Edit: LoBe
__
Lúc ấy, chỉ có mẫu phi hắn hôn khóe môi hắn, khẽ vuốt tóc hắn. Mà sau khi hắn trưởng thành, tắm máu đăng cơ thành đế vương, rốt cuộc không còn ai ôn nhu đối xử với hắn nữ.
Làm tốt, không ai khích lệ hắn.
Làm sai, không ai an ủi hắn.
Lanh lùng trong mắt Thịnh Tư Vũ biến mất, một giọt nước mắt chậm rãi chảy ra, rơi xuống trong bóng đêm. Nơi xa đột nhiên có người đốt pháo hoa, là chỗ của Trần gia.
Thịnh Tư Vũ biết, đây là tín hiệu động thủ.
Bạch Vi Vi nhìn thấy pháo hoa, lập tức vui vẻ nhìn. Cô lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên được người cõng bay lên chỗ cao xem pháo hoa.
Thanh âm Thịnh Tư Vũ có chút khô khốc, "Mệt mỏi sao? Chúng ta đi xuống đi."
Bạch Vi Vi có chút tiếc, còn muốn xem phong cảnh nhiều hơn, nhưng lại nghĩ đến Thịnh Tư Vũ cõng một người lớn, còn biểu diễn khinh công thần kỳ, chắc là thể lực của người ta cũng sắp hết rồi.
Thịnh Tư Vũ bay đến nơi Trần gia tổ chức hội hoa đăng, thả Bạch Vi Vi xuống. Hắn ngẩng đầu liền nhìn trung tâm nơi tổ chức hội hoa đăng đặt rất nhiều đèn hoa sen.
Tính theo độ lớn và màu sắc, còn có độ sáng của đèn đều là đèn hoàng gia.
Ánh mắt Thịnh Tư Vũ lạnh lùng, sát khí trong lòng suýt nữa không khống chế được. Hắn lấy từ trong ngực ra một dây cột tóc lụa, cột lên tóc Bạch Vi Vi, sau đó tháo mặt nạ của cô ra, lộ ra gương mặt ỹ lệ.
"Nàng ở chỗ này chờ ta, ta đi mua chút đồ ăn." Thịnh Tư Vũ nói.
Bạch Vi Vi lộ ra tín nhiệm tươi cười, "Ta chờ chàng, phu quân."
Phu quân? Thịnh Tư Vũ liền cảm thấy hai từ phu quân này mạnh mẽ đâm thẳng vào trái tim hắn. Đâm tới mức hốc mắt hắn đỏ lên, hắn cơ hồ quay đầu liền đi, bước chân nhanh đến mức sợ chính mình sẽ đổi ý.
【 Đinh, độ hảo cảm của nam chủ: 50. 】
Hệ thống cảm động, 【Rốt cuộc độ hảo cảm cũng không trì trệ không tăng như trước.】
Vẻ mặt Bạch Vi Vi trở nên nghiêm túc, "Không đúng, người như Thịnh Tư Vũ làm sao có thể hảo tâm đưa ta đi xem hoa đăng, người này vừa nhìn liền biết là đầu gỗ. Hắn có thể lãng mạn nổi sao? Xem ra Thịnh Tư Vũ muốn động thủ rồi."
Cô vừa mới nói xong, một thanh âm vô cùng ngả ngớn liền vang tới.
"Aiza, đây là tiểu mỹ nhân nào đây, hôn gia một cái nào."
Vừa nghe đã thấy lời dạo đầu của pháo hôi.
Bạch Vi Vi lạnh lùng hừ một cái, vừa quay đầu lại nhìn tên kia thiếu chút nữa bị dọa đến chạy về cung. Người trước mặt, mặt đầy mụn, mũi tẹt, môi hô, trán hói, nhìn cứ như con cóc...... Tên này là ai?
Xấu còn qua cả mức tưởng tượng của cô.
Bạch Vi Vi còn không quên thiết lập nhân vật của mình, cô kinh hoảng hỏi, "Ngươi là ai, vì sao dám đùa giỡn nữ nhi đàng hoàng? Liền tính...... Liền tính ngươi giống như Phan An, cũng không thể ỷ mình soái mà bắt nạt người khác."
Pháo hôi có gương mặt đầy mụn giống như heo cóc khiếp sợ.
Hắn...... Giống như Phan An?
Hắn...... Soái?
Hệ thống khiếp sợ: Lần đầu tiên nhìn thấy ký chủ mắt mù như vậy.
Mà xa xa, Thịnh Tư Vũ, Tô Đức, một phiếu ám vệ nấp trong chỗ tối cũng khiếp sợ đầy mặt.
Thịnh Tư Vũ mới nhớ tới quái bệnh của Bạch Vi Vi.
Xấu trở thành đẹp.
Đẹp trở thành xấu.
Nguyên lai nam nhân nàng yêu thích là người giống như Phan An, chỉ cần như vậy thôi sao?
Nếu như vậy, chẳng phải cả đời này hắn sẽ không đạt được tiêu chuẩn của nàng sao?
Ghen ghét, làm gương mặt Thịnh Tư Vũ hơi vặn vẹo.
Con cóc pháo hôi kích động lên, "Nàng quả thực chính là tri kỷ của ta, ta muốn cưới nàng về nhà. Ta là thiếu gia Trần gia, Trần Phao Hôi, cha ta là tể phụ* đương triều, nhà ta là thư hương thế gia đời đời làm quan."
(*tể phụ: Cha vợ của vua)
...... Trần Phao Hôi thành pháo hôi
____
Đọc câu này: "Nếu như vậy, chẳng phải cả đời này hắn sẽ không đạt được tiêu chuẩn của nàng sao?" thấy nam chính tự luyến -ing
__
Lúc ấy, chỉ có mẫu phi hắn hôn khóe môi hắn, khẽ vuốt tóc hắn. Mà sau khi hắn trưởng thành, tắm máu đăng cơ thành đế vương, rốt cuộc không còn ai ôn nhu đối xử với hắn nữ.
Làm tốt, không ai khích lệ hắn.
Làm sai, không ai an ủi hắn.
Lanh lùng trong mắt Thịnh Tư Vũ biến mất, một giọt nước mắt chậm rãi chảy ra, rơi xuống trong bóng đêm. Nơi xa đột nhiên có người đốt pháo hoa, là chỗ của Trần gia.
Thịnh Tư Vũ biết, đây là tín hiệu động thủ.
Bạch Vi Vi nhìn thấy pháo hoa, lập tức vui vẻ nhìn. Cô lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên được người cõng bay lên chỗ cao xem pháo hoa.
Thanh âm Thịnh Tư Vũ có chút khô khốc, "Mệt mỏi sao? Chúng ta đi xuống đi."
Bạch Vi Vi có chút tiếc, còn muốn xem phong cảnh nhiều hơn, nhưng lại nghĩ đến Thịnh Tư Vũ cõng một người lớn, còn biểu diễn khinh công thần kỳ, chắc là thể lực của người ta cũng sắp hết rồi.
Thịnh Tư Vũ bay đến nơi Trần gia tổ chức hội hoa đăng, thả Bạch Vi Vi xuống. Hắn ngẩng đầu liền nhìn trung tâm nơi tổ chức hội hoa đăng đặt rất nhiều đèn hoa sen.
Tính theo độ lớn và màu sắc, còn có độ sáng của đèn đều là đèn hoàng gia.
Ánh mắt Thịnh Tư Vũ lạnh lùng, sát khí trong lòng suýt nữa không khống chế được. Hắn lấy từ trong ngực ra một dây cột tóc lụa, cột lên tóc Bạch Vi Vi, sau đó tháo mặt nạ của cô ra, lộ ra gương mặt ỹ lệ.
"Nàng ở chỗ này chờ ta, ta đi mua chút đồ ăn." Thịnh Tư Vũ nói.
Bạch Vi Vi lộ ra tín nhiệm tươi cười, "Ta chờ chàng, phu quân."
Phu quân? Thịnh Tư Vũ liền cảm thấy hai từ phu quân này mạnh mẽ đâm thẳng vào trái tim hắn. Đâm tới mức hốc mắt hắn đỏ lên, hắn cơ hồ quay đầu liền đi, bước chân nhanh đến mức sợ chính mình sẽ đổi ý.
【 Đinh, độ hảo cảm của nam chủ: 50. 】
Hệ thống cảm động, 【Rốt cuộc độ hảo cảm cũng không trì trệ không tăng như trước.】
Vẻ mặt Bạch Vi Vi trở nên nghiêm túc, "Không đúng, người như Thịnh Tư Vũ làm sao có thể hảo tâm đưa ta đi xem hoa đăng, người này vừa nhìn liền biết là đầu gỗ. Hắn có thể lãng mạn nổi sao? Xem ra Thịnh Tư Vũ muốn động thủ rồi."
Cô vừa mới nói xong, một thanh âm vô cùng ngả ngớn liền vang tới.
"Aiza, đây là tiểu mỹ nhân nào đây, hôn gia một cái nào."
Vừa nghe đã thấy lời dạo đầu của pháo hôi.
Bạch Vi Vi lạnh lùng hừ một cái, vừa quay đầu lại nhìn tên kia thiếu chút nữa bị dọa đến chạy về cung. Người trước mặt, mặt đầy mụn, mũi tẹt, môi hô, trán hói, nhìn cứ như con cóc...... Tên này là ai?
Xấu còn qua cả mức tưởng tượng của cô.
Bạch Vi Vi còn không quên thiết lập nhân vật của mình, cô kinh hoảng hỏi, "Ngươi là ai, vì sao dám đùa giỡn nữ nhi đàng hoàng? Liền tính...... Liền tính ngươi giống như Phan An, cũng không thể ỷ mình soái mà bắt nạt người khác."
Pháo hôi có gương mặt đầy mụn giống như heo cóc khiếp sợ.
Hắn...... Giống như Phan An?
Hắn...... Soái?
Hệ thống khiếp sợ: Lần đầu tiên nhìn thấy ký chủ mắt mù như vậy.
Mà xa xa, Thịnh Tư Vũ, Tô Đức, một phiếu ám vệ nấp trong chỗ tối cũng khiếp sợ đầy mặt.
Thịnh Tư Vũ mới nhớ tới quái bệnh của Bạch Vi Vi.
Xấu trở thành đẹp.
Đẹp trở thành xấu.
Nguyên lai nam nhân nàng yêu thích là người giống như Phan An, chỉ cần như vậy thôi sao?
Nếu như vậy, chẳng phải cả đời này hắn sẽ không đạt được tiêu chuẩn của nàng sao?
Ghen ghét, làm gương mặt Thịnh Tư Vũ hơi vặn vẹo.
Con cóc pháo hôi kích động lên, "Nàng quả thực chính là tri kỷ của ta, ta muốn cưới nàng về nhà. Ta là thiếu gia Trần gia, Trần Phao Hôi, cha ta là tể phụ* đương triều, nhà ta là thư hương thế gia đời đời làm quan."
(*tể phụ: Cha vợ của vua)
...... Trần Phao Hôi thành pháo hôi
____
Đọc câu này: "Nếu như vậy, chẳng phải cả đời này hắn sẽ không đạt được tiêu chuẩn của nàng sao?" thấy nam chính tự luyến -ing
Danh sách chương