Sáng hôm sau khi tỉnh dậy thì Lý Tuệ An đã thấy bản thân nằm trong căn phòng rồi, cô hơi hoảng một chút nhưng rồi lại bình tĩnh.
Trên người cô chẳng có sao cả, quần áo chỉnh tề tóc tai không xù lên, chiếc chăn không xộc xệch vậy đã đủ khiến cô yên tâm hơn.
Cô biết giờ này anh ta đã đến đơn vị làm việc rồi, nói ra thì cô đã làm dâu được hai đêm ba ngày nhưng lại chưa từng làm bữa sáng cho anh, một cô cung cự giải có chút lo lắng cho người dưng vừa mới ở chung nhà.
Sau đó Lý Tuệ An đã nhớ ra cần đến nơi hẹn gặp Hạ Hạ, vừa may không trễ giờ vẫn còn kịp cô tranh thủ xuống giường vệ sinh cá nhân ở nhà WC rồi thay trang phục đi đến nơi hẹn.
[Quán ăn nhanh ILS]
*ILS: là tượng trưng cho I Love Sticker.
Tôi yêu nhãn dán.*
Địa điểm là một quán ăn nhanh cô bạn rất tinh ý khi mời cô vào lúc sáng sớm nên đã chọn một quán ăn nhanh để thuận tiện vừa nói chuyện vừa ăn sáng.
Lý Tuệ An tìm kiếm Hạ Hạ trong quán cuối cùng cũng nhìn ra, cô bạn ngồi ở dãy cuối cùng của quán ăn nhanh đang thưởng thức cafe.
Khi đang hớp một ngụm nước thì bị Lý Tuệ An hù cho một phát hồn bay phách lạc mém sặt cả nước.
Hai người cũng đã gọi video và gửi hình ảnh về nhau trên tin nhắn nên cũng sẽ nhận ra, Hạ Hạ ngạc nhiên hỏi.
"Tuệ An? Là cậu thật đấy à? tớ không ngờ cậu lại trắng và xinh đẹp hơn trong ảnh đấy."
- "Cậu cũng thế đấy.
Xinh đẹp hơn trong ảnh nhiều nhìn bên ngoài mới biết nó khác hoàn toàn những camera bị đảo ngược."
Lý Tuệ An cười đáp lại theo những gì mình thấy chẳng có chút gì là nói dối hay nịnh nọt, cô ngồi xuống ghế rồi gọi thức ăn nhanh ra.
Bên trong quán ăn nhanh bố trí ánh đèn sáng màu trắng tinh không thuộc trắng ngà làm cô có chút đau mắt bởi vì một người sử dụng ánh đèn vàng bảo vệ mắt như cô lại không thích đèn màu trắng.
Cô biết Hạ Hạ cũng như thế nhưng bọn họ chẳng để tâm đ ến chuyện đó nữa.
Để diễn tả về cô bạn quen trên mạng xã hội này của Lý Tuệ An thì phải dùng một từ là hoàn mỹ, không phải đối với ai cũng thấy hoàn hảo nhưng mà đối với đôi mắt của Lý Tuệ An đính chính là như thế.
Cô bạn có mái tóc dài màu đỏ, dài đến qua eo, uốn gợn sóng tóc mai bay lả lơi trong làn gió mát phà ra từ máy lạnh trong quán.
Chân mày rậm xếp đúng trình tự trên khuôn mẫu, hai mắt cân bằng giữa hai bên mày lóng lánh ánh sáng phản chiếu trong tầm mắt của Hạ Hạ.
Đôi môi lại diện lên một màu son đỏ chói phủ hết môi, nhìn thì hai người rất khác cách ăn mặc.
Cô bạn diện áo ôm hở rốn và chân váy đen ngầu đến bắp chân, thoáng mát và xinh đẹp.
Lý Tuệ An thì lại diện trên người một bộ đồ đơn giản như áo khoác lông xù nhẹ xanh dương nhạt, bên trong phủ một lớp áo ba lỗ trắng mỏng, quần ống rộng bằng loại vẫn co giãn thoáng khí xanh xám thụng qua gót chân.
Hạ Hạ nhìn cô rồi soi xét thử cô bạn có bị mất một cọng tóc hay là bị tàn tạ một chút nào và Hạ Hạ không khỏi tò mò về những chuyện vừa mới xảy ra dạo gần đây với cô.
"Cậu kể cho tớ nghe những thứ gần đây xem.
Sao cậu lại nhanh chóng kết hôn như vậy, tớ chẳng biết một thứ gì đối phương đấy."
Lý Tuệ An cười trừ, ai mà tin cô lại bị mẹ ép đến kết hôn với người xa lạ cơ chứ.
Chắc gần khóc đến nơi rồi, cô cắn móng tay thể hiện cảm xúc khó nói, Hạ Hạ biết biểu hiện này của cô là sao nên giải thích.
"Cậu cứ nói, tớ đều hiểu hết.
Đừng có lo là tớ la cậu hay động thủ với cậu."
Hạ Hạ hớp ngụm cafe nóng hổi, chờ đợi câu trả lời của Lý Tuệ An.
"Tớ bị mẹ nuôi lôi cổ về nhà rồi ép kết hôn đấy."
- "Ừ ừ...!....? CÁI GÌ?"
Hạ Hạ đập bàn, cô bạn cũng đã nghe Lý Tuệ An kể về người mẹ nuôi đó nhưng cô bạn lại không ngờ bà ta lại nói được làm được.
Hạ Hạ đập mạnh vào bàn làm cho tất cả người ở đó chú ý nhìn đến, Lý Tuệ An xuỵt ra hiệu đừng làm ồn.
"Xuỵt! Cậu bé thôi, đừng làm phiền những người khác."
•-•
Hạ Hạ nghe lời lặng xuống cảm xúc tức tối, giọng dò hỏi về những thứ cô biết về Phạm Thiên.
"Đúng thật là tức chết mà! Nói, anh ta tên, tuổi, công việc và gia cảnh như thế nào? Hai người có quen biết nhau trước đó chưa?"
Hạ Hạ làm như là cảnh sát đang tra hỏi tội phạm vậy đó, khuôn mặt tối lại nhìn chẳng khác gì ác quỷ.
Lý Tuệ An không muốn chọc vào đường cùng nên cũng nói ra hết.
"Anh ấy tên Phạm Thiên năm nay 30 tuổi, anh ấy đang làm ở đơn vị WM cảnh sát phòng cháy chữa cháy-cứu hộ cứu nạn.
Tớ không rõ về gia cảnh vì chưa gặp mặt lần 2, nhưng tớ biết anh trai ruột của Phạm Thiên là cảnh sát hình sự.
Tớ và anh ta chưa quen biết trước đó chỉ có gặp là cưới ngay thôi."
Nghe cũng tạm ổn, nhưng công việc đó lại quá nguy hiểm có thể biến cô từ người có chồng thành góa phụ bất cứ lúc nào.
Không có gì để bàn cãi thêm nên Hạ Hạ chỉ gật đầu, cô bạn suy nghĩ gì đó rồi nghiêm trọng hỏi.
"Không phải nhé, tớ cứ cảm thấy có gì đó cấn cấn ở đây nè.
Nếu như không có tình cảm cứ kết hôn rồi ở với nhau như vậy hoài à? Cậu không định lập một gia đình nghiêm túc sau này sao?"
- "Có gì mà nghiêm túc, tớ cảm thấy sống như thế này khá thoải mái.
Anh ta chẳng có gì để đi quá giới hạn với mình cả, cứ đi tối ngày thì có lò nun cũng chẳng khiến sắt với đất sét hòa chung làm một đâu.
Vậy nên cậu đừng lo chuyện đó."
Lý Tuệ An đánh tan lời khuyên của Hạ Hạ, giờ đây ý chí của cô không có tình yêu xâm chiếm mà là chỉ vì sống để tồn tại chỉ thế thôi.
Còn người chồng trên giấy tờ và pháp luật đó thì có khả năng lớn là không dung hợp nếu như cứ duy trì khoảng cách như thế này mãi.
"Tùy cậu thôi, tới cũng 25 tuổi nhưng cũng chắc là sẽ có ý định kết hôn với bạn trai vào năm sau.
Bọn tớ yêu nhàu được 7 năm rồi cũng không muốn lãng phí thời gian thêm."
Hạ Hạ biết cô chẳng bao giờ nghe lời khuyên nên cô bạn bỏ lơ mặc kệ Lý Tuệ An, cô bạn nói về người bạn trai và ý định kết hôn của mình.
Vẻ mặt rất chi là hạnh phúc, cảm xúc Hạ Hạ tăng nhanh chóng độ hảo cảm với bạn trai cũng tăng rất nhanh trong thời điểm này.
Lý Tuệ An nhìn thấy bạn mình hạnh phúc đến vậy thì cũng nói lời chúc phúc.
"Thế sao? Chúc mừng cậu nhé, đến lúc đó nhớ mời người bạn này dự lễ đó."
- "Yên tâm đi, người đầu tiên thông báo sẽ là cậu.
Bây giờ cậu ăn sáng rồi chúng ta đi mua sắm nhé? Phục Vụ, cho thêm một phần hamburger.".