Tần Vũ đứng trên lưng Tam Long, nheo mắt nhìn về phía Ung Châu thành, bởi vì hắn có [Thần Nhãn] nên liền phát hiện bên trong còn có hai cao thủ Đại Thừa kỳ.
Hơn nữa còn biết rõ, là cao thủ của nhà nào, Tần Vũ cười lạnh.
Chỉ còn một khắc nữa, là tròn hai canh giờ, Tần Vũ lạnh lùng phất tay ra hiệu cho hỏa xa dàn trận, chuẩn bị oanh kích Ung Châu thành trận pháp phòng ngự.
Mười cổ hỏa xa lù lù xuất hiện, khí tức hỏa diệm trong không khí trở nên nồng đậm.
Tu sĩ Đông Tấn quốc bên trong Ung Châu thành nuốt từng ngụm nước bọt, Cực Châu Thành ngày đó, chống cự không đến 2 khắc thời gian trước loạt oanh kích của mười cổ hỏa xa này.
Lão tổ Hoàng Thất cũng hít một ngụm khí lạnh nhìn về phía Tần Vũ, đúng là nhị thế tổ Tần thế gia, thứ đồ chơi này cũng lấy ra được.
Thời gian đã điểm, Tần Vũ phất tay lạnh giọng nói:
- Sát!
Mười cổ hỏa xa đồng loạt bắn Hỏa Cầu Thuật về phía Ung Châu Thành, trận pháp phòng ngự ở đây đã được Liệt gia hỗ trợ gia cố thêm, nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Bành! Bành! Bành!
Dị hỏa Phong Lôi Long Diệm, sức tàn phá cương khí phòng ngự vô cùng lớn, không phải là trận pháp phòng ngự thông thường có thể chịu đựng được.
Lão tổ Hoàng Thất hét lớn:
- Tướng sĩ theo Chu Thất Công ta, oanh sát địch nhân.
Đám tu sĩ Ung Châu thành, đồng thanh hô lớn:
- SÁTTTTT!
Bọn chúng lao ra ầm ầm, Long Đầu phất tay ra hiệu lệnh, Hỏa Cầu Thuật ngừng bắn về phía đại trận phòng ngự, trực tiếp oanh về phía đám tu sĩ Đông Tấn Quốc.
Đùng! Đùng!
Dị hỏa bùng cháy lan tỏa khắp không trung, tu sĩ trúng chiêu, la hét thảm khốc, bởi vì bọn họ vừa bị công kích nhục thể, vừa bị công kích thần hồn.
Lệnh kỳ lần nữa phất lên, toàn bộ đội ngũ viễn trình công kích của quân doanh Tần Vũ, đồng loạt thi triển vũ kỹ về phía địch nhân.
Bành! Bành!
Tu sĩ Đông Tấn Quốc lao ra khỏi thành còn chưa được bao xa, bị thương la liệt, bọn họ hoảng sợ, bên kia còn chưa chân chính ra tay, lão Chu lúc nãy tính toán, sợ Tần Vũ oanh nát đại trận sẽ gây ra tổn thất lớn, mới lao ra như vậy.
Nhưng lão nhanh chóng nhận ra, đội hình quân doanh của Tần Vũ, lâm trận không loạn, phối hợp cực kỳ tinh chuẩn.
Lão cường ngạnh lao về phía Tần Vũ, đánh giặc trước tiên trảm tướng.
Tần Vũ lúc này cũng đã súc thế xong Trụy Nhật Tiễn pháp, hai mắt hắn lạnh lùng hỡ hừng nhìn lão.
Lão thấy vậy cũng tế lên pháp bảo, cường ngạnh đón lấy:
- Tiểu tử đến đây!
Dứt lời, cửu trùng tiễn lao vun vút về phía lão, bầu trời chớp sáng chói mắt, chín tiễn này Tần Vũ áp súc đến cực điểm.
Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu !
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Chín tiễn này bắn ra, quân doanh của Tần Vũ cũng nhận được hiệu lệnh ồ ạt lao về phía Ung Châu Thành tử chiến.
Khóe miệng lão chảy máu, kinh hãi nhìn Tần Vũ, thần hồn lão cũng bị tổn thương dưới loạt tiễn này.
Ấy vậy mà lão càng hung hăng, tế lên pháp bảo oanh thẳng về phía Tần Vũ.
Tam Long thấy vậy lấy đuôi quật pháp bảo bắn ngược trở về hướng lão, lúc này hai tên Đại Thừa kỳ ẩn nấp trong thành mới lao ra, quấn lấy Tam Long và Tử Yên mà giao chiến.
Lão lạnh lùng nhìn về phía Tần Vũ, khục khặc nói:
- Không có con Giao Long và con bé kia, để ta xem ngươi chống đỡ như thế nào ?
Nói rồi lão lao nhanh về phía Tần Vũ, Tần Vũ nở một nụ cười quỷ dị, hắn lật tay, Luyện Ngục Đại Trận bùng nổ.
Đùng!
Tần Vũ lao vào bên trong giao chiến với lão.
Phong Sát bên trong đại trận cuồn cuộn, mang theo khí tức năm loại dị hỏa, cực kỳ bá đạo, lão tu vi đã là Đại Thừa kỳ nhất trọng thiên, mà cũng cảm thấy bị áp chế ở trong này.
Tần Vũ lao đi vun vút bên trong đại trận, tiêu hao chiến đấu với lão.
Lão nhiều lần muốn xông ra ngoài, nhưng lão nhanh chóng phát hiện cái đại trận này có thể di chuyển và mở rộng.
Cái này là do Tần Vũ học xong truyền thừa tiên cấp trận pháp của Viêm Phù Tổ sư lão nhân, liền cải tạo Luyện Ngục Đại Trận của mình, nên bây giờ mới có tác dụng như vậy.
Chu Thất Công hừ lạnh:
- Được, vậy thì ta sẽ giết chết ngươi trong này!
Tần Vũ như cũ hờ hững nhìn lão, làm lão càng điên tiết.
Lão tế lên pháp bảo, liên tục oanh kích về Tần Vũ, nhưng mà Tần Vũ ở trong đại trận như cá gặp nước, di chuyển cực kỳ nhanh, liên tục né tránh chiêu thức.
Tần Vũ tế lên U Minh Đăng, bên trong đại trận nhiệt độ bạo tăng, Chu Thất Công vội vàng phun ra một tia tiên huyết, niệm chú lên pháp bảo phòng ngự, chống đỡ lại đại trận.
Trong lòng cũng âm thầm kinh hãi, đây thật sự là Luyện Hư kỳ cảnh giới sao.
Lão là không biết, Luyện Ngục Đại Trận được cửu tầng phù văn Viêm Tổ Phù tăng phúc, gia tăng uy lực hỏa diệm lên gấp ba lần, cho nên chính xác mà nói, bây giờ uy lực Luyện Ngục Đại Trận đã tương đương với Đại Thừa kỳ cảnh giới.
Bên ngoài đại trận, nhiệt độ xung quanh đã tăng lên chóng mặt, không khí vặn vẹo thấy rõ từng điểm.
Tu sĩ hai bên, không ai dám lại gần phạm vi đại trận.
Bách Quỷ binh, trực tiếp lợi dụng Phong Bạo Cường Hỏa Hoàn, oanh địch nhân về phía đại trận, mượn dị hỏa thiêu đốt bọn chúng.
Bành! Bành!
Lão và Tần Vũ điên cuồng lao vào nhau chiến đấu, nhưng lực phòng ngự của hắn vô cùng khủng bố, lão nhiều lúc nghĩ, phải ngang với Đại Thừa kỳ đỉnh phong, hơn nữa, tốc độ hồi phục thương thế và chân khí vô cùng nhanh.
Nói giỡn, Tần Vũ bây giờ đã mạnh hơn rất nhiều so với ngày trước.
Trên người hắn có Huyết Lân Giao Long giáp lực phòng ngự vô cùng khủng bổ, chưa kể đã kích hoạt huyết mạch Bàn Cổ Bất Tử Thần, lực hồi phục không phải cao thủ Đại Thừa kỳ bình thường có thể so sánh được.
Tự dưng khí tức của lão đại thịnh, lão đang súc thế chuẩn bị toàn lực oanh kích Tần Vũ.
Tần Vũ thấy vậy, cũng vội vàng kết ấn thi triển Phật Nộ Hỏa Liên, một đóa hỏa liên ngũ sắc sinh sinh nở rộ, va chạm vào kiếm khí mãnh liệt cuồng bạo của lão, hai chiêu đụng nhau, ầm ầm nổ tung.
BÀNH!
Phong Bạo Dị Hỏa Hoàn bị phong áp của vụ nổ mà bị thổi bạt, lộ ra thân ảnh của hai người, ẩn ẩn hiện hiện bên trong phong sát và lôi điện cuồn cuộn.
Lão khóe miệng trào máu lùi về một đoạn, Tần Vũ vẫn bị kiếm khí của lão đánh đến, hộc máu văng về phía sau một đoạn, lực phản chấn này quá lớn, nếu như hắn không có Huyết Lân Giao Long giáp hẳn đã bị trọng thương.
Lão kinh hãi nhìn Tần Vũ, bởi vì bằng mắt thường lão có thể thấy được, những chỗ bị thương trên người hắn đang cấp tốc lành lại.
Lão Chu liên tục bị phong sát cuồn cuộn oanh kích, Phong Lôi Long Diệm đang liên tục bào mòn cương khí hộ thể và quang mang phòng ngự của lão.
Trong lòng lão cấp bách, gọi ra Nguyên Anh bản mệnh thi triển thần thông, muốn mau chóng giải quyết Tần Vũ.
Lão hét lớn:
- Sơn Hà Địa Đồ!
Nguyên Anh bản mệnh của lão sơ hiện, nhìn như quân vương, ngạo nghễ cầm trường kiếm, thống lĩnh thiên hạ.
Tần Vũ cười lạnh, lúc này hắn mới lật tay thả ra Cốt Linh Lãnh Hỏa, một ngọn lửa màu bàng bạc nhanh chóng bao phủ Luyện Ngục Đại Trận.
Dị hỏa này vừa hiện, lão liền biến sắc, thần hồn của lão như bị trấn nhiếp, xuất hiện từng tia dao động nhỏ, hơn nữa còn đang có dấu hiệu bị hấp thu từ từ.
Lão lấy ra một cái pháp bảo hình mai rua, phun một ngụm tiên huyết lên trên nó, liên tục niệm chú, nó cấp tốc hóa thành bộ giáp bao bọc lấy Nguyên Anh bản mệnh của lão.
Tốc độ ăn mòn của Cốt Linh Lãnh Hỏa giảm xuống rõ rệt.
Tần Vũ thấy vậy, gọi ra sinh linh Dị Hỏa, cùng với sinh linh Thần Nông đỉnh, hai cái sinh linh này phối hợp nhau trấn áp Nguyên Anh bản mệnh của lão.
Lão thấy vậy, liền quyết ý tốc chiến tốc thắng.
- Đệ nhất trảm, Trảm Tướng!
Uỳnh uỳnh, mặt đất rần rần rung chuyển, không khí cũng vặn vẹo theo một chiêu này, kiếm khí nhanh chóng bành trướng, cuồn cuộn lao về phía Tần Vũ
Tần Vũ thuấn di, nhanh chóng thoát khỏi ra trung tâm phạm vi chiêu thức, đồng thời thi triển Lôi Thần Hộ Thể và kích hoạt khả năng hấp thu của Huyết Lân Giao Long giáp, giảm uy lực chiêu thức.
Uy lực chiêu này quả nhiên khủng bố, dư uy lan đến chỗ Tần Vũ làm hắn hộc một ngụm máu tươi, người ẩn ẩn đau nhức, trên người bị kiếm khí làm bị thương tơi tả.
Nhưng lão cũng không để hắn thở, lao như chớp về phía hắn.
Lão hét lớn:
- Tiểu tử chết đi.
Tần Vũ tế lên Thiên Huyền Phiến, liên tục trảm Phong Sát và Phong Bạo về phía lão.
Nhưng Chu Thất Công lựa chọn ta tổn 1000 địch tổn 800 mà cường ngạnh lao đến, đạo bào của lão bị chém tơi tả, vết thương li ti chi chít khắp người.
Tốc độ Tần Vũ cũng không kém lão là bao nhiêu, lại có đại trận hỗ trợ, thuấn di liên tục né tránh đối kháng với lão.
Hắn liên tục thi triển Trúc Lâm Khoái Bộ kết hợp Thất Tinh Bộ Sát, lao lên đối chiến cùng lão rồi lại rút lui, làm lão vô cùng bức bối.
Lúc này Tần Vũ liền thi triển Tam Muội Chân Hỏa quấy rỗi lão, làm lão phải tế lên thêm pháp bảo phòng ngự, hỗ trợ lão liên tục đối kháng với một chiêu này.
Chưa dừng lại ở đó, Tần Vũ tiếp tục thi triển Vạn Kiếm Quy Tông đại trận.
Kiếm thai được thai nghén hơn hai mươi mấy năm, khí tức cực thịnh, hỏa diệm chớp động, hàng ngàn thanh kiếm bên ngoài đại trận run rẩy.
Từ thiên không, kiếm khí như mưa ào ào trút xuống truy theo lão.
Lúc này kiếm khí Nguyên Anh bản mệnh Chu Thất Công cũng đã tích lũy đủ cho chiêu thứ hai, lão hét lớn:
- Đệ nhị trảm, Trảm Chư Hầu!
Cuồng phong cuồn cuộn, lôi điện chớp động, hòa vào cùng kiếm khí của lão cực tốc chém tới phía Tần Vũ, hắn tế lên tia khí tức của lão tổ Tần thế gia, ngạnh kháng cùng chiêu này của lão.
OÀNH! BÀNH! BÀNH!
Một chỉ của lão tổ Tần thế gia cực nhanh, phá nát kiếm khí bắn thẳng về phía lão Chu, một bên tay của lão không kịp né tránh bị trấn nát tơi tả.
Chưa kịp định thân, lão phải gọi pháp bảo mai rùa đến bao bọc nhục thân của lão, tiếp tục ngạng kháng một chiêu kế tiếp của khí tức Tần thế gia lão tổ.
Đoàng!
Lão hộc máu lao ra xa, nhục thân lão phòng ngự yếu ớt đến cực điểm, pháp bảo phòng ngự đã bị tiêu hao hết, phong sát và lôi điện cuồng bạo oanh kích lên nhục thân lão.
Lão kinh hãi, bỏ chạy.
Tần Vũ lập tức truy theo, huy động Thần Nông đỉnh hóa lớn, trấn áp lão.
Một cái đại đỉnh thần bí bao phủ phương viên 5 dặm, sinh sinh áp lão Chu xuống.
Lão gồng hết sức lực cuối cùng chống đỡ đại đỉnh, mặt lão biến sắc.
Bên này Tần Vũ đang súc thế bắn Trụy Nhật Tiến, lão gào thét hoảng sợ dùng huyết độn bỏ chạy.
- Tiểu súc sinh, ta có chết cũng không tha cho ngươi.
Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu !
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Nhục thân lão bị oanh nát, Nguyên Anh bản mệnh bỏ chạy trối chết nhưng đã chậm.
Sinh linh Dị Hỏa đã kết ấn thi triển Phật Nộ Hỏa Liên Ngũ Sắc đón đầu lão.
BÀNH!
Một đóa phật liên nở rộng trên thương khung, bầu trời Trung Nguyên biến sắc, một màu cam sắc rực rỡ bao phủ tất cả, sóng nhiệt lan tỏa hơn trăm dặm xung quanh, bên dưới nhà cửa cây cối bốc cháy dữ dội.
Xung quanh chỗ Nguyên Anh bản mệnh lão Chu vừa nãy, bị oanh nát bấy nhầy, tất cả hóa thành tro bụi, mặt đất để lại một cái lỗ lớn, phương viên hơn một dặm, sâu chừng trăm trượng, dị hỏa bùng cháy ngùn ngụt.
Chín con bạch long của dị hỏa Cốt Linh Lãnh Hỏa, uốn lượn trên người hắn, đạo bào Tần Vũ bay phần phật, hai mắt hung quang như sát thần, hắn vừa giết một tên Đại Thừa kỳ nhất trọng thiên.
Toàn trường yên tĩnh đến cực điểm, khủng bố, chiến lực của Tần Vũ quá khủng bố, tu sĩ hai bên hít vào một ngụm khí lạnh.
Bỗng chốc, một tiếng sát kinh thiên phá vỡ bầu không khí lạ thường này.
- SÁTTTTTTTTTTTTTT !
Bách Quỷ binh đoàn la lớn, lao vào tàn sát kẻ địch đang kinh sợ kia.
Lúc này Tam Long cũng đã quật chết tên Đại Thừa kỳ nhị trọng thiên, một thân máu me trở về bên cạnh bảo hộ Tần Vũ hồi phục thương thế.
Tử Yên trực tiếp cầm đầu của tên Đại Thừa kỳ tam trọng thiên quăng mạnh về phía Ung Châu Thành, bỗng nhiên không biết ai là người bắt đầu mà tu sĩ Đông Tấn Quốc từng đám hoảng loạn, bỏ chạy trối chết.
- Chạy mau!
- Aaa… bọn chúng không phải người!
- Cứu ta!
Lão tổ Hoàng Thất bị địch nhân oanh chết, đối phương còn có 2 cao thủ Đại Thừa kỳ, trận này không đánh cũng biết kết quả ra sao, bây giờ binh sĩ Đông Tấn Quốc hốt hoảng bỏ chạy tán loạn.
Tần Vũ nhục thân vừa nãy chi chít vết thương, xương cốt gãy vụn vậy mà bây giờ đã nhanh chóng khôi phục, tai mắt của thế gia Nhân Tộc Vực vô cùng kinh hãi, run rẩy ghi chép lại.
Tần Vũ lần nữa giương cung bắn về phía tàn binh đã bỏ chạy, trực tiếp oanh sát mấy trăm tên.
BÀNH!
- Aaaa….
Cứu ta!
- Ta xin hàng … Tha cho ta!
…
Từng tiếng kêu la thảm thiết của tu sĩ Đông Tấn Quốc vang vọng khắp bầu trời Ung Châu thành, bọn họ đã đại bại.
Dân chúng Ung Châu Thành và tu sĩ thế tục ở đây, run rẩy quỳ lại triều bái Tần Vũ.
Người đang lăng không trước mặt bọn họ, bây giờ không khác gì sát thần giáng lâm!
Ở dưới mặt đất, từ từ từng tiếng triều bái vang vọng:
- Thế tử vạn tuế!
- Thế tử vạn tuế!
- THẾ TỬ VẠN TUẾ!
...
Tần Vũ ngạo nghễ đứng đó, chấn nhiếp thiên hạ chúng sinh.
Ba trận liên tiếp vô địch, một đường tàn sát địch nhân, kinh hồn táng đảm.
Hơn nữa còn biết rõ, là cao thủ của nhà nào, Tần Vũ cười lạnh.
Chỉ còn một khắc nữa, là tròn hai canh giờ, Tần Vũ lạnh lùng phất tay ra hiệu cho hỏa xa dàn trận, chuẩn bị oanh kích Ung Châu thành trận pháp phòng ngự.
Mười cổ hỏa xa lù lù xuất hiện, khí tức hỏa diệm trong không khí trở nên nồng đậm.
Tu sĩ Đông Tấn quốc bên trong Ung Châu thành nuốt từng ngụm nước bọt, Cực Châu Thành ngày đó, chống cự không đến 2 khắc thời gian trước loạt oanh kích của mười cổ hỏa xa này.
Lão tổ Hoàng Thất cũng hít một ngụm khí lạnh nhìn về phía Tần Vũ, đúng là nhị thế tổ Tần thế gia, thứ đồ chơi này cũng lấy ra được.
Thời gian đã điểm, Tần Vũ phất tay lạnh giọng nói:
- Sát!
Mười cổ hỏa xa đồng loạt bắn Hỏa Cầu Thuật về phía Ung Châu Thành, trận pháp phòng ngự ở đây đã được Liệt gia hỗ trợ gia cố thêm, nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Bành! Bành! Bành!
Dị hỏa Phong Lôi Long Diệm, sức tàn phá cương khí phòng ngự vô cùng lớn, không phải là trận pháp phòng ngự thông thường có thể chịu đựng được.
Lão tổ Hoàng Thất hét lớn:
- Tướng sĩ theo Chu Thất Công ta, oanh sát địch nhân.
Đám tu sĩ Ung Châu thành, đồng thanh hô lớn:
- SÁTTTTT!
Bọn chúng lao ra ầm ầm, Long Đầu phất tay ra hiệu lệnh, Hỏa Cầu Thuật ngừng bắn về phía đại trận phòng ngự, trực tiếp oanh về phía đám tu sĩ Đông Tấn Quốc.
Đùng! Đùng!
Dị hỏa bùng cháy lan tỏa khắp không trung, tu sĩ trúng chiêu, la hét thảm khốc, bởi vì bọn họ vừa bị công kích nhục thể, vừa bị công kích thần hồn.
Lệnh kỳ lần nữa phất lên, toàn bộ đội ngũ viễn trình công kích của quân doanh Tần Vũ, đồng loạt thi triển vũ kỹ về phía địch nhân.
Bành! Bành!
Tu sĩ Đông Tấn Quốc lao ra khỏi thành còn chưa được bao xa, bị thương la liệt, bọn họ hoảng sợ, bên kia còn chưa chân chính ra tay, lão Chu lúc nãy tính toán, sợ Tần Vũ oanh nát đại trận sẽ gây ra tổn thất lớn, mới lao ra như vậy.
Nhưng lão nhanh chóng nhận ra, đội hình quân doanh của Tần Vũ, lâm trận không loạn, phối hợp cực kỳ tinh chuẩn.
Lão cường ngạnh lao về phía Tần Vũ, đánh giặc trước tiên trảm tướng.
Tần Vũ lúc này cũng đã súc thế xong Trụy Nhật Tiễn pháp, hai mắt hắn lạnh lùng hỡ hừng nhìn lão.
Lão thấy vậy cũng tế lên pháp bảo, cường ngạnh đón lấy:
- Tiểu tử đến đây!
Dứt lời, cửu trùng tiễn lao vun vút về phía lão, bầu trời chớp sáng chói mắt, chín tiễn này Tần Vũ áp súc đến cực điểm.
Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu !
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Chín tiễn này bắn ra, quân doanh của Tần Vũ cũng nhận được hiệu lệnh ồ ạt lao về phía Ung Châu Thành tử chiến.
Khóe miệng lão chảy máu, kinh hãi nhìn Tần Vũ, thần hồn lão cũng bị tổn thương dưới loạt tiễn này.
Ấy vậy mà lão càng hung hăng, tế lên pháp bảo oanh thẳng về phía Tần Vũ.
Tam Long thấy vậy lấy đuôi quật pháp bảo bắn ngược trở về hướng lão, lúc này hai tên Đại Thừa kỳ ẩn nấp trong thành mới lao ra, quấn lấy Tam Long và Tử Yên mà giao chiến.
Lão lạnh lùng nhìn về phía Tần Vũ, khục khặc nói:
- Không có con Giao Long và con bé kia, để ta xem ngươi chống đỡ như thế nào ?
Nói rồi lão lao nhanh về phía Tần Vũ, Tần Vũ nở một nụ cười quỷ dị, hắn lật tay, Luyện Ngục Đại Trận bùng nổ.
Đùng!
Tần Vũ lao vào bên trong giao chiến với lão.
Phong Sát bên trong đại trận cuồn cuộn, mang theo khí tức năm loại dị hỏa, cực kỳ bá đạo, lão tu vi đã là Đại Thừa kỳ nhất trọng thiên, mà cũng cảm thấy bị áp chế ở trong này.
Tần Vũ lao đi vun vút bên trong đại trận, tiêu hao chiến đấu với lão.
Lão nhiều lần muốn xông ra ngoài, nhưng lão nhanh chóng phát hiện cái đại trận này có thể di chuyển và mở rộng.
Cái này là do Tần Vũ học xong truyền thừa tiên cấp trận pháp của Viêm Phù Tổ sư lão nhân, liền cải tạo Luyện Ngục Đại Trận của mình, nên bây giờ mới có tác dụng như vậy.
Chu Thất Công hừ lạnh:
- Được, vậy thì ta sẽ giết chết ngươi trong này!
Tần Vũ như cũ hờ hững nhìn lão, làm lão càng điên tiết.
Lão tế lên pháp bảo, liên tục oanh kích về Tần Vũ, nhưng mà Tần Vũ ở trong đại trận như cá gặp nước, di chuyển cực kỳ nhanh, liên tục né tránh chiêu thức.
Tần Vũ tế lên U Minh Đăng, bên trong đại trận nhiệt độ bạo tăng, Chu Thất Công vội vàng phun ra một tia tiên huyết, niệm chú lên pháp bảo phòng ngự, chống đỡ lại đại trận.
Trong lòng cũng âm thầm kinh hãi, đây thật sự là Luyện Hư kỳ cảnh giới sao.
Lão là không biết, Luyện Ngục Đại Trận được cửu tầng phù văn Viêm Tổ Phù tăng phúc, gia tăng uy lực hỏa diệm lên gấp ba lần, cho nên chính xác mà nói, bây giờ uy lực Luyện Ngục Đại Trận đã tương đương với Đại Thừa kỳ cảnh giới.
Bên ngoài đại trận, nhiệt độ xung quanh đã tăng lên chóng mặt, không khí vặn vẹo thấy rõ từng điểm.
Tu sĩ hai bên, không ai dám lại gần phạm vi đại trận.
Bách Quỷ binh, trực tiếp lợi dụng Phong Bạo Cường Hỏa Hoàn, oanh địch nhân về phía đại trận, mượn dị hỏa thiêu đốt bọn chúng.
Bành! Bành!
Lão và Tần Vũ điên cuồng lao vào nhau chiến đấu, nhưng lực phòng ngự của hắn vô cùng khủng bố, lão nhiều lúc nghĩ, phải ngang với Đại Thừa kỳ đỉnh phong, hơn nữa, tốc độ hồi phục thương thế và chân khí vô cùng nhanh.
Nói giỡn, Tần Vũ bây giờ đã mạnh hơn rất nhiều so với ngày trước.
Trên người hắn có Huyết Lân Giao Long giáp lực phòng ngự vô cùng khủng bổ, chưa kể đã kích hoạt huyết mạch Bàn Cổ Bất Tử Thần, lực hồi phục không phải cao thủ Đại Thừa kỳ bình thường có thể so sánh được.
Tự dưng khí tức của lão đại thịnh, lão đang súc thế chuẩn bị toàn lực oanh kích Tần Vũ.
Tần Vũ thấy vậy, cũng vội vàng kết ấn thi triển Phật Nộ Hỏa Liên, một đóa hỏa liên ngũ sắc sinh sinh nở rộ, va chạm vào kiếm khí mãnh liệt cuồng bạo của lão, hai chiêu đụng nhau, ầm ầm nổ tung.
BÀNH!
Phong Bạo Dị Hỏa Hoàn bị phong áp của vụ nổ mà bị thổi bạt, lộ ra thân ảnh của hai người, ẩn ẩn hiện hiện bên trong phong sát và lôi điện cuồn cuộn.
Lão khóe miệng trào máu lùi về một đoạn, Tần Vũ vẫn bị kiếm khí của lão đánh đến, hộc máu văng về phía sau một đoạn, lực phản chấn này quá lớn, nếu như hắn không có Huyết Lân Giao Long giáp hẳn đã bị trọng thương.
Lão kinh hãi nhìn Tần Vũ, bởi vì bằng mắt thường lão có thể thấy được, những chỗ bị thương trên người hắn đang cấp tốc lành lại.
Lão Chu liên tục bị phong sát cuồn cuộn oanh kích, Phong Lôi Long Diệm đang liên tục bào mòn cương khí hộ thể và quang mang phòng ngự của lão.
Trong lòng lão cấp bách, gọi ra Nguyên Anh bản mệnh thi triển thần thông, muốn mau chóng giải quyết Tần Vũ.
Lão hét lớn:
- Sơn Hà Địa Đồ!
Nguyên Anh bản mệnh của lão sơ hiện, nhìn như quân vương, ngạo nghễ cầm trường kiếm, thống lĩnh thiên hạ.
Tần Vũ cười lạnh, lúc này hắn mới lật tay thả ra Cốt Linh Lãnh Hỏa, một ngọn lửa màu bàng bạc nhanh chóng bao phủ Luyện Ngục Đại Trận.
Dị hỏa này vừa hiện, lão liền biến sắc, thần hồn của lão như bị trấn nhiếp, xuất hiện từng tia dao động nhỏ, hơn nữa còn đang có dấu hiệu bị hấp thu từ từ.
Lão lấy ra một cái pháp bảo hình mai rua, phun một ngụm tiên huyết lên trên nó, liên tục niệm chú, nó cấp tốc hóa thành bộ giáp bao bọc lấy Nguyên Anh bản mệnh của lão.
Tốc độ ăn mòn của Cốt Linh Lãnh Hỏa giảm xuống rõ rệt.
Tần Vũ thấy vậy, gọi ra sinh linh Dị Hỏa, cùng với sinh linh Thần Nông đỉnh, hai cái sinh linh này phối hợp nhau trấn áp Nguyên Anh bản mệnh của lão.
Lão thấy vậy, liền quyết ý tốc chiến tốc thắng.
- Đệ nhất trảm, Trảm Tướng!
Uỳnh uỳnh, mặt đất rần rần rung chuyển, không khí cũng vặn vẹo theo một chiêu này, kiếm khí nhanh chóng bành trướng, cuồn cuộn lao về phía Tần Vũ
Tần Vũ thuấn di, nhanh chóng thoát khỏi ra trung tâm phạm vi chiêu thức, đồng thời thi triển Lôi Thần Hộ Thể và kích hoạt khả năng hấp thu của Huyết Lân Giao Long giáp, giảm uy lực chiêu thức.
Uy lực chiêu này quả nhiên khủng bố, dư uy lan đến chỗ Tần Vũ làm hắn hộc một ngụm máu tươi, người ẩn ẩn đau nhức, trên người bị kiếm khí làm bị thương tơi tả.
Nhưng lão cũng không để hắn thở, lao như chớp về phía hắn.
Lão hét lớn:
- Tiểu tử chết đi.
Tần Vũ tế lên Thiên Huyền Phiến, liên tục trảm Phong Sát và Phong Bạo về phía lão.
Nhưng Chu Thất Công lựa chọn ta tổn 1000 địch tổn 800 mà cường ngạnh lao đến, đạo bào của lão bị chém tơi tả, vết thương li ti chi chít khắp người.
Tốc độ Tần Vũ cũng không kém lão là bao nhiêu, lại có đại trận hỗ trợ, thuấn di liên tục né tránh đối kháng với lão.
Hắn liên tục thi triển Trúc Lâm Khoái Bộ kết hợp Thất Tinh Bộ Sát, lao lên đối chiến cùng lão rồi lại rút lui, làm lão vô cùng bức bối.
Lúc này Tần Vũ liền thi triển Tam Muội Chân Hỏa quấy rỗi lão, làm lão phải tế lên thêm pháp bảo phòng ngự, hỗ trợ lão liên tục đối kháng với một chiêu này.
Chưa dừng lại ở đó, Tần Vũ tiếp tục thi triển Vạn Kiếm Quy Tông đại trận.
Kiếm thai được thai nghén hơn hai mươi mấy năm, khí tức cực thịnh, hỏa diệm chớp động, hàng ngàn thanh kiếm bên ngoài đại trận run rẩy.
Từ thiên không, kiếm khí như mưa ào ào trút xuống truy theo lão.
Lúc này kiếm khí Nguyên Anh bản mệnh Chu Thất Công cũng đã tích lũy đủ cho chiêu thứ hai, lão hét lớn:
- Đệ nhị trảm, Trảm Chư Hầu!
Cuồng phong cuồn cuộn, lôi điện chớp động, hòa vào cùng kiếm khí của lão cực tốc chém tới phía Tần Vũ, hắn tế lên tia khí tức của lão tổ Tần thế gia, ngạnh kháng cùng chiêu này của lão.
OÀNH! BÀNH! BÀNH!
Một chỉ của lão tổ Tần thế gia cực nhanh, phá nát kiếm khí bắn thẳng về phía lão Chu, một bên tay của lão không kịp né tránh bị trấn nát tơi tả.
Chưa kịp định thân, lão phải gọi pháp bảo mai rùa đến bao bọc nhục thân của lão, tiếp tục ngạng kháng một chiêu kế tiếp của khí tức Tần thế gia lão tổ.
Đoàng!
Lão hộc máu lao ra xa, nhục thân lão phòng ngự yếu ớt đến cực điểm, pháp bảo phòng ngự đã bị tiêu hao hết, phong sát và lôi điện cuồng bạo oanh kích lên nhục thân lão.
Lão kinh hãi, bỏ chạy.
Tần Vũ lập tức truy theo, huy động Thần Nông đỉnh hóa lớn, trấn áp lão.
Một cái đại đỉnh thần bí bao phủ phương viên 5 dặm, sinh sinh áp lão Chu xuống.
Lão gồng hết sức lực cuối cùng chống đỡ đại đỉnh, mặt lão biến sắc.
Bên này Tần Vũ đang súc thế bắn Trụy Nhật Tiến, lão gào thét hoảng sợ dùng huyết độn bỏ chạy.
- Tiểu súc sinh, ta có chết cũng không tha cho ngươi.
Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu ! Xiu !
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Nhục thân lão bị oanh nát, Nguyên Anh bản mệnh bỏ chạy trối chết nhưng đã chậm.
Sinh linh Dị Hỏa đã kết ấn thi triển Phật Nộ Hỏa Liên Ngũ Sắc đón đầu lão.
BÀNH!
Một đóa phật liên nở rộng trên thương khung, bầu trời Trung Nguyên biến sắc, một màu cam sắc rực rỡ bao phủ tất cả, sóng nhiệt lan tỏa hơn trăm dặm xung quanh, bên dưới nhà cửa cây cối bốc cháy dữ dội.
Xung quanh chỗ Nguyên Anh bản mệnh lão Chu vừa nãy, bị oanh nát bấy nhầy, tất cả hóa thành tro bụi, mặt đất để lại một cái lỗ lớn, phương viên hơn một dặm, sâu chừng trăm trượng, dị hỏa bùng cháy ngùn ngụt.
Chín con bạch long của dị hỏa Cốt Linh Lãnh Hỏa, uốn lượn trên người hắn, đạo bào Tần Vũ bay phần phật, hai mắt hung quang như sát thần, hắn vừa giết một tên Đại Thừa kỳ nhất trọng thiên.
Toàn trường yên tĩnh đến cực điểm, khủng bố, chiến lực của Tần Vũ quá khủng bố, tu sĩ hai bên hít vào một ngụm khí lạnh.
Bỗng chốc, một tiếng sát kinh thiên phá vỡ bầu không khí lạ thường này.
- SÁTTTTTTTTTTTTTT !
Bách Quỷ binh đoàn la lớn, lao vào tàn sát kẻ địch đang kinh sợ kia.
Lúc này Tam Long cũng đã quật chết tên Đại Thừa kỳ nhị trọng thiên, một thân máu me trở về bên cạnh bảo hộ Tần Vũ hồi phục thương thế.
Tử Yên trực tiếp cầm đầu của tên Đại Thừa kỳ tam trọng thiên quăng mạnh về phía Ung Châu Thành, bỗng nhiên không biết ai là người bắt đầu mà tu sĩ Đông Tấn Quốc từng đám hoảng loạn, bỏ chạy trối chết.
- Chạy mau!
- Aaa… bọn chúng không phải người!
- Cứu ta!
Lão tổ Hoàng Thất bị địch nhân oanh chết, đối phương còn có 2 cao thủ Đại Thừa kỳ, trận này không đánh cũng biết kết quả ra sao, bây giờ binh sĩ Đông Tấn Quốc hốt hoảng bỏ chạy tán loạn.
Tần Vũ nhục thân vừa nãy chi chít vết thương, xương cốt gãy vụn vậy mà bây giờ đã nhanh chóng khôi phục, tai mắt của thế gia Nhân Tộc Vực vô cùng kinh hãi, run rẩy ghi chép lại.
Tần Vũ lần nữa giương cung bắn về phía tàn binh đã bỏ chạy, trực tiếp oanh sát mấy trăm tên.
BÀNH!
- Aaaa….
Cứu ta!
- Ta xin hàng … Tha cho ta!
…
Từng tiếng kêu la thảm thiết của tu sĩ Đông Tấn Quốc vang vọng khắp bầu trời Ung Châu thành, bọn họ đã đại bại.
Dân chúng Ung Châu Thành và tu sĩ thế tục ở đây, run rẩy quỳ lại triều bái Tần Vũ.
Người đang lăng không trước mặt bọn họ, bây giờ không khác gì sát thần giáng lâm!
Ở dưới mặt đất, từ từ từng tiếng triều bái vang vọng:
- Thế tử vạn tuế!
- Thế tử vạn tuế!
- THẾ TỬ VẠN TUẾ!
...
Tần Vũ ngạo nghễ đứng đó, chấn nhiếp thiên hạ chúng sinh.
Ba trận liên tiếp vô địch, một đường tàn sát địch nhân, kinh hồn táng đảm.
Danh sách chương