Tin tức chỉ truyền đến bộ tham mưu liền lập tức bị phong tỏa, đây là yêu cầu của Yến Sơn Tông, và Liệt gia.

Chuyện này, đã không còn là chuyện của Tiên Minh nữa, sâu xa mà nói, nó đã đả động đến danh vọng của Yến Sơn Tông, và Liệt gia.

Hai đại thế lực của Nhân Tộc vực, vậy mà bị một đám thảo khấu diệt sát, truyền ra bên ngoài, há chẳng phải là trò cười cho thiên hạ? Trước khi thành công báo thù, hạ sát được kẻ địch, bọn họ đều muốn bưng bít thông tin này càng lâu càng tốt.

Yến Sơn Tông trưởng lão bình tĩnh mà nói.

- Chư vị đạo hữu, chuyện này xin hãy để Yến Sơn Tông ta tự mình giải quyết, báo thù cho đồng môn, rửa sạch nỗi nhục nhã này là chuyện chúng ta nên tự làm lấy.

Hắn trực tiếp cự tuyệt lời đề nghị của phụ thân Tần Vũ, Tần Ngạo Thiên.

Tần Ngạo Thiên bất đắc dĩ nói.

- Đã như vậy, Tần gia cũng không nhúng tay vào nữa, nhưng nếu chư vị cần viện binh, Tần gia chúng ta lúc nào cũng sẵn sàng.

Yến Sơn Tông trưởng lão cảm kích nói.

- Đa tạ hảo ý của Tần gia chủ, hiện tại ta lập tức thông tri tông môn, để thái thượng trưởng đại lão xuất trận, đích thân chém giết địch nhân.

Bọn họ võ đoán kẻ địch ước chừng chỉ là Độ Kiếp kỳ cao thủ, cho nên mới nói như vậy.

Đại diện Gia Cát cổ gia có mặt ở đây liền nói.

- Chuyện này hệ trọng, chúng ta nên thăm dò điều tra thực lực địch nhân trước, rồi hãy quyết định.

Yến Sơn Tông vì muốn gỡ lại mặt mũi, cao ngạo nói.

- Ha ha, chuyện này xin Gia Cát đạo huynh an tâm, cho dù đối phương là Địa Tiên cảnh giới, thái thượng đại trưởng lão, cũng là sư huynh của ta vẫn có thể đánh với hắn một trận. Sư huynh ta, Yến Sơn Thiên Vương tuyệt đối có thể áp chế đối phương.

Yến Sơn Thiên Vương so với sư phụ của Tần Vũ, khó có thể nói là ai mạnh hơn ai, đều là những lão đầu sở hữu sức mạnh giúp bọn họ có thể ngang ngược hành tẩu thiên hạ.

- Đã như vậy, chúc Yến Sơn Tông khải hoàn trở về!

- Đa tạ chư vị!

Lão khách khí nói.

Sở dĩ bọn họ không nghi ngờ chuyện này là do Tần gia giở thủ đoạn là bởi vì, Tần gia cũng đang đối phó với một đạo ma tông, có lão tổ Độ Kiếp kỳ lẩn tránh thế gian chống đỡ.

Nếu không phải do đích thân Tần Vũ áp trận, e là cũng lật thuyền trong mương như bọn họ.

Đây là biến số trong binh biến a!

Nhưng nếu bọn họ biết được, toàn bộ đều là tính toán của Tần Vũ, e sẽ lại nghĩ khác.

...

Lý Nguyệt Nga dùng độn thuật, đi vào bên trong trướng bồng của Tần Vũ.

Nàng cẩn thận quỳ một gối trước mặt hắn, tay để trước gò bồng đảo cao cao kia, báo cáo.

- Liệt gia, Yến Sơn Tông toàn bộ tử trận, hiện Yến Sơn Tông phái ra Yến Sơn Thiên Vương để đối phó với U Minh Quân Đoàn.

Tần Vũ khẽ gật đầu, trên môi nở một nụ cười tà mị.

Hắn vẫn chăm chú quan sát địa thế chung quanh Cực Ma Tông, ngón tay không ngừng xoay vần hai hạt châu màu đen to bằng ngón cái ở phía sau lưng.

Lý Nguyệt Nga mỗi lần đối diện với hắn đều hết sức cẩn trọng, không tránh khỏi tâm lý căng thẳng.

- Liệt gia không có động tĩnh gì sao?

Tần Vũ lúc này mới lên tiếng hỏi, sau một đoạn thời gian im lặng.

Nguyệt Nga cẩn thận trả lời.

- Liệt gia tổn thất một vị Đại Thừa kỳ cao thủ, và hai vị Hợp Thể kỳ cao thủ, thực lực giảm sút đi không ít, hiện tại đang trấn áp lục đục nội bộ, về phần đối ngoại, hiện tại vẫn chưa có động thái gì.

Tần Vũ khẽ gật đầu, Liệt gia trong năm mươi năm đến e là không thể nhấc nổi cơn sóng gió nào nữa.

Mặt khác, thế gia Tây Vực tất không bỏ qua cơ hội này, lợi dụng tình thế khó khăn Liệt gia mà bỏ đá xuống giếng.

Ngày trước Tào gia cũng bị bọn họ liên thủ diệt sát, nói không chừng hôm nay là Liệt gia.

Trịnh Tuấn Hào phải trả ân cho Tần gia vì điều này!

- Được rồi, ngươi có thể rời đi! Nhớ chú ý động tĩnh của U Minh Quân Đoàn, chuyển lời tới Băng Hoàng, nói lão canh chừng ở phía bên đó, tên tu sĩ áp trại kia của U Minh Quân Đoàn, nhất định phải chết!

Sở dĩ hắn làm điều này chính là ổn định bố cục cho Tào Trọng Nhạc, quân cờ hắc đạo của hắn.

Tào Trọng Nhạc bị phế truất, tương đương hắn mất đi một quân cờ hắc đạo mạnh mẽ.

Quân cờ này trong kế hoạch sắp tới của hắn vô cùng quan trọng, không thua kém Vương Nhĩ Cát Đa là bao nhiêu.

Còn Cực Ma Tông mà nói, trong mắt Tần Vũ bây giờ đã là nguồn cung cấp oan hồn cho Vạn Hồn Phiên của hắn.

Lý Nguyệt Nga cẩn trọng cúi thấp đầu.

- Tiểu nhân lĩnh mệnh!

Nàng từ từ lùi lại, rồi dùng độn thuật rời đi.

Diệm Cơ thở dài truyền âm cho Tần Vũ.

- Tần Vũ, đừng sa lầy vào sát nghiệp quá nhiều!

Tần Vũ lắc đầu nói.

- Chính hay tà, chung quy vẫn có vùng màu xám, đệ không giết bọn họ, cũng có kẻ khác đến giết, mà bọn họ không chết, cũng sẽ đi giết hại người khác. Đệ chỉ làm chuyện mà đệ thấy không trái với bản tâm đệ mà thôi.

Diệm Cơ nhớ lại ngày trước, cả hai người, chung quy hành sự đều có nét tương đồng.

Diệm Cơ thở dài, nàng lần nữa nhắm mắt tĩnh tâm.

Cực Ma Tông e là sẽ giống Ám Hồn Điện ngày trước, toàn bộ bị hắn luyện hóa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện