CHƯƠNG 153

Cửu Thiên nói: “Ồ, có thể nói thử cho tôi biết chuyện của học viện Võ Đạo không? Cũng tiện tính trước trong lòng.”

Cửu Minh nói: “Được. Đầu tiên, tôi muốn nói cho cậu. Học viện Võ Đạo, không phải một học viện đơn giản như những gì cậu nghĩ. Nó chia thành 9 phân viện, giống như chín môn phái. Cái mà mỗi một phân viện dạy đều khác nhau. Hơn nữa thực lực của mỗi phân viện cũng chia cao thấp. Đợi sau khi cậu tới học viện Võ Đạo, đầu tiên sẽ tiến hành một vòng tỉ thí phân chia của học viên mới đến. Học viên mới thể hiện tốt thì sẽ được chia tới phân viện tốt hơn, mà học viên kém chỉ có thể phân tới phân viện kém hơn. Cậu phải chuẩn bị sẵn tâm lý.”

Cửu Thiên gật đầu hiểu rồi, chuyện liên quan tới phân viện thì hắn biết phân viện Nhất Nguyên mà sư phụ muốn để hắn vào, còn lại thì không biết gì cả. Đối với chuyện phải tỉ thí phân chia, càng chưa từng nghe nói.

Cửu Thiên lên tiếng hỏi: “Trong chín phân viện, phân viện mạnh nhất là phân viện nào?”

Cửu Minh cười nói: “Mục tiêu của cậu còn rất cao, phân viện mạnh nhất là Âm Dương Viện, số học sinh thu nhận vào năm trước là 30 người, năm nay phỏng chừng cũng là số này, nếu cậu muốn tiến vào, trong tỉ thí cố gắng lọt vào top 30 là được.”

Cửu Thiên ồ một tiếng, phân viện mạnh nhất vậy mà không phải là phân viện Nhất Nguyên mà sư phụ nói, khiến hắn thấy lạ.

Cửu Thiên hỏi tiếp: “Vậy phân viện đứng thứ hai, phân viện đứng thứ ba thì sao? Không bằng anh nói thứ hạng của chín đại phân viện cho tôi nghe đi.”

Cửu Minh nói: “Phân viện mạnh thứ hai là Thanh Kiếm Viện, đa phần thu nhận học viên có ý tu kiếm, đối với cậu chắc khá thích hợp.”

Khi nói tới đây, Cửu Minh liếc nhìn trọng kiếm đằng sau Cửu Thiên.

“Thứ ba là Phiêu Miểu Viện, chủ tu thân pháp. Thứ tư là Hoành Sơn Viện, luyện thể là chủ yếu. Thứ năm là Lôi Đình Viện, không có chỗ nào đặc biệt, nhưng sẽ truyền thụ Lôi Đạo Võ Thần Quyết, rất bá đạo. Thứ sáu là Không Động Viện, công pháp võ kỹ đều bình thường, nhưng hơn ở chỗ ổn định và cân bằng. Thứ bảy là Thiên Nhận Viện, tạp tu, tu vũ khí gì cũng có. Thứ tám là Minh Tâm Viện, người của nơi này đều là người hòa khí, không thích tranh đấu, không đặt nặng vào dục vọng thắng thua, rất ít khi giao lưu với người của các viện khác. Thứ chín là Nhất Nguyên Viện, viện này tôi cũng không biết có chỗ nào đột phá, chỉ biết tuy là một trong chín viện, nhưng đệ tử trong viện cực kỳ ít, nghe nói chỉ có 3-5 người.”

Cửu Thiên sửng sốt, 3-5 người? Xếp cuối cùng, phân viện Nhất Nguyên sao lại như vậy.

Sư phụ sẽ không phải cố ý chơi hắn chứ?

Cửu Thiên nuốt nước bọt nói: “Nhất Nguyên Viện này tệ như vậy sao?”

Cửu Minh lắc đầu nói: “Không dễ đánh giá. Tôi nghe thầy hướng dẫn nói, từ khi học viện Võ Đạo thành lập, ba phân viện sớm nhất là có Nhất Nguyên Viện. Lúc đầu Nhất Nguyên Viện cũng là bộ mặt của học viện Võ Đạo, đệ tử môn hạ ai ai cũng là cao thủ, người đời không biết học viện Võ Đạo, chỉ biết Nhất Nguyên Viện. Về sau, Nhất Nguyên Viện dần dần sa sút, năm nào cũng xếp chót trong các phân viện, hình như chưa từng có cao thủ. Nhưng, từ những học viên đi ra sau khi tốt nghiệp Nhất Nguyên Viện, về sau ai cũng nổi danh. Thật sự là một phân viện kỳ lạ. Nói nó mạnh, không biết mạnh ở đâu. Nói nó yếu, nhưng đệ tử môn hạ đều rất giỏi, ít nhất rất giỏi sau khi ra khỏi học viện.”

Khựng lại một chút, Cửu Minh nói tiếp: “Hơn nữa, Đạo Quang sư tôn của Nhất Nguyên Viện là một người kỳ lạ, thiên tài mà người ta nhìn trúng, ngài ấy hất mũi khinh thường. Ngược lại là những con sâu đáng thương rất yếu, ngày ngày bị người ta bắt nạt thì ngài ấy ngược lại rất thích dạy dỗ.”

Cửu Thiên nghe vậy thì hơi nhíu mày, nghe thì giống như có chút thú vị.

“Vậy anh ở viện nào?” Cửu Thiên bình tĩnh hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện