Chương 2194
Thân Hào đã vào tù, không biết khi nào mới được thả ra, nếu ngay cả Thân Lâm cũng chết, ông cụ sẽ mất hết hai đứa con trai.
Mặc dù ông cụ không thích hai đứa con trai này, nhưng dù sao hổ dữ không ăn thịt con.
“Được, tôi cho ông thuốc giải.”
Cuối cùng, ông cụ lên tiếng.
“à…” Ông cụ nhìn chăm chăm Phàn Thức, nói từng câu từng chữ: “Tôi sẽ sắp xếp trực thăng đưa thuốc giải qua đó, đây là cách nhanh gọn tiết kiệm thời gian nhất, việc ông cần làm, chính là chờ ở bãi đáp trực thăng trên sân thượng.”
Phàn Thức hỏi: “Mất bao lâu?”
“Bốn mươi phút.”
“Được, tôi đợi ông bốn mươi phút!”
Sau khi ông cụ nói xong bèn xoay người bỏ đi, không chút do dự lề mề, như thể đang giải quyết một chuyện vô cùng bình thường, chẳng thấy căng thẳng chút nào.
Gặp nguy hiểm không hoảng loạn, tố chất tâm lý mạnh mẽ của ông cụ là thứ hiếm có trên đời.
Sau đó, Thân Khả Hân ngồi trước ống kính, nhìn Phàn Thức nói: “Ông được lắm đấy, nhiều năm như vậy, lần đầu tôi thấy có người dám nói chuyện với ông cụ như thế”
Phàn Thức cười lạnh: “Một kẻ sắp chết như tôi, cần gì phải kiêng nểnữa.”
Thân Khả Hân hỏi: “Ông không sợ sau này bị tính sổ à? Bây giờ ông lấy được thuốc giải, với năng lực của tập đoàn Hoa Thượng, sau này muốn đối phó ông chỉ là chuyện trong vài phút. Phàn Thức, ông làm như vậy chẳng khác nào tự sát.”
Phàn Thức nói với vẻ khinh thường: “Tôi không để ý được nhiều như vậy, sống sót mới là chuyện quan trọng nhất. Nếu sau này tập đoàn Hoa Thượng muốn đối phó với tôi, đến đây, tôi không sợ côi”
Thân Khả Hân nhún vai: “Ok, ông giỏi lắm, thu xếp rồi đến bãi đáp.
trực thăng trên sân thượng đi, trực thăng sẽ qua đó ngay.”
Nói xong, cô ta ngắt cuộc gọi video.
Phàn Thức xách cổ Thân Lâm như xách gà con, nhấc anh ta ra khỏi ghế, sau đó đưa anh ta ra ngoài cửa.
Vài tên đàn em khác phụ trách mở đường, chỗ nào có vấn đề gì đó không ổn sẽ báo cáo ngay lập tức.
May mà cả đoạn đường đều bình yên không có chuyện gì.
Nhóm người Phàn Thức lách qua tất cả mọi người, cẩn thận dẫn theo Thân Lâm đ ến bãi đáp trực thăng trên sân thượng của tập đoàn Hoa Thượng, khóa cửa lại, kiên nhãn chờ đợi trực thăng đến.
Còn hơn nửa tiếng nữa, bọn họ sẽ lấy được thuốc giải Giờ phút này tâm trạng Phàn Thức rất kích động, không phải lúc nào cũng có thể trải nghiệm được cảm giác “chết đi sống lại”này.
Phòng làm việc cục cảnh sát.
Giang Nghĩa và Nguyễn Bình Phàm ngồi trước máy tính, nhìn Phàn Thức trong video và lắng nghe tất cả những cuộc trò chuyện của ông ta với ông cụ.
Nguyễn Bình Phàm không khỏi tò mò hỏi: “Chiến Thần, cậu lấy video này ở đâu ra thế? Tại sao Phàn Thức lại không phản ứng gì cả, hơn nữa hiện trường đều được đóng kín, người của cậu làm cách nào mà vào được.”
Giang Nghĩa cười, tùy ý trả lời: “Không cần phải ngạc nhiên, tôi đã cài tai mắt bên cạnh Phàn Thức từ lâu rồi, một trong những nhân viên vệ sinh bên cạnh ông ta chính là người của tôi.”
Có nghĩa là một đàn em của Giang Nghĩa đã trà trộn được vào trong đội ngũ của Phàn Thức.