Chương 2193
“Ông cụ đang có cuộc họp quan trọng, không rảnh gặp anh, có chuyện gì gấp cứ nói với tôi trước, lát nữa tôi sẽ chuyển lời lại cho ông cụ.”
“Không được, chuyện rất quan trọng, nhất định phải gặp ông cụ ngay.”
“Ôi, tính tình anh cả ghê gớm nhỉ.”
Lúc này Phàn Thức từ bên cạnh bước qua, đứng trước camera, kề dao găm lên cổ Thân Lâm, nhìn Thân Khả Hân cười bảo: “Cô Thân, quả thật tôi có chuyện rất quan trọng phải gặp ông cụ, phiền cô báo một tiếng.”
Thân Khả Hân không phải kẻ ngốc, tài năng của cô ta vượt xa Thân Lâm, vừa thấy tình hình này cô ta hiểu ngay đã xảy ra chuyện gì.
Không cần nói thêm nữa, cô ta nhanh chóng xoay người rời khỏi.
Ba phút sau, một ông cụ với mái tóc bạc phơ xuất hiện trước.
ống kính, người này mặt mày hồng hào, không giận cũng tự uy nghiêm, thoạt nhìn như thần tiên giáng trân.
Chính là ông cụt Đây cũng là lần đầu Phàn Thức trông thấy ông cụ, không khỏi bị tướng mạo, khí thế của đối phương làm cho hoảng sợ.
Sau đó, ông cụ dùng giọng nói như tiếng chuông vang cất lời: “Ông là ai? Có biết cái giá phải trả khi bắt con trai tôi là gì không?”
Bấy giờ Phàn Thức mới lấy lại tinh thần.
Ông ta mỉm cười, lên tiếng: “Tôi tên Phàn Thức, không biết ông cụ có từng nghe qua tên của tôi chưa. Điều này không quan trọng, chuyện tôi muốn nói là tôi bị con trai ông cho uống bột phệ †âm, trước mắt chỉ còn sống được khoảng mấy tiếng nữa. Nếu không có thuốc giải, tôi sẽ chết, nhưng tôi sẽ không chết một mình, bởi vì tôi sẽ kéo theo con trai ông chết chung!”
Phàn Thức nhìn ông lão với vẻ lạnh lùng hiểm ác, dùng lá bài Thân Lâm này ép ông cụ giao thuốc giải.
Ông ta tin tưởng hổ dữ không ăn thịt con.
Để cứu con trai mình, cho dù lòng dạ ông cụ có sắt đá đến mấy, đặt lợi ích lên hàng đầu đến đâu chăng nữa, cũng sẽ lựa chọn giao thuốc giải!
Ông cụ ngồi trước ống kính, nhìn dao găm kề trên cổ Thân Lâm, trong ánh mắt lóe lên vẻ phẫn nộ, như thần tiên khiến người ta sợ hãi.
Cho dù đã có tuổi nhưng vẫn không có ai dám làm loạn trước mặt ông cụ.
Ông cụ này quá uy nghiêm.
Phàn Thức nuốt nước bọt nói: “Ông cụ, ông có tất cả hai người con trai, bây giờ một người vào tù, chắc ông không hi vọng người còn lại cũng xảy ra chuyện đâu nhỉ? Chỉ cần ông đưa thuốc giải, tôi đảm bảo cậu ta bình yên vô sự, thế nào?”
Ông cụ bình tĩnh không dao động, chẳng nói tiếng nào, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Phàn Thức không đợi nổi, ông ta phẫn nộ lên tiến “Nói chuyện!
Thời gian của tôi không nhiều, không rảnh lề mề với ông.”
Tiếng gào này khiến cho người trong phòng đều giật mình.
Vì quá kích động, dao găm trong tay dùng sức hơi mạnh, rạch một đường nhỏ trên cổ Thân Lâm, máu tươi chảy ra.
Thân Lâm không chịu nổi nữa Ạ Anh ta nói với ông cụ: “Ba, cứu conl Đến lúc này anh ta gọi thẳng từ “ba”, muốn dùng tình thân khiến ông cụ động lòng.