Khi dì Trương đem tin tức của Tô Tố truyền tới Lão gia,lão gia không cần nói cũng biết vui mừng thế nào.

「Haha,Có thể được phép tính là người có thể chế ngự được tên tiểu tử thối này,tốt tốt tốt,có tính cách,Tôi thích.」Lão gia ngồi không yên nổi,đem theo lão Trần đi xem con dâu và cháu nội.Vừa mới định ra đến cửa thì đã nhìn thấy cảnh vệ mặt mũi thất thần hoảng hốt chạy lại.

「Vội vội vàng vâng làm cái gì thế!」

「Thủ,thủ trưởng,bên ngoài cửa biệt thự có hai đứa nhóc sữa nói là cháu nội của ngài,đem quà tới biếu ngài ạ.」

Cái tin tức này quả là đáng kinh ngạc,nhưng đứa trẻ nhỏ đó có thể báo tên thủ trưởng,lại còn số điện thoại nữa quả là làm cho ông không dám tin.

Lão gia bước đi,mắt「hiện」sáng lên.Ông cầm mạng vui mừng nhìn hướng về lão Trần「Lão Trần lão Trần,nhất định là Cảnh Thuỵ và Tiểu Thất hai đưa nó,nhanh nhanh nhanh,nhanh chóng đưa hai đứa nó vào đây.Lần sau hai nó tới các người không được chặn chúng nó cứ để chúng vào luôn.Ấy?Hai đứa đến đây bằng cách nào?Có người lớn đi cùng không?」」

「Tự ngồi xe đến ạ,không có người lớn...」

Lão gia lập tức càng vội hơn「Hai đứa này gan sao mà lớn vậy!Tôi đã nói rồi nếu như hai đứa muốn tới gọi cho tôi tôi đưa người đến đón,sao lại không nghe lời như vậy chứ.」

Lão gia cũng không để người khác đi đón,ông chống nặng nhanh chóng đi ra.Cái tốc độ ấy phải nói là không hề giống như một ông lão đã tám mươi tuổi.

「....」Cảnh vệ.

Lão Trần thấy vậy ngay lập tức ra lệnh cho người làm lấy hết đồ ăn vặt trong nhà ra,sau đó ngay lập tức đuổi thêo lão gia.

「Lão gia,không đi gặp thiếu gia nữa sao」

「Không đi nữa không đi nữa,tiểu tử thối ấy lúc nào gặp mà chẳng được,vợ cháu cũng có chạy mất được đâu.Hai đứa cháu nội của tôi không sẽ dàng đến đây,người làm ông nội như tôi sao lại có thể không có nhà được.Lần trước gặp mặt bận,tôi vẫn chưa chuẩn bị quà gặp mặt cho chúng nó.」.Lão gia vừa bước nhanh vừa hỏi lão Trần「Đúng rồi,Lần trước tôi bảo ông chuẩn bị đồ ông chuẩn bị xong chưa?」

「Quà gặp mặt của tiểu thư Tiểu Thất và thiếu gia Cảnh Thuỵ tôi đã chuẩn bị xong rồi,đồ ăn và đồ chơi mà hai đứa trẻ thích tôi đều bảo người chuẩn bị cong rồi 」

「Thế là được rồi」

……

Cùng lúc này, bên ngoài biệt thự.

Cảnh Thuỵ và Tiểu Thất mỗi người xách một túi hoa quả lớn,toàn thân đổi mồ hôi đứng dưới bóng cây lớn.

Tiểu Thất dùng bàn tay múp míp làm quạt,nhìn theo cảnh vệ nghiêm nghị gác cửa biệt thự,cô bé có chút sợ hãi muốt nước bọt.Những người cảnh vệ đó trong tay cầm hình như là súng thật thì phải.

「Anh,hai anh em mình làm như thế này liệu có giúp được mẹ thật không?」

「Đương nhiên là có thể 」gương mặt nhỏ nhắn của Cảnh Thuỵ không cảm xúc nhưng tự tin một trăm phần.「Hôm qua không phải là gọi điện cho mẹ nuôi rồi sau,mẹ nuôi và mami căn bản không ở cùng nhau,cho nên chắc chắn bây giờ mami và papi đang ở cùng nhau.Mami đang ốm,cần có người chăm sóc,cần phải ở nơi có người giúp việc.Ở bên trong chắc chắn có người của ông nội.Nói không chắc nhưng nếu bọn mình không tới,ông khi chắc đi tìm papi và mami rồi.」

「A?」Tiêu Thất miệng há to sợ hãi kinh ngạc.

Như vậy không được!

Ông nội gặp mami rồi,nếu như nhìn thấy thì vỡ lở mất còn gì? 「Cho nên……Việc bọn mình phải làm là giữ chặt ông nội!」

Để giành thời gian cho papi và mami có thể nuôi dưỡng tình cảm chút,Woa...Nói như thế này,Chắc không lâu sau gia đình họ sẽ có thể viên mãn hoà hợp rồi.

Cậu và Tiểu thất sẽ có thêm papi và ông nội,mami có người giúp đỡ chia sẻ trọng trách trong cuộc sống rồi,tốt quá!

Như ý Cảnh Thuỵ tính toán thì chỉ có gọi là hưởng.

……

Tô Tố đối với việc hai bảo bối thay với tạo cơ hội này hoàn toàn không hiểu tình.

Bởi vì cô đang ở trong phòng làm việc của Tiêu Lăng chơi game,rảnh rỗi hết mức.Nếu như nói Tiêu Lăng hống hách anh ấy thật sự hống hách.

Việc của công ty anh ấy cần phải xử lý đã đành,đã thế lại còn phải lôi theo cô đến cùng.

Chỉ là...

Cô không thể không công nhận,lúc Tiêu Lăng đưa cô tời tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ,cô không tin nổi.

Cho dù cô có ngốc cô cũng biết ở thành phố a này có cái công ty biến thái tồn tại, quốc tế Hoàn Vũkhông chỉ ở trong nước,cùng nó nó còn là một công ty nổi tiếng ở nước ngoài.Chủ tịch của công ty chỉ cần dựa vào bất động sản là phát tài rồi,bây giờ ở trong nước là bất động sản lớn nhất.

Tô Tố nhìn các nam thanh nữ tú ăn mặc đúng tiêu chuẩn đi ra đi vào,hâm mộ không ngừng.

Khi cô còn nhỏ ở trong viện phúc lợi ăn không đủ no mặc không đủ ấm,ước mơ lớn nhất của cô là lớn lên được là một công nhân viên chức

「Anh,anh đưa em đến đây để làm gì?」

「Đi làm. 」Tiêu Lăng nói một cách rất bình thường.

Não bộ của Tô Tố mơ hồ thành một cục,đơ ra đứng ở trước cửa lớn không dám đi vào「Công ty của anh không phải là công ty truyền thông Tinh Quang sao?,anh đưa em tới đây để……」Cô đột nhiên nghĩ tới việc gì đó,kinh ngạc giương to mắt,run lên chỉ vào Tiêu Lăng「anh,anh anh……」

Tiêu Lăng hai tay đút túi,âm thầm nhìn cô.

Người con gai này bộ não làm băng gì vậy,vẫn còn chút chưa lớn hết hay sao!Anh đang rât chờ đợi xem Tô Tố khi biết được thân phận thật sự của anh sẽ như thế nào,nhưng đợi đi đợi lại đợi bao nhiêu lâu,cô ấy hoàn toàn không hay không biết,căn bản không hè đoán trúng.

Anh rõ ràng đã cho cô rất nhiều đầu mối.

Trước khi khi Tô Tố bắt đầu đi thử vai,anh đã cố tình để lộ danh tính,cho người nói với An Tiểu Hy《Ngạo Vân Truyền》là Tiêu Lăng của tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ đầu tư.

「Anh,anh……」

Tô Tố cứng họng,hoàn toàn nói không nên lời.Cô cuối cùng cũng nghĩ ra,nếu như cô nhơ không nhầm thì chủ tịch tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ tên là Tiêu Lăng mà.

Nhưng mà cô từ trước tới giờ không bao giờ nghĩ người trước mắt mình「Tiêu Lăng」lại là người ở vị trí đó.

「Anh là ông chủ ở đây?」

「Có thể nói như thế」

Chỉ như thế,Tô Tố ở trước bao nhiêu con mắt của các nam thanh nữ tú bị lôi vào phòng làm việc của Tiêu Lăng,để cho thư ký Trương rót cho cô một cốc sữa và bắt đầu làm việc.

Đây cũng là lần đầu tiên Tô Tố nhìn thấy Tiêu Lăng bận việc.

Cô nhìn về phía treo đồng hồ ở phòng làm việc,kim giờ đẫ chỉ đến 11 giờ 40 phút trưa.Từ lúc sáng vào phòng làm việc đến bây giờ,Tiêu Lăng chỉ uống có một cốc cafe.Từ đó đến bây giờ không có nghỉ chút nào,lúc thì xem văn bản ký tên,lúc thì cùng với người khác video call họp.

Tỉnh thoảng có người đem bảng kế hoạch đên báo cáo công việc,Tiêu Lăng trầm tư nghe,nghe xong điểm nào không man ý ngay lập tức sẽ chỉ ra,không nói nhiều lời trực tiếp trả lời thẳng.

「Làm lại!」

Dù có anh tài cứng cỏi như thế nào nhưng với thái độ tức giận của anh ấy,họ cũng chỉ lầm lũi rời đi.

Tô Tố sơ nhất là lúc Tiêu Lăng mặt lạnh,cúi gằm mặt lẩm bẩm,「may mà anh ấy không phải chủ của mình ……」

Mặt nghiêm túc thật dọa chết người khác.

Nào ai biết được tiếng cô nhỏ như vậy vẫn bị Tieu Lăng nghe thấy

Tiêu Lăng tạm gác công việc lại,kéo cánh tay Tô Tố,chỉ với một lực nhẹ đã kéo cô vào trong lòng「Em quên là còn hợp đồng với Tinh Quang à,trên danh nghĩa anh vẫn là ông chủ của em đấy,có hợp đồng đó.」

Nhắc đến hợp đồng Tô Tố bốc hỏa lên,trong vòng tay của Tiêu Lăng cô tranh cãi lại「Anh còn dám nhắc đến cái hợp đồng đó,hợp đồng kỳ quái gì mà còn có điều kiện quỷ bá vương,mười năm trong thời gian hợp đồng không đượcyêu đương!」

Tiêu Lăng lạnh lùng hừ「Em muốn yêu đương với ai?Cảnh Thụy à?」
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện