Editor: Ochibi
Xe bắt đầu rời yến hội, Tiên Tảo Tảo đoan chính ngồi ở sau xe, nhưng giữ không được luôn buồn ngủ.
Giọng Lệ Đình từ bên trái truyền đến: “Trong yến hội……”
“Em sai rồi, về sau nhất định ngồi canh thời gian!” Tiên Tảo Tảo phối hợp nhận sai ngoan ngoãn cực kỳ, bởi vì cơ thể mệt rã rời nên bắt đầu hoảng.
Ngồi canh? Lệ Đình thầm cảm thấy buồn cười, hắn ngước mắt: “Không cho tự em hành động, là do có người xấu……” Em lớn lên lại có hơi nguy hiểm.
“Hung dữ với em lại không đi hung dữ với người xấu, người xấu mới sai.” Đầu óc Tiên Tảo Tảo sắp thành hồ nhão, không phục trong lòng thuận miệng đi bộ ra.
Một ít tức giận chạy ra.
Mộc Phong:…… Khụ khụ, hắn không tồn tại, hắn không thấy được có người chống đối Boss, hắn là máy móc điều khiển xe.
Lệ Đình:……
Tay Lệ Đình vươn đi hộ ở sau đầu vật nhỏ cứng đờ, nhưng trên mặt phản ứng, một nụ cười như ẩn như hiện trên khóe môi hắn.
Vật nhỏ còn rất mang thù.
Nhưng mà người xấu thật sự hắn sẽ không bỏ qua.
…… Xe chạy vô cùng êm, Tiên Tảo Tảo ngủ một giấc trên xe, tỉnh lại đã thấy biệt Lệ Đình.
Lão quản gia ở biệt thự cửa dưới đèn chờ, nhìn thấy Tiên Tảo Tảo xoa đôi mắt xuống xe liền cười.
“Tiên tiểu thư đã trở lại?”
“Dạ dạ,” Tiên Tảo Tảo hoàn toàn thanh tỉnh, gương mặt cô tươi cười chào hỏi.
Nghĩ đến cái gì, cô đi qua nhỏ giọng khẽ nói: “Quản gia thúc thúc đưa nước trái cây ngon lắm, cháu có giám sát Lệ ca ca uống nha, anh ấy còn cướp của cháu uống.”
Cô cũng không đề cập tới nguyên nhân Lệ Đình cướp uống.
Lão quản gia nghe vậy, gật đầu cười càng thêm hiền từ, “Phải không, có thể khuyên Lệ thiếu Tiên tiểu thư cũng rất lợi hại đó, ngày mai sẽ tiếp tục chuẩn bị nước trái cây.”
Tiên Tảo Tảo vừa lòng gật đầu, sau đó sờ soạng bụng, mắt trông mong nhìn quản gia nói: “Đói bụng quá, muốn ăn đùi gà làm sao bây giờ?”
Bị Tiên Tảo Tảo chọc cười, quản gia cũng tính trẻ con khoa tay múa chân giơ số 3: “Hư, có để cho cháu ba cái đùi gà.”
Đôi mắt Tiên Tảo Tảo lập tức sáng, cô thật sự quá đói.
Một già một trẻ nói chuyện rất vui vẻ, rốt cuộc Lệ Đình không phải thích người nói chuyện, mà Tiên Tảo Tảo lại y hệt con nít, cho nên lão quản gia thật sự rất thích tiểu khả ái này.
Nhưng đang nói vui vẻ, lão quản gia cảm giác được tầm mắt quen thuộc.
Quay đầu về một bên quả nhiên gặp được Lệ thiếu nhà mình, mà hướng Lệ thiếu xem đúng là Tiên Tảo Tảo.
Lão quản gia suy nghĩ, nói với Tiên Tảo Tảo: “Bữa ăn khuya còn có ba cái đùi gà, Tiên tiểu thư chuẩn bị xử lý thế nào đây?”
Lúc nói chuyện giọng ông cũng lớn hơn chút, thuận tiện không quên nháy mắt với Tiên Tảo Tảo, ý bảo cô chú ý Lệ Thiếu phía sau.
Tiên Tảo Tảo quả nhiên nhận được tín hiệu, cô chống đỡ tầm mắt xem kỹ phía sau, ngoan ngoãn nói: “Muốn mời Lệ ca ca cùng ăn, đúng rồi, Lệ ca ca anh muốn mấy cái đùi gà?”
Cô xoay người mềm oặt dựa vào sau xe lăn, khom lưng, mặt ghé vào mặt Lệ Đình, đây là di chứng cô mới vừa tỉnh lại ——
Không kiều hoa như vậy.
Lệ Đình chú ý điểm này, khuôn mặt hắn là thanh hương mềm mại của Tiên Tảo Tảo, vừa rồi vắng vẻ trong lòng không cân bằng tiêu tán rất nhiều.
Hắn nhéo nhéo khuôn mặt tiểu khả ái, nói: “Buổi tối ăn dễ béo.”
“Để em béo chết đi,” Tiên Tảo Tảo nhụt chí đặt cằm trên vai Lệ Đình, cô bĩu môi làm nũng nói: “Đói quá rồi!”
Lệ Đình:…… Quên đi, béo chết đi!
15/4/2020
Xe bắt đầu rời yến hội, Tiên Tảo Tảo đoan chính ngồi ở sau xe, nhưng giữ không được luôn buồn ngủ.
Giọng Lệ Đình từ bên trái truyền đến: “Trong yến hội……”
“Em sai rồi, về sau nhất định ngồi canh thời gian!” Tiên Tảo Tảo phối hợp nhận sai ngoan ngoãn cực kỳ, bởi vì cơ thể mệt rã rời nên bắt đầu hoảng.
Ngồi canh? Lệ Đình thầm cảm thấy buồn cười, hắn ngước mắt: “Không cho tự em hành động, là do có người xấu……” Em lớn lên lại có hơi nguy hiểm.
“Hung dữ với em lại không đi hung dữ với người xấu, người xấu mới sai.” Đầu óc Tiên Tảo Tảo sắp thành hồ nhão, không phục trong lòng thuận miệng đi bộ ra.
Một ít tức giận chạy ra.
Mộc Phong:…… Khụ khụ, hắn không tồn tại, hắn không thấy được có người chống đối Boss, hắn là máy móc điều khiển xe.
Lệ Đình:……
Tay Lệ Đình vươn đi hộ ở sau đầu vật nhỏ cứng đờ, nhưng trên mặt phản ứng, một nụ cười như ẩn như hiện trên khóe môi hắn.
Vật nhỏ còn rất mang thù.
Nhưng mà người xấu thật sự hắn sẽ không bỏ qua.
…… Xe chạy vô cùng êm, Tiên Tảo Tảo ngủ một giấc trên xe, tỉnh lại đã thấy biệt Lệ Đình.
Lão quản gia ở biệt thự cửa dưới đèn chờ, nhìn thấy Tiên Tảo Tảo xoa đôi mắt xuống xe liền cười.
“Tiên tiểu thư đã trở lại?”
“Dạ dạ,” Tiên Tảo Tảo hoàn toàn thanh tỉnh, gương mặt cô tươi cười chào hỏi.
Nghĩ đến cái gì, cô đi qua nhỏ giọng khẽ nói: “Quản gia thúc thúc đưa nước trái cây ngon lắm, cháu có giám sát Lệ ca ca uống nha, anh ấy còn cướp của cháu uống.”
Cô cũng không đề cập tới nguyên nhân Lệ Đình cướp uống.
Lão quản gia nghe vậy, gật đầu cười càng thêm hiền từ, “Phải không, có thể khuyên Lệ thiếu Tiên tiểu thư cũng rất lợi hại đó, ngày mai sẽ tiếp tục chuẩn bị nước trái cây.”
Tiên Tảo Tảo vừa lòng gật đầu, sau đó sờ soạng bụng, mắt trông mong nhìn quản gia nói: “Đói bụng quá, muốn ăn đùi gà làm sao bây giờ?”
Bị Tiên Tảo Tảo chọc cười, quản gia cũng tính trẻ con khoa tay múa chân giơ số 3: “Hư, có để cho cháu ba cái đùi gà.”
Đôi mắt Tiên Tảo Tảo lập tức sáng, cô thật sự quá đói.
Một già một trẻ nói chuyện rất vui vẻ, rốt cuộc Lệ Đình không phải thích người nói chuyện, mà Tiên Tảo Tảo lại y hệt con nít, cho nên lão quản gia thật sự rất thích tiểu khả ái này.
Nhưng đang nói vui vẻ, lão quản gia cảm giác được tầm mắt quen thuộc.
Quay đầu về một bên quả nhiên gặp được Lệ thiếu nhà mình, mà hướng Lệ thiếu xem đúng là Tiên Tảo Tảo.
Lão quản gia suy nghĩ, nói với Tiên Tảo Tảo: “Bữa ăn khuya còn có ba cái đùi gà, Tiên tiểu thư chuẩn bị xử lý thế nào đây?”
Lúc nói chuyện giọng ông cũng lớn hơn chút, thuận tiện không quên nháy mắt với Tiên Tảo Tảo, ý bảo cô chú ý Lệ Thiếu phía sau.
Tiên Tảo Tảo quả nhiên nhận được tín hiệu, cô chống đỡ tầm mắt xem kỹ phía sau, ngoan ngoãn nói: “Muốn mời Lệ ca ca cùng ăn, đúng rồi, Lệ ca ca anh muốn mấy cái đùi gà?”
Cô xoay người mềm oặt dựa vào sau xe lăn, khom lưng, mặt ghé vào mặt Lệ Đình, đây là di chứng cô mới vừa tỉnh lại ——
Không kiều hoa như vậy.
Lệ Đình chú ý điểm này, khuôn mặt hắn là thanh hương mềm mại của Tiên Tảo Tảo, vừa rồi vắng vẻ trong lòng không cân bằng tiêu tán rất nhiều.
Hắn nhéo nhéo khuôn mặt tiểu khả ái, nói: “Buổi tối ăn dễ béo.”
“Để em béo chết đi,” Tiên Tảo Tảo nhụt chí đặt cằm trên vai Lệ Đình, cô bĩu môi làm nũng nói: “Đói quá rồi!”
Lệ Đình:…… Quên đi, béo chết đi!
15/4/2020
Danh sách chương