Trải qua một hồi trò chuyện và luận đạo, Gia Cát Thượng Quan mới nhận ra Tần Vũ thực khác xa so với lời đồn và tưởng tượng của hắn.

Tần Vũ trong lời kể và suy nghĩ của hắn là một kẻ hiếu sát, và thô thiển, thật khó có thể nghĩ tới Tần Vũ lại điềm đạm, nho nhã và dễ nói chuyện như thế này.

Hơn nữa, y cũng nhận ra rằng đối phương vô cùng am hiểu về nhiều phương diện, bao gồm cả Trận Pháp.

Có lẽ Gia Cát Thượng Quan không biết rằng mặc dù ý định ban đầu của Tần Vũ cũng chỉ là dùng Trận Pháp để phụ trợ chiến đấu, nhưng nhờ có hệ thống hỗ trợ, hắn lại am hiểu tường tận căn bản, và nền tảng cơ sở của Trận Pháp.

Về sau, cơ duyên xảo hợp, Tần Vũ lại còn được tiếp nhận truyền thừa của Viêm Tổ Phù lão nhân, mặt khác, về logic học, Tần Vũ cũng rất am hiểu và thành thục, mà biến hóa của Trận Pháp đòi hỏi sự logic vô cùng chặt chẽ, thành thử ra một khi nói về Trận Pháp sở học, Tần Vũ có thể xếp vào mười hạng đầu tự cổ chí kim ở Thiên Huyền Đại Lục.

Cả hai bàn luận từ Trận Pháp cho đến quản lý sinh ý gia tộc, thẳng đến bây giờ, đã nói đến chuyện Tiên Minh.

- Tần đệ, có nhiều người cho rằng, đề xuất thành lập Tiên Minh của đệ ở thời điểm này đã châm ngòi lý gián, làm cho Nhân Tộc vực chia bè kéo cánh, để lộ ra điểm yếu cho ngoại tộc, ma tộc và thậm chí là đám người Trung Nguyên lợi dụng.

Hắn nói xong câu nói thì ngừng lại, chờ đợi câu trả lời từ Tần Vũ.

Tần Vũ nhìn ra ngoài phía xa, chậm rãi nói.

- Trước khi có lời đề nghị thành lập Tiên Minh, Nhân Tộc vực vốn đã có nhiều phe phái: Thượng Cổ thế lực, Trung Thổ thế lực, Đông Tây nhị vực, tán tu thế lực, ... nhiều không kể xiết. Nhưng nếu huynh để ý, kể từ khi Tiên Minh xuất hiện, Nhân Tộc vực phần lớn chỉ gói gọn trong hai phe, Tiên Minh, và phe còn lại. Bởi Tiên Minh đả động trực tiếp đến danh, và lợi của các bên thế lực, cho nên bọn họ liền tập trung vào Tiên Minh.

Gia Cát Thượng Quan là kẻ đại trí, Tần Vũ chỉ nói đơn giản liền hiểu đại ý sâu xa, hắn đáp lời.

- Ý của Tần đệ là nước cờ này đưa bố cục Nhân Tộc vực trở thành hai phe phái đối lập? Tần Vũ khẽ gật đầu.

- Chính là đưa về lưỡng cực âm dương, tuy là hai phe đối lập, nhưng đồng thời cũng không xâm hại lẫn nhau. Cả hai tuy đối lập về lợi và danh nhưng lại không để cho ngoại lực tác động, đạt thế cân bằng chặt chẽ.

Gia Cát Thượng Quan liền phản bác.

- Tần đệ, lưỡng nghi là trong âm có dương, trong dương có âm, ngoại lực có thể mượn âm phá dương, mượn dương phá âm.

Tần Vũ khẽ gật đầu.

- Lời này của huynh không sai, tuy vậy, muốn mượn âm phá dương, hay mượn dương phá âm đều cần nỗ lực và thời gian không ít. Điểm này, chúng ta phải ngăn chặn từ đầu, thậm chí cũng có thể mượn sự kiện đó làm sự kiện hiệu triệu thiên hạ!

- Hiệu triệu thiên hạ?

Tần Vũ mỉm cười nhàn nhạt.

- Danh và lợi! Chúng ta nếu mượn danh và lợi để hiệu triệu thiên hạ, tất sẽ thành công!

Gia Cát Thượng Quan đột nhiên nhớ đến Vu Tộc ngày trước, trong lòng dâng lên một nỗi trầm mặc sâu sắc.

"Tần Vũ, cái tên này không phải là lão quái trùng sinh chứ?"

Thật ra Gia Cát Thượng Quan sớm đã nhận ra mưu đồ sâu xa của Tần Vũ, hắn chỉ thăm dò đối phương, có thực sự tính toán đến mức độ này, hay chỉ là chó ngáp phải ruồi?

Một nước cờ đơn giản của Tần Vũ, đưa Nhân Tộc vực trở thành hai phe rõ rệt, phe Tiên Minh, hay nói đúng hơn là phe phái ủng hộ Tần gia, và phe còn lại, phe phái bảo thủ, bảo vệ danh và lợi ích hiện tại của họ.

Nhưng quả thực đúng như Tần Vũ nói, tuy là hai phe phái đối lập, nhưng nếu có ngoại lực tác động, tỷ như chiến tranh với Trung Nguyên, hay Ma Tộc, thậm chí là đối kháng Ngoại Tộc thì cả hai phe đều sẽ liên kết chặt chẽ với nhau, tạm thời đối kháng kẻ địch.

Bởi cả hai phe phái đều có chung một mục tiêu, ngăn chặn Diệt Thế Đạo, bảo vệ Thiên Huyền Đại Lục.

Chỉ có như vậy mới có thể duy trì huyết mạch và đạo thống của họ.

Và hơn hết, Thiên Huyền Đại Lục còn, danh và lợi của họ còn!

Tuy vậy, âm trong dương và dương trong âm là hiểm họa tiềm tàng.

Gia Cát Thượng Quan đưa ra nhận định của hắn.

- Tuy vậy, theo ta thấy lý tưởng nhất vẫn là đưa hai phe này thống nhất thành một.

Tần Vũ gật đầu.

- Tiểu đệ đang đi trên con đường đó, nhưng cần có sự trợ giúp từ các thế lực đồng minh, đặc biệt là các thế lực đứng đầu như Gia Cát cổ gia!

Gia Cát Thượng Quan ngừng lại bước chân, trịnh trọng nói.

- Tần đệ yên tâm, Gia Cát cổ gia luôn ủng hộ Tần gia, nhất là chuyện Tiên Minh lần này!

- Có lời này của huynh, tiểu đệ vô cùng cảm kích!

Gia Cát Thượng Quan, và Tần Vũ, cả hai đều có đủ phân lượng để đại diện cho gia tộc.

Và hơn hết, cả hai đều có một quan điểm chung về việc này.

Thành thử ra, đối phương trong mắt của cả hai người, Tần Vũ và Gia Cát Thượng Quan, đều là kẻ đáng để kết giao thành minh hữu lâu dài.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện