Hoàng thất Đông Tấn Quốc trên dưới một mảng rúng động, lão tổ tông và trưởng bối trong nhà toàn bộ tử trận ở Ung Châu thành, ngay cả hai vị Đại Thừa kỳ cung phụng của Liệt thế gia cử đến cũng tử trận.
Trải qua hai trận chiến vừa rồi Đông Tấn Quốc tổn thất thảm trọng, binh bại như núi đổ, cao thủ trong quốc gia toàn bộ bỏ mình.
Hoàng tộc, chư hầu bỏ chạy tán lạn, trên dưới kinh đô một mảnh nhốn nháo.
Một lão bà thảm thiết nói với công chúa Đông Tấn Quốc:
- Công chúa, chúng ta đi thôi, nếu không hắn sẽ đánh tới đây!
Nàng vẫn thản nhiên lặng lẽ đứng ở trên đài cao, thẫn thờ trả lời:
- Chúng ta còn chỗ nào để đi nữa? Đây là nhà của chúng ta, tại sao lại phải bỏ đi.
Lão bà thống thiết kêu nàng:
- Công chúa, lão tổ đã bỏ mạng, nếu chúng ta ở lại, kết cục chắc chắn sẽ rất thê thảm.
Nàng nhìn xuống quang cảnh bỏ chạy tán loạn bên dưới, bất lực thở dài, Đông Tấn Quốc 500 năm nay gây chiến khắp nơi, tứ phương tám hướng đều là địch nhân, bây giờ nàng cũng không biết phải chạy đi đâu.
Phụ thân nàng, những năm qua, bóc lột chư hầu, vơ vét của cải và tài nguyên trong thiên hạ đến cùng cực, bây giờ bước ra ngoài còn nguy hiểm hơn ở lại tử thủ trong này, đằng nào cũng sẽ chết, vậy thì nàng chọn chết trong oanh liệt.
Mấy vị hoàng huynh, hoàng đệ của nàng, bây giờ đã vơ vét của cải trong nhà, ôm theo mỹ nhân bỏ chạy trối chết, mắt nàng ngấn lệ, bất chợt khóc thành từng tiếng, nàng bất lực nhìn bọn họ, đây là hoàng tộc mà nàng mong muốn bảo vệ, vậy mà phút cuối cùng, đứng trước cường địch, tan đàn xẻ nghé, thân ai nấy lo, thi nhau bỏ chạy.
Nàng nức nở nói:
- Chúng ta đã không còn đường để chạy nữa rồi, lão nhũ mẫu, huhu…
Không biết nàng nghĩ gì, đột nhiên khí chất của nàng thay đổi đột ngột.
Hai mắt Chu Tư Lệ hung quang mãnh liệt, trực tiếp lao xuống chụp đầu của hoàng đệ hấp thu chân khí và thần hồn của hắn, nàng nói:
- Nếu đệ đã không thể bảo vệ quốc gia, vậy thì để ta thay đệ.
Tên hoàng đệ mắt trợn trừng nhìn nàng:
- Lục tỷ, …ặc ặc !
Lão nhũ mẫu thấy vậy, cũng lao theo hỗ trợ nàng, ngăn cản mấy tên thủ hạ của hắn.
Cứ như vậy, Chu Tư Lệ, liên tiếp hấp thu của chân khí của hoàng huynh và hoàng đệ của nàng, khí tức thuế biến.
Đây là ma công mà nàng nhận được bên trong một bí cảnh truyền thừa thần bí cách đây chục năm.
Nàng liên tiếp chụp tới mấy tên thủ hạ Luyện Hư kỳ, vậy mà quỷ dị hấp thu được thuộc tính chân khí của họ vào trong người nàng.
Bây giờ nàng đã là giả Luyện Hư kỳ cảnh giới, tuy Nguyên Anh bản mệnh chưa thể luyện hóa được thuộc tính chân khí nhưng lại có thể tích lũy nó để sử dụng.
Lão nhũ mẫu nói với nàng:
- Công chúa, …
Nàng lạnh lùng nói:
- Đi thôi !
Bấy giờ nàng mới rời bỏ hoàng cung, lao đi vun vút, nàng cắn chặt đôi môi đến nỗi bật máu.
“Tần Vũ, ta sẽ lăng trì xử tử ngươi”
…
Tần Vũ cho quân dựng trại nghỉ ngơi ở Ung Châu Thành, ổn định hồi phục thương thế, kiểm kê thương vong.
Trận này lấy ít địch nhiều, 5000 binh sĩ đánh với 1 vạn 5 ngàn binh sĩ của Đông Tấn Quốc, hơn nữa còn là chiến lực đỉnh tiêm của Đông Tấn Quốc, nên tổn thất là điều không thể tránh khỏi.
Tần Hạo báo cáo:
- Báo, tu sĩ thuê đến từ bên ngoài chết 600 người, bị thương 800 người.
Thủ hạ Tần thế gia chết 100 người, bị thương 300 người.
Bách Quỷ binh đoàn, chết 50 người, bị thương 200 người.
Tất cả tu vi đều từ Hóa Thần Kỳ đỉnh phong trở xuống, Luyện Hư kỳ chủ yếu bị trọng thương hoặc nhục thân bị chấn nát.
Tần Vũ gật đầu nói với hắn:
- Ta biết rồi, ngươi lui ra cho tu sĩ dọn dẹp chiến địa, tài nguyên và bảo vật của họ thu được đều được giữ lại, không phải nộp lên.
Những người tử thương, bồi thường cho gia quyến theo thỏa thuận, còn lại nhanh chóng hỗ trợ tu sĩ hồi phục thương thế.
Đối với tu sĩ nhục thân bị chấn nát, hỗ trợ họ theo như cam kết ban đầu.
Nói rồi hắn quay sang nói với Lăng thống lĩnh:
- Lăng thúc mau chóng truyền tin về gia tộc và U Lâm thành bổ sung thêm quân lực.
Tần Hạo và Lăng thống lĩnh nhận mệnh, rồi lập tức lui ra ngoài.
Cách làm này của Tần Vũ rất được lòng quân, bọn họ xả thân chém giết địch nhân, tất nhiên tài nguyên và bảo vật của họ đạt được Tần Vũ cũng không lấy, coi như là phần thưởng thêm cho công sức của bọn họ, cũng là một cách thúc đẩy chiến ý của bọn họ.
Chém giết địch nhân không những lập được công lao lĩnh thưởng, còn được giữ lấy tài nguyên và bảo vật của địch nhân làm của riêng, cực kỳ hấp dẫn, chính vì chuyện này, mà lần thứ hai Tần Vũ chiêu mộ tu sĩ, tu sĩ khắp nơi ào ào kéo đến đầu quân cho hắn.
Tần Vũ cũng kiểm kê túi trữ vật của Chu Thất Công lão nhân, trong này quả nhiên nhiều bảo bối, tích lũy của Đại Thừa kỳ tu sĩ, đặc biệt là lão tổ của một quốc gia không hề nhỏ, thậm chí ngang ngửa với đại gia tộc ở Trung Châu thành.
Lần này, Tần Vũ xem như hời to, tuy tổn thất có chút lớn, nhưng bù lại lượng tài nguyên và bảo bối thu được, dư dả để bù đắp cho tu sĩ thương vong.
Thậm chí còn đủ cho hắn nuôi dưỡng thêm 2000 binh sĩ tu luyện từ đầu đến Hóa Thần kỳ đỉnh phong.
…
Lúc này ở Trung Châu thành, bốn vị lão tổ đang họp bàn với nhau ở một đình viện.
Ba vị thế gia lão tổ nói:
- Chúc mừng Tần huynh, Tần thế gia quả nhiên phúc khí kinh thiên!
Tần gia lão tổ khoát tay, đắc ý nói:
- Ha ha, vốn dĩ ta muốn mượn mấy trận này khảo nghiệm hắn một chút, nào ngờ hắn có thể hạ sát được Đại Thừa kỳ cao thủ chứ.
- Haha Tần Vũ quả nhiên là thiên tài đỉnh tiêm thế hệ này của Thiên Huyền Đại Lục.
Mấy lão cũng phụ họa thêm, hồ ngôn loạn ngữ một hồi thì Nam Cung thế gia lão tổ lên tiếng nói:
- Tần huynh, vậy còn chuyện huynh mời chúng ta đến đây thì như thế nào ?
Tần thế gia lão tổ lúc này mới chậm rãi nói:
- Thông qua ba trận vừa rồi của Tần Vũ hẳn là mọi người cũng biết mức độ nông sâu ở phía nam và tây nam Trung Nguyên.
Bọn họ đồng loạt gật đầu, bọn họ để ý động tĩnh ở Trung Nguyên gắt gao bởi vì ai cũng có tâm tư riêng, Tần thế gia lão tổ dừng lại quan sát thái độ của bọn họ một lượt, rồi tiếp tục nói:
- Đông Tấn Quốc tính cả kinh đô, tổng cộng có 18 thành trì, ta định mời các vị huynh đệ ở đây, cùng nhau cai quản Đông Tấn Quốc, thiết lập thành trì phòng ngự vững chãi ở đây, phòng cho Hắc Ám trường dạ sau này, đồng thời lần nữa khởi động đại kế mở rộng về phía bắc Đông Vực.
Ba vị lão tổ còn lại cũng sớm đã đoán được chuyện này, bọn họ chỉ là chờ Tần thế gia mở lời mà thôi, Long thế gia lão tổ lên tiếng nói:
- Không biết Tần huynh phân chia như thế nào ?
Tần gia lão tổ nói:
- Kinh đô, hoàng cung và trung tâm thành do Tần thế gia chúng ta quản, Tần Vũ cai quản phía tây nam, còn lại ba hướng cổng thành, các vị huynh đệ cứ thảo luận với nhau tùy ý phân chia.
Tần thế gia ta chỉ thu lại vốn gốc bỏ ra đào tạo thủ hạ, tổng cộng thu mỗi nhà 10 ức chân khí thạch trung phẩm.
Lão ngừng lại, quan sát ba vị lão tổ rồi nói tiếp:
- 17 thành trì còn lại, chúng ta chia nhau quản lý như thứ hạng phân chia tài nguyên ở Đông Vực, các vị huynh đệ thấy như thế nào ?
Ba vị lão tổ ba nhà Nam Cung thế gia, Long thế gia và Mặc thế gia lâm vào trầm mặc trong chốc lát, cái giá này tương đối lớn, 10 ức chân khí thạch trung phẩm đủ để mỗi nhà bồi dưỡng 3000 đến 5000 thủ hạ tu luyện từ đầu lên đến Hóa Thần Kỳ đỉnh phong.
Nhưng mà nếu suy tính kỹ càng, tuyệt đối đáng giá, bởi vì bọn họ có thể nhanh chóng đặt nền móng ở Trung Nguyên để phát triển.
Phải biết là Trung Nguyên tài nguyên vô cùng vô tận cho nên mới sản sinh nhiều bộ lạc hùng mạnh rải rác khắp nơi như vậy.
Hơn nữa, nhân khẩu đông đúc vô cùng, ẩn ẩn có phần vượt qua phía nam Đông Vực, sinh ý về lâu về dài mà nói quả thực hấp dẫn.
Tần thế gia lão tổ cũng là lão hồ ly, lão biết một mình Tần thế gia nuốt không trôi Đông Tấn Quốc.
Bởi vì một khi điều động nhân lực lên đây phòng thủ phát triển, tự khắc nhân lực ở Đông Vực hiện tại sẽ giảm sút, tất sẽ bị mấy nhà khác dòm ngó.
Vậy thì lão liền trực tiếp ra giá bán lại cho bọn họ, bốn nhà chung tay cùng nhau quản lý, bọn họ muốn đánh sâu hơn vào Trung Nguyên, vậy thì phải đồng hành cùng Tần thế gia xây dựng phòng tuyến này trở nên cực kỳ vững chãi.
Đây là một công đôi việc, tiện tay thu lại vốn gốc bỏ ra, thậm chí lời gấp chục lần vốn gốc Tần thế gia bỏ ra cho ba trận chiến này, điều này hoàn toàn đều nhờ công lao của Tần Vũ.
Lão tổ Tần thế gia híp mắt nhìn ba người bọn họ.
Cái đề nghị này tuyệt đối hấp dẫn, bọn họ không thể nào bỏ qua, hơn nữa, giả như lúc sau Hắc Ám trường dạ xâm lấn bọn họ cũng có một nơi cùng nhau rút lui để phòng thủ.
Buộc chặt bọn họ với lợi ích ở Đông Tấn Quốc mới có thể ép họ bỏ ra tài nguyên xây dựng nơi này thành cứ điểm vững chắc ở phía Bắc đủ sức chống chọi với hạo kiếp và Nhung Tộc hùng mạnh.
Ở vùng Tây Nam xa xôi, các bộ tộc ở đây đã bắt đầu có Đại Thừa kỳ cao thủ nhất trọng thiên tọa trấn, vậy chắc chắn ở sâu bên trên Đông Bắc khả năng có Đại Thừa kỳ đỉnh phong tọa trấn, thậm chí là chuẩn bị đột phá Độ Kiếp kỳ, nên mấy năm nay mới ngông cuồng như thế.
Dựa trên suy nghĩ này, ba nhà còn lại cũng cấp tốc tính toán kỹ càng, nếu chia nhau ra tiến công lẻ tẻ, rồi tự mình xây dựng phòng tuyến phòng thủ và phát triển thế lực sinh ý ở đó, sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian và công sức, không bằng bây giờ đệ nhất thế gia đã mở lời, bọn họ chung tay tạo thành liên minh đánh chiếm phía bắc.
Hợp tác với nhau như vậy không những tiết kiệm tài nguyên và công sức mà hơn nữa còn buộc chặt lợi ích của nhau vào chung một chỗ, không ai có thể tranh thủ đâm sau lưng người kia.
Nhất là ở trong tình thế hiện tại, phía nam Hắc Ám trường dạ xâm lấn lên, phía bắc Nhung Tộc nổi loạn đánh xuống.
Chỉ có hợp tác mới là hợp lý nhất trong tình huống hiện nay, trước phải qua được trường hạo kiếp này mới có thể tính tiếp chuyện khác.
Hơn nữa, chuyện này đối với họ về lâu dài chỉ có lợi, không có hại, Tần thế gia cũng vậy, người chân chính hưởng lợi vẫn là Tần thế gia.
Tần thế gia nhìn chung mà nói chiếm cứ phần lớn sinh ý và tài nguyên ở đây, lại mượn nhờ tam đại thế gia còn lại bỏ công bỏ sức và tài nguyên ra cùng chung tay xây dựng phòng tuyến vững chắc ở chỗ này.
Mặt khác, còn tiện tay ngăn chặn bọn họ lén lút thừa cơ đâm chọt sau lưng, đem lợi ích bốn nhà buộc chặt vào chung một chỗ với nhau.
Lúc này Nam Cung thế gia lão tổ lên tiếng:
- Chuyện này Nam Cung thế gia ta đồng ý!
Long thế gia cũng nhanh nhảu đáp lời:
- Long thế gia ta cũng tham gia, haha!
Mặc thế gia lão tổ cũng nhanh chóng trả lời:
- Mặc thế gia đệ cũng muốn đồng hành cùng Tần huynh!
Lão tổ Tần thế gia cười lớn:
- Haha, hảo hảo, đây là hảo sự, hôm nay chúng ta nên mở yến tiệc chúc mừng!
Nói rồi lão phân phó cho hạ nhân trong nhà chuẩn bị đại yến cho mấy lão dùng bữa.
Còn chuyện chi tiết hợp tác ở bên dưới mấy lão sẽ giao cho hậu bối trong nhà tiếp tục xử lý.
Bọn họ chỉ quyết định những sự việc trong đại như thế này mà thôi.
Nói thẳng ra, việc vặt là lũ trẻ chạy, còn bố cục các lão nắm trong tay.
Bởi vì lý do này mà bọn họ thường xuyên bị đám trẻ nói xấu sau lưng gọi là lão cự đầu, hoặc lão hồ ly.
Mà quả thật bọn họ không hề sai trong chuyện chửi rủa này, vất vả lăn lộn, lại nằm trong tính toán của mấy lão.
…
Mười lăm ngày sau, Tần Vũ cũng đã nhận được ngọc giản truyền tin, hắn nở ra một nụ cười thỏa mãn, chuyện bốn nhà hợp tác quản lý Đông Tấn Quốc hắn sớm đã đoán trước được điều này, chẳng những vậy đây cũng là nằm trong một phần kế hoạch của hắn.
Chỉ là Tần Vũ không biết khi nào bọn họ mới nhúng tay vào đây mà thôi.
Nhưng mà hắn không ngờ lại nhanh như vậy, Bách Quỷ quân đoàn còn chưa đánh đến kinh đô Đông Tấn Quốc bên trên mấy lão hồ ly đã định đoạt bố cục phân chia ở đây.
Nói đi cũng phải nói lại, Tần Vũ lần này cũng không hề thiệt thòi, thậm chí kết quả còn vượt qua sức tưởng tượng của hắn.
Lão tổ Tần thế gia chấp nhận cho hắn tự mình cai quản phía Tây Nam kinh đô, sinh ý và tài nguyên ở khu vực Tây Nam sẽ là của riêng hắn, không phải nộp lại cho gia tộc.
Mặt khác, tài nguyên và sinh ý ở Cực Châu thành và Ung Châu thành cũng sẽ do hắn quản lý, chỉ cần nộp lại 5 thành cho gia tộc.
Hơn nữa lão còn trực tiếp ban thưởng cho Tần Vũ hắn 10 ức chân khí thạch, coi như là lão trọng thưởng cho công lao của hắn, lượng tài nguyên này đủ hắn bồi dưỡng hai thế hệ Bách Quỷ binh đoàn đến Hóa Thần Kỳ đỉnh phong.
Đây coi như là kết quả mỹ mãn, bỏ ra hai năm thời gian chinh chiến, thu đến trong tay sinh ý thế tục vô cùng khổng lồ, kết hợp với căn cơ ở U Lâm thành và nội ngoại môn thượng cổ Thanh Vân tông.
Tần Vũ đã là cự phú một phương Nhân Tộc vực.
Hơn nữa, mục tiêu ban đầu của hắn cũng là dừng chân ở Đông Tấn Quốc, xây dựng nền móng vững chắc ở đây để làm bàn đạp tiến đánh về phía Đông Bắc.
Vừa vặn lại được tứ đại thế gia Đông Vực hỗ trợ, chuyện này lại càng dễ dàng hơn, một mình hắn phòng thủ nơi rộng lớn như thế này, cộng thêm tứ phía là địch nhân quả thật mà nói là có chút khó khăn.
Nhưng bây giờ mọi chuyện đã đi theo tính toán của hắn, việc còn lại của Tần Vũ là chiêu binh mãi mã, rèn luyện binh lực và phát triển sinh ý ở đây mà thôi.
…
Hai tháng sau, binh lực lúc này đã hồi phục đầy đủ, viện binh cũng đã chi viện đến, đồng thời cũng đã trải qua huấn luyện cơ bản.
Mặt khác, lần này cũng chỉ là dọn dẹp tàn dư ở kinh đô, nên Tần Vũ cũng không chần chừ thêm nữa nhanh chóng cho Bách Quỷ quân đoàn hỏa tốc hành quân tiến đánh kinh đô Đông Tấn Quốc.
Trải qua hai trận chiến vừa rồi Đông Tấn Quốc tổn thất thảm trọng, binh bại như núi đổ, cao thủ trong quốc gia toàn bộ bỏ mình.
Hoàng tộc, chư hầu bỏ chạy tán lạn, trên dưới kinh đô một mảnh nhốn nháo.
Một lão bà thảm thiết nói với công chúa Đông Tấn Quốc:
- Công chúa, chúng ta đi thôi, nếu không hắn sẽ đánh tới đây!
Nàng vẫn thản nhiên lặng lẽ đứng ở trên đài cao, thẫn thờ trả lời:
- Chúng ta còn chỗ nào để đi nữa? Đây là nhà của chúng ta, tại sao lại phải bỏ đi.
Lão bà thống thiết kêu nàng:
- Công chúa, lão tổ đã bỏ mạng, nếu chúng ta ở lại, kết cục chắc chắn sẽ rất thê thảm.
Nàng nhìn xuống quang cảnh bỏ chạy tán loạn bên dưới, bất lực thở dài, Đông Tấn Quốc 500 năm nay gây chiến khắp nơi, tứ phương tám hướng đều là địch nhân, bây giờ nàng cũng không biết phải chạy đi đâu.
Phụ thân nàng, những năm qua, bóc lột chư hầu, vơ vét của cải và tài nguyên trong thiên hạ đến cùng cực, bây giờ bước ra ngoài còn nguy hiểm hơn ở lại tử thủ trong này, đằng nào cũng sẽ chết, vậy thì nàng chọn chết trong oanh liệt.
Mấy vị hoàng huynh, hoàng đệ của nàng, bây giờ đã vơ vét của cải trong nhà, ôm theo mỹ nhân bỏ chạy trối chết, mắt nàng ngấn lệ, bất chợt khóc thành từng tiếng, nàng bất lực nhìn bọn họ, đây là hoàng tộc mà nàng mong muốn bảo vệ, vậy mà phút cuối cùng, đứng trước cường địch, tan đàn xẻ nghé, thân ai nấy lo, thi nhau bỏ chạy.
Nàng nức nở nói:
- Chúng ta đã không còn đường để chạy nữa rồi, lão nhũ mẫu, huhu…
Không biết nàng nghĩ gì, đột nhiên khí chất của nàng thay đổi đột ngột.
Hai mắt Chu Tư Lệ hung quang mãnh liệt, trực tiếp lao xuống chụp đầu của hoàng đệ hấp thu chân khí và thần hồn của hắn, nàng nói:
- Nếu đệ đã không thể bảo vệ quốc gia, vậy thì để ta thay đệ.
Tên hoàng đệ mắt trợn trừng nhìn nàng:
- Lục tỷ, …ặc ặc !
Lão nhũ mẫu thấy vậy, cũng lao theo hỗ trợ nàng, ngăn cản mấy tên thủ hạ của hắn.
Cứ như vậy, Chu Tư Lệ, liên tiếp hấp thu của chân khí của hoàng huynh và hoàng đệ của nàng, khí tức thuế biến.
Đây là ma công mà nàng nhận được bên trong một bí cảnh truyền thừa thần bí cách đây chục năm.
Nàng liên tiếp chụp tới mấy tên thủ hạ Luyện Hư kỳ, vậy mà quỷ dị hấp thu được thuộc tính chân khí của họ vào trong người nàng.
Bây giờ nàng đã là giả Luyện Hư kỳ cảnh giới, tuy Nguyên Anh bản mệnh chưa thể luyện hóa được thuộc tính chân khí nhưng lại có thể tích lũy nó để sử dụng.
Lão nhũ mẫu nói với nàng:
- Công chúa, …
Nàng lạnh lùng nói:
- Đi thôi !
Bấy giờ nàng mới rời bỏ hoàng cung, lao đi vun vút, nàng cắn chặt đôi môi đến nỗi bật máu.
“Tần Vũ, ta sẽ lăng trì xử tử ngươi”
…
Tần Vũ cho quân dựng trại nghỉ ngơi ở Ung Châu Thành, ổn định hồi phục thương thế, kiểm kê thương vong.
Trận này lấy ít địch nhiều, 5000 binh sĩ đánh với 1 vạn 5 ngàn binh sĩ của Đông Tấn Quốc, hơn nữa còn là chiến lực đỉnh tiêm của Đông Tấn Quốc, nên tổn thất là điều không thể tránh khỏi.
Tần Hạo báo cáo:
- Báo, tu sĩ thuê đến từ bên ngoài chết 600 người, bị thương 800 người.
Thủ hạ Tần thế gia chết 100 người, bị thương 300 người.
Bách Quỷ binh đoàn, chết 50 người, bị thương 200 người.
Tất cả tu vi đều từ Hóa Thần Kỳ đỉnh phong trở xuống, Luyện Hư kỳ chủ yếu bị trọng thương hoặc nhục thân bị chấn nát.
Tần Vũ gật đầu nói với hắn:
- Ta biết rồi, ngươi lui ra cho tu sĩ dọn dẹp chiến địa, tài nguyên và bảo vật của họ thu được đều được giữ lại, không phải nộp lên.
Những người tử thương, bồi thường cho gia quyến theo thỏa thuận, còn lại nhanh chóng hỗ trợ tu sĩ hồi phục thương thế.
Đối với tu sĩ nhục thân bị chấn nát, hỗ trợ họ theo như cam kết ban đầu.
Nói rồi hắn quay sang nói với Lăng thống lĩnh:
- Lăng thúc mau chóng truyền tin về gia tộc và U Lâm thành bổ sung thêm quân lực.
Tần Hạo và Lăng thống lĩnh nhận mệnh, rồi lập tức lui ra ngoài.
Cách làm này của Tần Vũ rất được lòng quân, bọn họ xả thân chém giết địch nhân, tất nhiên tài nguyên và bảo vật của họ đạt được Tần Vũ cũng không lấy, coi như là phần thưởng thêm cho công sức của bọn họ, cũng là một cách thúc đẩy chiến ý của bọn họ.
Chém giết địch nhân không những lập được công lao lĩnh thưởng, còn được giữ lấy tài nguyên và bảo vật của địch nhân làm của riêng, cực kỳ hấp dẫn, chính vì chuyện này, mà lần thứ hai Tần Vũ chiêu mộ tu sĩ, tu sĩ khắp nơi ào ào kéo đến đầu quân cho hắn.
Tần Vũ cũng kiểm kê túi trữ vật của Chu Thất Công lão nhân, trong này quả nhiên nhiều bảo bối, tích lũy của Đại Thừa kỳ tu sĩ, đặc biệt là lão tổ của một quốc gia không hề nhỏ, thậm chí ngang ngửa với đại gia tộc ở Trung Châu thành.
Lần này, Tần Vũ xem như hời to, tuy tổn thất có chút lớn, nhưng bù lại lượng tài nguyên và bảo bối thu được, dư dả để bù đắp cho tu sĩ thương vong.
Thậm chí còn đủ cho hắn nuôi dưỡng thêm 2000 binh sĩ tu luyện từ đầu đến Hóa Thần kỳ đỉnh phong.
…
Lúc này ở Trung Châu thành, bốn vị lão tổ đang họp bàn với nhau ở một đình viện.
Ba vị thế gia lão tổ nói:
- Chúc mừng Tần huynh, Tần thế gia quả nhiên phúc khí kinh thiên!
Tần gia lão tổ khoát tay, đắc ý nói:
- Ha ha, vốn dĩ ta muốn mượn mấy trận này khảo nghiệm hắn một chút, nào ngờ hắn có thể hạ sát được Đại Thừa kỳ cao thủ chứ.
- Haha Tần Vũ quả nhiên là thiên tài đỉnh tiêm thế hệ này của Thiên Huyền Đại Lục.
Mấy lão cũng phụ họa thêm, hồ ngôn loạn ngữ một hồi thì Nam Cung thế gia lão tổ lên tiếng nói:
- Tần huynh, vậy còn chuyện huynh mời chúng ta đến đây thì như thế nào ?
Tần thế gia lão tổ lúc này mới chậm rãi nói:
- Thông qua ba trận vừa rồi của Tần Vũ hẳn là mọi người cũng biết mức độ nông sâu ở phía nam và tây nam Trung Nguyên.
Bọn họ đồng loạt gật đầu, bọn họ để ý động tĩnh ở Trung Nguyên gắt gao bởi vì ai cũng có tâm tư riêng, Tần thế gia lão tổ dừng lại quan sát thái độ của bọn họ một lượt, rồi tiếp tục nói:
- Đông Tấn Quốc tính cả kinh đô, tổng cộng có 18 thành trì, ta định mời các vị huynh đệ ở đây, cùng nhau cai quản Đông Tấn Quốc, thiết lập thành trì phòng ngự vững chãi ở đây, phòng cho Hắc Ám trường dạ sau này, đồng thời lần nữa khởi động đại kế mở rộng về phía bắc Đông Vực.
Ba vị lão tổ còn lại cũng sớm đã đoán được chuyện này, bọn họ chỉ là chờ Tần thế gia mở lời mà thôi, Long thế gia lão tổ lên tiếng nói:
- Không biết Tần huynh phân chia như thế nào ?
Tần gia lão tổ nói:
- Kinh đô, hoàng cung và trung tâm thành do Tần thế gia chúng ta quản, Tần Vũ cai quản phía tây nam, còn lại ba hướng cổng thành, các vị huynh đệ cứ thảo luận với nhau tùy ý phân chia.
Tần thế gia ta chỉ thu lại vốn gốc bỏ ra đào tạo thủ hạ, tổng cộng thu mỗi nhà 10 ức chân khí thạch trung phẩm.
Lão ngừng lại, quan sát ba vị lão tổ rồi nói tiếp:
- 17 thành trì còn lại, chúng ta chia nhau quản lý như thứ hạng phân chia tài nguyên ở Đông Vực, các vị huynh đệ thấy như thế nào ?
Ba vị lão tổ ba nhà Nam Cung thế gia, Long thế gia và Mặc thế gia lâm vào trầm mặc trong chốc lát, cái giá này tương đối lớn, 10 ức chân khí thạch trung phẩm đủ để mỗi nhà bồi dưỡng 3000 đến 5000 thủ hạ tu luyện từ đầu lên đến Hóa Thần Kỳ đỉnh phong.
Nhưng mà nếu suy tính kỹ càng, tuyệt đối đáng giá, bởi vì bọn họ có thể nhanh chóng đặt nền móng ở Trung Nguyên để phát triển.
Phải biết là Trung Nguyên tài nguyên vô cùng vô tận cho nên mới sản sinh nhiều bộ lạc hùng mạnh rải rác khắp nơi như vậy.
Hơn nữa, nhân khẩu đông đúc vô cùng, ẩn ẩn có phần vượt qua phía nam Đông Vực, sinh ý về lâu về dài mà nói quả thực hấp dẫn.
Tần thế gia lão tổ cũng là lão hồ ly, lão biết một mình Tần thế gia nuốt không trôi Đông Tấn Quốc.
Bởi vì một khi điều động nhân lực lên đây phòng thủ phát triển, tự khắc nhân lực ở Đông Vực hiện tại sẽ giảm sút, tất sẽ bị mấy nhà khác dòm ngó.
Vậy thì lão liền trực tiếp ra giá bán lại cho bọn họ, bốn nhà chung tay cùng nhau quản lý, bọn họ muốn đánh sâu hơn vào Trung Nguyên, vậy thì phải đồng hành cùng Tần thế gia xây dựng phòng tuyến này trở nên cực kỳ vững chãi.
Đây là một công đôi việc, tiện tay thu lại vốn gốc bỏ ra, thậm chí lời gấp chục lần vốn gốc Tần thế gia bỏ ra cho ba trận chiến này, điều này hoàn toàn đều nhờ công lao của Tần Vũ.
Lão tổ Tần thế gia híp mắt nhìn ba người bọn họ.
Cái đề nghị này tuyệt đối hấp dẫn, bọn họ không thể nào bỏ qua, hơn nữa, giả như lúc sau Hắc Ám trường dạ xâm lấn bọn họ cũng có một nơi cùng nhau rút lui để phòng thủ.
Buộc chặt bọn họ với lợi ích ở Đông Tấn Quốc mới có thể ép họ bỏ ra tài nguyên xây dựng nơi này thành cứ điểm vững chắc ở phía Bắc đủ sức chống chọi với hạo kiếp và Nhung Tộc hùng mạnh.
Ở vùng Tây Nam xa xôi, các bộ tộc ở đây đã bắt đầu có Đại Thừa kỳ cao thủ nhất trọng thiên tọa trấn, vậy chắc chắn ở sâu bên trên Đông Bắc khả năng có Đại Thừa kỳ đỉnh phong tọa trấn, thậm chí là chuẩn bị đột phá Độ Kiếp kỳ, nên mấy năm nay mới ngông cuồng như thế.
Dựa trên suy nghĩ này, ba nhà còn lại cũng cấp tốc tính toán kỹ càng, nếu chia nhau ra tiến công lẻ tẻ, rồi tự mình xây dựng phòng tuyến phòng thủ và phát triển thế lực sinh ý ở đó, sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian và công sức, không bằng bây giờ đệ nhất thế gia đã mở lời, bọn họ chung tay tạo thành liên minh đánh chiếm phía bắc.
Hợp tác với nhau như vậy không những tiết kiệm tài nguyên và công sức mà hơn nữa còn buộc chặt lợi ích của nhau vào chung một chỗ, không ai có thể tranh thủ đâm sau lưng người kia.
Nhất là ở trong tình thế hiện tại, phía nam Hắc Ám trường dạ xâm lấn lên, phía bắc Nhung Tộc nổi loạn đánh xuống.
Chỉ có hợp tác mới là hợp lý nhất trong tình huống hiện nay, trước phải qua được trường hạo kiếp này mới có thể tính tiếp chuyện khác.
Hơn nữa, chuyện này đối với họ về lâu dài chỉ có lợi, không có hại, Tần thế gia cũng vậy, người chân chính hưởng lợi vẫn là Tần thế gia.
Tần thế gia nhìn chung mà nói chiếm cứ phần lớn sinh ý và tài nguyên ở đây, lại mượn nhờ tam đại thế gia còn lại bỏ công bỏ sức và tài nguyên ra cùng chung tay xây dựng phòng tuyến vững chắc ở chỗ này.
Mặt khác, còn tiện tay ngăn chặn bọn họ lén lút thừa cơ đâm chọt sau lưng, đem lợi ích bốn nhà buộc chặt vào chung một chỗ với nhau.
Lúc này Nam Cung thế gia lão tổ lên tiếng:
- Chuyện này Nam Cung thế gia ta đồng ý!
Long thế gia cũng nhanh nhảu đáp lời:
- Long thế gia ta cũng tham gia, haha!
Mặc thế gia lão tổ cũng nhanh chóng trả lời:
- Mặc thế gia đệ cũng muốn đồng hành cùng Tần huynh!
Lão tổ Tần thế gia cười lớn:
- Haha, hảo hảo, đây là hảo sự, hôm nay chúng ta nên mở yến tiệc chúc mừng!
Nói rồi lão phân phó cho hạ nhân trong nhà chuẩn bị đại yến cho mấy lão dùng bữa.
Còn chuyện chi tiết hợp tác ở bên dưới mấy lão sẽ giao cho hậu bối trong nhà tiếp tục xử lý.
Bọn họ chỉ quyết định những sự việc trong đại như thế này mà thôi.
Nói thẳng ra, việc vặt là lũ trẻ chạy, còn bố cục các lão nắm trong tay.
Bởi vì lý do này mà bọn họ thường xuyên bị đám trẻ nói xấu sau lưng gọi là lão cự đầu, hoặc lão hồ ly.
Mà quả thật bọn họ không hề sai trong chuyện chửi rủa này, vất vả lăn lộn, lại nằm trong tính toán của mấy lão.
…
Mười lăm ngày sau, Tần Vũ cũng đã nhận được ngọc giản truyền tin, hắn nở ra một nụ cười thỏa mãn, chuyện bốn nhà hợp tác quản lý Đông Tấn Quốc hắn sớm đã đoán trước được điều này, chẳng những vậy đây cũng là nằm trong một phần kế hoạch của hắn.
Chỉ là Tần Vũ không biết khi nào bọn họ mới nhúng tay vào đây mà thôi.
Nhưng mà hắn không ngờ lại nhanh như vậy, Bách Quỷ quân đoàn còn chưa đánh đến kinh đô Đông Tấn Quốc bên trên mấy lão hồ ly đã định đoạt bố cục phân chia ở đây.
Nói đi cũng phải nói lại, Tần Vũ lần này cũng không hề thiệt thòi, thậm chí kết quả còn vượt qua sức tưởng tượng của hắn.
Lão tổ Tần thế gia chấp nhận cho hắn tự mình cai quản phía Tây Nam kinh đô, sinh ý và tài nguyên ở khu vực Tây Nam sẽ là của riêng hắn, không phải nộp lại cho gia tộc.
Mặt khác, tài nguyên và sinh ý ở Cực Châu thành và Ung Châu thành cũng sẽ do hắn quản lý, chỉ cần nộp lại 5 thành cho gia tộc.
Hơn nữa lão còn trực tiếp ban thưởng cho Tần Vũ hắn 10 ức chân khí thạch, coi như là lão trọng thưởng cho công lao của hắn, lượng tài nguyên này đủ hắn bồi dưỡng hai thế hệ Bách Quỷ binh đoàn đến Hóa Thần Kỳ đỉnh phong.
Đây coi như là kết quả mỹ mãn, bỏ ra hai năm thời gian chinh chiến, thu đến trong tay sinh ý thế tục vô cùng khổng lồ, kết hợp với căn cơ ở U Lâm thành và nội ngoại môn thượng cổ Thanh Vân tông.
Tần Vũ đã là cự phú một phương Nhân Tộc vực.
Hơn nữa, mục tiêu ban đầu của hắn cũng là dừng chân ở Đông Tấn Quốc, xây dựng nền móng vững chắc ở đây để làm bàn đạp tiến đánh về phía Đông Bắc.
Vừa vặn lại được tứ đại thế gia Đông Vực hỗ trợ, chuyện này lại càng dễ dàng hơn, một mình hắn phòng thủ nơi rộng lớn như thế này, cộng thêm tứ phía là địch nhân quả thật mà nói là có chút khó khăn.
Nhưng bây giờ mọi chuyện đã đi theo tính toán của hắn, việc còn lại của Tần Vũ là chiêu binh mãi mã, rèn luyện binh lực và phát triển sinh ý ở đây mà thôi.
…
Hai tháng sau, binh lực lúc này đã hồi phục đầy đủ, viện binh cũng đã chi viện đến, đồng thời cũng đã trải qua huấn luyện cơ bản.
Mặt khác, lần này cũng chỉ là dọn dẹp tàn dư ở kinh đô, nên Tần Vũ cũng không chần chừ thêm nữa nhanh chóng cho Bách Quỷ quân đoàn hỏa tốc hành quân tiến đánh kinh đô Đông Tấn Quốc.
Danh sách chương