Anh mới muốn yêu đương với Cảnh Thụy ấy!Cả gia đình anh cũng điều muốn yêu đương với Cảnh Thụy!

Tô Tố lạnh lưng hừ một tiếng không thèm quay đầu lại để ý Tiêu Lăng.

Đó là con trai ruột của cô,so với đối tượng yêu đượng thì đáng tin cậy gấp nhiều lần

Tiêu Lăng cau mày

Trong tâm mười phần không vui.Sao nào,nhắc đến bạn trai cũ của cô ấy đã không thoải mái sao?lúc nào anh hận là đã không đem cái tên con trai「Cảnh Thụy」kéo đến để xem,xem hắn có chỗ nào tốt mà làm cho Tô Tố thương nhớ không quên được như vậy!

「Tô Tố, Em đừng quên thân phận của em bây giờ!」Tiêu Lăng cấu cằm của cô,thái độ mười phần chắc chắn「Bây giờ em là người phụ nữ của anh,dám nghĩ đến người con trai khác,anh bẻ gẫy chân đấy!」

Mẹ ơi!

Tô Tố giận rồi.

Cô hất tay của Tiêu Lăng ra,nhảy ra khỏi lòng anh,mắng không ngớt lời 「Tiêu Lăng đủ rồi nhé,bản thân anh trước kia còn bao nhiêu tội lại còn dám nói em sao?Em nghĩ đến người đàn ông khác khi nào,em làm gì cũng đường đường chính chính,làm sao lại sợ anh cơ chứ!」

TiêU Lăng gầm gừ「Không có là tốt nhất!」

Cái gì gọi là tốt nhất,căn bản là không có!

Mắt Tô Tố đã bắt đầu ngùn ngụt lửa rồi,cô biết ngay cái người đàn ông chết tiệtnày tính cách khó mà thay đổi được,cái nhẹn nhàng chết tiệt ấy,quan tâm cái gì,tất cả đều là giả dối để lừa câu con cá ngốc như cô thôi,đợi câu được rồi ngay lập tức liền lộ ngay bản chất.

「Tiêu Lăng em nói cho anh biết,anh đừng có đem bất kỳ cái yêu cầu trước kia với người bạn gái cũ nào của anh để yêu cầu em.Em không giống họ,chúng ta là người yêu,quan hệ bình đẳng,bình đẳng anh hiểu chưa?Ngay cắt anh cũng còn không đếm được số người yêu cũ của mình,tại làm sao em lại không thể không có một người bạn trai cũ chứ!Nếu như anh yêu cầu người yêu của anh giống một tờ giấy trắng,vậy anh trực tiếp đi tìm tờ giấy trắng đi,chúng ta coi như đến đây là kết thúc.Còn nữa...Từ trước tới giờ em chưa ơn trước mặt anh đê cập chuyện bạn trai cũ nhé,anh đã không tự nhắc nhở bản thân thì thôi,lại còn trách móc em,anh có lập trường không!」

Tô Tố càng nói càng tức,đứng ở đó lồng ngực không ngừng dồn dập.

Hôm nay cô mặc một bộ xanh lục áo sát eo và váy đến đầu gối,áo cổ tròn làm càng lộ rõ hai bên xương đòn.Da cô trắng hồng,tức giận như thế này,làm cho khuôn mặt của cô càng thêm một chút ửng đỏ.Ánh mắt cô cứng rắn,khí phách tràn đầy,trông giống như một con mèo bị chọc giận

Tiêu Lăng nghe thấy「đạp phát chia đôi」vốn sĩ có chút tức giận, nhưng nhìn thấy cô ấy phản ứng như vậy giận không nổi.

Với mèo hoang tức giận không ít.

Anh đưa tay kéo tay cô,tuy nhiên bị cô hất ra.Tiêu Lăng với tội từ trên ghế đứng dậy ôm lấy eo của cô,khẩu khí bắt đầu mềm đi「Anh mới nói em một câu mà em đã lật ngược lại,một loạt đạo lý đang đợi anh đây.」

Tô Tố tức điên lườm anh.

「được được được,cứ cho là anh sai đi」

「Cái gì gọi là cứ cho là anh sai,vốn dĩ anh đã luôn sai rồi!」Tô Tố nũng nịu trả lời,tiếp tục nổi giậnl「Tiêu Lăng,khi mà em đã đồng ya làm bạn gái anh rồi,chắc chắn không bao giờ có người đàn ông nào khác.Đương nhiên đây là tiêu chuẩn của một mình em,không cấm được anh.Em chỉ mong là nếu như anh có thích người khác,đối với em không còn hứng thú nữa,làm ơn nói cho em biết sớm,chúng ta vui vẻ chia tay.」

Tiêu Lăng chỉ biết nghe,mạt tối sầm lại.

Người con gái này đã là bạn gái rồi,mà lại còn muốn cùng anh chia tay!

Anh là người đàn ông tồi như vậy sao!

Chỉ vì cô anh đã giữ thân trong sạch bao lâu rồi,thật là người phụ nữ đáng ghét không có lương tâm!

Anh cứng rắn ôm chặt vai cô,trinh trọng nhìn vào mắt cô「Tô Tố,anh cấm em khôn được nói đến chuyện chia đôi,rời xa hàn gắn cái kiểu này!!」

Anh thật lòng muốn kết đôi với cô,và cũng rất thành tâm thật lòng muốn được cùng cô đi tiếp lâu dài.

「Anh nào có đào hoa giống như em nghĩ thế,anh chứng nhận trước kia anh anh có hơi hoàng đường.Nhưng đó là vì anh vẫn chưa gặp được người mà anh yêu thương.Tô Tố,nếu như em vẫn chưa tin anh anh sẽ công bố với toàn bộ các tin tức em là bạn gái của anh.」

「Không không không!」Tô Tố lắc đầu nguẩy nguậy.

Tô Tố lúc này ngọn lửa giận dữ khôn còn như vừa nãy nữa.Con người cô là như thế.Tiêu Lăng dối với cô thái độ không tốt cô cũng ngay lập tức khùng lại,nhưng khi thái độ anh tốt,cô cũng không thể cứng đầu nữa.

Nhìn Tiêu Lăng mặt tối sầm,cô nhanh chóng nắm tay giải thích「Anh đừng hiểu nhầm,em không phải coi thường anh,nếu như công khai ra thì chúng ta sẽ không có cuộc sống riêng tư nữa,anh thật sự muốn bị phóng viên đi đến đâu hỏi theo tới đó sao.Và còn...em có nói gì anh đâu,chỉ là anh khoing chịu tin lời em nói em thật sự không có người đàn ông khác……」

「Không có sao?」Tiêu Lăng hỏi dò,「thế Cảnh Thuỵ là ai?」

Tô Tố bối rối vò váy.

Trong đầu có hai lựa chọn

Mặc đồ trắng Tô Tố nói với cô,nói đi nói đi,nhân cơ hội này mau nói rõ,nói không chừng Tiêu Lăng nhìn trên sự thật thà mà không so đo vói cô.

Mặc đồ đen Tô Tố xông tới lắc đầu,đừng nói,tính khí của Tiêu Lăng cô không hiểu sao?Ngộ nhỡ anh ta nổi điên thì phải thế nào. Người ta là chủ tịch tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ,một tay có thể mài chết hai đứa con cô rồi,cô chắc chắn cô,Cảnh Thuỵ cùng với Tiểu Thất có thể chịu được cơn thịnh nộ của anh ấy? Tô Tố nghĩ kết quả,đương nhiên quyết định

Đúng đúng đúng!

Không được nói,kiên quyết không được nói!

Cho dù có nói,bây giờ cũng không phải lúc thích hợp nhất

Tô Tố hít một hơi dài,quyết định phủ nhận.Vừa ngước lên nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của Tiêu Lăng,Cô lấy hết dũng khí 「Phù」một tiếng lại ko nói gì

Lo lắng mà!

Hoàn toàn không dám nhìn vào mắt Tiêu Lăng, cô cúi đầu thì thầm trả lời「đều là chuyện đã qua rồi」

Để cho anh ấy nghĩ rằng Cảnh Thuỵ là bạn trai cũ cũng được

「thật sự là chuyện đã qua?」

「Đương nhiên!」

Chuyên đã qua của cô cô sớm đã vẫy tay chào tạm biệt rồi.

Tiêu Lăng ánh mắt sáng lên âm thầm cười nhẹ nhàng,vỗ vai cô「Thôi,Đã là chuyện đã qua rồi,thì đã là chuyện quá khứ,chúng ta đừng để ý đến nữa.」

「……」

Mẹ ơi!

Tô Tố Bỗng cảm thấy hình như ngược lại mình là người bị lừa mới rồi!

Cái gì mà chuyện cũ đã qua đừng để ý nữa?Cái kiểu cố ýkhông rõ ràng này là cố ý mớm lời,cố ya làm như bình là người lắng nghe.

Anh làm gì có chỗ nào châm vào quá khứ của cô chứ.

Cơ bản là muốn cô không có cơ hội châm vào quá khứ của anh thôi

Bây giờ lại giặt động lòng độ lượng nói tất cả là quá khứ rồi,.Cô gật dầu,điều đó chứng tỏ sau này không được hỏi nữa về chuyện đã qua của anh.Cô lắc đầu,Tiêu Lăng lại muốn đem chuyện「Cảnh Thuỵ」ra.

Không biết xấu hổ!

「Tiêu Lăng anh đúng là không biết xấu hổ!」

Tiêu Lăng cháu mày cười,dùng hết sức ôm chặt cô,cúi đầu hôn cô thật sâu,cô mắng anh là không biết xấu hổ rồi,vật anh càng không biết xấu hổ thêm tia nữa cũng được!

Sau một nụ hôn,hai người đều hít thở có chút nặng nề

Rốt cuộc đây là phòng làm việc,lúc nào cũng có người qua lại,Tiêu Lăng cũng không có làm loạn quá đáng.Hôn xong ôm chặt Tô Tố,trong tâm nghĩ,chỉ cần đạt được mục đích mà mình muốn,không biết xấu hổ không sao!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện