Giang Mật rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm vào đầu gối của Triệu Đông Mai, không nói thêm câu nào nữa.

Nhìn biểu tình chột dạ trên mặt Triệu Đông Mai thì mọi người đã thấy tin lời nói của Giang Mật hơn rồi. Khi nhìn thấy vảy máu đen trên đầu gối của Triệu Đông Mai thì liền hoàn toàn tin tưởng lời của Giang Mật.

Cả thôn chỉ có từng đấy diện tích, Triệu Đông Mai thường xuyên chay tới trước mặt Tiêu Lệ, đương nhiên mọi người có thể hiểu được cô ta có tâm tư gì.

“Giang Mật thật đáng thương, Triệu Đông Mai nhớ thương người đàn ông của cô ấy nên mới làm bạn với cô ấy. Nếu không phải Giang Xuân Sinh không đồng ý việc hôn nhân này thì chắc là đã để cho cô ta thực hiện được ý đồ của mình rồi”.

“Tuy rằng Giang Mật đã gả cho Tiêu Lệ, nhưng mà thanh danh lại bị Triệu Đông Mai làm hỏng rồi”.

“Tôi còn tưởng rằng người Triệu gia có lòng tốt, cả nhà họ thoạt nhìn có vẻ hoà hợp êm thấm, không nghĩ tới lòng quá ác độc. Giang Mật gả cho Tiêu Lệ, bị người trong thôn xem thường và chê cười. Thế mà bọn họ còn tiếp tục hắt nước bẩn, không phải là muốn ép người ta phải đi tìm cái chết à?”

“May mắn lần này bọn họ hắt nước bẩn đã ép Giang Mật quá nóng nảy, thế nên mới nói ra tất cả mọi chuyện mà bọn họ làm”.

“Tôi thấy lòng của Giang Mật không xấu, chỉ là quá đơn thuần, dễ dàng bị lừa. Nếu như cô ấy ham hư vinh thì sao lại bảo vệ cho chồng mình chứ?”

Hình tượng của Giang Mật ở trong lòng mọi người lập tức biến thành một người đáng thương, lúc trước qua lại với Triệu Đông Hải là bởi vì bị người cố ý lừa gạt.

Những người từng châm chọc Giang Mật thì lại không quá tin lời nói của Giang Mật, cũng muốn đứng ra nói giúp cho Triệu gia mấy câu nhưng mà không chen được vào.

Triệu Đông Mai nghe thấy mấy lời nói này thì lập tức chảy nước mắt, bất lực mà nhìn về phía mẹ Triệu.

Mẹ Triệu cảm thấy mình sắp bị bệnh tim, vốn dĩ muốn giáng cho Giang Mật một đòn chí mạng, không ngờ ngược lại còn làm cho Giang Mật nhân cơ hội tẩy trắng, còn cắn ngược lại bọn họ một ngụm.



Lúc trước Giang Mật chỉ là đồ ngu, rất dễ lừa nên bà ta mới xem nhẹ Giang Mật, không chuẩn bị cái gì, làm hại thanh danh của nhà mình bị hỏng hết.

Tình cảnh hiện tại, dù cho mẹ Triệu muốn xoay người cũng khó, bà ta trực tiếp nhắm mắt lại, giả bộ bất tỉnh ngã trên mặt đất.

“Mẹ! Mẹ!”

Triệu Đông Mai và Triệu Đông Hải bị dọa, vội vàng chạy tới lay người mẹ Triệu.

Mẹ Triệu không có một chút phản ứng nào.

Triệu Đông Hải vội vàng ôm mẹ Triệu về nhà, bảo Triệu Đông Mai đi gọi thầy thuốc.

Triệu Đông Mai vội vàng đi tới đầu thôn.

Một tuồng kịch kết thúc tại đây.

Giang Điềm nhìn chằm chằm vào cửa sân, sắc mặt không tốt lắm, không cùng mọi người đi xem tình huống của mẹ Triệu.

Giang Mật nói ngày hôm qua Triệu Đông Hải đi tới Tiêu gia để dỗ dành Giang Mật ly hôn. Anh ta cưới cô ta chỉ là vì làm chuẩn bị cho việc cưới Giang Mật.

Vốn dĩ cô ta cũng không tin lời nói của Giang Mật, nhưng tất cả hàng xóm đều đứng ra làm chứng. Không chỉ nhìn thấy Triệu Đông Hải đi tới Tiêu gia tìm Giang Mật mà còn chứng thực tay nghề nấu ăn của Giang Mật rất tốt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện