Đối với nó tốt một chút

.

Sau khi Viên Thụy đi thì Trịnh Thu Dương ngủ thêm một lúc nữa, đến gần 12 giờ trưa mới dậy, cơm trưa gọi phần ăn đơn giản, vừa ăn vừa dùng iPad xem « Shiny Friends » .

Mỗi một nhiệm vụ sẽ có một thông tin về thân phận “Đặc công”, hôm qua lúc tắt TV, hai đội chia ra tìm đã lấy được thông tin thứ hai, một đội là chữ số Ả Rập “3”, một đội là mô hình tháp Eiffel.

Hiện đang tiếp tục tìm kiếm, chỉ chốc lát sau, đội chiến thắng trong nhiệm vụ mới lấy được thông tin cuối cùng, mở ra xem, là ảnh của ca sĩ Lý Vinh Hạo.

Nhóm khách mời suy đoán các loại, nào là nữ nghệ sĩ Đài Loan ở nhà đứng hàng thứ ba, số “3” có thể là chỉ cô; Sau đó lại nói vị ảnh đế trước kia đã qua Pháp đi thảm đỏ Cannes, tháp Eiffel là đang ám chỉ hắn; Cũng có người hoài nghi ảnh Lý Vinh Hạo là chỉ “Người mẫu”[1] Viên Thụy, nhưng rất nhanh bị loại bỏ, cho rằng tổ tiết mục sẽ không cho gợi ý đơn giản như vậy; Rất nhanh lại có người nói nam MC gần đây mới phát hành album, chính xác là mời Lý Vinh Hạo hỗ trợ viết lời.

[1] Ca sĩ này này phát hành đĩa đơn đầu tiên, album tên là “Người mẫu”

Song Trịnh Thu Dương đã hoàn toàn kết luận “Đặc công” chính là Viên Thụy, debut 3 năm, du học ở Pháp, “Người mẫu”.

Là mình nhưng trong chương trình Viên Thụy không đoán được, ngược lại bật đèn ý tưởng vỗ đùi, cho rằng “Đặc công” nhất định là ảnh đế, từng lấy được 3 giải thưởng lớn, từng qua Pháp, còn từng khen Lý Vinh Hạo, nhất định là ảnh đế! Ai tới hỏi cậu cậu đều nói y như vậy, thái độ rất kiên quyết, một mực chắc chắn, hết sức tự tin.

Mặc dù các khách mời đã làm việc với nhau, nhưng mỗi người debut bao lâu, từng học ở đâu ở lại nơi nào, vẫn không biết rõ, mọi người lại dưới sự vô tình “Châm dầu vào lửa” của Viên Thụy mà tin chắc rằng “Đặc công” là ảnh đế, ngay cả lúc ảnh đế ở một mình cũng nghi thần nghi quỷ nói với camera “Không lẽ là tôi?”

Trong nhiệm vụ cuối cùng, đội của ảnh đế giành chiến thắng, được một cơ hội đổi đội viên cuối cùng, bọn họ không chút do dự đuổi ảnh đế đi đổi Viên Thụy lại, đội bọn họ đi mở khóa, tỏ vẻ chắc chắn “Đặc công” là ảnh đế, Viên Thụy cũng cho là thắng chắc rồi, cùng hai đội viên mới vui vẻ kéo nhau xoay vòng vòng.

Còn chưa xoay xong, đạo diễn đã công bố: ” ‘Đặc công’ hôm nay, là —— Viên Thụy!”

Ba người đang xoay vòng toàn bộ đơ người.

Ảnh đế cùng đội viên cũ của cậu sau khi ngớ người kinh ngạc, vỗ tay cười lớn.

Nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi … đội bọn họ cười tới mức không dậy nỗi.

Đồng đội mới của Viên Thụy, luôn bị Viên Thụy vô tình đâm cho một nhát đao nữ nghệ sĩ Đài Loan ôm ngực ngã xuống đất, ống kính quay gần mặt cô, cô thương tâm nói: “Mọi người chơi trò chơi trí tuệ, tôi lại đi tin Viên Thụy, các người mau tránh ra, tui muốn được yên tĩnh một mình.”

Màn hình chuyển về phía Viên Thụy, Viên Thụy không thể chấp nhận được thực tế tới hỏi đạo diễn: “Thật sự là tôi sao? Sao lại là tôi a? Các người có nhầm hay không?”

Trong màn hình không ai để ý đến cậu, tất cả mọi người đang bận rộn thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về, nhóm khách mời bị cậu dẫn sai đường rối rít né ra.

Cậu đứng một mình ở đó, vẻ mặt mờ mịt cùng đau lòng nhìn về phía ống kính, một lát sau đột nhiên thông suốt, bừng tỉnh đại ngộ nói: “A! Thật sự là tôi a!”

Trịnh Thu Dương cơm cũng không thèm ăn, ở trên sô pha cười lăn lộn.

Cười xong rồi, hắn lướt weibo, thấy các fan cứ đăng tag # Gà nước Viên Manh Manh, còn cắt nối biên tập video của Viên Thụy, tường thuật Viên Thụy hi lý hồ đồ như thế nào mà thẩy oan uổng cho ảnh đế, rồi ảnh đế bị tẩy não như thế nào mà nghĩ đó thật sự là mình.

Còn làm đoạn gif Viên Thụy chém đinh chặt sắt nói với mọi người “Chính là anh ấy!”.gif cùng với vẻ mặt “Mơ màng”.gif sau khi phát hiện ra sự thật.

Trịnh Thu Dương đem toàn bộ hình ảnh save lại, sau đó xem lại nhiều lần, cười đến không kiềm chế được.

Nhìn đồng hồ, vẫn chưa tới 12 giờ, đợi mãi cũng nhàm chán, Viên Thụy để chìa khóa xe Crown lại cho hắn, để hắn không có chuyện gì làm thì ra ngoài đi dạo một chút, nhưng hắn là chạy đến tìm người, căn bản không muốn đi đâu chơi. Hắn nhớ lại địa chỉ Viên Thụy nói quay phim hôm nay, rồi cầm chìa khóa ra cửa.

Đoàn phim sợ quá nhiều người vây xem sẽ ảnh hưởng thu âm nên đặt dải keep out bên ngoài 10m, còn có nhân viên trông chừng. Dải keep out cách hơn 10m nhưng cũng có thể nhìn thấy Viên Thụy đang đối diễn cùng Tống Hoan Nhan.

Bên cạnh có khoảng 20 fan đến xem thần tượng, có poster hình Tống Hoan Nhan, cũng có bảng đèn tên Viên Thụy.

Hầu như là con gái trẻ tuổi, chỉ có hai fan nam của Tống Hoan Nhan, tuổi cũng rất nhỏ, cầm quạt hình Tống Hoan Nhan.

Trịnh Thu Dương đứng bên cạnh, mặc áo khoác ngoài Armani mà Viên Thụy mua cho hắn, vóc dáng rất cao, cũng chưa cạo râu, trên càm lớm chớm xanh, thật sự là hình ảnh bất đồng.

Có vài cô gái dáng vẻ học sinh len lén nhìn, xôn xao bàn luận trong chốc lát, có người to gan đến gần hắn, hỏi: “Chú ơi, chú ở đây làm gì?”

Mấy năm nay các cô gái trẻ tuổi hễ tới gần hoặc bị đến gần đều thích gọi là chú, Trịnh Thu Dương bị gọi là chú đã quen, cũng không quá để ý, nhìn cô ôm một thú nhồi bông hình chibi người khá lớn, nhìn có chút giống Viên Thụy, liền cười nói: “Chú cũng là fan Viên Thụy, đến xem cậu ấy quay phim.”

Các cô gái rõ ràng không tin, nhưng nhìn hắn ngay thẳng, cũng muốn nói chuyện phiếm vài câu, một người khác nói: “Tụi cháu học ở Nam Kinh, chạy tới đây chủ yếu để xem anh ấy, nghe khẩu âm của chú hình như không phải là người Thượng Hải.”

Trịnh Thu Dương nói: “Chú từ Bắc Kinh tới.”

Cô gái nói đùa: “Cũng chủ yếu đến xem anh ấy sao?”

Trịnh Thu Dương gật đầu nói: “Đúng vậy, giống với mọi người, chủ yếu đến nhìn cậu ấy.”

Các cô gái nhìn nhau cười rộ lên, rối rít tỏ vẻ đây đúng là một cây cao lương nói năng ngọt xớt.

[2] Còn gọi là cây bo bo / cây lúa miếng

Trịnh Thu Dương hỏi: “Hình chibi này là cậu ấy sao?” Nguồn :

Cô gái nói: “Chú còn nói là fan anh ấy? Con chibi này là sản phẩm của « Shiny Friends », ngay cả cái này cũng không biết?”

Trịnh Thu Dương đúng là không biết thật, lại nhìn con chibi thêm mấy lần, hỏi: “Mua trên mạng được không?”

Cô gái cười nói: “Không mua được, hàng limited, nhanh tay thì có chậm tay thì không.”

Trịnh Thu Dương hỏi: “Rất đắt sao?”

Cô gái cố ý nói: “Rất đắt nha.”

Trịnh Thu Dương hơi muốn, nói: “Bán cho chú đi.”

Cô gái cự tuyệt nói: “Không bán, cháu là fan chân chính.”

Trịnh Thu Dương: “… Vậy cháu đối với nó tốt một chút.” (Đ : Sao tự dưng thấy anh kawaii quá >.< =))) )

. : .
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện