Dù biết chẳng có tác dụng nhưng vẫn phải cảnh báo~~



Chương này tồn tại yếu tố người lớn cùng từ ngữ không phù hợp với lứa tuổi 16 -. Bạn nào chưa đủ tuổi hoặc đủ tuổi rồi vui lòng không xem trước mặt cha mẹ hoặc nơi đông người. ('。• ᵕ •。') ♡



--------------------------------------------------------------



"Mạc Nhiên~" – Cô nhóc 10 tuổi ôm lấy vạt váy mình không ngừng chạy lăng xăng trên thảm cỏ.



Phát hiện ra có một thiếu niên đang nằm ngủ dưới gốc cây, bước chân nàng thoáng chậm lại. Cô nhóc rón rén chạy lại gần thiếu niên rồi hét to:



"Anh!"



Mạc Nhiên cũng vừa chợp mắt liền bị tiếng hét của thiếu nữ đánh thức. Cậu vừa hé mắt ra, nàng liền tung vạt váy lên, vô số cánh hoa bay lên rồi rơi xuống đầu thiếu niên.



"Anh thật đẹp." – Cô nhóc cười khúc khích nhìn thiếu niên còn đang ngẩn ngơ chưa tỉnh ngủ, một đầu tóc đen liền bị bao phủ bởi vô vàn cánh hoa.



"Nhược Lan, em đã làm xong bài tập chưa mà ra vườn chạy loạn?" – Mạc Nhiên bất đắc dĩ mà búng trán thiếu nữ.



Nàng cười hì hì tựa cằm lên chân thiếu niên.



"Toàn những lễ nghi rắc rối của Omega. Em không thích!"



"Sau này chính những thứ đó giúp em kiếm được một Alpha tốt cho mình."



"Em không cần Alpha!" – Mạc Nhược Lan khó chịu nhăn mày nhỏ. Nàng vòng tay ôm lấy eo mảnh khảnh của thiếu niên. – "Em muốn cưới Mạc Nhiên."



"Chúng ta không cưới nhau được." – Mạc Nhiên nhíu mày bắt đầu giáo huấn thiếu nữ nhưng nàng nào để vào tai chỉ chuyên tâm mà tận hưởng mùi nắng nhàn nhạt trên người thiếu niên.



Thấy nàng không nghe mình nói, thiếu niên tóc đen chỉ có thể thở dài mà kết luận:



"Rồi sau này em sẽ tìm được một Alpha mà em thực sự yêu."



"Nếu như không tìm được thì sao? Em sẽ cưới Mạc Nhiên!"



"Được." – Mạc Nhiên cho rằng đây chỉ là lời nói đùa trẻ thơ liền trêu chọc mà đồng ý.



"Mạc Nhiên cũng không được yêu ai khác. Phải đợi em đến rước Mạc Nhiên."



Thiếu nữ vùi đầu vào lòng Mạc Nhiên khẽ lẩm bẩm trong mắt toàn là chấp niệm.



*****



"Khó chịu lắm sao?"



Thiếu nữ... không, phải nói là thiếu niên cúi đầu nhìn chàng trai tóc đen nằm trên thảm nhung không ngừng thở dốc. Hắn quỳ xuống trước mặt chàng trai vuốt ve gò má ửng hồng bị hơi nóng tỏa ra từ người cậu quấn lên đầu ngón tay. Mạc Nhược Lan rụt tay lại ánh mắt càng thêm u tối. Tuy nhiên hắn vươn tay vỗ về sống lưng Mạc Nhiên.



"Anh, chịu đựng. Lần đầu sử dụng thuốc ức chế sẽ rất khó chịu nhưng rất nhanh thôi... Mạc Nhiên sẽ trở thành Omega của em."



Omega muốn đè Alpha là chuyện hoang đường được nhưng Mạc Nhược Lan vẫn muốn hoang đường với Mạc Nhiên. Hắn dùng rất nhiều năm để quyến rũ Mạc Nhiên nhưng người này lại chẳng thèm lưu lại một cái ánh mắt cho hắn. Mạc Nhược Lan không có được sự chiếm hữu của Mạc Nhiên vì vậy hắn liền chiếm hữu người này biến người này hoàn toàn trở thành người của mình.



"Vì... Vì sao?" – Mạc Nhiên thở dốc nói không thành lời. – "Rõ ràng... rõ ràng..."



Rõ ràng Mạc Nhược Lan thích công tước vì sao lại hóa thành cậu? Chẳng phải ban đầu nàng si mê công tước đến nhường nào sao?



"Mạc Nhiên quả nhiên là Mạc Nhiên." – Thiếu niên bật cười đáy mắt toàn là cuồng nộ. – "Anh chưa bao giờ dừng mắt tại bất kỳ ai, không nhận ra họ vẫn luôn nhìn Mạc Nhiên là điều dễ hiểu. Rachel cũng vậy công tước cũng thế. Ngay từ đầu người họ nhắm đến vẫn luôn là Mạc Nhiên."



Thiếu niên cúi xuống hôn hôn đôi mắt chàng trai. Đôi mắt của Mạc Nhiên là màu đen tuyền nhưng lại rạng rỡ như dạ minh châu khiến người khác tò mò muốn vào trong ngó một chút cuối cùng lại không thể ra được.



"Em đã cho rằng bản thân có thể quyến rũ được công tước khiến hắn tránh xa Mạc Nhiên nhưng không ngờ từ đầu đến cuối em vẫn chỉ là quân cờ để hắn đạt được mục tiêu. Nhưng từ giờ công tước sẽ không chen chân vào chúng ta được nữa. Mỗi ngày em đều âm thầm bỏ độc vào bình hoa của công tước, hắn sẽ rất nhanh rất nhanh chết đi."



Thiếu niên xinh đẹp cười đầy sung sướng vươn tay ôm lấy Mạc Nhiên vào trong lòng. Chàng trai tóc đen cả người ướt đẫm mồ hôi chỉ có thể vô lực mà nhìn vào khoảng không vô tận. Tựa như nhựa hoa tình của yêu tinh Puck đã được hóa giải hoàn toàn, sự thật được đưa ra ánh sáng lại khiến người khác hoảng hốt không thôi.



Không khí trong phòng bỗng nhiên thay đổi, vốn là ngập tràn pheromone của Alpha bỗng chốc hóa thành hương ngọt nị của Omega. Mạc Nhiên đã hoàn toàn biến đổi thành Omega. Omega vốn là không nên sinh ra phản ứng với Omega nhưng pheromone trước mắt lại là của Mạc Nhiên khiến khuôn mặt yêu diễm của thiếu niên đỏ ửng, cổ họng co thắt lại, khát vô cùng.



Khát quá!



Ánh mắt Mạc Nhược Lan dần di chuyển đến khóe môi chàng trai. Chỉ cần là người này là có thể giải quyết mọi cơn khát trong hắn. Thiếu niên cúi xuống muốn hôn lên bờ môi kia nhưng cơn đau đánh úp khiến hắn phải lui ra.



Mạc Nhiên yếu ớt hơi ngồi dậy, lông mi đen nhánh rung lên như cánh bướm bàn tay cầm dao vẫn nắm chắc trên tay. Cậu vốn chuẩn bị nó để tấn công C hoặc công tước cuối cùng người bị cậu đâm lại là em gái mình... À lúc này phải gọi là em trai mới đúng. Mạc Nhiên cười nhạo nghĩ.



"Cút!" – Chàng trai dùng hết toàn lực mà phát ra một âm tiết.



Mạc Nhược Lan nhìn vệt máu dài trên cánh tay. Vết thương tuy không sâu nhưng vẫn chảy ra vài giọt máu. Hắn nâng tay lên liếm vết thương sau đó đưa mắt nhìn chằm chằm Mạc Nhiên đang thở dốc tựa như thứ hắn hàm vào miệng là người kia chứ không phải là máu.



"Phải rồi~" – Thiếu niên bật cười bước một bước dài đến trước mặt Mạc Nhiên. – "Mạc Nhiên giờ là Omega. Omega làm nhiệm vụ của Omega~"



Thiếu niên vươn tay đoạt lấy con dao trên tay Mạc Nhiên. Cậu cũng đã đến cực hạn, chỉ có thể lần nữa ngã xuống thảm. Mạc Nhược Lan tùy ý quăng con dao đi sau đó lật người Mạc Nhiên ra vuốt ve sau gáy cậu. Vì vật lộn vừa rồi, tóc giả của Mạc Nhiên đã sớm rơi ra nơi nào để lại một đầu tóc đen ướt sũng tràn ngập mùi hương của Omega.



"Omega sau khi cắn tuyến thể sẽ rơi vào động dục." – Mạc Nhược Lan si mê vuốt ve phần cổ trắng nõn kia.



"Đừ... Đừng..."



Mạc Nhiên yếu ớt giãy giụa. Nhưng thiếu niên vẫn cúi xuống cắn vào nơi cho là tuyến thể Omega. Cơn tê dại từ gáy truyền tới lan dần ra đến các bộ phận trên người chàng trai. Mạc Nhiên bị cảm xúc lạ lẫm này dọa sợ nhịn không được mà phát ra tiếng khóc nỉ non. Mạc Nhược Lan bị tiếng khóc làm cho cả người sung sướng. Hắn liếm liếm giọt máu trên gáy chàng trai khẽ thì thầm vào tai cậu:



"Mạc Nhiên cười lên rất đẹp nhưng khóc cũng khiến người khác hưng phấn đâu."



Hắn ôm lấy Mạc Nhiên từ phía sau môi để sát vai cậu rồi mút thật mạnh để lại trên làn da một ấn kí màu đỏ thẫm. Pheromone ngày càng nồng hơn, từng đợt sóng tình không ngừng công kích tâm trí chàng trai tóc đen khiến lý trí mạnh mẽ của cậu dần tan rã. Mạc Nhiên đã rơi vào động dục.



"Cuối cùng Mạc Nhiên cũng thuộc về em."



Mạc Nhược Lan liếm liếm môi nhanh chóng giúp Mạc Nhiên cởi quần áo. Vật giữa hai chân hắn đã sớm dựng đứng, chảy ra nùng đậm chất lỏng nếu chờ thêm chút nữa, hắn thật sự sẽ phát điên.



"Mạc Nhiên thật đẹp~."



Thiếu niên ánh mắt điên cuồng mà nhìn người thanh niên đang trần trụi trước mặt mình. Mạc Nhiên quanh năm ở trong nhà, da liền trắng hơn cả các Omega khác, khung xương của cậu cũng nhỏ vì là Alpha nên ít ai để ý nhưng khi hóa thành Omega người khác lại tưởng Mạc Nhiên vốn nên sinh ra là Omega. Mạc Nhược Lan cảm thấy mái tóc dài của mình quá vướng víu liền nhặt lấy con dao của Mạc Nhiên bị vứt lăn lóc trực tiếp cắt đi mái tóc mềm mại của mình. Thiếu niên sau khi cắt tóc liền mang theo vài phần nam tính khác xa Mạc Nhược Lan yêu diễm như trước.



Mạc Nhiên lúc này đã động tình, hai chân không ngừng cọ sát nhưng lý trí lại không cho cậu chạm vào nơi đó nên chàng trai chỉ biết thở hổn hển mà cắn chặt môi.



Thật đáng yêu~



Mạc Nhược Lan hưng phấn đến run rẩy. Hắn liền bò lên Mạc Nhiên cúi xuống hôn cổ cậu. Hắn hôn rất tán loạn chỉ biết hung hăng mà để lại dấu ấn. Ngay khi môi thiếu niên chạm đến điểm hồng hồng trên ngực Mạc Nhiên một cơn đau tựa như điện giật truyền đến. Mạc Nhược Lan đau đến nỗi từ trên người Mạc Nhiên ngã xuống khóe miệng không ngừng trào ra chất lỏng đỏ tươi.



Công tước mang theo vẻ mặt lạnh băng mà nhìn chằm chằm Mạc Nhược Lan. Hắn bước tới phủ lên người chàng trai tóc đen một chiếc áo choàng mỏng sau đó mới dần dần đối diện với thiếu niên.



"Ta đã nói với ngươi, không nên chạm vào người này." – Công tước nhàn nhạt mở miệng nhưng đôi mắt là vô số cuồng nộ. – "Ngươi lại muốn như Jeremy?"



Jeremy là tên của linh mục kẻ đã ôm tơ tưởng đến Mạc Nhiên. Hắn hiện tại ra sao chỉ có công tước và Mạc Nhược Lan biết.



"Nhưng ta thích hắn." – Mạc Nhược Lan dù sao cũng là Omega liền bị pheromone của Alpha làm cho khó thở chỉ có thể bật khóc nức nở. – "Thích đến không dừng lại được. Khi ngài nhờ ta đến bên Mạc Nhiên, ngay từ cái nhìn đầu tiên ta đã thích hắn."



"Ngươi thích? Đó là chuyện của ngươi." – Công tước cúi xuống ôm lấy Mạc Nhiên quay người đi ra ngoài cửa. – "Nhưng không thể chạm vào hắn."



Cửa phòng đóng lại. Mạc Nhược Lan ngây người ngồi trên sàn. Hắn biết đến đây là kết thúc.



*****



Công tước ôm chàng trai trở về phòng ngủ của mình. Mạc Nhiên đã hoàn toàn rơi vào kì động dục hơn nữa lại áo choàng mà công tước khoác lên người cậu lại mang mùi vị của Alpha khiến hơi thở chàng trai càng thêm nặng nề. Công tước đặt cậu xuống giường, cả người chàng trai liền vô lực ngã xuống, tóc đen xõa tung trên gối. Mạc Nhiên cuộn tròn người như muốn giảm thiểu bớt khoái cảm trong cơ thể nhưng càng ngày lại càng muốn khao khát thứ gì đó.



"Hah~" – Một tiếng than ngọt ngào từ cổ họng chàng trai phát ra. Công tước liền cảm thấy hạ thân căng thẳng.



"Công tước..."



Một tiếng gọi đủ để khiến người khác đánh mất lý trí. Tuy nhiên công tước vẫn siết chặt tay nhịn xuống cảm xúc trong lòng mà đáp lại chàng trai:



"Ta ở đây."



"Có... có thể ra ngoài được không?" – Mạc Nhiên run rẩy kiềm chế tiếng rên rỉ sắp phát ra.



Công tước từ trước đến nay chưa từng có hứng thú với tình dục. Đã có người từng đưa hai Omega động dục đến trước mặt hắn tuy nhiên công tước chỉ lạnh lùng cho người ném hai Omega ra ngoài, ngay cả ánh mắt cũng chưa nhìn đến. Hắn chưa từng để ý ai dù là Alpha, Omega hay Beta, hắn cũng chưa từng cho vào mắt. Tuy nhiên người trước mặt là ngoại lệ. Công tước rũ mắt vuốt ve khóe môi Mạc Nhiên, ngón tay thon dài đột nhiên xâm lấn bên trong khoang miệng, đè lại đầu lưỡi của chàng trai. Mạc Nhiên bị trêu chọc không thể phát ra tiếng kêu hoàn chỉnh, nước mắt sinh lý từ khóe mắt chảy ra, khóe mắt càng thêm hồng.



"Em muốn ta ra ngoài?" – Công tước rút tay ra, ngón tay mang theo một sợi tơ nhỏ trong suốt. – "Câu trả lời của ta là không thể."



Sau đó hắn cúi xuống áp môi lên chàng trai. Giường của công tước được người hầu rải hoa hồng, có lẽ vừa rồi ngã xuống giường, Mạc Nhiên đã vô tình ngậm phải cánh hoa. Khi công tước hôn lên liền cảm nhận được cánh hoa bị chàng trai đặt lên đầu lưỡi. Đến khi hắn rời khỏi môi chàng trai, cánh hoa hồng đã bị hắn ngậm trong miệng. Công tước nhổ ra cánh hoa, từng tầng lễ phục bắt đầu rơi xuống.



Khác với Mạc Nhiên, công tước cũng thường xuyên ở nhà nhưng cả cơ đều là cơ bắp làn da cũng không trắng bệch như chàng trai dưới thân hắn. Tuy nhiên trên cơ thể hoàn mỹ của công tước lại là vô số vết sẹo ngang dọc. Hắn rũ mắt nhìn Omega trước mặt, cánh tay vươn ra xoa nhẹ cổ cậu.



Một lần chạm này, cả người chàng trai liền co rúm nước mắt bắt đầu chảy ra, pheromone cũng nồng hơn. Công tước phát ra một tiếng chửi tục sau đó cắn lên tuyến thể của Mạc Nhiên rót vào pheromone của Alpha. Mạc Nhược Lan không phải là Alpha vì vậy không hoàn toàn dấu hiệu được Mạc Nhiên nhưng công tước thì khác, hắn đã đánh dấu Mạc Nhiên là của mình.



Công tước cúi xuống hôn lên toàn bộ dấu ấn mà Mạc Nhược Lan để lại nhưng lại cảm thấy chưa đủ hắn liền cắn mạnh vào bờ vai chàng trai. Mạc Nhiên kêu lên đau đớn, trong mắt là một tầng sương mù, vật giữa hai chân đã ngẩng đầu liền không ngừng cọ sát lên công tước.



"Mạc Nhiên, gọi tên ta." – Công tước thì thầm bên tai cậu tựa như ác ma dụ dỗ.



"Công... Công tước?"



"Gerhart. Gọi tên ta." – Công tước ngậm lấy Mạc Nhiên thùy tai không ngừng thì thầm.



"Gerhart... hah... hah..."



Một tiếng gọi này như mở khóa con thú trong lồng giam. Công tước nắm lấy chân Mạc Nhiên dọc theo đường cong mà hôn một đường đến đùi non. Phần dưới của chàng trai đã ướt đến rối tinh rồi mù, công tước vươn tay xâm nhập vào sâu bên trong.



Mạc Nhiên dù hiện tại là Omega nhưng cũng là lần đầu tiên liền hít một hơi thật sâu, cánh mũi phát ra tiếng nức nở. Công tước vươn người lần nữa hôn lên cánh môi chàng trai sau đó cho thêm một ngón tay nữa vào.



Mạc Nhiên mê mê tỉnh tỉnh mà nhìn người trước mặt. Người trước mặt cậu đôi lúc sẽ là công tước Friedrich với mái tóc vàng kim nhưng đôi khi lại hiện lên một người thanh niên xa lạ với mái tóc màu bạc. Hai hình bóng cứ luôn phiên thay đổi khi thì là mắt tím khi lại là mắt xanh. Mạc Nhiên ngây ngô đốt nhiên vươn tay trước mặt. Bóng dáng công tước cùng người thanh niên trùng lặp lên nhau cùng nắm lấy tay cậu.



Công tước đưa vào ngón thứ ba, Mạc Nhiên đã đến cực hạn liền bắn đầy bụng công tước. Khóe môi vốn lạnh băng bỗng nhếch lên. Hắn hôn hôn thái dương ướt đẫm của chàng trai giọng nói trầm đục vang lên:



"Sớm như vậy sao? Chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian."



Dứt lời công tước liền nắm cổ chân Mạc Nhiên đặt lên vai mình. Vật giữa chân hắn vốn đã cương cứng chuẩn bị chờ sức phát động liền tiến thẳng vào trong cơ thể Mạc Nhiên. 



----------------------------Nửa đêm high quá liền độc thoại------------------



Mạc Nhiên: Tác giả, chẳng phải cô nói thế giới này tôi sẽ không bị trai bám sao? (#'Д')



Cà Phê: Đúng rồi, toàn gái là gái còn gì? Lili này. ( ̄▽ ̄)



Mạc Nhiên: Lili là gái nhưng em trai nàng không phải. Mà tôi chỉ gặp em trai nàng.



Cà Phê: Mạc Nhược Lan này. ( ̄▽ ̄)



Mạc Nhiên: Gái? Tôi sắp bị hắn xxxx đến nơi cô còn nói là gái? 



Cà Phê: Khụ còn nữ hoàng mà. ( ̄▽ ̄)



Mạc Nhiên: Cô chắc nữ hoàng là gái không?



Cà Phê: Không ( ̄▽ ̄)



Cà Phê: Từ từ cậu có thể thử xem công tước mà. Xem xem thế giới này gái đều là nam nhỡ đâu nam đều giả gái thì sao. Thử đi~ Thử đi~



Công tước *dang tay*: Đến đây. 



----------------------------------------------------------------



Cập nhật thông tin: Trong kịch "giấc mộng đêm hè" có một tình yêu như vầy: Hermia và Lysander yêu nhau nhưng cha cô lại yêu cầu cô cưới  Demetrius và bạn thân của Hermia là Helena lại yêu Demetrius. Và chúng ta có mối tính như vậy: Helena => Demetrius => Hermia <=> Lysander. Khi Hermia cùng Lysander định bỏ trốn và Helena cùng Demetrius bám theo họ đã đến khu rừng của tinh linh và tinh linh Puck đang dùng nhựa hoa tình yêu, thứ thuốc nhỏ lên mắt người nào thì người đó sẽ yêu người họ nhìn thấy đầu tiên. Và sau một hồi loạn hơn cả loạn thì Demetrius quay sang yêu Helena và Lysander cũng yêu Helena. 



Đoạn này để cập trong truyện chỉ để thể thể hiện sự ảo mộng mơ hồ của sự thật. Chúng ta đều nghĩ công tước lẫn Rachel đều yêu Mạc Nhược Lan hoặc Mạc Nhược Lan phát cuồng vì công tước nhưng sự thật 3 người họ đều yêu Mạc Nhiên.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện