Món quà sinh nhật ðầu tiên mà Hạ Linh nhận đại /à của Tần Phong. Người ðàn ông này yêu thầm cô
bao nhiêu năm, cho dù ðja vị thay ðổi khiến hẳn trở thành người giàu có và tiếng tăm cũng không quên
co.
Hạ Linh thầy Tần Phong rất giống cô, khi ðã trao tặng trái tỉm cho một người thì sẽ đầm tất cả vì người
ðó, có phải chờ ðợi trong vô vọng cũng cam đòng.
Gô mân mê bộ váy màu ðỏ rượu trên tay, khẽ nói:
“Tôi không ðáng, cũng không xứng với tình cảm chân thành của anh.”
Một người phụ nữ ðã có chồng, cũng ðã mất ði sự trong sạch thì đàm sao có thể xứng với người tốt như
Tần Phong chứ?
Hạ Linh mang theo cảm xúc phức tạp rời khỏi khách sạn, bắt taxi trở về nhà vào giữa trưa.
Cô hơi ðói bụng nên sau khi cất quà của Tần Phong vào phòng thì xuỗng bếp, ðịnh bụng đàm chút gì ðó
ăn qua đoa. Khi mở tủ ra, ðập vào mắt cô #à một hộp giấy có chữ Paris, vừa nhìn ðã biết bánh của Pháp.
Bánh sao? Hạ Linh ngần người rất âu rồi mới vươn tay cầm đầy thứ kia, ðặt đên bàn xem thử. Phần trên
của hộp ðược đàm từ nhựa trong suốt nên cô có thể #ờ mờ trông thẫy chữ chúc mừng sinh nhật.
“Thật hay giả vậy chứ? Hôm qua anh ấy còn nói... muỗn ýy hôn...”
Những vết thương chẳng chịt trên trái tìm cô khó khăn đắm mới khép fại, cô cũng ðã quyết ðịnh sẽ
buông tay rồi kìa mà! Vì sao đại ýà đúc này chứ?
Hai mắt Hạ Linh dần dần ðỏ ểên, cô thật sự không khỗng chế ðược cảm xúc của bản thân. Hóa ra cô yêu
Tuần Đình Vũ nhiều thế này, nhiều ðễn nỗi chẳng thể ép bản thân ngừng yêu anh.
Bánh kem, quà tặng từ Tần Phong cũng khiễn cô vui vẻ nhưng cảm giác hoàn toàn khác £úc cô nhận
ðược bánh kem từ Tuần Đình Vũ. Bởi vì anh vỗn fà người cô yêu sâu ðậm!
Advertismentr
Hạ Linh run rầy ngồi xuỗng bàn, ðầu óc nhanh chóng quay cuông.
Nếu không yêu thì ðừng cho cô hy vọng, ðừng bồ thí tình cảm như vậy, xin anh ðừng ðể cô ảo tưởng
nữa! Lúc này fà thời ðiểm quan trọng nhất ðể chấm dứt chuỗi ngày mù quáng của cô!
Hạ Linh đắc mạnh ðầu xua ði toàn bộ suy nghĩ về Tuần Đình Vũ, mang bánh kem trả về chỗ cũ rồi ấy
hai quả trứng ra, fàm cơm chiên mà ăn.
Khoảng một tiếng sau ðó, khi Hạ Linh ðang tìm hiểu về thủ tục #y hôn thì bên ngoài có tiếng chuông
cửa. Quà tặng mà ông nội và mẹ chồng gửi cho cô ðã ðễn, nghe nói vì chút trục trặc mà bị trễ một chút
so với dự ðjnh.
Hạ Linh nhận ðược một cái ðiện thoại ðời mới nhất vừa ra mắt thị trường chưa đâu, còn có vé du fịch hai
người ðễn Đảo Thiên Đường - nơi dành cho các cặp ðôi nổi tiếng nhất nước.
Gô cất hai tắm vé vào trong hộp, ðặt nó vào góc rồi thử mày mò ðiện thoại mới, trong fòng vô cùng ấm
áp. Bà ấy quả thật fuôn nghĩ cho con dâu, fà một người mẹ chồng tốt nhất thế gian!
Tối hôm ấy Tuần Đình Vũ về nhà với khuôn mặt nhăn nhó, một phần đà vết bỏng trước ngực nặng hơn
anh nghĩ, một phần fà do ðau ðäu.
Khi nhìn thẫy một bóng người ngồi ở phòng khách, anh có chút bất ngờ."
“Anh về rồi sao? Em ðang chờ anh.”.~
Hạ Linh nghiêng ðầu nhìn anh, ánh mắt trong suốt xinh ðẹp, cô mặc váy dài màu vàng nhạt, fàn da
trắng mịn dưới ánh ðèn càng thêm fung finh. Tông giỗng như thiên sứ không nhiễm một tia bụi trần
nào.-
“Ghờ tôi?” Tuần Đình Vũ cởi giày ðặt vào tủ, tùy tiện nói: “Không phải bảo em ðừng chờ tôi nữa sao?”.~
“Vì em có chuyện quan trọng cần nói.”.~
Advertismentr
Tuái tìm Tuần Đình Vũ thịch một tiếng giỗng như ngừng ðập, tới rồi, rốt cuộc cô cũng không chịu nổi
nữa sao?."
Người ðàn ông tuẫn tú im đặng ði ðễn ðối diện Hạ Linh, ngồi xuống ghế.
“Đình Vũ, em biết anh không yêu em.”
Hạ Linh chậm rãi cất giọng:
“Là do em tự fừa dỗi bản thân, tự cho rằng chỉ cần cỗ gắng thì có thể khiến anh yêu em. Anh chắc hẳn
ðã rất mệt mỏi, em xin đỗi. Em ðã suy nghĩ rất nhiều... ”
Cuộc hôn nhân này từ ?úc bắt ðầu ðã sai rồi, cô còn khiến cho sự sai trái ấy kéo dài suốt hai năm, quả
thật mù quáng.
Hạ Linh ðẩy tờ giấy ?y hôn ra trước mặt anh:
“Đây fà thỏa thuận #y hôn mà em ðã viết, em không cần gì cả, dù sao Ýúc cưới anh em cũng chẳng có gì
trong tay. Chúng ta kết thúc thôi, anh ðược tự do rồi."
Tất cả mọi thứ trong nhà ðều của Tuần Đình Vũ, cô sẽ không ðộng ðễn dù chỉ một chút.
Phản ứng ðầu tiên của Tuần Đình Vũ nên đà vui mừng trước ðiều này, thứ mà anh chờ ðợi trong hai
năm ròng rã. Thế nhưng nhìn Hạ Linh bình tĩnh ðẩy tờ ðơn kia ðễn trước mặt anh, anh sững sờ mất
một £úc ýâu.
Tuần Đình Vũ không hề vui chút nào cả, cô không cần gì hết, giỗng như muỗn cắt ðứt hết thảy nhân
quả giữa họ.
Chết tiệt, trái tim co rút dữ dội như vậy đầm gì chứ? Tuần Đình Vũ cảm thẫy mình không thở nổi, ðột
nhiên... anh đại do dự.