Cô ta ngượng ngùng nói: "Em ấy cũng biết một chút, món ăn em ấy làm cũng vẫn ăn được." Cô ta nhìn chị dâu cả nhà họ Giang cùng Giang Mật đang đứng trước bệ bếp, cô ta bĩu môi nói: "Chị dâu cả cũng giỏi ra vẻ, chị ấy đã quen với việc nịnh bợ Giang Mật, nhưng cũng không thấy Giang Mật cho chị ấy cây kim hay sợi chỉ nào."
Chị dâu thứ ba nhà họ Giang vừa nghe đã khó chịu, không đợi cô ấy mở miệng thì một mùi hương từ phòng bếp bay đến.
Chị dâu thứ hai nhà họ Giang không kịp đề phòng nước miếng cũng chảy ra. Cô ta dùng tay áo lau nước miếng, rướn dài cổ để nhìn xem Giang Mật đang nấu ăn.
Cô ta trợn tròn mắt: "Sao có thể?"
Giang Mật không thể nào nấu ăn thơm được như vậy!
Chị dâu thứ ba nhà họ Giang hít hà hương vị cay nồng, yên lặng nuốt nước miếng nhìn chị dâu thứ hai nhà họ Giang há hốc mồm, cô ấy cũng không nói gì mà đi đến phòng bếp.
Dù Giang Mật ở nhà mười ngón tay cũng không dính nước, nhưng đó là do vận mệnh của cô tốt, không chỉ có cha mẹ và chồng yêu thương còn có mấy anh trai cũng chịu làm giúp công việc trong nhà mà không để cô làm gì.
Còn chị dâu thứ hai nhà họ Giang thì thích so đo, sống trong nhà cái gì cũng phải làm, nhìn thấy Giang Mật ở nhà nằm nhàn nhã hưởng thụ hạnh phúc, nên cô ta lúc nào cũng không nhìn cô vừa mắt.
Chị dâu thứ ba nhà họ Giang thì không nghĩ nhiều như vậy, so với những cô em chồng quỷ quyệt của nhà người ta thì Giang Mật cũng không tệ, có gì ngon cũng đều nhớ đến mấy chị dâu, mỗi người còn đều có một phần.
"Em gái, em nấu gì vậy? Thơm quá trời!" Chị dâu thứ ba nhà họ Giang bước vào phòng bếp.
Phòng bếp rất rộng, bốn cái bếp đều nằm ở vị trí có cửa sổ, còn được tô một lớp vôi, còn bên cạnh bệ bếp có một bình nước ấm, vào lúc nhóm lửa sẽ đun nóng bình nước.
Vị trí bên trái có một cái bàn lớn dựa vào tường dùng để xắt rau cắt thịt, chính giữa là bàn vuông dùng để ăn cơm, còn bên phải là một cái tủ
Chị dâu thứ ba đi đến bệ bếp, thấy bên bệ bếp có một chén dầu ớt đầy, cô ấy tự hỏi vừa rồi có phải là mùi của dầu ớt không? Chưa để cô kịp định thần thì Giang Mật đã mở nắp ra, một mùi thịt heo nồng đậm bốc ra theo làn khói, bụng của cô ấy cũng phát ra tiếng ọt ọt.
"Có nhiều người đến nhà nên em không chuẩn bị đủ thức ăn, em chỉ làm tạm trước món thịt luộc giã tỏi đơn giản này để cho cha cùng mấy anh trai nhắm rượu." Giang Mật cười: "Chị ba, trong giỏ trúc có dưa chuột, chị có thể ăn trước một trái dưa chuột để lót bụng."
Chị dâu thứ ba nhà họ Giang vừa nghe đã khó chịu, không đợi cô ấy mở miệng thì một mùi hương từ phòng bếp bay đến.
Chị dâu thứ hai nhà họ Giang không kịp đề phòng nước miếng cũng chảy ra. Cô ta dùng tay áo lau nước miếng, rướn dài cổ để nhìn xem Giang Mật đang nấu ăn.
Cô ta trợn tròn mắt: "Sao có thể?"
Giang Mật không thể nào nấu ăn thơm được như vậy!
Chị dâu thứ ba nhà họ Giang hít hà hương vị cay nồng, yên lặng nuốt nước miếng nhìn chị dâu thứ hai nhà họ Giang há hốc mồm, cô ấy cũng không nói gì mà đi đến phòng bếp.
Dù Giang Mật ở nhà mười ngón tay cũng không dính nước, nhưng đó là do vận mệnh của cô tốt, không chỉ có cha mẹ và chồng yêu thương còn có mấy anh trai cũng chịu làm giúp công việc trong nhà mà không để cô làm gì.
Còn chị dâu thứ hai nhà họ Giang thì thích so đo, sống trong nhà cái gì cũng phải làm, nhìn thấy Giang Mật ở nhà nằm nhàn nhã hưởng thụ hạnh phúc, nên cô ta lúc nào cũng không nhìn cô vừa mắt.
Chị dâu thứ ba nhà họ Giang thì không nghĩ nhiều như vậy, so với những cô em chồng quỷ quyệt của nhà người ta thì Giang Mật cũng không tệ, có gì ngon cũng đều nhớ đến mấy chị dâu, mỗi người còn đều có một phần.
"Em gái, em nấu gì vậy? Thơm quá trời!" Chị dâu thứ ba nhà họ Giang bước vào phòng bếp.
Phòng bếp rất rộng, bốn cái bếp đều nằm ở vị trí có cửa sổ, còn được tô một lớp vôi, còn bên cạnh bệ bếp có một bình nước ấm, vào lúc nhóm lửa sẽ đun nóng bình nước.
Vị trí bên trái có một cái bàn lớn dựa vào tường dùng để xắt rau cắt thịt, chính giữa là bàn vuông dùng để ăn cơm, còn bên phải là một cái tủ
Chị dâu thứ ba đi đến bệ bếp, thấy bên bệ bếp có một chén dầu ớt đầy, cô ấy tự hỏi vừa rồi có phải là mùi của dầu ớt không? Chưa để cô kịp định thần thì Giang Mật đã mở nắp ra, một mùi thịt heo nồng đậm bốc ra theo làn khói, bụng của cô ấy cũng phát ra tiếng ọt ọt.
"Có nhiều người đến nhà nên em không chuẩn bị đủ thức ăn, em chỉ làm tạm trước món thịt luộc giã tỏi đơn giản này để cho cha cùng mấy anh trai nhắm rượu." Giang Mật cười: "Chị ba, trong giỏ trúc có dưa chuột, chị có thể ăn trước một trái dưa chuột để lót bụng."
Danh sách chương