Lý Minh có chút khiếp đảm nhớ về ánh mắt kia, vừa rồi một chiêu hắn đem Truy Hồn Xích đánh về quá khứ quang mang, không ngờ xúc phạm tới viễn cổ cự đầu, để vị cường giả này xuyên qua hư không chằm chằm nhìn vào linh hồn hắn, may mắn Đinh Kiền một kiếm đem thời không đoạn đi, lúc này hắn mới có thể toàn mạng, cấp bậc tồn tại kinh khủng như vậy quả thực để lòng người bất an.
Quay về thực tại, ánh mắt hắn bất thiện nhìn năm gã Triệu gia nằm bẹp dưới đất, lời đồn đãi quả thực không sai chút nào, Triệu gia năm đó quả nhiên là chó săn của Thiên Giới đem quân binh hợp cùng các lộ yêu ma đánh hạ Chu Diên Bộ Quân, hơn nữa ra tay cực kỳ tàn ác. Đinh Kiền sau một chiêu đối đầu với cặp song nhãn kia thì xích hòa chỉ còn cháy lập lòe, tưởng như có thể tắt ngấm bất cứ lúc nào, hành động cũng trở nên đờ đẫn cứng ngắc, áp lực đè lên năm gã Triệu gia đệ tử cũng bị giải khai.
Gã đứng Hỏa Tinh Vị lập tức nhìn ra sự bất thường, bèn vội vã đứng dậy xốc lại Ngũ Diệu Kiếm Trận, trường kiếm lại lăng không phát ra khí thế bức nhân, gã chửi lên: "U hồn nghiệt chướng, chịu chết!", năm người bỏ qua Lý Minh cùng lúc công về Đinh Kiền.
Năm đạo bùa chú cùng lúc xuất ra, nhật hỏa lại hừng hực thiêu đốt hình thành năm vầng mặt trời nhỏ vây lấy Đinh Kiền, nhật hỏa chính là vật khắc tinh đối với tà mà quỷ vật, đạo bùa này uy lực rất mạnh, hẳn là do cự đầu luyện chế, Đinh Kiền vốn thần trí đã mơ hồ mất khống chế không cách nào chống trả, bị nhật hỏa thiêu tới xương cốt nứt ra, miệng phát lên tiếng kêu lệ hú chói ta. Năm gã Triệu gia được thế càng khống kiếm đem nhật hỏa bùng phát, mấy chục trượng quanh Đinh Kiền nháy mắt bị thiêu thành tro tàn, liệt hỏa hừng hực.
Lý Minh cũng bị nhật hỏa ép tới mức phải bỏ chạy, nhật hỏa chủ yếu khắc chế quỷ vật, đối với hắn cũng không có bao nhiêu tác dụng, nhưng năm đạo bùa chú hợp lại tạo ra uy năng kinh khủng tới bậc nào, dù hắn có nhanh chân chạy nhưng râu tóc vẫn bị đốt trụi lơ, áo quần bị lửa liếm thủng vài chỗ, diện mục chân thật bị phơi bày ra.
"Sư huynh, gã tiểu tướng kia có chút quen mắt!", gã đứng vị trí Mộc Tinh hô lên.
Lý Minh nghe thấy bèn giơ tay vuốt mặt mới phát hiện râu của mình đã xoăn cả mất, lớp cải trang cũng bị rơi rụng tám phần, hắn bèn đưa tay xoa mặt đem lớp cải trang còn lại vứt hết đi, hắn tươi cười nhìn về phía năm gã Triệu gia.
"Là hắn!", gã đứng Thổ Tinh hô lớn, ánh mắt có chút hoảng loạn, có vẻ như gã chưa tin vào mắt mình lắm, trận thế vây Đinh Kiền lập tức khựng lại.
"Sư huynh, làm thế nào bây giờ?", gã Mộc Tinh lại hô to gọi nhỏ, nếu như buông Đinh Kiền để giết Lý Minh thì không xong, ngộ nhỡ đầu quỷ vật này long tinh hổ cốt trở lại e rằng tất cả đều phải chết, nhưng nếu để gã tiểu tử kia đứng đó tập kích thì kết quả cũng không khá hơn là bao, hắn còn nhớ lúc Lý Minh chưa chết, bọn trưởng lão đều căn dặn tốt nhất gặp hắn nên tránh xa, lúc hắn chết, Triệu gia đệ tử mở cờ gióng trống ăn mừng mấy hôm, không ngờ tên này thọ tinh chiếu rọi, bị cường giả của Thất tổ đánh mà không chết.
Gã đứng Thổ Tinh nghiến răng căn dặn gã đứng Hỏa Tinh: "Ngũ Hỏa, ngươi ra sức khống trận, để ta đối phó tên kia, xong xuôi nhanh chóng tiếp viện.", gã thu trường kiếm nhảy ra trận thế, một vầng tiểu nhật đang thiêu đốt Đinh Kiền lập tức trùng xuống muốn rụng, may thay gã đứng Hỏa Tinh gồng mình vận pháp nâng đỡ, lúc này mới đem vầng tiểu nhật kia ổn định, tuy uy lực bị giảm mất bảy thành nhưng trận thế không bị phá vỡ, sức công phá chỉ yếu đi chút đỉnh.
"Năm tên cẩu nô các ngươi hẳn là người của xú Ngũ lão nhi?", Lý Minh miệng chuyên mắng người, mở miệng liền rủa xả Triệu gia là cẩu nô, gọi lão Triệu Ngũ là xú lão nhi. Gã Thổ Tinh nghe tới từ cẩu nô thì giận đen cả mặt, cũng không thèm lý gì đến Lý Minh mắng Ngũ Tổ nhà hắn, cẩu nô tuyệt đối là từ cấm kỵ không ai giám nói ra, việc này là điều cực kỳ sỉ nhục đối với hoàng thất Triệu gia, gã Thổ Tinh phóng mạnh trường kiếm muốn đem Lý Minh băm thành trăm mảnh để hả giận.
Lý Minh lách người đảo mình qua màn kiếm quang, hắn đã thưởng thức qua mấy lần Thừa Thiên Kiếm Pháp nên không còn lạ lẫm gì, hắn không dại dột gì đem mình chui vào trường lực nên sử Âm Dương Long Vân Bộ đảo qua đảo lại quanh người địch nhân, gã Thổ Thinh đánh kiểu gì cũng không trúng được vào người hắn.
"Ngươi cũng chỉ có vậy, một tên Tụ Thần Cảnh cũng giám hô mưa gọi gió.", Gã Thổ Tinh sau mấy chiêu đầu đánh cho Lý Minh trốn đông trốn tây thì mười phần tự tin, hắn cho rằng lời đồn đại về tên gia hỏa này cũng chỉ là bịa đặt, nơi nào một tên mao đầu tiểu tử Tụ Thần Cảnh lại địch nổi Thâu Linh Cảnh như hắn, hắn lấy lại tự tin, đem Triệu gia trấn môn kiếm pháp thi triển càng lăng lệ, thể hiện rõ cái uy của bộ Thần công, của Ngũ Tổ Ngũ Diệu.
“Xử lý tên này có chút khó.”, Lý Minh nhủ thầm trong lòng, pháp lực hắn tuy hùng hồn, động thiên lẫn nguyên thần đều lớn mạnh vượt xa cảnh giới bình thường, nhưng thua một cái cảnh giới là lạch trời khó vượt, lại thêm gã Thổ Tinh kia thổ lực chi khí rất mạnh, nếu hắn đoán không sai thì Nguyên Linh của gã hẳn là hình thành từ Thổ Đạo, một trong Ngũ Hành Chi Đạo, lực phòng thủ rất mạnh, bởi vậy nên hắn không có nắm chắc tiến công, chỉ dụng Long Vân Bộ di chuyển tránh né tìm sơ hở.
Âm Dương Song Nhãn của Lý Minh sáng lên, hai Tiểu Thái Cực vận chuyển nơi tròng mắt, Lý Minh nhìn ra từng đạo Thổ Lực Chi Khí tản mát trong mỗi chiêu Thừa Thiên Kiếm Pháp đánh ra, bộ kiếm pháp này cực kỳ bá đạo, mỗi chiêu mỗi thức đều điên cuồng công kích địch nhân, đem trường lực ép tới nghẹt thở, nhưng bởi gã Thổ Tinh này tu Thổ Đạo, lực thủ thì mạnh mà lực công thì yếu, Thổ Lực phát ra nhìn như gia tăng uy lực cho kiếm chiêu nhưng kỳ thực là phá hỏng đi kiếm thế, Lý Minh dừng lại khéo léo đem Truy Hồn Xích quất mạnh vào đỉnh đầu gã, Thổ Lực nơi này là yếu nhược nhất, Truy Hồn Xích luồn lách qua màn kiếm quang, men theo từng đạo Thổ Khí sơ hở quất thằng vào đầu địch nhân.
Gã Thổ Tinh kinh hãi nhìn Truy Hồn Xích vượt qua màn kiếm quang vội vã lăn người sát đất tránh né, Thổ Khí bủa vây quanh người gã hình thành bộ chiến giáp nâu bạc rắn chắc, Truy Hồn Xích thuận thế quất mạnh vào chỉ làm gã chấn động nhẹ thổ huyết, Thổ Giáp vẫn không hư hỏng chút nào, ưu thế của Thâu Linh Cảnh cường giả thể hiện rõ ràng, gã có thể điều động thiên địa Thổ hành lực lượng vì mình thủ hộ. Lý Minh thầm tiếc mãi không thôi, giá như hắn có thể nắm trong tay một đầu lực lượng thì gã Thổ Tinh Triệu gia kia đã chết không biết bao nhiêu lần.
Ở phía bên kia Đinh Kiền gào thét khiến cho trấn hung trận thế lung lay sắp tan, gã Hỏa Tinh phun máu phè phè càng làm cho gã Thổ Tinh gấp gáp tấn công Lý Minh rất rát, nhưng hắn biết một thì Lý Minh biết mười, Lý Minh đột nhiên tăng tốc lao đi, hướng tới Ngũ Diệu Kiếm Trận vụt mạnh một đòn, Truy Hồn Xích giống như thần long giáng thế quất thẳng xuống người gã Hỏa Tinh, gã đang dồn lực điều khiển hung trận, bị bất ngờ một đòn tập kích không sao tránh né, chỉ còn cách giơ lưng chịu trận. Gã Thủy Tinh cùng Kim Tinh đứng cạnh vội vã tế kiếm cứu viện, đòn đánh của Lý Minh làm tay hai gã trùng xuống, hai vầng tiểu nhật trong khoảng khắc lại lung lay muốn rụng, nhưng đúng lúc đó gã Thổ Tinh quay lại cứu viện ép Lý Minh lùi đi nên hai gã Thủy Tinh Kim Tinh mới kịp giữ được trận thế.
Lý Minh tuy nắm chủ động nhưng kỳ thực trong thâm tâm hắn đang la oai oái, năm gã này ứng biến tiếp cứu nhau vô cùng mau lẹ, giống như trời sinh linh tính mách bảo vậy, Lý Minh chỉ cần xuất thủ tấn công người này liền có người khác tiếp cứu, trận thế phối hợp hoàn mỹ không tìm ra bất kỳ điểm sơ hở, kỳ thực Lý Minh không biết tên tuổi của năm gã này, bọn hắn chính là năm gã đồ tôn đắc ý nhất của lão Triệu Ngũ, hay còn gọi là Ngũ Tổ Ngũ Diệu, năm gã nếu đi cùng nhau thì đánh không địch thủ, cho dù Thất Anh Thất Hùng Thất Hào Thất Kiệt cùng tiến lên cũng chỉ có nằm đất.
Lão Ngũ này chuyên nghiên cứu ngũ hành chi đạo, môn hạ dưới trướng đều tuân theo phép ngũ hành biến hóa mà tiến thối, thường đi theo tổ đội năm người, phối hợp uy lực cực kỳ cường đại, tuy nhiên nếu tách ra đơn lẻ lại không có bao nhiêu lợi hại, bởi vậy gã Thổ Tinh kia đánh mãi không đụng được một cọng lông của Lý Minh, mà Lý Minh cũng không làm gì được năm gã.
"Dừng, các ngươi lấy năm địch hai có gì là anh hùng hào kiệt?", Lý Minh đứng lại quát to.
Gã Ngũ Hỏa mới tức giận mắng: "Đồ mặt dầy, ngươi ra tay đánh lén bọn ta mà cũng đáng luận anh hùng hào kiệt."
Lý Minh gãi gãi đầu chửi thầm: "Anh hùng hào kiệt cái gì, chẳng phải cũng bị lão tử đánh rơi răng sao.", hắn lại nhớ tới màn đối chiến đem Thất Kiệt trong Triệu gia Thất chi Anh Hùng Hào Kiệt đánh suýt chết ở Quỷ Môn Quan.
"Cẩu nô, bản tướng không thèm đùa bỡn các ngươi nữa. Thần Ma Thái Cực Đồ!", Lý Minh quát lớn, dưới chân hắn trải ra một đạo Thái Cực Đồ rộng lớn đem toàn trường bủa vây, Âm Dương Hắc Bạch nhị khí cuồn cuộn vận chuyển, Truy Hồn Xích tự động quấn lấy thân Âm Dương Côn bay về tay hắn.
Trấn hung trận thế của năm gã Triệu gia lập tức đại loạn, người đầu tiên cảm nhận được điểm khác lạ là gã Thổ Tinh, Thổ Hành chi lực trong thiên địa bỗng nhiên biến mất hoàn toàn khiến gã không cách nào điều động, gã thất kinh rút lui chạy về phía trận thế hòng phối hợp với đám huynh đệ. Nhưng gã Hỏa Tinh cũng lập tức giật mình hoảng sợ, Thủy Mộc Kim cũng không khá hơn, ngũ hành lực lượng đột nhiên tiêu tán khiến bọn hắn vô phương liên hệ, pháp lực đại giảm, mất đi thiên địa đại đạo bọn hắn không khác gì đám Tụ Thần Cảnh bình thường, trấn hung trận áp lên người Đinh Kiền trong nháy mắt tan rã, năm vầng tiểu nhật rơi rụng xuống bình nguyên tắt ngúm, Đinh Kiền ngơ ngác nhìn xung quanh.
"Giết bọn hắn, lão tổ tông nhanh xử lý!", Lý Minh hô to gọi nhỏ nhưng Đinh Kiền cứ đứng trơ ra như tượng gỗ, hắn thầm la hỏng bét, kỳ thực hắn vận Thái Cực Đồ đem thiên địa ngũ hành đại đạo triệt tiêu vô cùng tổn hao pháp lực, vầng trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi, đại đạo đè ép vào Thái Cực Đồ khiến chân hắn muốn gãy đi, nhưng bề ngoài hắn vẫn cố tỏ vẻ thản nhiên như chẳng có chuyện gì.
"Đi!", năm gã Triệu gia thấy Đinh Kiền quỷ hồn không nhúc nhích nhưng bọn hắn còn hoảng sợ nên không dám ở lại, vội vã vận sức chạy đi, trong Thái Cực Đồ của Lý Minh bọn hắn không còn vận dụng được bất kỳ lực lượng nào, chỉ còn cách dựa vào pháp lực bản thân thôi thúc tìm đường trốn. Lý Minh thấy vậy cũng dậm chân bình bình đuổi theo muốn truy sát, nhưng nếu tinh tế quan sát sẽ thấy hắn tiến hai bước lại giật lùi một bước, thành thử khoảng cách càng lúc càng xa, để cho năm gã Triệu gia trong chớp mắt biến mất phía đường chân trời bình nguyên.
Quay về thực tại, ánh mắt hắn bất thiện nhìn năm gã Triệu gia nằm bẹp dưới đất, lời đồn đãi quả thực không sai chút nào, Triệu gia năm đó quả nhiên là chó săn của Thiên Giới đem quân binh hợp cùng các lộ yêu ma đánh hạ Chu Diên Bộ Quân, hơn nữa ra tay cực kỳ tàn ác. Đinh Kiền sau một chiêu đối đầu với cặp song nhãn kia thì xích hòa chỉ còn cháy lập lòe, tưởng như có thể tắt ngấm bất cứ lúc nào, hành động cũng trở nên đờ đẫn cứng ngắc, áp lực đè lên năm gã Triệu gia đệ tử cũng bị giải khai.
Gã đứng Hỏa Tinh Vị lập tức nhìn ra sự bất thường, bèn vội vã đứng dậy xốc lại Ngũ Diệu Kiếm Trận, trường kiếm lại lăng không phát ra khí thế bức nhân, gã chửi lên: "U hồn nghiệt chướng, chịu chết!", năm người bỏ qua Lý Minh cùng lúc công về Đinh Kiền.
Năm đạo bùa chú cùng lúc xuất ra, nhật hỏa lại hừng hực thiêu đốt hình thành năm vầng mặt trời nhỏ vây lấy Đinh Kiền, nhật hỏa chính là vật khắc tinh đối với tà mà quỷ vật, đạo bùa này uy lực rất mạnh, hẳn là do cự đầu luyện chế, Đinh Kiền vốn thần trí đã mơ hồ mất khống chế không cách nào chống trả, bị nhật hỏa thiêu tới xương cốt nứt ra, miệng phát lên tiếng kêu lệ hú chói ta. Năm gã Triệu gia được thế càng khống kiếm đem nhật hỏa bùng phát, mấy chục trượng quanh Đinh Kiền nháy mắt bị thiêu thành tro tàn, liệt hỏa hừng hực.
Lý Minh cũng bị nhật hỏa ép tới mức phải bỏ chạy, nhật hỏa chủ yếu khắc chế quỷ vật, đối với hắn cũng không có bao nhiêu tác dụng, nhưng năm đạo bùa chú hợp lại tạo ra uy năng kinh khủng tới bậc nào, dù hắn có nhanh chân chạy nhưng râu tóc vẫn bị đốt trụi lơ, áo quần bị lửa liếm thủng vài chỗ, diện mục chân thật bị phơi bày ra.
"Sư huynh, gã tiểu tướng kia có chút quen mắt!", gã đứng vị trí Mộc Tinh hô lên.
Lý Minh nghe thấy bèn giơ tay vuốt mặt mới phát hiện râu của mình đã xoăn cả mất, lớp cải trang cũng bị rơi rụng tám phần, hắn bèn đưa tay xoa mặt đem lớp cải trang còn lại vứt hết đi, hắn tươi cười nhìn về phía năm gã Triệu gia.
"Là hắn!", gã đứng Thổ Tinh hô lớn, ánh mắt có chút hoảng loạn, có vẻ như gã chưa tin vào mắt mình lắm, trận thế vây Đinh Kiền lập tức khựng lại.
"Sư huynh, làm thế nào bây giờ?", gã Mộc Tinh lại hô to gọi nhỏ, nếu như buông Đinh Kiền để giết Lý Minh thì không xong, ngộ nhỡ đầu quỷ vật này long tinh hổ cốt trở lại e rằng tất cả đều phải chết, nhưng nếu để gã tiểu tử kia đứng đó tập kích thì kết quả cũng không khá hơn là bao, hắn còn nhớ lúc Lý Minh chưa chết, bọn trưởng lão đều căn dặn tốt nhất gặp hắn nên tránh xa, lúc hắn chết, Triệu gia đệ tử mở cờ gióng trống ăn mừng mấy hôm, không ngờ tên này thọ tinh chiếu rọi, bị cường giả của Thất tổ đánh mà không chết.
Gã đứng Thổ Tinh nghiến răng căn dặn gã đứng Hỏa Tinh: "Ngũ Hỏa, ngươi ra sức khống trận, để ta đối phó tên kia, xong xuôi nhanh chóng tiếp viện.", gã thu trường kiếm nhảy ra trận thế, một vầng tiểu nhật đang thiêu đốt Đinh Kiền lập tức trùng xuống muốn rụng, may thay gã đứng Hỏa Tinh gồng mình vận pháp nâng đỡ, lúc này mới đem vầng tiểu nhật kia ổn định, tuy uy lực bị giảm mất bảy thành nhưng trận thế không bị phá vỡ, sức công phá chỉ yếu đi chút đỉnh.
"Năm tên cẩu nô các ngươi hẳn là người của xú Ngũ lão nhi?", Lý Minh miệng chuyên mắng người, mở miệng liền rủa xả Triệu gia là cẩu nô, gọi lão Triệu Ngũ là xú lão nhi. Gã Thổ Tinh nghe tới từ cẩu nô thì giận đen cả mặt, cũng không thèm lý gì đến Lý Minh mắng Ngũ Tổ nhà hắn, cẩu nô tuyệt đối là từ cấm kỵ không ai giám nói ra, việc này là điều cực kỳ sỉ nhục đối với hoàng thất Triệu gia, gã Thổ Tinh phóng mạnh trường kiếm muốn đem Lý Minh băm thành trăm mảnh để hả giận.
Lý Minh lách người đảo mình qua màn kiếm quang, hắn đã thưởng thức qua mấy lần Thừa Thiên Kiếm Pháp nên không còn lạ lẫm gì, hắn không dại dột gì đem mình chui vào trường lực nên sử Âm Dương Long Vân Bộ đảo qua đảo lại quanh người địch nhân, gã Thổ Thinh đánh kiểu gì cũng không trúng được vào người hắn.
"Ngươi cũng chỉ có vậy, một tên Tụ Thần Cảnh cũng giám hô mưa gọi gió.", Gã Thổ Tinh sau mấy chiêu đầu đánh cho Lý Minh trốn đông trốn tây thì mười phần tự tin, hắn cho rằng lời đồn đại về tên gia hỏa này cũng chỉ là bịa đặt, nơi nào một tên mao đầu tiểu tử Tụ Thần Cảnh lại địch nổi Thâu Linh Cảnh như hắn, hắn lấy lại tự tin, đem Triệu gia trấn môn kiếm pháp thi triển càng lăng lệ, thể hiện rõ cái uy của bộ Thần công, của Ngũ Tổ Ngũ Diệu.
“Xử lý tên này có chút khó.”, Lý Minh nhủ thầm trong lòng, pháp lực hắn tuy hùng hồn, động thiên lẫn nguyên thần đều lớn mạnh vượt xa cảnh giới bình thường, nhưng thua một cái cảnh giới là lạch trời khó vượt, lại thêm gã Thổ Tinh kia thổ lực chi khí rất mạnh, nếu hắn đoán không sai thì Nguyên Linh của gã hẳn là hình thành từ Thổ Đạo, một trong Ngũ Hành Chi Đạo, lực phòng thủ rất mạnh, bởi vậy nên hắn không có nắm chắc tiến công, chỉ dụng Long Vân Bộ di chuyển tránh né tìm sơ hở.
Âm Dương Song Nhãn của Lý Minh sáng lên, hai Tiểu Thái Cực vận chuyển nơi tròng mắt, Lý Minh nhìn ra từng đạo Thổ Lực Chi Khí tản mát trong mỗi chiêu Thừa Thiên Kiếm Pháp đánh ra, bộ kiếm pháp này cực kỳ bá đạo, mỗi chiêu mỗi thức đều điên cuồng công kích địch nhân, đem trường lực ép tới nghẹt thở, nhưng bởi gã Thổ Tinh này tu Thổ Đạo, lực thủ thì mạnh mà lực công thì yếu, Thổ Lực phát ra nhìn như gia tăng uy lực cho kiếm chiêu nhưng kỳ thực là phá hỏng đi kiếm thế, Lý Minh dừng lại khéo léo đem Truy Hồn Xích quất mạnh vào đỉnh đầu gã, Thổ Lực nơi này là yếu nhược nhất, Truy Hồn Xích luồn lách qua màn kiếm quang, men theo từng đạo Thổ Khí sơ hở quất thằng vào đầu địch nhân.
Gã Thổ Tinh kinh hãi nhìn Truy Hồn Xích vượt qua màn kiếm quang vội vã lăn người sát đất tránh né, Thổ Khí bủa vây quanh người gã hình thành bộ chiến giáp nâu bạc rắn chắc, Truy Hồn Xích thuận thế quất mạnh vào chỉ làm gã chấn động nhẹ thổ huyết, Thổ Giáp vẫn không hư hỏng chút nào, ưu thế của Thâu Linh Cảnh cường giả thể hiện rõ ràng, gã có thể điều động thiên địa Thổ hành lực lượng vì mình thủ hộ. Lý Minh thầm tiếc mãi không thôi, giá như hắn có thể nắm trong tay một đầu lực lượng thì gã Thổ Tinh Triệu gia kia đã chết không biết bao nhiêu lần.
Ở phía bên kia Đinh Kiền gào thét khiến cho trấn hung trận thế lung lay sắp tan, gã Hỏa Tinh phun máu phè phè càng làm cho gã Thổ Tinh gấp gáp tấn công Lý Minh rất rát, nhưng hắn biết một thì Lý Minh biết mười, Lý Minh đột nhiên tăng tốc lao đi, hướng tới Ngũ Diệu Kiếm Trận vụt mạnh một đòn, Truy Hồn Xích giống như thần long giáng thế quất thẳng xuống người gã Hỏa Tinh, gã đang dồn lực điều khiển hung trận, bị bất ngờ một đòn tập kích không sao tránh né, chỉ còn cách giơ lưng chịu trận. Gã Thủy Tinh cùng Kim Tinh đứng cạnh vội vã tế kiếm cứu viện, đòn đánh của Lý Minh làm tay hai gã trùng xuống, hai vầng tiểu nhật trong khoảng khắc lại lung lay muốn rụng, nhưng đúng lúc đó gã Thổ Tinh quay lại cứu viện ép Lý Minh lùi đi nên hai gã Thủy Tinh Kim Tinh mới kịp giữ được trận thế.
Lý Minh tuy nắm chủ động nhưng kỳ thực trong thâm tâm hắn đang la oai oái, năm gã này ứng biến tiếp cứu nhau vô cùng mau lẹ, giống như trời sinh linh tính mách bảo vậy, Lý Minh chỉ cần xuất thủ tấn công người này liền có người khác tiếp cứu, trận thế phối hợp hoàn mỹ không tìm ra bất kỳ điểm sơ hở, kỳ thực Lý Minh không biết tên tuổi của năm gã này, bọn hắn chính là năm gã đồ tôn đắc ý nhất của lão Triệu Ngũ, hay còn gọi là Ngũ Tổ Ngũ Diệu, năm gã nếu đi cùng nhau thì đánh không địch thủ, cho dù Thất Anh Thất Hùng Thất Hào Thất Kiệt cùng tiến lên cũng chỉ có nằm đất.
Lão Ngũ này chuyên nghiên cứu ngũ hành chi đạo, môn hạ dưới trướng đều tuân theo phép ngũ hành biến hóa mà tiến thối, thường đi theo tổ đội năm người, phối hợp uy lực cực kỳ cường đại, tuy nhiên nếu tách ra đơn lẻ lại không có bao nhiêu lợi hại, bởi vậy gã Thổ Tinh kia đánh mãi không đụng được một cọng lông của Lý Minh, mà Lý Minh cũng không làm gì được năm gã.
"Dừng, các ngươi lấy năm địch hai có gì là anh hùng hào kiệt?", Lý Minh đứng lại quát to.
Gã Ngũ Hỏa mới tức giận mắng: "Đồ mặt dầy, ngươi ra tay đánh lén bọn ta mà cũng đáng luận anh hùng hào kiệt."
Lý Minh gãi gãi đầu chửi thầm: "Anh hùng hào kiệt cái gì, chẳng phải cũng bị lão tử đánh rơi răng sao.", hắn lại nhớ tới màn đối chiến đem Thất Kiệt trong Triệu gia Thất chi Anh Hùng Hào Kiệt đánh suýt chết ở Quỷ Môn Quan.
"Cẩu nô, bản tướng không thèm đùa bỡn các ngươi nữa. Thần Ma Thái Cực Đồ!", Lý Minh quát lớn, dưới chân hắn trải ra một đạo Thái Cực Đồ rộng lớn đem toàn trường bủa vây, Âm Dương Hắc Bạch nhị khí cuồn cuộn vận chuyển, Truy Hồn Xích tự động quấn lấy thân Âm Dương Côn bay về tay hắn.
Trấn hung trận thế của năm gã Triệu gia lập tức đại loạn, người đầu tiên cảm nhận được điểm khác lạ là gã Thổ Tinh, Thổ Hành chi lực trong thiên địa bỗng nhiên biến mất hoàn toàn khiến gã không cách nào điều động, gã thất kinh rút lui chạy về phía trận thế hòng phối hợp với đám huynh đệ. Nhưng gã Hỏa Tinh cũng lập tức giật mình hoảng sợ, Thủy Mộc Kim cũng không khá hơn, ngũ hành lực lượng đột nhiên tiêu tán khiến bọn hắn vô phương liên hệ, pháp lực đại giảm, mất đi thiên địa đại đạo bọn hắn không khác gì đám Tụ Thần Cảnh bình thường, trấn hung trận áp lên người Đinh Kiền trong nháy mắt tan rã, năm vầng tiểu nhật rơi rụng xuống bình nguyên tắt ngúm, Đinh Kiền ngơ ngác nhìn xung quanh.
"Giết bọn hắn, lão tổ tông nhanh xử lý!", Lý Minh hô to gọi nhỏ nhưng Đinh Kiền cứ đứng trơ ra như tượng gỗ, hắn thầm la hỏng bét, kỳ thực hắn vận Thái Cực Đồ đem thiên địa ngũ hành đại đạo triệt tiêu vô cùng tổn hao pháp lực, vầng trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi, đại đạo đè ép vào Thái Cực Đồ khiến chân hắn muốn gãy đi, nhưng bề ngoài hắn vẫn cố tỏ vẻ thản nhiên như chẳng có chuyện gì.
"Đi!", năm gã Triệu gia thấy Đinh Kiền quỷ hồn không nhúc nhích nhưng bọn hắn còn hoảng sợ nên không dám ở lại, vội vã vận sức chạy đi, trong Thái Cực Đồ của Lý Minh bọn hắn không còn vận dụng được bất kỳ lực lượng nào, chỉ còn cách dựa vào pháp lực bản thân thôi thúc tìm đường trốn. Lý Minh thấy vậy cũng dậm chân bình bình đuổi theo muốn truy sát, nhưng nếu tinh tế quan sát sẽ thấy hắn tiến hai bước lại giật lùi một bước, thành thử khoảng cách càng lúc càng xa, để cho năm gã Triệu gia trong chớp mắt biến mất phía đường chân trời bình nguyên.
Danh sách chương