không ra người sao, rõ ràng là cố ý kéo chân cô lại.
Cô không hiểu Ninh Uyển đang nghĩ gì, tại sao phải làm khó một trợ lý như cô?
Sắc mặt Thư Vãn không vui nhưng vẫn khách khí nói: “Ninh tổng, tôi có việc gấp xin nghỉ việc, phiền cô phê chuẩn.”
Ninh Uyển chắp tay trước ngực, chống lên bàn làm việc, ngước mắt hỏi: “Có chuyện gấp gì?”
Thư Vãn vừa định muốn nói cho cô biết, mình bị bệnh nan y giai đoạn cuối, không có sức làm việc, nhưng từ trong mắt cô ta nhìn ra sự khinh thường, liền mím môi không nói lời nào.
Ninh Uyển thấy cô trầm mặc, khẽ nhếch khóe miệng: “Lúc trước Triệu Du nói cô muốn gả cho nhà giàu, tôi còn không tin, không ngờ hôm qua chỉ để cô tiếp đãi Cố tổng, cô liền bò lên giường người ta, xem ra cô thật sự muốn gả cho nhà giàu, chỉ là…”
Cô ta cố ý dừng lại một chút, dùng đôi mắt phượng mang theo vẻ châm chọc, đánh giá Thư Vãn một cái: “Thư Vãn, cô quả thật rất đẹp, nhưng nhà hào môn không phải dễ vào như vậy.”
Ý lời này của cô ta là, nếu cô muốn vào hào môn, chỉ dựa vào tư sắc là không đủ, phải có bối cảnh ngang nhau, nếu không lấy bằng cấp ra nói chuyện cũng được.
Quả nhiên người có học thức có trí tuệ như Ninh Uyển mắng chửi người khác không cần dùng những lời lẽ thô tục nhưng vẫn có thể làm người khác tự ti.
Thư Vãn siết chặt lòng bàn tay, lạnh lùng nói: “Ninh tổng, tôi có muốn gả cho nhà giàu hay không, với chuyện tôi xin nghỉ việc là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, mặc dù cô là tổng giám đốc, cũng không quản được việc riêng của tôi?”
Ninh Uyển không nghĩ tới Thư Vãn lại dám châm chọc mình xen vào việc của người khác, sắc mặt chợt trầm xuống: “Đương nhiên không xen vào, tôi cũng chỉ tốt bụng nhắc nhở cô một câu thôi, cô từ bỏ cơ hội làm việc tốt như vậy chỉ để thiêu thân lao đầu vào lửa, đến lúc đó hối hận cũng đừng về Anh Hoa khóc lóc.”
Thư Vãn thấy cô ta không bắt ép, cũng không nói thêm gì nữa, cô chờ cô ta phê duyệt xong, tự mình đi tìm Hứa Hàm nhanh chóng bàn giao công việc xong rời đi, lại nghe thấy Ninh Uyển bỗng nhiên nói: “Thư Vãn, đơn từ chức của cô tôi nhất định sẽ phê duyệt, nhưng không phải bây giờ.”
Thư Vãn nhíu chặt mày, khó hiểu hỏi: “Ninh tổng là có ý gì?”
Ninh Uyển thở dài, có chút bất đắc dĩ nói: “Cô cũng biết chi nhánh của Anh Hoa ở đế đô phát triển cũng không thuận lợi, mà Cố thị lại ở đế đô một tay che trời, Anh Hoa muốn lớn mạnh lên, không thể thiếu sự chăm sóc của Cố thị, nhưng Cố thị lại chưa bao giờ trợ giúp cho Anh Hoa, hiện tại cô lại dây dưa với Cố tổng này, tôi đương nhiên hy vọng cô ở lại, có cô ở đâ, Cố thị ít nhiều cũng sẽ cho chúng ta chút mặt mũi.”
Nói cách khác bây giờ cô còn có giá trị lợi dụng, Ninh Uyển mới không cho cô nghỉ việc.
Đi đường vong lớn như vậy, hóa ra là bởi vì nguyên nhân như vậy.
Đáng tiếc Ninh Uyển tính sai rồi, có cô ở đây, Cố Cảnh Thâm càng không nể mặt.
Cô không muốn nhiều lời với Ninh Uyển nữa, cô quá mệt mỏi rồi, thân thể cô chống đỡ không nổi.
Cô nhìn Ninh Uyển, lạnh lùng nói: “Nếu Ninh tổng không muốn cho tôi nghỉ việc, vậy thì thôi đi, tiền lương và tiền thưởng tháng trước tôi cũng không cần, cô cứ coi như tôi tự động nghỉ việc là được.”