“Cũng tốt, nghỉ ngơi ở Dưỡng Tâm điện lâu như vậy, xương cốt đều muốn gỉ sét, đi ra ngoài đi một chút a.”

Phượng Triêu Ca không cần nghĩ ngợi, gật đầu một chút, đáp ứng.

Cảnh trí đẹp nhất ở Thiên Thánh Hoàng Cung, không thể nghi ngờ là ngự hoa viên.

Trong ngự hoa viên, đình đài lầu các, hồ nước xanh biếc, kỳ hoa quý báu khoe màu đua sắc.

Càng đặc biệt có các mỹ nhân ganh đua sắc đẹp.

Bên hồ Minh Châu, không ít đám phi tử ăn mặc ngăn nắp xinh đẹp như thần tiên, hoặc dáng người mặc lụa mỏng, hoặc la phiến nhẹ lay động, hoặc...

Dáng người thướt tha lượn lờ ngồi ở trong đình các chuyện trò vui vẻ.

Khi cung nữ đỡ lấy Phượng Triêu Ca đi vào ngự hoa viên là lúc, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là cảnh tượng này.

Tân đế đăng cơ mở rộng hậu cung, những thứ này mỹ nhân đều là tiến cung khi đó, dựa theo mẫu tộc gia thế mạnh yếu mà phong phẩm vị.

Phượng Triêu Ca thay tiên hoàng giữ đạo hiếu ba tháng, không có sủng hạnh qua những phi tần này, tối đa chỉ có điều các nàng đi tới nội cung ngồi một chút, nhưng mà đều hơi có ấn tượng.

Người mặc lụa mỏng tử sắc mộng ảo, châu tròn ngọc sáng dáng người đẫy đà chính là cháu gái Đại học sĩ, am hiểu cầm kỳ thư họa, phong làm Hiền phi.

Đong đưa la phiến, thân thể thướt tha chính là cháu ngoại viện sĩ Hàn Lâm viện, có thể đứng trên lòng bàn tay nhảy múa, phong làm Lệ phi.

Trang phục đơn giản trắng trong thuần khiết chính là trưởng nữ của Phiêu Kỵ tướng quân, cưỡi ngựa bắn cung kinh người, tấn chức Vinh tần.

Còn có...

Phượng Triêu Ca từ rất xa đánh giá, không khỏi nói ra: “Mấy người các nàng cảm tình thoạt nhìn cũng không tệ.”

Cung nữ nghe vậy, nhỏ nhỏ giọng tại tai Phượng Triêu Ca nói:

"Mới không phải đâu. Nương nương người không biết, mấy vị này nương nương đến ngự hoa viên, đều là vì đợi hoàng thượng, còn cung nữ sau người đâu có tốt hơn, đều là mặt ngọt tâm khổ.

Ai. Đều do nương nương người được Hoàng Thượng bảo hộ quá, quá mức đơn thuần mới sẽ cho rằng như vậy.

Bất quá ai kêu các nàng đều muốn được hoàng thượng sủng hạnh, mà Hoàng Thượng chỉ thích nương nương người đây ~ "

Cung nữ này tuổi còn nhỏ, lại học giọng điệu lão khí hoành thu mở miệng.

Nói xong lời cuối cùng lúc, lại không khỏi thay ‘Nương nương’ nhà mình được hoàng ân thánh sủng mà mơ hồ đắc ý vui vẻ.

Trong cung, chủ tử được sủng ái, những người đứng sau nàng cũng bay cao như diều gặp gió.

... Bị Hoàng Thượng bảo hộ quá, quá mức đơn thuần? Phượng Triêu Ca khóe môi co lại, đây xác định là nói trẫm?

Bất quá, cung nữ nói không giống như khách sáo, Phượng Triêu Ca nhíu mày, hỏi: “Các nàng thật đúng là như vậy?”

Rõ ràng thời điểm ở trước mặt hắn, Hiền phi ôn nhu nhỏ ý, Lệ phi quyến rũ động lòng người, Vinh tần tư thế hiên ngang... Thoạt nhìn cũng không phải ngụy trang.

Các nữ nhân ghen tị, thật sự có đáng sợ như thế?

Cung nữ lập tức đoan chính, nghiêm túc trả lời: “Thật đúng không thể đúng hơn! Cho nên nương nương chúng ta hay là đi đường khác đi, nô tì lo lắng mấy vị nương nương tức giận vì người được hoàng ân thánh sủng, bởi vậy sẽ gây bất lợi cho người.”

Tự dưng sau khi biến thành Hoa Vân La, trẫm ngay cả quyền lợi đi dạo ngự hoa viên đều bị tước đoạt, còn phải trốn tránh đám phi tần của trẫm...

Thật sự là bi ai.

Phượng Triêu Ca còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, các phi tử thướt tha bên hồ Minh Châu dĩ nhiên đã phát hiện ra hắn ——

“Ai, đây không phải là Hoa phi muội muội sao?”

Mở miệng là phi tần có phẩm vị cao nhất - Hiền phi.

Nếu như Phượng Triêu Ca còn là Cửu ngũ chí tôn như lúc đầu, đám người kia khẳng định sớm đã không kìm được vui mừng quỳ xuống đất đón chào, để lộ ra vốn liếng hấp dẫn quân vương chú ý một chút.

Nhưng mà.

Hắn bây giờ đang ở trong thân thể Hoa Vân La.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện